Giúp tôi làm bài này đi
Giúp tôi làm bài này
fglguylfigyfgy;ORGY;rguy;ROFGUYULkgrlugISUYR | |
913037019 | |
6679034 |
Bài 5: Trong những trường hợp sau, các câu hỏi dùng để làm gì?
a. Tôi không biết làm cách nào để vượt qua sự bế tắc này …Tôi chợt nghĩ đến một người bạn rất yêu sách. Biết đâu cô ấy có thể giúp tôi được chăng?
b. Khi tôi dợm bước đi, bà ái ngại nhìn tôi rồi nói:
- Cô triển khai đề tài đó không đúng rồi!
- Sao cơ? Bà đã nghe hết câu chuyện của tôi ư? – Tôi cảm thấy bối rối và khó chịu.
c. Bà nhiệt tình hướng dẫn tôi cách xây dựng và phát triển dàn ý của một bài tiểu luận. Tôi đã học được những kĩ năng kinh nghiệm viết lách mà tôi chưa bao giờ biết đến. Tôi hỏi:
- Bà học cách viết ở đâu mà thông thạo vậy?
d. Cuối cùng bà cũng đọc xong . Tôi nín thở chờ đợi …
- Nếu tôi là người chầm điểm , tôi sẽ cho cô điểm xuất sắc.
- Gì cơ? Bà nói thật chứ? – Tôi ngạc nhiên thốt lên.
qiups tôi bài này với ngay bây giờ đc ko tôi đọc câu hỏi nhá. ô tô đi từ a lúc 12 giờ 10 phút và đến b lúc 17 giờ 45 phút . dọc đường xe nghỉ 1 giờ 5 phút . tính quãng đường ab,biết v=43 km/h giúp tôi ngay bây giờ nhá bài này dễ đúng ko ai mà chả làm đc nhưng tôi cần đáp an của các bạn :]
thời gian đi là:
17h45'-12h10'-1h5'=1h30'=1,5h
quãng đường ab là:
4,5×43=193,5(km)
Đáp số:193,5km
chả có ai giải cho tôi bài này buồn
cảm ơn máy của tôi hơi lỗi nên ko nhìn tháy câu trả lời của bạn . Trân thành xin lỗi
xin đấy giúp tôi 3 bài này ik làm ơn
1.
a.(5/12+7/12)*3/10
=1*3/10=3/10
b.(15/8-7/8)*6/9
=1*6/9=6/9
c.\(\dfrac{15\cdot4\cdot13\cdot4}{8\cdot13\cdot5\cdot12}\)=\(\dfrac{5\cdot3\cdot4\cdot4}{2\cdot4\cdot5\cdot3\cdot4}\)=\(\dfrac{1}{2}\)
d.\(\dfrac{6\cdot7\cdot8\cdot9}{2\cdot9\cdot2\cdot8\cdot2\cdot7\cdot2\cdot6}\)=\(\dfrac{1}{2\cdot2\cdot2\cdot2}\)=\(\dfrac{1}{16}\)
e.\(\dfrac{4\cdot5\cdot3\cdot9\cdot12\cdot2}{3\cdot12\cdot4\cdot2\cdot5}\)=9
Giúp tôi làm bài tập này với ạ! Cảm ơn nhiều!
bài nào
Lạy các bà đi xin các ông đi lại giúp tôi bài tập này với ạ
Gọi phân số cần tìm có dạng là \(\dfrac{a}{b}\)
Theo đề, ta có: \(\dfrac{a}{b}=\dfrac{34}{119}\)
=>\(\dfrac{a}{b}=\dfrac{2}{7}\)
=>\(\dfrac{a}{2}=\dfrac{b}{7}\)
BCNN(a;b)=126
=>\(\left\{{}\begin{matrix}a⋮126\\b⋮126\end{matrix}\right.\)
=>a=126:7=18; b=126:2=63
=>Phân số cần tìm là \(\dfrac{18}{63}\)
Giúp mình làm 1 trong 3 bài này nha, cơ mà viết dài dài í:
Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học.Người ấy(bạn, thầy, người thân ..) luôn sông mãi trong lòng tôi.Tôi thấy mình đã khôn lớn.Đứng trước gương hồi lâu, soi mình trong màu áo trắng tinh khôi của đồng phục, hai mắt đen nhánh mở to nhìn không chớp, tôi giật mình tự hỏi: "Tôi đấy ư? Liệu có phải là tôi không? - chính tôi cũng không nhận ra tôi nữa. Trong gương là một cô gái lớn bổng, xinh tươi, mái tóc đuôi gà đen nhánh, nụ cười rạng rỡ trên môi.
