Những câu hỏi liên quan
NT
Xem chi tiết
LT
30 tháng 11 2017 lúc 17:44

Lý Hạ thuộc dòng dõi tôn thất dưới thời nhà Đường, thuở nhỏ cực kỳ thông minh đĩnh ngộ nhưng vì huý kỵ tên cha là Tấn Túc nên không đi thi. Cả đời ông chỉ làm một chức quan nhỏ là Phụng lễ lang (trông coi về nghi lễ), lên bảy tuổi đã biết làm thơ, từng đem thi ca chấn động cả kinh sư. Danh sĩ nổi tiếng đương thời là Hàn Dũ vì mến tài ông mà viết bài biện huý nhưng rốt cuộc Lý Hạ chưa kịp ứng thí thì đã yểu mệnh.

Trong lịch sử Đường thi, cùng với huyền thoại Thi Tiên Lý Bạch nhảy xuống sông ôm trăng rồi cưỡi kình ngư bay lên trời, thì cái chết của Lý Hạ được đời sau truyền lại cũng nhuốm màu huyền thoại: khi ông bệnh nặng, bỗng có một vị tiên mặc áo lụa đào, cưỡi con rồng màu đỏ bay đến bên cửa, tay cầm một cuốn sách trao cho Lý Hạ và nói: Thượng đế đã cho xây xong lầu Bạch Ngọc, xin mời ông lên gấp để viết cho bài ký (Đế thành Bạch Ngọc lâu, lập chiêu quân vi kí). Lát sau thì Hạ mất (theo Tiểu truyện Lý Hạ-Lý Thương Ẩn).

Khi bàn về cái chết kỳ dị của Hạ, người đời cho rằng được Thượng đế mời lên thì Hạ là tiên, còn những kẻ ngàn năm sợ hãi ngưu thần xà quỷ thì gán cho ông là quỷ. Do gia cảnh cơ hàn, lại sống trong thời đại môn phiệt đang thịnh nên dù có tài, ông cũng vẫn phải chịu mọi sự rẻ rúng và đả kích. Nỗi niềm phẫn uất của kẻ tài cao phận thấp, sinh bất phùng thời nếu bị câu nệ vào chữ nghĩa mà chỉ thấy hư ảo và quái đản thì hậu thế chỉ có thể biết một Lý Hạ-quỷ tài mà không thấy được một Lý Hạ-quỷ thi.

Sinh thời, Trường Cát không có ý định ghi danh thiên cổ nên thơ ca ít được lưu giữ và tổn thất phần nhiều. Tác phẩm của ông, có lần bị người anh họ vì ghen ghét, đố kỵ nên đã đem bản thảo ném vào nhà xí. Về sau, người đời gom góp lại được mấy trăm bài và đặt tên ban đầu là Lý Hạ tập (theo thiên Văn nghệ chí cuốn Đường sử, Tống sử và Trình thị thông chí), sau đổi tên là Xương Cốc tập. Hiện nay tập thơ ông có tên là Lý Trường Cát ca do lấy từ bài tựa của Đỗ Mục theo bản sưu tập của Ngô Tây Quyền.

Cổ du du hành


Bạch cảnh quy Tây sơn
Bích hoa thượng thiều thiều
Cổ kim hà xứ tận
Thên tuế tùy phong phiêu
Hải sa biến thành thạch
Ngư mạt hấp Tần kiều
Không hoa viễn lưu lãng
Đồng trụ tòng niên tiêu.

Bài hát thiên cổ mênh mang

Mặt trời lặn non Tây
Mênh mông mây đêm bay
Cổ kim nơi nào hết ?
Ngàn năm ngọn gió lay
Cát biển biến thành đá
Cầu Tần cá lượn bầy
Thời gian trôi chóng vánh
Trụ tiêu theo tháng ngày.

ok

Bình luận (0)
HH
Xem chi tiết
NT
9 tháng 3 2019 lúc 20:25

ăn cứt tru

Bình luận (0)
H24
9 tháng 3 2019 lúc 20:27

kể cho mình nghe với!!!!!!!!!!!

Bình luận (0)
LL
9 tháng 3 2019 lúc 20:28

uống thuốc chưa

Bình luận (0)
H24
Xem chi tiết
H24
28 tháng 3 2019 lúc 23:02

thể loại j

Bình luận (0)
H24
28 tháng 3 2019 lúc 23:04

hài hước

riêng thơ tình thì ít tỉ lệ thắng

Bình luận (0)
MA
28 tháng 3 2019 lúc 23:05

1. Không giàu thì phải đẹp trai
Không thông kinh sử.. phải dài một gang

2. Thơ tui chỉ có bốn câu
Đã xong câu một, bắt đầu câu hai
Câu ba sáu chữ không dài
Đã xong câu bốn, hết bài xong thơ 

3. Bóng người đã khuất vào không
Trông theo chỉ thấy cái mông là còn 

4. Điếu thuốc tàn bên ly cafe cạn, 
Cuộc đời khốn nạn biết kết bạn cùng ai ?!

5. Sáng ra nước tiểu vàng khè
Thì ra trời đã chuyển hè sang thu

6. Giám thị nhìn em giám thị cười.
Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi.
Cổng trường đại học cao vời vợi.
Đồng ruộng mênh mông đón em về. 

7. Người ta đi học có đôi 
Còn tôi đi học ôi thôi phát sầu 
Một mình ngồi ngắm bồ câu 
Nó cũng.... hai đứa ..lại càng sầu thêm 

8. Một tay làm chẳng nên non 
Bốn tay chụm lại nên sòng tiến lên 

9. Mập thì đẹp 
ốm thì dễ thương 
lòi xương thì dễ mến 

10. Chưa đi chưa biết Ðồ Sơn 
Ði về mới biết chẳng hơn đồ nhà 
Ðồ nhà tuy xấu tuy già 
Nhưng là ðồ thật hơn là Ðồ Sơn

Những bài thơ chế hay nhất

Bình luận (0)
Xem chi tiết
H24
10 tháng 4 2019 lúc 21:30
CON QUỶ ÁO ĐỎ

Mụ Diễm dùng bàn tay tát ten tét vào miệng cụ Cẩm quát to:

- Mở miệng ra, đã bảo mở miệng ra để tôi đút cháo.

Nhưng cụ Cẩm lắc đầu nguây nguẩy xua tay. Lúc còn chắp tay van nài. Mụ Diễm vẫn không tha, trợn mắt nói:

- Bà mà không mở mồm ra ăn cho tử tế, đừng trách tôi đổ cả bát cháo này lên đầu bà.

Cụ Cẩm rơm rớm nước mắt:

- Mẹ đã nói mẹ không ăn được. Con để đấy rồi lát nữa mẹ tự ăn.

Mụ Diễm đặt bát cháo đến rầm một cái lên cái bàn gần đó. Hằm hè nói:

- Bà là cục nợ của tôi đấy. Sao bà không chết quách đi cho rồi!

***

Cụ Cẩm khóc hu hu. Cố gượng cầm bát cháo đưa lên miệng để húp ít nước. Dẫu vậy, dường như bát cháo tanh quá, cụ không ăn nổi. Cụ quay mặt đi, lại đặt bát cháo xuống bàn nấc lên từng tiếng. Nhưng cụ khóc cứ nhỏ dần, vì chừng mụ Diễm vẫn còn đang trợn mắt nhìn cụ. Cụ lại liếc về phía bát cháo. Bát cháo ấy tanh tưởi còn mùi hôi của thịt lợn đã hơi thiu. Chắc mụ Diễm mua phải thịt ôi, không ăn được nên nấu cháo đem cho cụ ăn.

