Những câu hỏi liên quan
NH
Xem chi tiết
H24
27 tháng 4 2018 lúc 13:58

Nhân ngày 20-11, em về thăm lại mái trường xưa, nơi đã dạy em bao kiến thức để em có thể làm một người bác sĩ như bây giờ. Ôi, thật tuyệt vời.
Em bước lại gần ngôi trường mến yêu, cái cổng hiện ra trước mắt. Nhìn hàng chữ “Trường trung học cơ sở Trần Phú” mà trong lòng thấy bâng khuâng vô cùng. Cổng trường bây giờ đã được vét vôi sạch sẽ. Bước vào cổng, hiện rõ trong đôi mắt em là kỉ niệm thơ ấu ngày nào, chơi đùa, bắn bi, rượt bắt nô nức dưới sân trường. Hàng cây xà cừ thuở trước chỉ cao tới tầng hai là cùng mà bây giờ đã xum xê, toả bóng khắp sân trường. Khẽ chạm tay vào lớp vỏ xù xì, em thầm hỏi: “Cây ơi, mày còn nhớ tao không?”Cành cây lay động như muốn trả lời rằng: “Có chứ, làm sao cây này quên được cậu học trò Thăng ngày nào”. Em cười nhẹ rồi đi về phía sau trường, dãy núi trước kia bây giờ đã được khai phá làm thêm một dãy nhà cho các em học sinh lớp bảy, lớp tám. Học sinh bây giờ không như trước kia nữa, một ngày học luôn cả sáng lẫn chiều. Em quay mắt về phía căn phòng lớp em ngày nào. Nó không còn như xưa nữa mà rất khang trang, bốn cái quạt, sáu cái đèn và cái bảng to lớn cũng đủ biết điều ấy. Em tiến lên lầu, xem qua một lượt. Chà, thật là tuyệt, phòng thực hàng được trang bị toàn những máy tính hiện đại màn hình phẳng, cả thảy hơn bốn mươi chiếc. Chẳng phải hai người một máy như ngày nào nữa. Còn thư viện thì toàn những thiết bị hiện đại. Học sinh thời nay hơn trước kia nhiều quá. Đi qua dãy hành lang, bỗng em phát hiện ra một sân bóng rộng. Em chạy xuống, thấy một trái banh nằm lăn lóc. Chắc là mấy cậu học trò chơi xong quên không bỏ lại trường đây mà.. Em lấy chân lăn bóng trên nền cát rồi sút một cú nhẹ vào cái khung thành. Những kỉ niệm ngày ấy tuôn trào. Hồi ấy, nơi đây còn là một bãi đầy đất đá, còn cái khung thành chỉ là hai cái cọc và một thanh gỗ ở trên thôi, còn bây giờ, khung thành sắt có bao bọc lưới xung quanh, tuyệt quá. Bỗng, em nhớ ra là mình còn phải thăm thầy cô nên rảo nhanh bước về phía phòng truyền thống. Bước vào căn phòng, các thầy cô đang họp nên em không dám làm phiền mà đứng chờ. Họp xong, thầy cô tổ chức liên hoan mừng ngày vui, đến bây giờ, em mới đánh bạo tiến ra, chào thầy cô. Mọi người nhìn em với một chút ngỡ ngàng. Em thưa:
- Thưa mọi người, em là Thăng đây ạ.
Lúc bấy giờ, một vài thầy cô mới “Ồ” lên. Một số người trẻ tuổi vẫn còn ngỡ ngàng, rồi sau đó hỏi những người già hơn:
- Học sinh cũ của mấy anh chị à!
Em đoán đó là người mới về trường. Bỗng, cô Mai Ly hỏi: 
- Thăng này, hiện giờ em đang làm gì thế?
Bao năm tháng cách xa, bây giờ cô có vẻ già đi rất nhiều, mái tóc điểm hoa râm và khuôn mặt có nhiều vết nhăn theo ngày tháng. Mặc dù vậy, em vẫn có thể nhận ra cô bởi giọng nói và đôi mắt hiền từ mà năm tháng không thể phai nhoà. Em trả lời:
- Thưa cô, em hiện đang bác sĩ tại bệnh viện đa khoa Đức Tín ạ.
- Vậy à? – cô đáp.
Em hỏi cô:
- Cô ơi, cô Hoà và những thầy cô khác đâu ạ.
- Họ về hưa cả rồi. Còn cô dạy hết năm nay cũng về hưa nốt.
Nghe cô nói, em rất buồn, nhưng kìm chế được và hỏi cô thêm :
- Học sinh của cô dạy có ngoan không ạ.
Cô trả lời:
- Đương nhiên, dù sao thì chúng cũng đâu có lì bằng cậu học trò Thăng lớp 6D của tôi Thuở nào.
Em cười, cô cũng cười. Rồi sau đó, những thầy cô khác cũng hỏi chuyện. Thân mật lắm! Trò chuyện hồi lâu thì em nhớ ra một việc quan trọng. Vội chạy ra cổng, lấy vài gói quà tặng thầy cô. Xong việc, em ra về.
Bước ra khỏi cổng trường mà trong lòng em thấy quyến luyến vô cùng. Ngôi trường này đã cùng em trải qua bao kỉ niệm đẹp và ở đó có những con người tuyệt vời đã chắp cho em đôi cánh để em vững bước vào đời.

