Tại sao....Tôi lại buồn như vậy.....:(( Thật buồn...
“Hỡi ơi lão Hạc…đáng buồn…”
1- Đoạn văn là suy nghĩ của ai trong hoàn cảnh nào?
2- Tại sao “tôi” lại thấy “cuộc đời quả thật mỗi ngày một thêm đáng buồn”? Rồi sau đó lại khẳng định “Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác”?
Trong truyện Lão Hạc, Nam Cao có viết:
Lão không hiểu tôi, tôi nghĩ vậy, và tôi càng buồn lắm. Những người nghèo nhiều tự ái vẫn thường như thế. Họ dễ tủi thân nên rất hay chạnh lòng. Ta khó mà ở cho vừa ý họ...
Hỡi ơi lão Hạc! Thì ra đến lúc cùng lão cũng có thể làm liều như ai hết. Một người như thế ấy!... Một người đã khóc vì trót lừa một con chó!... Một người nhịn ăn để tiền lại làm ma, bởi không muốn liên lụy đến hàng xóm, láng giềng... Con người đáng kính ấy bây giờ cũng theo gót binh Tư để có ăn ư? Cuộc đời quả thật cứ một ngày một thêm đáng buồn...
Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác.k
Những cái "buồn" của nhân vật 'tôi' thể hiện như thế nào? Qua đó em hiểu ý nghĩ của n.v tôi như thế nào?
Câu 2:
a. Em hiểu như thế nào về ý nghĩ của nhân vật tôi ( tức ông giáo) qua hai câu văn: “ Cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày một thêm đáng buồn.” và “ Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác.”
b. Theo em tác phẩm đã thể hiện tấm lòng nhân đạo của nhà văn như thế nào?
Em tham khảo:
a,
Ta có thể hiểu ý nghĩa từ những lời của nhân vật "tôi" theo cách sau hiểu sau:
Thứ nhất : "Cuộc đời quả thật cứ ngày một thêm đáng buồn" là sự ngỡ ngàng thất vọng của ông giáo trước việc làm và nhân cách của lão Hạc (do hiểu nhầm), nỗi đắng cay chua chát trước cuộc đời và nhân tình thế thái : Cái nghèo có thể đổi trắng thay đen, biến con người lương thiện như lão Hạc trở thành kẻ trộm cắp như Binh Tư. Chi tiết lão Hạc xin bả chó đã "đánh lừa" không chỉ đánh lừa ông giáo mà còn muốn đánh lừa cả người đọc, khiến cũng ta không khỏi xót xa, chua chát.
Thứ hai : "Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác" chính là sự khẳng định mạnh mẽ niềm vui, niềm tin của ông giáo về nhân cách cao đẹp của lão Hạc, không gì có thể huỷ hoại được nhân phẩm của người lương thiện. Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn do có những con người như lão Hạc, tuy hoàn cảnh éo le nhưng vẫn giữ được tâm hồn sáng trong khiến cho chúng ta có quyền hi vọng, tin tưởng. Tuy vậy, cuộc đời đáng buồn theo nghĩa khác vì có những con nguời lương thiện lại phải chịu nỗi đắng cay, bất hạnh. Điều đó thể hiện nỗi xót xa của ông giáo với số phận, cuộc đời tăm tối, bế tắc của lão Hạc nói riêng và của người nông dân nghèo trong xã hội cũ nói chung.
b,
Phân tích giá trị nhân đạo của tác phẩm Lão Hạc
Tại sao khi nghe Binh Tư kể chuyện lão hạc xin bã chó ông sáu nghỉ cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày thật đáng buồn ... Nhưng khi chứng kiến cái chết của lão hạc thì ông giáo có lại suy nghĩ không ! Cuộc đời chưa chắc đã buồn hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác ?
Tham khảo:
-"Cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày một thêm đáng buồn":
+ Hiểu lầm nhân cách của lão Hạc, cảm thấy ngỡ ngàng và thất vọng.
+ Buồn vì dòng đời xô đẩy khiến người lương thiện như lão Hạc cx biến chất, đổi trắng thay đen trở thành phường trộm cắp như Binh Tư.
-"Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn":
+ Vẫn còn hi vọng và niềm tin về phẩm cách cao quý tiềm tàng của con người thông qua hình ảnh lão Hạc lựa chọn cái chết để giữ lại bản tính thiện lương, lòng tự trọng,
-"Nhưng vẫn đáng buồn theo một nghĩa khác":
+ Cảm thấy xót xa, thương tiếc vì hoàn cảnh khốn khổ khiến một người tốt như lão Hạc phải đến bước đường cùng là lựa chọn cái chết như một sự giải thoát.
Một người qua đường hỏi ông lão chăn ngựa :"Ông ơi! " Làm sao trông ông buồn phiền vậy ?" . Ông lão trả lời : "Làm sao tôi không buồn phiền cho được? Một nửa đàn ngựa của tôi, cộng thêm một nửa con nữa bị lạc về phía Đông. 2/3 số ngựa còn lại thêm 1/3 con nữa bị lạc về phía Tây. 3/4 số ngựa còn lại sau hai lần bị lạc đó cộng thêm 1/4 con nữa vừa bị mất trộm tối qua. Chỉ còn lại con ngựa cuối cùng tôi đang cưỡi đây" . Hỏi đàn ngựa của ông lúc đầu có bao nhiêu con?
Gọi số ngựa ban đầu của đàn là x
Sau lần 1 còn x-1/2x-1/2=1/2x-1/2(con)
Sau lần 2 còn lại: 2/3*(1/2x-1/2)-1/3=2/3*1/2*(x-1)-1/3=1/3(x-2)(con)
Sau lần 3 còn: 3/4*1/3(x-2)-1/4=1/4(x-2-1)=1/4(x-3)
Theo đề, ta có:
1/4(x-3)=1
=>x-3=4
=>x=7
Một người qua đường hỏi ông lão chăn ngựa :"Ông ơi! " Làm sao trông ông buồn phiền vậy ?" . Ông lão trả lời : "Làm sao tôi không buồn phiền cho được? Một nửa đàn ngựa của tôi, cộng thêm một nửa con nữa bị lạc về phía Đông. 2/3 số ngựa còn lại thêm 1/3 con nữa bị lạc về phía Tây. 3/4 số ngựa còn lại sau hai lần bị lạc đó cộng thêm 1/4 con nữa vừa bị mất trộm tối qua. Chỉ còn lại con ngựa cuối cùng tôi đang cưỡi đây" . Hỏi đàn ngựa của ông lúc đầu có bao nhiêu con?
gửi đồng hồ cát 3779:
Hôm nay là ngày buồn nhất trong đời tôi, mẹ tôi đã mãi mãi không còn ở bên tôi nữa. Tôi thật buồn, thật hối hận, vì sao trước kia tôi lại có thể làm cho mẹ đau lòng. Tôi nghĩ mình là một đứa trẻ tồi tệ nhất, tuy bây giờ tôi đã lớn, đã có thể tự chăm sóc mình nhưng tôi vẫn cần mẹ, cần vòng tay chở che, ấm áp của mẹ. Hôm nay tôi chẳng biết làm gì ngoài việc ngồi đây và nhớ về mẹ. Các bạn đừng giống như tôi, hãy trân trọng người mẹ mình có vì người sẽ k ở mãi bên bạn đâu.
sao nô-en mà tôi lại buồn rầu như thế này???????????
1+1=????????
helu hn tôi cảm thấy nó sao sao ý...... thật là buồn