Cụ nghĩ ngợi một hồi thế nào rồi lại nôn ra nên đất. Mụ Diễm gầm lên:

- Trời ơi là trời! Đã không ăn được lại còn nôn ra, khổ cái thân tôi không. Sao mà bà ngu thế hả bà, ngu như lợn ấy!

Rồi mụ sấn sổ lồng lộn lao tới túm đầu cụ Cẩm, dùng tay bóp miệng cụ và đổ bát cháo đó vào miệng cụ. Vừa đổ mụ vừa quát:

- Đây ăn đi! Ăn nhanh không tôi giết bà…

Bát cháo chảy đến đâu, cái mùi tanh thiu lại xộc lên đến đấy khiến cụ Cẩm giãy đành đạch. Nước cháo vung ra bắn toe toét vào tay mụ Diễm. Mụ càng tức giận, đem cái thìa sắt chọc chọc vào miệng cụ Cẩm hòng ép cụ ăn cho nhanh. Đổ xong bát cháo, cụ Cẩm đã ngất ra nên không còn nôn nữa.

Mụ Diễm lườm cụ Cẩm một cái rồi đi ra vại nước rửa tay. Xong lại đem cụ cho nằm lên giường. Nước cháo vương vãi khắp nơi bốc mùi trong phòng cụ mụ cũng chẳng thèm dọn. Đã từ lâu căn phòng của cụ Cẩm luôn bốc mùi thum thủm, giống như một cái buồng đi cầu. Cái mùi ấy ám cả vào quần áo của cụ, cả vào đầu tóc mặt mũi không chỗ nào không có mùi. Cái mùi ấy khiến cho mụ Diễm coi cụ Cẩm như một con mèo bệnh mà thành ra mụ càng có ác cảm nên cũng lười chăm sóc.

Kể từ khi ông Cố chết, không ai có thể kiềm giữ mụ Diễm. Sinh thời ông Cố khỏe mạnh, tính tình vũ phu nên thường hay đem mụ đánh đập để trị cái tật chua ngoa. Giờ ông Cố đã mất, chẳng còn ai có thể trấn áp được mụ.

Mụ Diễm đi rồi, vài giờ sau cụ Cẩm tỉnh lại. Nước cháo dính nhơp nhớp trên miệng cụ. Cụ cố gượng dậy, xua tay đuổi mấy con ruồi đậu trên mặt, gần bãi nước cháo tanh thiu.

Cụ mò ra vại nước định rửa tay. Nhưng mở vòi nước mà chẳng có giọt nước nào cả. Chắc đã đến giờ nhà máy cắt nước. Hồi chiều chẳng biết mụ Diễm làm gì mà quên mở van nên giờ này trong bể chẳng còn giọt nước nào. Thứ nước cháo bẩn thỉu tanh thiu, trải qua mấy tiếng cụ ngất càng có mùi ôi. Khiến cho chính cụ dù đã quen với cái mùi trên cơ thể mình cũng không sao chịu nổi. Cụ nhớ vườn sau còn cái giếng cũ của nhà. Lúc ông Cố còn sống thì nhà này vẫn hay dùng nước giếng. Chỉ có mấy năm nay mới chuyển sang dùng nước máy. Cụ Cẩm mon men ra vườn sau, thả gầu nước xuống giếng để lấy nước lên rửa ráy.

Duẩn dắt chiếc xe đạp, dựng tạm ở bờ dậu, sau đó vác bao gạo khi nãy mua ở chợ huyện từ trên xe vào nhà.

Trong gian bếp ẩm mốc, có một ít tro tàn quẩn quanh trên nóc bếp dội xuống. Duẩn lấy chân đạp mạnh vào cây cột mấy lượt để đỡ bụi. Rồi anh lại đem túi gạo giấu ở góc bếp.

Hôm nay Duẩn chỉ dám mua chục cân gạo, vì sợ bà Diễm chẳng may tìm được số gạo này lại đem qua nhà ông Lực cho thằng Bá. Thằng Bá là con riêng của bà Diễm với ông Lực. Bà Diễm qua lại dấm dúi với ông Lực rồi có thai thằng Bá từ hồi ông Cố còn sống. Hồi ấy ông Cố đi làm ăn xa đến tận ba năm. Khi về bà Diễm giấu nhẹm đi việc mình có tư tình sinh con riêng. Lúc cuối đời mọi chuyện bị người làng bàn tán vỡ lở. Ông Cố vì biết chuyện nên tức đến mức sùi bọt mép mà chết.

Duẩn chạy ù ra ngoài vại nước định rửa mặt thì chợt phát hiện nước trong bể đã hết. Duẩn mở van nước dự phòng ở đầu kênh, cho nước chảy vào trong bể. Thường ngày Duẩn vắng nhà, bà Diễm không hay để ý chuyện nước nôi. Hễ khi có nước từ trạm bơm xả xuống mà không có người ở nhà là nước sạch tràn bể ra lênh láng rất lãng phí. Bởi vậy nên thông thường trước khi ra khỏi nhà, Duẩn đều khóa cái van nước tổng lại. Hễ về nhà thấy hết nước thì mới mở.

Trong lúc chờ nước đổ vào bể để có thể tắm rửa. Duẩn chạy vô buồng trong hỏi thăm bà nội. Cái cửa buồng khép hờ, xộc ra thứ mùi tanh tưởi ôi thiu. Duẩn hơi nhăn mũi nhưng cũng đẩy cửa vào. Vừa đẩy cửa vào thì Duẩn đã thấy bà Cẩm ngồi móm mém nhai trầu. Miệng toe toét nhìn anh cười rồi hỏi:

- Hôm nay cháu trai bà đi làm về sớm thế?

Duẩn há miệng cười đến mang tai. Hôm nay cụ nội lại khỏe đến lạ thường. Đã lâu lắm rồi Duẩn không thấy cụ Diễm ngồi nhai trầu. Duẩn ngồi xuống gần cụ, tự têm cho mình một miếng rồi nhét vào miệng. Vừa nhai vừa nhăn mặt hỏi cụ Cẩm:

- Thứ này thì có gì ngon mà sao cháu thấy cụ cứ nhai mãi thế. Cay chết đi được…

Cụ Cẩm chỉ cười không nói gì. Duẩn nhổ toẹt miếng trầu xuống cái chậu bô gần đầu giường của cụ, sau đó lấy tay lau lau miệng, rồi chạy ra ngoài vại nước định tắm rửa.

Đúng lúc bà Diễm về, nom thấy quanh miệng Duẩn đỏ choe đỏ choét thì liền nguýt dài:

- Úi trời, lại vừa đi hú hí với con nào ở ngoài đồng đấy.

Mụ dừng một lúc rồi hất cằm hỏi:

- Có mang gạo về cho tao không? Mang về nhiều không?

Duẩn cúi đầu không nói câu gì, chỉ chạy ra vại nước dội ù gáo nước lạnh lên đầu bắt đầu kì cọ. Mụ Diễm thấy Duẩn không nói liền hằm hằm xông vào gian bếp. Nhưng mụ không tìm thấy gạo, chắc hôm nay Duẩn giấu kĩ quá. Nét mặt mụ tối sầm lại vì cảm giác khó chịu. Dự tính có chuyện chẳng lành, Duẩn thay vội cái quần đùi định chạy ra ngoài quanh quẩn cho mụ Diễm hết cơn tam bành rồi mới về. Nào ngờ Duẩn chỉ vừa kịp thay xong cái quần thì mụ Diễm đã lăm lăm cây roi bằng gỗ dâu xông vào người Duẩn quất tới tấp. Duẩn ngã chúi xuống đất, mặt bê bết máu vì má quệt vào miểng ngói vỡ. Khắp người Duẩn bị bùn đất quấn quanh. Mụ Diễm rít lên:

- Tao đã nói mày mua hai yến gạo để tao đem qua lo cho em trai mày mà sao mày không nghe lời tao. Mày coi lời tao nói là không khí có phải không?