Bình luận (0)
LG
27 tháng 4 2018 lúc 14:07

Năm học lớp Một, cô Trang là cô giáo chủ nhiệm của lớp em. Cô có mái tóc óng mượt, đôi mắt đen và sáng. Dáng người cô nhỏ nhắn và nhanh nhẹn. Giờ Toán, cô hướng dẫn chúng em đọc bài và trả lời câu hỏi. Giờ học Tiếng Việt, cả lớp chăm chú nghe cô giảng. Cô ân cần hướng dẫn chúng em tập viết. Em nhớ nhất là khi cô cười, nụ cười của cô giống hệt một tia nắng ấm áp truyền cho chúng em thêm hứng khởi học tập. Khi em và các bạn mắc lỗi, cô luôn nhắc nhở chúng em bằng giọng dịu dàng mà nghiêm trang. Chúng em rất yêu quý và kính trọng cô. Nghe lời cô chúng em chăm chỉ học.

Bình luận (0)
LK
27 tháng 4 2018 lúc 14:53

em đốt bà nó cái trường rồi nên không còn gì để tả. bây giờ cái trường đó đã trở về với cát bụi.

Bình luận (0)
NH
Xem chi tiết
LG
27 tháng 4 2018 lúc 14:07

“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.

Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.

Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông”. Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!”

Bình luận (0)
LC
27 tháng 4 2018 lúc 13:57

mot bong hong em danh tang co mot bai ca em hat rieng tang thay khi hat nhung cau hat do lam em lai nho den co giao chu niem em nam lop 1 do la co nhung 

co co mot dang nguoi thon tha doi mat den lay mai toc mem muot.co co hang rang trang nhu bap.Gio tieng viet coan can huonh dan chung em lam bai Gio toan co ca lop chamchu nghe co giang bai  .Em nho nhat la nu cuoi cua co nhu mat tia nang am ap truyen cho chung em them hung khoi hoc tap khi em va cac ban mac loi co an can nhac nho chung em bang giong truyen cam va am ap.

em rat quy va kinh trong co .Em coi co nhu nguoi me thu 2cua minh

Bình luận (0)
H24
27 tháng 4 2018 lúc 14:03

Mấy năm rồi, em đã học qua nhiều thầy cô giáo, nhưng cô Phương Lan, người đã dạy em hồi lớp một - là em nhớ nhất.