Có lẽ, cùng với thời gian, suy nghĩ của con người cũng dần dần thay đổi. Tôi không còn bộp chộp như ngày xưa nữa. Tôi hiểu được tình yêu mà mẹ cha, thầy cô và mọi người dành cho mình. Tôi đã biết rung động trước cái đẹp, trước những nỗi buồn, sự khổ đau của người khác; biết lắng nghe, chia sẻ và quan tâm.
Tôi thấy mình đã khôn lớn, lớn trong cả cách ăn mặc, hành động, sở thích. Tôi không còn thích xúng xính trong những bộ váy hồng như búp bê, mà muốn tự tin, chững chạc trong bộ quần Jeans, áo thun khỏe khoắn. Tôi cũng đã biết cách dỗ dành em nhỏ, biết nhường đồ chơi cho em. Không là "mít" ướt, có thể bỏ qua những cảnh sụt sịt khi xem phim tình cảm mà thay vào đó là những suy ngẫm, những phút trầm tư để ngẫm ngợi. Tôi biết sắp xếp thời gian, không quá sa đà vào những trò chơi, phá phách mà chăm chỉ học tập, tìm hiểu sách báo.
Càng lớn, tôi càng nữ tính hơn, dịu dàng hơn. Không hay trêu đùa với các bạn trai như trước nữa. Không đành hanh tranh giành với anh, chị. Và suy nghĩ cũng người lớn hơn. Chỉ vài năm trước thôi, tôi có thể làm bất cứ chuyện gì mà tôi thích, không cần để ý đến hậu quả. Bây giờ, tôi biết suy đi tính lại trước khi làm một việc gì đó và đã "có ý có tứ". Biết an ủi bạn bè bằng những câu chuyện vui. Phải chăng đó là vì "Tôi đã lớn"!
Sở thích của tôi cũng thay đổi. Ngày còn bé, tôi không có mơ ước trở thành "Nàng công chúa ngủ trong rừng" chờ nụ hôn của hoàng tử đến bên đánh thức như bao bé gái khác, mà thay vào đó là mong muốn viển vông là trở thành "siêu nhân" sánh vai cùng chàng hiệp sĩ đi khắp thế gian diệt trừ cái ác. Và chẳng cười hô hố làm lộ cả hàm răng sún nữa, tôi đã biết cười duyên. Không hét toáng lên khi thấy con sâu, con bọ, không ghét mùa đông lạnh lẽo, thích mùa hè được nghỉ ngơi, mà bây giờ, tôi yêu mọi thứ, yêu 4 mùa: xuân tưng bừng, hạ nhàn nhã, thu mát mẻ và mùa đông hanh hao.
Tuy còn nhiều tật xấu nhưng tôi nghĩ mình sẽ sửa được, sẽ chững chạc hơn, sẽ là một thiếu nữ được mọi người yêu quý.
Dài lắm tớ cho bạn sẵn một bài tham khảo nhé!
Nói đến ngày đầu tiên đi học, không ai trong chúng ta quên được. Năm nay em đã học lớp 8, chẳng lạ gì ngày khai trường, nhưng em chẳng thể nào quên được buổi khai trường, khi em bắt đầu vào lớp 1. Cảm giác bỡ ngỡ, rụt rè khi thoát khỏi vòng tay của mẹ và bước qua cổng trường thật lạ kì. Đêm hôm trước ngày khai trường , cảm xúc trong em thật lẫn lộn : bồn chồn , vui mừng , hồi hộp và lo lắng nữa . Chẳng hiểu sao khi ăn cơm em cứ nghĩ đến buổi khai trường , rồi sau đó em đi đi lại lại , nôn nao trong người là ngày mai sẽ có mặt trong 1 sự kiện quan trọng , thật là thích biết bao. Mẹ đã chuẩn bị tất cả mọi thứ cho em , cái gì cũng thật lạ lẫm : bút chì , thước kẻ,… mà em bây giờ không nhớ rõ , nhưng mọi thứ đều đủ cả . Em thích thú ngắm từng thứ 1 , rồi xếp gọn gàng chúng vào cặp sách , lòng đứng hứng khởi . Rồi mẹ cho em mặc đồng phục của trường tiểu học : áo trắng và váy màu đỏ , em mặc vừa in . Nhớ lại tối hôm đó , em đeo cặp sách chạy xung quanh nhà cho mọi người xem mình đã bắt đầu chững chạc đến nhường nào . Căn nhà hôm đó như nhộn nhịp hẳn lên , mọi người bàn tán , nói về em , về tương lai của em. Gia đình đã kể cho em nghe rất nhiều về trường lớp , làm em càng hứng thú hơn . Bà nội em khen : ” Cháu lớn nhanh quá , cố gắng học giỏi để mọi người vui nha ” em cười ngượng nghịu . Hôm dấy , phải thức khuya lắm em mới ngủ được , nhưng tại sao em lại trằn trọc khó ngủ như vậy nhỉ ? Em thao thức , suy nghĩ triền miên ” Không biết ai sẽ dạy nhỉ ?Bạn bè có nhiều không?