Duẩn cắn răng không nói câu nào. Không phải vì anh sợ mụ Diễm nên không dám cãi lại. Mà là vì anh sợ cái chữ hiếu treo trên đầu.

Mụ Diễm càng được thể làm tới túm tóc bứt tai, tát bôm bốp vào mặt Duẩn nói:

- Em mày đang tuổi ăn tuổi học. Mày không lo cho nó thì mai sau ai gồng gánh cái gia đình này. Mày ngu một đời rồi mày lại muốn em mày ngu theo mày, khổ sở đi làm đày tớ ở đợ giống như mày hay sao?

Duẩn cứ cúi gằm mặt nín nhịn không nói câu nào. Mụ Diễm đánh một lúc đã tay rồi lại phải quay đầu đi vào nhà. Mụ vẫn không quên để lại một câu nói văng vẳng:

- Lần này mày trái lời tao thì chớ có lần sau nghe chưa. Nếu còn có lần sau tao sẽ không chỉ đánh mày qua quít thế này thôi đâu.

Mụ đã vào nhà rồi, im được một lúc lại nói vọng ra:

- Lát tao ra mụ Hớn lấy chịu hai chục cân gạo. Mày đi làm lĩnh tiền công về thì đem tiền qua đó mà trả.

Thì ra mụ Diễm đã nghĩ ra cách để lấy cho bằng được số gạo mà Duẩn không chịu mua. Nếu sớm biết trước thế này thì Duẩn đã chẳng bằng mua quách hai yến gạo cho mụ, đỡ phải chịu một trận đòn đau. Duẩn uất ức lắm nhưng không biết làm sao. Anh chạy tới vại nước dội mấy gáo nước lạnh lên đầu như để trút giận, cũng là để xua tan hết bùn đất dính ở trên người.

Mụ Diễm đi đâu vào buổi tối hôm đó, đến nửa khuya thì mới hớn hở quay về. Thấy Duẩn đang ngồi soi mặt trước thau nước lau vết rách trên mặt, mụ hòa hoãn nói:

- Lấy muối mà sát vào, kẻo nhiễm trùng rồi toét ra lại tốn tiền đi chạy chữa.

Duẩn thấy lạ vì mụ Diễm tự dưng lại thay đổi thái độ quan tâm anh như vậy, nhưng câu nói tiếp theo của mụ khiến thâm tâm anh chết lặng:

- Tao với ông Lực sắp làm đám cưới, thằng Bá cũng sẽ dọn về nhà ở chung. Nay mai nó về đây thì bay đừng làm phiền nó học hành nghe chưa.

Nói xong mụ tủm tỉm quay đầu bước vào trong buồng. Hình như mụ sung sướng lắm, vì cái ước nguyện bấy lâu nay của mụ cuối cùng đã được thành sự thật.

Chiều nay đi qua đình làng, Duẩn có nghe phong phanh tin ông Lực bán nhà vì thua số đề. Chắc vì vậy nên ông Lực không còn cách nào nên mới đành phải lấy mụ Diễm. Hơn nữa từ trước tới nay mụ Diễm qua lại bên ấy lo ăn ở, ông Lực sớm đã ỷ lại nên chẳng thèm lo làm ăn gì cả chỉ suốt ngày rượu chè. Dịp này ông Lực sa cơ lỡ vận, mụ Diễm hẳn đã bơm thêm để ông ta về quách bên này.

Duẩn tức giận khiến vết máu trên má đã dịn chảy thế mà lại trào ra. Lông mày anh giật giật, nắm đấm tì xuống đất nổi cả gân xanh. Mụ Diễm ngày càng quá quắt. Ông Lực về đây, gánh nặng năm miệng ăn sẽ đè lên đầu anh. Cả cơ nghiệp ông Cố để lại từ lúc sinh thời, cũng chẳng biết sẽ tồn tại được bao lâu.

Mụ Diễm cứ quẩn quanh trong buồng, trả biết mò mẫm cái gì mà ồn cả khắp nhà. Được một lúc mụ lại chạy ra cố tình làu bàu để cho Duẩn nghe thấy:

- Sắp làm đám cưới tới nơi rồi mà chẳng có gì để mặc trong đêm tân hôn cả.

Sắc mặt mụ đỏ lựng tỏ vẻ thẹn thùng khi nghĩ tới ông Lực. Mụ năm nay đã ngoài bốn mươi, đúng tuổi hồi xuân mơn mởn. Ông Lực lại vóc người cường tráng đẫy đà càng khiến lòng mụ nóng như lửa đốt.

Vẻ mặt mụ bỗng như sực nhớ ra điều gì đó, mụ chạy vào buồng cụ Cầm bắt đầu hạnh họe cụ:

- Cái áo đỏ của bà đâu rồi? Đưa đây để cho tôi lấy mặc nay mai chuẩn bị lễ cưới.

Duẩn tức đến tím mặt xông vào buồng cụ Cẩm định ngăn cản mụ Diễm. Thế nhưng cũng không kịp. Cái áo đỏ mấy hôm nay cụ Cẩm mặc trên người đã bị mụ Diễm lột ra, để cụ trần như nhộng. Duẩn quát toáng lên:

- Mẹ làm cái gì thế? Sao mẹ lại lột áo của bà?

Mụ Diễm trừng mắt tát Duẩn một cái rồi nói:

- Câm mồm! Hay mày có tiền mua áo cho tao? Thứ nghèo kiết xác ngu dốt như mày mà cũng đòi lo cho người khác à? Lo cho ấm cái thân mày đi…

Mụ lột được xong cái áo đỏ của cụ Cẩm thì hơi nhăn mặt vì chiếc áo có mùi hôi khó ngửi. Nhưng mụ cũng nhanh chóng cười toe toét rồi cầm chiếc áo ra ngoài vại nước giặt lại cho sạch.

Duẩn nhìn thấy cụ Cẩm trần như nhộng, cụ chẳng khóc cũng chẳng buồn mà còn cười toe toét móm mém nhai trầu, tự dưng chảy nước mắt, chắc cụ già quá rồi nên lẫn chăng. Hay cụ đã bị mụ Diễm hành hạ tới phát điên rồi. Anh bùi ngùi lục tủ lấy một tấm áo cũ khoác lên người cụ rồi dặn dò:

- Bà mặc áo vào đi kẻo lạnh lại cảm. Nay mai có tiền cháu sẽ mua cho bà một cái áo khác.

Mụ Diễm nghe thấy thế liền từ bên ngoài quát the thé vọng vào:

- Cụ thiếu gì áo mặc mà mày phải mua. Tiền ấy để lo cho thằng Bá ăn học. Tao cấm mày được động vào.

Duẩn giận quá đấm rầm vào vách tường, bụi đất từ trên tường rơi xuống lả tả. Duẩn khó chịu đến độ cảm thấy thở cũng ngột ngạt. Bèn ra ngoài lấy xe đạp chạy ra đình.

Mụ Diễm thấy Duẩn phóng xe đi liền gọi với theo:

- Ngày mai nhà làm cỗ mày phải về sớm mà phụ giúp. Đừng có la cà linh tinh đi đâu…

Duẩn bỏ ngoài tai lời mụ Diễm. Mụ có thể đánh đập, chửi mắng hành hạ anh. Nhưng rước ông Lực về nhà này là một trong những điều cấm kị. Duẩn sẽ tuyệt đối không dung thứ cho hành động của mụ. Nếu ngày mai ông Lực có mặt ở đây và quả như làm lễ cưới với mụ Diễm, anh sẽ lôi thằng Bá ra đánh một trận cho bõ tức.