Cô có vóc người mảnh mai nhỏ nhắn, nước da trắng hồng. Ôm lấy khuôn mặt trái xoan của cô là một mái tóc đen mượt óng chuốt thả xuống ngang lưng. Mái tóc mà bất cứ người bạn gái nào nhìn thấy cũng ao ước. Dưới cặp lông mày lá liễu tự nhiên là đôi mắt đen tròn mở to ấm áp luôn tỏ ra cái nhìn âu yếm. Mỗi khi có điều chi vui lòng là cô hé nụ cười tươi, cho thấy hàm răng trắng bóng đều đặn sau đôi môi đỏ thắm. Nụ cười tươi tắn ấy càng làm cho khuôn mặt cửa cô trẻ trung hơn. Hàng ngày, đến lớp, cô chỉ mặc áo dài trắng. Nhìn cô trẻ như một giáo sinh mới ra trường.

   Trên lớp, mỗi lần cô giảng bài là chúng em ngồi chăm chú để lắng nghe. Giọng nói của cô thật trầm ấm và truyền cảm làm sao, đặc biệt là những khi cô đọc thơ hay kể chuyện. Khi giảng bài, chỗ nào chúng em chưa hiểu thật cặn kẽ, mạnh dạn hỏi, cô đều tận tình giảng lại từng li từng tí, giúp chúng em nhớ luôn bài học tại lớp. Em khắc ghi mãi hình ảnh ngày đầu tiên đến lớp, cô dắt em vào tận chỗ ngồi, âu yếm dặn dò. Giờ tập viết, đã biết bao lần cô dịu dàng cầm tay chúng em và các bạn trong từng nét chữ đầu ngượng ngập trên trang giấy mới. Cũng chính cô đã đọc đi đọc lại nhiều lần để chúng em bắt chước đọc cho khỏi ngọng nghịu. Cả năm, hôm nào hết giờ học, cô cũng đưa chúng em qua hẳn bên đường rồi mới yên tâm quay về nhà.

Cô Phương Lan là cô giáo đầu tiên của em. “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương”. Mai này lớn khôn, dù làm gì, sống ở đâu, em vẫn không thể nào quên được mái trường thân thuộc này, nơi có cô thầy khác nữa đã hết lòng, hết sức dìu dắt em nên người.

 


 

Bình luận (0)
TV
Xem chi tiết
SM
21 tháng 9 2018 lúc 20:16

Ngôi trường mơ ước của em là một ngôi trường với cỏ cây, hoa lá ở mọi nơi.Ngoài cổng trường, một con đường rất nhiều hoa dẫn đến cổng. Trong trường còn có những cái xích đu để cho các bạn nhỏ ngồi chơi, đọc sách vào những giờ nghỉ giải lao. Nó còn có nhà kính để trồng rau, hoa,...Những chiếc ghế dài được đặt dưới những gốc cây cổ thụ. ở sân thể dục sẽ có một hồ bơi để giúp các bạn nhỏ rèn luyện sức khỏe. Những chuồng chim xinh đẹp được treo dưới những cái cây cho sân trường thêm vui vẻ. Trong những lớp học, những chậu hoa nhỏ được đặt ngay bên cứa sổ. Em rất muốn có một ngôi trường hòa nhập với thiên nhiên, tạo nên không khí mát mẻ.

Bình luận (0)
KT
21 tháng 9 2018 lúc 20:19

ngôi trường to,cò bay gãy cánh không hết,muốn đi từ cổng vào lớp phải dùng ô tô

Bình luận (0)
LA
21 tháng 9 2018 lúc 20:28

My future school will be a big and wide school.The school will have a lot of grass and flowers.The school grounds will be big for us to have fun.On the school grounds there will be slides, swings ... our classrooms will be big.It will have a blackboard and beautiful furniture.In the room also air conditioning to help us in hot summer heat.I love my dream school.

Bình luận (0)
TV
Xem chi tiết
DA
21 tháng 9 2018 lúc 20:22

I often call Nhuan Trach Primary School is my second home.
School yard, through not very large but very spacious and clean. High school entrance and spacious, the two sides is the flower corridor leads straight to the playground and the classroom.

School Grounds em wide, around the yard Poinciana trees and ancient eagle shade cover, with flower beds and lawns green. Listed under the tree row of stone for us to read books and talk after each lesson.