….Và em chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay biết. Sáng hôm sau , em dậy rất sớm , đánh răng, rửa mặt rồi ăn sáng , thật sự lúc đó em rất phấn khởi , sau khi mặc đồng phục xong mẹ đưa em đến trường = xe máy , trong lòng em xốn xang , hồi hộp và háo hức. Trên trời , những đám mây bồng bềnh trôi đi như muốn ngao đó đây , bầu trời trong xanh . Vẫn con đường ấy , vẫn cảnh vật ấy , sao hôm nay lại thấy lạ vậy …Hàng cây như xanh hơn , cao hơn , những ngôi nhà trông khang trang hợn mọi ngày . Con đường thân quen ngày nào sao hôm nay sạch sẽ gọn gàng ghê . Mặt trời đã dần dần nhô lên , tỏa ra những tia nắng đầu tiên , thay thế cho màn đêm mờ ảo là ánh sáng hồng tươi đang lan tràn khắp không gian . Nhưng hàng cây xanh cũng vừa tỉnh giấc , đang khẽ rùng mình . Trên những tán lá xanh còn đọng lại những giọt sương sớm , co những chú chim dã dậy từ rất lâu và đang cất khúc ca chào đón ngày mới . Theo tiếng chim ca , những tia nắng vàng tươi cũng bắt đầu nhảy múa hát ca trên những con đường . Giờ đây , không gian không còn yên tĩnh nữa mà thay vào đó là tiếng nói cười của các anh chị học sinh đang rảo bước đến trường , và tiếng xe máy của các bác phụ huynh đưa con đến trường . Các bạn mặc quần áo rất chỉnh tề , gương mặt vui tươi nhưng không kém phần lo lắng . Chẳng mấy chốc mà em đã đứng trước cổng trư Đứa nào đứa nấy cũng đều ngơ ngác nhìn ngược nhìn xuôi và trên khuôn mặt chúng có chút gì đó sợ sệt. Thường thì khi gặp điều gì đó có vẻ lạ, tôi đều muốn khám phá và tìm hiểu nó. Có lẽ điều đó khiến cho ngày tựu trường đối với tôi thật đặc biệt, giống như một cuộc phiêu lưu kỳ lạ. Ngay trong lễ khai giảng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía những học sinh lớp một khiến tôi cảm thấy tự hào vô cùng. Mà đâu chỉ có mình tôi, nhiều bạn đứng trước, bạn thì ưỡn ngực ra vẻ, bạn thì mặt mày tỏ vẻ nghiêm túc lắm mà miệng thì cứ cười tít mắt. Rồi một chị lớp năm với cương vị là liên đội trưởng chỉ huy cho toàn trường hát quốc ca. Tất cả chúng tôi đều hát rất to. Tôi bất giác tưởng tượng ra mình chính là một chiến sĩ nhỏ đang đứng trong một đoàn kị binh oai hùng đánh đuổi những tên khổng lồ mà hằng đêm mẹ vẫn kể trong các câu chuyện cổ tích. Xong tiết mục chào cờ, chúng tôi được nghe đọc thư mừng ngày khai giảng của Chủ tịch nước. Điều này khiến tôi dần dần nhận ra được tầm quan trọng của việc học hơn trước rất nhiều. Tiếp đến là tiết mục đánh trống khai trường của thầy hiệu trưởng. Trông thầy thật hiền từ và nhân hậu biết bao. Thầy giống như một người cha lớn của hàng trăm em học sinh đang ngồi đây vậy. Tiếng trống trường cất lên “Tùng! Tùng! Tùng!” nghe thật vang xa báo hiệu cho một năm học mới đã đến. Rồi những quả bóng bay đủ màu sắc cũng được thả bay trên bầu trời. Lúc đó tôi có một cảm giác rằng mình cũng đang bay, đang bay trong một biển trời tri thức mới, vai trò một người học sinh đang đến với tôi khiến tôi tự hào vô cùng. Nó làm tôi cảm giác mình lớn hẳn lên không phải vì mấy hôm trước có cao hơn vài xentimét mà lớn hơn trong tiềm thức tôi mặc dù tôi chỉ vừa tròn sáu tuổi.ai còn thức đến giờ này như tôi không ?
tôi đi ngủ đây. chúc các bạn ngủ ngon.
nhớ làm bài tập để mai đi học nha