Hôm nay ở ngoài đình có buổi tập văn nghệ của đội văn nghệ trong thôn. Đội văn nghệ có một cô gái Duẩn rất thích và để ý từ lâu. Đó là Trang. Trang tuy không xinh đẹp, nhưng lại rất có duyên. Cái duyên của Trang là ở cặp mi, cặp mi lá liễu rủ xuống cạnh khóe mắt. Cặp mi nhìn qua tuy u buồn nhưng lại khiến người ta xao lòng thầm thương.

Ở đội văn nghệ cũng có mấy tay để ý đến Trang. Nhưng mấy tay đó toàn là phường sở khanh lắm điều tiếng. Trong đó có Công là người Duẩn ghét nhất. Trước đây Công có tiếng xấu trong đội văn nghệ huyện về chuyện trai gái, sau cũng vì chính chuyện ấy vô độ nên bị người trên huyện đuổi cổ về làng. Làng lại thiếu người lắm mới mời Công ra để tập văn nghệ chỉ bảo đàn em. Từ ngày vào đội văn nghệ làng, Công bao lần ve vãn Trang nhưng không thành. Duẩn thường ngày cứ hay quanh quẩn bắt chuyện với Trang nên lần nào thấy Duẩn xuất hiện Công cũng hò mấy gã trong đội văn nghệ lao ra đánh.

Trang biết Công không phải hạng tốt lành gì nên thường ngày cũng có ý muốn tránh xa. Công thấy vậy càng cho là vì Duẩn nên Trang mới phớt lờ mình. Gã tức điên lên và lần nào đánh Duẩn cũng rất thậm tệ.

Vừa đạp xe đến đầu đình, Duẩn đã thấy tiếng trống mõ inh ỏi. Đám nam thanh niên trong đội văn nghệ đang diễn vở Quan Âm Thị Kính. Thấy Duẩn đến liền ném cả mũ áo lao ra cổng đình chặn xe đạp của Duẩn. Công bô bô cái miệng quát:

- Mày quanh quẩn ở đây làm gì? Định trêu ghẹo con gái nhà lành à? Đánh nó…

Công vừa dứt lời đã xông tới đấm túi bụi vào mặt Duẩn. Đám thanh niên được thể ăn hôi, thi nhau bồi thêm tới tấp. Nay cú cùi trỏ mai cú đấm, chẳng mấy mà Duẩn đã phải xây xẩm mặt mày. Ông trưởng thôn vội vã chạy lại quát:

- Chúng mày làm cái gì thế! Tập văn nghệ thì thằng nào cũng kêu mệt, mà giờ có sức đánh nhau hăng hái quá nhỉ?

Thấy ông Trưởng thôn đã ra mặt, đám Công mới dừng tay cười toe toét nói:

- Dạ chúng cháu tưởng mấy thằng làng bên nên ra tẩn cho một trận. Ai ngờ…

Công đỡ Duẩn dậy rồi giả giọng tỉnh bơ nói:

- Cậu Duẩn đấy à? Chết! Đến sao không ới lên một câu để cho bọn anh biết. Ai lại để thế bao giờ…

Ông trưởng thôn mắt mũi kèm nhèm, lại nghĩ lũ thanh niên nói có lý. Xung quanh đây mấy làng đấu đá nhau. Thi thoảng cũng có chuyện thanh niên làng bên sang chọc phá nên bị trai làng này đánh cho bõ ghét. Việc bọn Công viện cớ ấy đánh Duẩn, ông trưởng thôn thấy cũng không có gì là lạ. Ông chạy tới vỗ vai Duẩn rồi cười hề hề nói:

- Thanh niên trai tráng, ngày xưa đi đánh trận bom đạn rơi lả tả còn chẳng sao. Không việc gì chứ hả?

Duẩn gượng cười, phủi bụi đất trên quần áo vì khi nãy bị đám Công quần đả một trận ngã xuống đất nên đã nhuốm bẩn. Duẩn liếc vào bên trong thấy Trang vẫn đang luyện tập vài lời thoại, bèn hỏi ông trưởng thôn:

- Đội văn nghệ mình tập đến đâu rồi hả chú? Sắp nghỉ giải lao chưa ạ?

Ông trưởng thôn bỗng ưỡn ngực nghiệm mặt nói:

- Nghỉ là nghỉ thế nào, mấy hôm nữa là đến hội làng rồi mà còn chưa tập xong được nửa vở đây này.

Rồi ông trì triết đám thanh niên:

- Cũng tại lũ chúng mày cứ chây lười chứ không thì xong lâu rồi!

Duẩn tiếc rẻ lại lững thững dắt xe đạp đi. Anh ngoái đầu lại định nhìn Trang một cái rồi về. Đúng lúc Trang quay đầu nhìn ra thấy Duẩn liền mừng rỡ chạy tới:

- Anh Duẩn! Anh đến lâu chưa?

Công sợ Trang quấn lấy Duẩn nên liền tối mặt nói:

- Thôi muộn lắm rồi, tập nhanh nhanh lên còn về! Trang vào đây theo anh nào…

Trang ngần ngừ như chưa muốn đi, cô nói nhỏ với Duẩn một câu:

- Lát nữa tập xong em có đi qua miếu thành hoàng. Anh gặp em ở đó nhé!

Trang dúi vào tay Duẩn một mảnh giấy nhỏ. Duẩn vội vã cất vào trong túi áo rồi đỏ mặt lên xe đạp phóng về nhà. Trang thấy Duẩn đi đã khuất mới cúi đầu e lệ bước vào trong đình.

Duẩn về đến nhà thì đèn đóm đã tắt. Chắc có lẽ mụ Diễm đã đi ngủ. Ngó sang buồng cụ Cẩm, Duẩn thấy cụ vẫn đang thức. Cây đèn bão le lói ở đầu giường cụ chưa bao giờ tắt lửa vì buồng cụ khuất trong xó nhà tối tăm quanh năm. Duẩn thấy cụ Cẩm trần như nhộng, cái áo lúc trước anh khoác cho cụ không biết đã mất tiêu đi đâu.

Anh bèn lựa trong tủ tấm áo khác khoác lên người cụ rồi hỏi han:

- Sao bà không mặc áo vào lại cứ ở trần như thế cảm lạnh thì sao? Cái áo lúc nãy cháu khoác cho bà đâu rồi?

Cụ Cẩm cứ nhe nhởn cười, một lúc bỗng nói:

- Trả áo đỏ cho bà đi con, phải áo đỏ thì bà mới mặc.

Nói cụ Cẩm thốt ra, giống như một cơn gió lạnh buốt thổi qua người Duẩn. Duẩn bỗng cảm thấy rùng mình, nhưng cũng ứa nước mắt. Duẩn khẽ nịnh cụ:

- Nay mai con mua cho bà cái áo đỏ mới đẹp hơn xịn hơn được không ạ.

Duẩn nói tới cái áo đỏ cố ý nói to để ra chiều xem mụ Diễm đang ngủ có lồng lộn thức dậy chửi bới hay không. Nhưng chẳng có âm thanh nào đáp lại. Chắc mụ Diễm đã ngủ say lắm rồi.