The classrooms are full of tables and chairs, cabinets for learning and also exhibited the post office corner, nice arle. In addition, you also have the other classroom as music room, computer science, library, classroom English ...

I even loved the school because here we have good friends and the teachers are always interested to teach and impart knowledge to us so people. I loved my second home!

Bình luận (0)
HK
21 tháng 9 2018 lúc 20:23

My favorite school is a beautiful school. It is a big and large school. The school has many trees and there has enough stadiums and sporting yards for students to play. The thing I expect the most, that is a great learning school with many modern equipments. One more thing, the students of the school are friendly and helpful and the teachers are good too. That's all of the school in my dream.
Dịch:
Trường học yêu thích của tôi là một ngôi trường đẹp. Đó là một trường học lớn và rộng. Trường có nhiều cây xanh và ở đó có sân vận động, bãi thể thao đủ cho học sinh chơi. Những điều tôi mong đợi nhiều nhất, đó là một trường học tập tuyệt vời với nhiều trang thiết bị hiện đại. Một điều nữa, các sinh viên của trường rất thân thiện và hữu ích và các giáo viên là quá tốt. Đó là tất cả về trường học trong giấc mơ của tôi.

Học tốt

Bình luận (0)
DA
21 tháng 9 2018 lúc 20:23

My favorite school is a beautiful school. It is a big and large school. The school has many trees and there has enough stadiums and sporting yards for students to play. The thing I expect the most, that is a great learning school with many modern equipments. One more thing, the students of the school are friendly and helpful and the teachers are good too. That's all of the school in my dream.
Dịch:
Trường học yêu thích của tôi là một ngôi trường đẹp. Đó là một trường học lớn và rộng. Trường có nhiều cây xanh và ở đó có sân vận động, bãi thể thao đủ cho học sinh chơi. Những điều tôi mong đợi nhiều nhất, đó là một trường học tập tuyệt vời với nhiều trang thiết bị hiện đại. Một điều nữa, các sinh viên của trường rất thân thiện và hữu ích và các giáo viên là quá tốt. Đó là tất cả về trường học trong giấc mơ của tôi.

Bình luận (0)
VQ
Xem chi tiết
TH
13 tháng 1 2018 lúc 21:31

Vào ngày này hai năm trước, gia đình em đã đón một thành viên mới vô cùng đáng yêu. Đó là bé Bi- người em trai của em. Bé bi bây giờ đã hai tuổi, nặng khoảng 13 kg. Bé đang chập chững biết đi và học nói. Dáng đi của bé khá liêu xiêu do chưa được cứng cáp, bé cứ đi được một đoạn ngắn rồi lại ngã xuống. Được sự động viên, reo hò cổ vũ của mọi người, bé không khóc mà tươi cười đứng dậy đi tiếp, vẫn cái dáng đi liêu xiêu ấy cũng làm cho trái tim của mọi người xung quanh nghiêng ngả vì bé quá đáng yêu. Bé rất hay bi bô tập nói, em là người hay dạy bé nói nhiều nhất nhà. Bé đã biệt chào, gọi ba, bà ơi. Cái giọng ngọng ngọng, chưa rõ thành lời rồi lúc nào cũng ngoẻn miệng cười càng làm toát lên sự ngây thơ trên khuân mặt bé. Em rất vui và yêu quý bé. Em luôn muốn phấn đấu trở thành một người anh thật tốt để sau này cho bé noi theo.

Bình luận (0)
VM
13 tháng 1 2018 lúc 21:30

chép sao àk hay là đc mak

Bình luận (0)
ND
13 tháng 1 2018 lúc 21:51

Minh Trung dang cao , hon han cac be cung tuoi khac . Khuon mat bau binh rat de thuong . Mai toc to bong muot . Doi mat cua Trung dep , den lay . Hai ma hong nhu hai trai tao . Mieng nho xinh , ham rang trang ngan . Bap tay , bap chan noi len ro ret . Lan da em be mem mai khong the ta . 