Duẩn cầm tay cụ trò chuyện với cụ để chờ qua cái đêm dài tới giờ ra miếu thành hoàng gặp Trang. Duẩn nói chuyện với cụ Cẩm mà như nói một mình. Còn cụ Cẩm thì cứ móm mém nhai trầu. Quanh miệng cụ cứ trào ra thứ nước đỏ lòm. Cứ chốc chốc Duẩn lại phải lấy khăn lau miệng cho cụ để bớt bẩn. Thấy mùi nước trầu tanh nồng, Duẩn bèn nói:

- Để mai con ra sau vườn chặt buồng cau mới cho cụ. Cau này để lâu mùi tanh lắm rồi!

Ước chừng đã đến giờ Trang tập văn nghệ xong, Duẩn hồ hởi đứng dậy chào cụ Cẩm:

- Thôi con có việc lại phải đi! Bà ngủ sớm kẻo mệt…

Nói xong Duẩn ra ngoài khép cửa cài then cho buồng cụ bớt gió lùa. Rồi mới lấy xe đạp đi ra miếu thành hoàng làng để gặp Trang.

Ở trong buồng, cụ Cẩm bỗng đứng dậy mở hé cái cửa nhìn theo bóng Duẩn. Cụ ngừng cười, bất ngờ thứ bã nhầy màu đỏ trong miệng cụ rớt ra ngoài. Hỡi ôi, đó nào đâu phải miếng trầu cau mà cụ hay nhai. Mà không ngờ nó lại là một con mắt, một con mắt đã bị nhai nát bét lẫn cả cái đường dây máu thịt dài ngoằng dính vào nó.

Cụ Cẩm như vừa lỡ rơi mất của báu, vội vàng xồ tới nhặt cái con mắt nhét vô miệng nhai ngấu nghiến như sợ ai tranh dành mất. Cụ lại ngồi xuống thành giường cười thất thần như lúc trước. Căn phòng trở về im lìm, chỉ còn âm thanh lộp rộp phát ra từ miệng cụ.

Duẩn phi xe tới đầu đường làng, đã thấy Trang thấp thoáng ở cửa miếu thành hoàng. Nhưng Duẩn không vui vì phát hiện ra ở đó không chỉ có Trang mà còn có cả Công nữa. Anh thấy Công sấn sổ cọ vào người Trang. Vội hộc tốc đạp xe tới trước cửa miếu. Vứt phịch cái xe đạp qua một bên rồi lao vào trong miếu.

Công đang cười toe toét thấy Duẩn hùng hổ lao tới thì liền xanh mặt. Xung quanh Công lúc này chẳng có gã thanh niên nào ngoài gã để gã ỷ thế. Khi thường Công hay bắt nạt Duẩn cũng chỉ vì cậy ở chỗ đông người. Nay một mình thân cô thế cô, sức Công lại không bằng sức Duẩn. Bởi Duẩn cao to vạm vỡ, người đầy chai sạn, vai u thịt bắp. Công chỉ là một tay nghệ sĩ quèn gầy yếu suốt ngày tập tuồng chèo thì gã không bì được. Thấy Duẩn nổi máu điên, Trang lại ra sức kháng cự mình nên Công liền nói lái cho đỡ ngượng:

- Cậu Duẩn ra miếu chơi đấy à? Anh vừa phổ biến đoạn kịch cho Trang cũng xong rồi nên anh về đây…

Thấy Trang sợ hãi, lại còn rơm rớm nước mắt. Duẩn vung nắm đấm vào giữa mặt Công:

- Biến này!

Công hộc máu mồm ngã lăn xuống đất. Vội vã ôm miệng chạy trối chết. Vừa đi vừa nói vọng lại lải nhải:

- Thằng khốn! Mày nhớ mặt ông đây này!

Thấy Công đã chạy mất dép, Duẩn thở phào một hơi rồi tới gần Trang lắp bắp hỏi:

- Em… em có sao không?

Trang đỏ chín cả mặt cúi đầu không nói câu gì. Cô ngồi xuống gốc cây cổ thụ gần miếu, vẫy tay ra hiệu cho Duẩn lại ngồi gần mình.

Duẩn sượng sùng tới gần, nhưng vẫn ngồi cách Trang một đoạn. Hai người chẳng nói với nhau câu nào. Duẩn đang sợ toát mồ hôi vì nghĩ mình đã làm sai chuyện gì nên khiến Trang giận dỗi. Anh định mở lời thì Trang liền cất giọng:

- Tờ giấy em đưa cho anh, anh đọc chưa?

Công sực nhớ ra mảnh giấy trong túi áo ngực, vội thò tay vào túi gãi gãi đầu định mở ra đọc thì Trang chộp lấy nói:

- Thôi đừng đọc, em ngại lắm!

Giọng nói của Trang êm dịu, Duẩn tê nhừ cả người. Một lúc mới lắp bắp giải thích:

- Lúc… về nhà anh hồi hộp quá, định để dành ra đây thì đọc. Mà lại quên khuấy đi mất!

Trang đẩy nhẹ Duẩn một cái rồi nói:

- Sao anh người to mà nhát như cáy thế. Lúc nãy còn quát lớn lắm kia mà…

Duẩn gãi đầu gãi tai, miệng lắp bắp:

- Anh… anh…

Thấy Duẩn đuối giọng, Trang thích thú và cười rất tươi. Cô nhét lại miếng giấy vào tay Duẩn rồi dặn:

- Đây… đọc đi… nhưng cấm có được nói với ai nửa lời đấy nghe chưa…

Trang dứt lời, Duẩn vội đón lấy mảnh giấy, chừng căng mắt ra đọc chữ dưới ánh trăng. Ai ngờ chưa kịp đọc được câu nào thì xung quanh bỗng vang lên tiếng hô hào:

- Ối trời ơi giết người… Nó giết người rồi… Bắt lấy thằng giết người…

Duẩn đứng phắt dậy, dúi vội mảnh giấy vào trong túi áo rồi kéo tay Trang nói:

- Để anh đưa em về, rồi anh chạy ra xem. Giờ này ở đây em một mình con gái nguy hiểm lắm.

Trang nghe lời theo Duẩn leo lên xe định để Duẩn đèo về. Nhưng vừa mới ra đến cửa miếu thì từ đường làng cả một đoàn người nam nữ già trẻ đều đang đốt đuốc chạy về phía này. Dẫn đầu là Công đang kích động hô hoán dân làng.

Công vừa nhìn thấy Duẩn chạy xe ra cửa miếu liền chỉ tay thẳng vào mặt Duẩn quát to:

- Chính nó là thằng giết người, quân sát nhân! Loại vô ơn báo phước…

Người làng trợn mắt trợn mũi xông tới kéo Duẩn xuống xe đạp rồi đè nghiến anh ghì xuống đất. Không biết bao nhiêu người xông vào đánh Duẩn túi bụi. Duẩn vừa ôm chỗ miệng đau vừa xúi giục:

- Đánh chết nó đi, thằng phản phúc bất hiếu!

Trang thấy Duẩn bị người làng đánh vô cớ như vậy liền xông ra can ngăn nói:

- Mọi người dừng lại đi, anh Duẩn đâu có làm lên tội tình gì mà mọi người đánh anh ấy như thế?

Công chạy tới lôi Trang kéo về phía mình rồi nói như ra lệnh:

- Em tránh xa nó ra, nó là thằng giết người. Đừng đứng cạnh nó nguy hiểm lắm!

Trang giật tay khỏi người Công rồi giận run lên chỉ vào mặt Công nói:

- Anh là kẻ gắp lửa bỏ tay người. Anh bị anh Duẩn đánh nên mới đổ oan cho anh ấy có đúng không? Sao anh ác đức thế?

Tình hình trở nên hỗn loạn, Duẩn bị dân làng bu đánh không biết sống chết ra sao. Phải một lúc sau thì ông trưởng thôn mới dẫn dân quân chạy tới ngăn cản mọi người hành hung Duẩn. Nhưng chung quy lại kết cục của Duẩn vẫn không thay đổi. Anh bị dân quân trói gô cổ lôi lên trụ sở thôn.

Khi Duẩn đã thoát khỏi cảnh bị đánh đập bởi dân làng thì lại tới lượt đám dân quân lồng lộn tra hỏi gắt gao:

- Mày thành khẩn khai thật ra nhanh còn được hưởng khoan hồng. Bằng không dính tội lớn ghim cột gỗ lĩnh mười phát đạn như chơi.

Duẩn ú ớ nói:

- Dạ thưa các anh có lẽ đã lầm! Tôi nào đâu có giết ai đâu…

Đám dân quân vỗ bàn nói:

- Đến nước này rồi mà mày vẫn còn chối tội quanh co à?

Duẩn ngơ ngác vẫn chưa hiểu nguyên cớ làm sao mà đương dưng mình lại bị người làng quần đả đánh cho một trận thừa sống thiếu chết. Lên tới trụ sở thôn còn chưa hết đường túng quẫn lại bị tới nước cậy mồm tra hỏi khẩu cung thế này.

Mãi một lúc sau Duẩn mới biết chuyện gì xảy ra. Mụ Diễm đã chết. Bà mẹ ruột thịt thường ngày cay nghiến Duẩn như súc vật đã chết. Và hiển nhiên tiếng xấu của mụ Diễm quanh đây thôn cùng ngõ hẻm đều đã rõ. Nay mụ chết đau khổ như vậy, nghi can số một chắc chắn là Duẩn. Chẳng cần Công phải kích bác thì mọi tội ác cũng đã nghiễm nhiên được đổ lên đầu Duẩn.

Mụ Diễm chết trong phòng ngủ, chết do bị người ta thắt cổ. Không những vậy hai mắt lại còn bị móc lộ ra cái hốc mắt đen sâu hoăm hoắm. Ở hiện trường người ta thấy đồ đạc văng tung tóe, có dấu hiệu chống cự của mụ. Vậy là hẳn có người đã giết mụ chứ không phải tự tử, mọi động cơ gây án trong làng không ai khác ngoài Duẩn.

Không chỉ vậy, sự đay nghiến của mụ Diễm cũng được một số dân làng đào bới với nhau để luận tội Duẩn:

- Nghe nói á! Ngày ông Cố còn sống có tòm tem với con em họ xa nào đấy bị bà Diễm phát hiện. Mà hồi ấy bà Diễm đang mang bầu thằng Duẩn. Từ khi thằng Duẩn sinh ra bà Diễm nhớ đến chuyện ấy nên thù ghét nó lắm.

- Bà Diễm này cũng vì trả thù ông Cố nên mới ngủ với ông Lực sinh ra thằng Bá. Chuyện ấy khiến ông Cố tức hộc máu mồm mà chết. Kể từ ngày ông Cố chết bà ấy đâm ra càng hành hạ thằng Duẩn tợn. Tức nước thì vỡ bờ thôi, thảo nào mà nó lại chẳng thắt cổ giết mẹ nó. Nhưng mà móc mắt thì tàn độc thất đức quá… Dẫu gì cũng là mẹ ruột sinh ra mình mà lại…

- Ai bảo ông Cố lúc còn sống đánh đập bà Diễm cho lắm vào, để đến lúc chết rồi bà Diễm lại hành hạ thằng Duẩn… Quanh co cũng chỉ vì chuyện nhà mà đem nhau ra giết, thế có khổ không.

Người làng nói những lời ấy lọt vào tai Duẩn. Khiến anh vỡ lẽ nhận ra vì sao người ta cứ khăng khăng khẳng định anh là kẻ giết người.

Ông trưởng thôn gõ bàn cho Duẩn tập trung rồi nói:

- Nghe nói mẹ cậu chuẩn bị định rước ông Lực với đứa con rơi là thằng Bá về nhà. Có phải vì chuyện này nên cậu mới đâm ra tức giận mà giết chết bà ấy không?

Duẩn lắc đầu ú ớ:

- Dạ thưa chú cháu nào có ạ…

Ông trưởng thôn vỗ bàn quát to:

- Thế lúc xảy ra án mạng thì cậu ở đâu. Cậu có bằng chứng gì để chối tội?

Duẩn tức đến chảy nước mắt nói:

- Dạ thưa cháu ra miếu thành hoàng làng. Chính chú còn bắt cháu ở ngoài đấy còn gì ạ.

Duẩn vừa dứt lời, Công bỗng từ đám người làng ngoài trụ sở xông vào quát:

- Thằng đấy nói láo đấy chú ạ! Nó ra đình hồi tối xong về nhà giết mẹ nó… Sau đấy còn chưa hết máu điên lại chạy ra miếu đánh cháu một cái, mồm còn xưng vêu đây này. Không nó thì ai…

Công vừa nói vừa chỉ vào cạnh mép đã xưng to như quả ổi, chìa ra cái bằng chứng rành rành về sự hung hãn của Duẩn. Gã chẳng biết làm sao để trả thù, chuyện xảy ra khiến gã nhân cơ hội trút hết cả tâm can bực dọc đổ lên đầu Duẩn. Gã quyết phải dùng cái bằng chứng rành rành này để ép Duẩn nhận tội giết người thì mới cam lòng.

Duẩn giở khóc giở cười, chỉ vì một cú đấm của mình mà nay bị Công đem ra làm bằng chứng khép tội mình.

Một số người làng nghe xong càng cho rằng lý luận của Công là đúng, rằng sau khi Duẩn giết mụ Diễm vẫn chưa hết máu sát nhân nên mới ra đình đánh cho Công một cú vêu cả mồm như thế kia. Xung quanh bàn tán râm ran, có người thưa cơ nhặt đá lên chọi về phía Duẩn chửi bới:

- Quân thất đức, lại còn già mồm chối tội… Cho mày chết này!

Viên đá như một thứ to lớn ném xuống mặt sông phẳng lặng khiến sóng nước cuộn sôi trào. Dòng người làng xông vào trụ sở thôn hành hung Duẩn. Tình hình hỗn loạn tới mức ông trưởng thôn cũng bị đè nghiến dí mặt xuống đất. Ông trưởng thôn sợ hãi quát to:

- Dân quân tự vệ thôn đâu! Bảo vệ hung thủ áp giải lên trụ sở xã nhanh lên không người làng đánh chết nó bây giờ.

Cũng may thân mình Duẩn nồi đồng cối đá đánh mãi vẫn không ăn thua gì. Cả đống cùi trỏ dồn vào mặt mà Duẩn vẫn tỉnh bơ, chỉ hơi choáng một lúc rồi lại bị dân quân kéo vội chạy loạn.

Duẩn bị bắt đi rồi, Công ở lại cạnh Trang nhân thể bơm thêm:

- Thằng này giết mẹ móc mắt, tội ác cùng cực. Đứa nào phận rủi lấy phải nó khéo coi như đi tong cả một đời người.

Trang thất thần, coi lời Công nói như ong vò vẽ bên tai. Cô thương cảm cho số phận của Duẩn có một bà mẹ tính tình cay nghiệt. Lại thương cảm cho anh vì sao rơi vào tình cảnh đọa đày như thế này.

Ông Hơn bố của Trang nghe tin, lại được Công bơm thêm chuyện Trang có tình ý với Duẩn nên rất tức giận và cấm Trang không bao giờ được gặp Duẩn nữa. Bằng không thì ông sẽ từ mặt không coi cô là con gái.