                                                                        ......

Bình luận (0)
NC
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết
H24
13 tháng 3 2022 lúc 15:49

Mỗi lần về quê, từ xa em đã được nhìn thấy hình dáng hàng dừa xanh ngát, đung đưa trong gió. Nhìn hình ảnh ấy, em luôn thấy xúc động vô ngần.

Hàng dừa được người dân nơi đây trồng dọc theo bờ sông, dẫn lối đi vào trong làng. Cây dừa rất cao, vượt qua mọi tầng lá xanh của cây cối trong làng. Tàu dừa to, gồm nhiều nhánh lá nhỏ dài, như mái tóc đương xanh của người thiếu nữ xuân thì. Từng trái dừa lủng lẳng dưới tán lá, chứa bao dòng nước ngọt thanh - thứ nước mà những đứa trẻ luôn khao khát hơn bất kì loại nước ngọt nào.

Cây dừa gắn bó, cống hiến vô tư cho cuộc sống của người dân quê em. Người dân cũng vì thế mà tỉ mẩn, không để phí hoài dù chỉ một nhánh lá. Nước dừa, cùi dừa để ăn, uống trực tiếp, rồi con làm thành đủ thứ món ngon như mứt dừa, kẹo dừa hay đem kho với thịt. Lá dừa để tạo màu cho bánh kẹo, để gói bánh, hay phơi khô cả tàu lá lợp mái nhà. Rồi thân, vỏ, lá dừa khô có thể dùng để đun bếp. Những đứa trẻ ngày ngày chơi đùa dưới bóng mát của cây dừa, thi nhau leo lên đến ngọn cây, sung sướng ngắm nhìn thế giới bên ngoài làng quê.

Em rất yêu quý cây dừa. Đối với em cây dừa cũng như một người bạn thân thiết. Dù đi xa nơi đâu, em vẫn luôn nhớ về hình dáng cao lớn, trầm lặng ấy.

Bình luận (1)
HH
13 tháng 3 2022 lúc 16:24

Haiz...Em tự viết ik, em hỏi là em đag chép mạng đếy banhqua

Bình luận (2)
NT
Xem chi tiết
BC
16 tháng 8 2018 lúc 10:57

đm,tao chép mạng thì sao nào con điên

Bình luận (0)
TH
Xem chi tiết
MM
21 tháng 5 2018 lúc 19:06

Ngôi trường của em nằm sâu tận trong một ngõ nhỏ. Trên đường đến trường em phải đi một quãng đường dài. Đầu năm nay, mẹ đã mua cho em một chiếc xe đạp để em tự mình đi đến trường. Hôm nay, là thứ hai đầu tuần, cũng như thường ngày em lại đạp xe trên con đường thân quen để đến trường. Con đường đất ghồ ghề vẫn còn ẩm sau cơn mưa đêm qua. Mặt trời thì vừa mới nhú lên chào ngày mới, tiếng chim ríu rít gọi nhau nghe thật vui tai. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi cũng đã bắt đầu có ánh sáng tràn ngập. Cánh đồng lúa rộng lớn thênh thang, vàng mượt, thơm nức mùi lúa chín. Có những bác nông dân đã ra đồng làm việc, những chiếc nón nhấp nhô trên bông lúa chín. Những chú trâu thì vẫn thong thả gặm cỏ trước khi bắt đầu một ngày làm việc mệt nhọc. Đằng sau có mấy anh chị lớn vừa đi vừa nói chuyện ríu rít vui ơi là vui. Ồ! Thoáng cái đã đến cổng trường. Lá cờ đỏ sao vàng phấp phới, em nhanh chóng gửi xe đi vào hàng tập trung để bắt đầu tiết chào cờ.

Bình luận (0)
YT
21 tháng 5 2018 lúc 18:22

tự tra google đi bn

Bình luận (0)
NT
21 tháng 5 2018 lúc 18:24

tự làm đi vào cốc cốc mà giải 

Bình luận (0)