Duẩn bị nhốt trên trụ sở xã một hôm thì bị đưa lên công an huyện để điều tra. Chẳng biết chuyện sau đó xảy ra như thế nào, nhưng đến khi vãn tang sự của mụ Diễm. Duẩn lại được người ta thả về. Ông trưởng thôn bắc loa phóng thanh ở đầu đình nêu rõ kết quả điều tra đã kết luận Duẩn không hề phạm tội.

- Mọi người chú ý, công an huyện đã có kết quả điều tra rõ ràng. Hiện vẫn chưa hề xác định được hung thủ thực sự đã giết bà Diễm. Nhưng có một điều công an điều tra đã khẳng định rằng cậu Duẩn không phải là hung thủ. Chính vì vậy chính quyền rất mong bà con không nghi ngờ vô cớ mà làm ảnh hưởng tới cuộc sống của cậu Duẩn.

Thông tin ấy được đưa ra, người làng lắng xuống. Thay vì ghét cay ghét đắng Duẩn thì người ta lại chuyển sang thương cảm, cũng có người mừng thay cho Duẩn vì thoát khỏi bà mẹ cay nghiệt. Những tưởng cuộc sống của Duẩn sau đó sẽ được giải thoát và bước sang trang mới. Nhưng không ngờ những chuỗi ngày sau đó lại là hố sâu bùn lầy, khiến cuộc đời anh trở nên ngày càng tối tăm hơn.

Cái chết của mụ Diễm đã trở thành một ẩn số rất lớn, trở thành chủ đề bàn tán. Ai đã ra tay giết mụ? Mụ tính tình cay nghiệt nhưng chỉ đối với Duẩn, còn với người xung quanh thì mụ cũng khá đon đả lại nhiệt tình.

Việc hung thủ chưa được xác định khiến nhiều người hết sức bất an. Kẻ đó vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật và chưa bị bắt. Liệu có khi nào hắn ta sẽ giết thêm một người nữa, và nạn nhân đó là ai. Người ta có cảm giác sợ hãi vì nguy hiểm rình rập xung quanh. Bất cứ ai cũng có thể trở thành con mồi của một kẻ giết người.

Từ khi từ thị trấn trở về, Duẩn đi ngang qua đình làng. Gặp Trang vẫn đang tập văn nghệ. Đôi mắt Trang nhìn Duẩn có vẻ khác lạ. Có lẽ sau khi xảy ra chuyện hôm trước, Trang đã gặp phải biến cố gì đó. Nghe nói ông Hơn cấm cô không được qua lại với anh. Sực nhớ còn mảnh giấy chưa kịp đọc, Duẩn mở vội ra đọc ngấu nghiến. Đọc xong những dòng chữ trong mảnh giấy. Duẩn rơm rớm nước mắt. Trang đã tỏ tình với anh, nhưng biến cố xảy ra đã ngăn cách hai người.

Trang khẽ liếc nhìn Duẩn rồi vội vã quay mặt. Công thấy Duẩn liền cố ý cắt ngang, dẫn đám thanh niên qua sinh sự:

- Mày ra đây làm gì? Cút! Ở đây không có chỗ cho mày ngó…

Duẩn cúi mặt thất vọng và buồn rầu. Anh buồn rầu không phải vì bị đám người Công sinh sự, mà buồn rầu vì tình cảm của Trang dường như đã thay đổi.

Nhưng anh đâu biết rằng kỳ thực tình cảm của Trang không chút nào giảm sút. Có chăng chỉ là vì lời ngăn cấm của ông Hơn, khiến cô buộc phải làm ngơ với Duẩn trước mặt mọi người. Cô định bụng sau khi kết thúc buổi tập văn công sẽ tới tìm Duẩn và giải thích.

Duẩn về tới nhà, đã thấy ông Lực dẫn thằng Bá qua. Vác tay nải hành trang ngồi bệt ở ngoài cổng. Ông Lực ngồi nhai cỏ, thằng Bá mặt mũi hốc hác.

Duẩn ngạc nhiên và giận dữ hỏi:

- Sao ông lại ở đây?

Ông Lực cười đều nói:

- Nhà tao bị chủ nợ xích rồi! Giờ tao về nhà vợ tao ở. Mày định cấm tao à?

Duẩn chỉ tay ra ngoài đồng rồi nói:

- Ông ra đồng mà ở, nhà nào là nhà vợ ông! Vớ vẩn…

Ông Lực đứng thẳng dậy, bộ ngược lực lưỡng chìa ra sấn xổ vào người Duẩn dọa dẫm:

- Tao với con Diễm sắp làm đám cưới thì chẳng may nó chết, nó là vợ của tao một nửa rồi. Mà con của tao với nó ngồi đây, con của tao phải được về nhà mẹ nó.

Ông Lực chỉ vào thằng Bá sẵng giọng như thế.

- Nhà của ông này!

Duẩn bỗng trợn mắt rồi đấm thẳng vào mặt của ông Lực. Thấy có đánh nhau, hàng xóm láng giềng bắt đầu thò con mắt qua để hóng chuyện.

Ông Lực biết có động, nom Duẩn còn đang nóng nên xuống nước:

- Tao thấy mày vừa ở trại về nên không dây với mày. Mai tao lại qua, không cho tao vào ở thì đừng có mà trách!

Nói xong ông Lực lại kéo thằng Bá đi. Thằng Bá ngơ ngác kêu:

- Ở thế mình không vào nhà hả bố?

Ông Lực vùng vằng:

Bình luận (0)
HH
Xem chi tiết
UN
14 tháng 3 2019 lúc 20:09

sợ lắm nhưng ko kể

Bình luận (0)
PV
14 tháng 3 2019 lúc 20:09

Mở đầu là phần Nội Quy OLM

Không được đăng linh tinh nha ban ^^

Bình luận (0)
C2
14 tháng 3 2019 lúc 20:09

Đây không phải là truyện ma, mà là truyện kinh dị mà tôi đã gặp. Chắc hẳn là ai ai ở đây cũng sẽ có bạn, đã từng xem bốc mộ, mà đa phần toàn vào lúc 3h-4h sáng đúng không ạ? Nhà Cô tôi ở Thị trấn Yên Mỹ thuộc Tỉnh Hưng Yên. Chồng của Cô bị bệnh mà mất sớm. Phải 5 năm sau mới có thể bốc mộ được. Đó là vào năm 2007, đêm hôm đó lúc 2h sáng tôi đi xe máy về nhà Cô tôi (đi đêm tôi cũng thấy ghê nhưng vì công việc). Tới nơi rất nhiều người đã có mặt tại nhà Cô rồi. Khoảng 2h30p thì tất cả khoảng 15 người cùng đi bộ ra ngoài mộ. Tới nơi tôi thấy có 2 gia đình nữa cũng bốc mộ vào hôm đó. Nhà ai cũng dựng những tấm bạt làm lều san sát nhau. Thời tiết thì lạnh, ai không có nhiệm vụ gì thì vào trong lều ngồi, còn những ai có nhiệm vụ thì làm những công việc chuẩn bị cho việc bốc mộ. Cô tôi thuê 1 người bốc mộ, còn đều trong gia đình phụ cùng. 3h sáng cả 3 gia đình cùng làm công việc bốc mộ, vì giờ đẹp mà. 3 ngôi mộ cách nhau chỉ tầm 5m. Vì vậy, không gian rất sáng và đông người. Việc bốc mộ, người ta sẽ đập mộ đến mặt ván vào buổi chiều ngày hôm trước rồi. Nên việc bốc mộ trở lên rất nhanh. Mọi người tỏ ra vui mừng khi chồng của Cô rất sạch sẽ. Tôi nhìn sang nhà bên cạnh cũng vậy, rất sạch. Không gian chỉ có mùi hơi hơi hôi và rất thơm nhé. Bỗng nhiên tôi nghe thấy những tiếng khóc của nhà bên cạnh nữa. Tôi ngẩng lên nhìn thì thấy con cháu của gia đình đó chạy toán loạn. Mọi người giật mình khi nhận ra trên tấm bạt ven đường là một bộ hài cốt còn nguyên vẹn. Cái thời tiết lạnh tê tái của miền Bắc càng làm cho không khí trở lên kinh dị hơn. Không còn cái mùi thơm nữa, mà đó là cái mùi ngai ngái, tanh, hôi thối và rất buồn nôn. Chỉ còn lại 1 người bốc mộ bên cạnh bộ hài cốt bị kết còn nguyên như vậy. Sau đó những người con cháu trong gia đình đó đứng tụm lại và bàn bạc. Một người trong gia đình tiến lại người bốc mộ và rút trong quần ra 1 điếu thuốc đưa cho người bốc mộ hút. Và nói nhỏ điều gì đó. Tôi chỉ nghe thấy rằng người bốc mộ bảo người kia đi mua 5 lít dấm và mấy con dao. Lúc đó tầm 3h30p rồi lên việc mua các thứ đó ở Thị trấn rất đơn giản. Tầm 10p sau là có ngay. Đó cũng là lúc công việc của nhà Cô tôi và gia đình nhà bên cũng xong. Mọi người dọn dẹp mọi thứ để chuẩn bị mang hài cốt sang địa điểm chôn cất cách đấy không xa. Tôi lại nhìn sang nhà đó và thấy người bốc mộ đang cầm dao đẽo từng khúc xương. Những cơn gió mạnh lạnh tê tái càng làm cho những người chứng kiến thêm phần ghê sợ. Bên cạnh chỉ có 3-4 cô gái tầm dưới 20 tuổi đang đứng bên cạnh, chắc là cháu người mất, còn những người khác trong gia đình thì đứng cách xa tầm 100m. Tất cả mọi người trong gia đình Cô tôi mang hài cốt tới địa điểm mới thì phải đi ngang qua bộ hài cốt còn nguyên vẹn đó. Tôi đi ngang qua và nhìn thấy những điều mà hết sức ghê rợn. Bên cạnh những chiếc xương màu trắng (chỗ còn thịt và da thì màu trắng, còn bình thường là màu đen và màu nâu), là những mảng thịt và da người để đống. Sọ đầu nâu thì trắng bệch, lộ 2 hốc mắt nhìn rất ghê cũng được để bên cạnh. Người bốc mộ phanh bụng người đó ra làm lộ bộ lòng và gan màu nâu vẫn nguyên chưa phân hủy. Phía đùi và chân thì còn nguyên da bọc mầu nâu chưa đụng tới. Nói chung là rất ghê. Vì chỉ đi qua lên tôi cũng chỉ nhìn tận mắt có vậy. Sáng hôm đó tầm 8h sáng, tôi ra xem người ta xây mộ. Thì, trời ơi cái mùi thối kinh khủng lan ra khắp mọi nơi. Thấy mọi người kể là gia đình nhà đó cho hết thịt và da vào túi và trôn lại. Nhưng cái mùi đó thì không hết được. Thấy kể là người đó uống thuốc bổ nhiều quá lên bị kết… Mọi người bảo rằng khi bốc mộ thấy kết thì phải trôn lại, không lên làm như vậy… Văn của tôi không được phong phú mọi người đọc thông cảm nhé!

K ĐÊ :)

Bình luận (0)
KD
Xem chi tiết
LS
20 tháng 2 2022 lúc 20:31

Tham khảo

 

Ngày xưa có một người con trai thần Long Nữ tên là Lạc Long Quân thuộc giống rồng. Thân ở dưới nước và ở cả trên cạn, sức khỏe vô địch, có nhiều phép lạ. Thần giúp dân trừ yêu quái, dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi và ăn ở.

Ở vùng núi cao phương Bắc, có nàng Âu Cơ thuộc dòng hạ Thần Nông, xinh đẹp tuyệt trần. Nàng đến thăm vùng đất Lạc Việt có nhiều hoa thơm cỏ lại. Hai người gặp nhau, yêu nhau và trở thành vợ chồng.

Ít lâu sau Âu Cơ mang thai và sinh ra một cái bọc trăn trứng, nở ra trăm người con, người nào cũng đều hoàn hảo, đẹp lạ thường.

Lạc Long Quân vì nhớ mẹ và không quen ở trên cạn nên đành từ biệt Âu Cơ và đàn con trở về Thuỷ Cung.

Âu Cơ ở lại nuôi đàn con, tháng ngày chờ đợi Lạc Long Quân trở lại, nhưng nỗi nhớ chồng khiến nàng buồn tủi. Cuối cùng nàng gọi chồng lên than thở:

- Sao chàng đành bỏ thiếp mà đi, không cùng thiếp nuôi đàn con nhỏ?

Lạc Long Quân nói:

- Ta vốn ở miền nước thẳm, nàng thì ở chốn núi cao, nhiều điều khác nhau, khó mà ở cùng nhau một nơi được lâu dài được. Nay ta đưa năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương. Khi có việc gì cần giúp đỡ lẫn nhau, đừng quên lời hẹn, đây là giao ước của vợ chồng, con cái.

Âu Cơ ưng thuận. Trước khi đưa năm mươi con lên núi, nàng nói với chồng:

- Thiếp xin nghe lời chàng. Vợ chồng ta đã sống với nhau thắm thiết, nay phải chia hai, lòng thiếp thật là đau xót.

Lạc Long Quân cũng cố nén nỗi buồn trong buổi chia li, chàng khuyên giải vợ:

- Tuy xa nhau nhưng tình cảm đôi ta không hề phai nhạt, khi nào cần chúng ta lại gặp nhau.

Âu Cơ vẫn quyến luyến, rồi buồn bã nói:

 

- Thiếp rất nhớ chàng và thương các con, biết đến khi nào chúng ta mới gặp nhau.

Lạc Long Quân nắm chặt tay vợ, an ủi:

- Nàng đừng làm mủi lòng ta. Xa nàng và các con lòng ta cũng đau lắm! Âu cũng là mệnh trời, mong nàng hiểu và cảm thông cùng ta.

Âu Cơ và các con nghe theo lời cùng nhau chia tay lên đường.

Lạc Long Quân và các con về nơi biển cả, Âu Cơ đưa các con về đất Phong Châu. Người con trưởng được tôn lên làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương, đặt tên nước là Văn Lang.

Cũng bởi sự tích này mà người Việt Nam ta đều luôn tự hào mình là dòng dõi con Rồng cháu Tiên, coi tổ tiên mình là vua Hùng.

Bình luận (0)
H24
Xem chi tiết
OY
9 tháng 9 2021 lúc 10:00

woa, trông tuyệt quá

Bình luận (0)
MH
9 tháng 9 2021 lúc 10:01

thật là hay quá đi mà

Bình luận (0)
BS
9 tháng 9 2021 lúc 10:01

E like rồi, bài viết hay quá ạ :))

Bình luận (2)
NV
Xem chi tiết
H24
8 tháng 4 2022 lúc 17:54

hỏi hoài

Bình luận (1)
H24
8 tháng 4 2022 lúc 17:54
Bình luận (1)
VG
8 tháng 4 2022 lúc 17:56

r

Bình luận (0)
PL
Xem chi tiết
YS
16 tháng 1 2016 lúc 20:18

co mot con chuot song bang cach tim pho mat. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. no tim roi an tiep. no an va ngay hom sau tim tiep. moi viec dien bien nhu vay khi vua chet (...con nua...) co dai

Bình luận (0)