tôi có nhiều lic ai lấy những
có một người đàn ông tên là Duy, ổng bị mất cái quần sau đó ổng nói: "Ai lấy cái quần của tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi tôi". Hỏi chữ nào nhiều nhất
Leͥgeͣnͫd ☉f Ɗυyêɳ bn lấy cái quần của ổng làm gì thế
Leͥgeͣnͫd ☉f Ɗυyêɳ lấy quần của ông già
:))
Có vẻ sẽ có rất nhiều người ko tin nhưng tôi đã mất trí nhớ. Tôi muốn tìm lại tất cả những gì mk quên. Có ai có thể giúp ko
Nếu một ngày con đường bạn đang đi có quá nhiều nước mắt, quá nhiều cay đắng, chông gai và không có ai đủ mạnh mẽ, đủ tin cậy cho bạn mượn bờ vai để tựa vào thì bạn cũng đừng buồn và thất vọng nhé! Hay là những lúc nhìn người ta tay trong tay sánh đôi, còn bản thân mãi một mình thì cũng đừng vì thế mà tự ti, mà buồn chán bản thân mình. Những lúc ấy, xin bạn hãy nhớ đến đứa con trai là tôi bạn nhé! Một đứa ít nói như tôi đã vì bạn mà mở lòng, một đứa không dám tin tưởng người khác như tôi vì có bạn mà tôi lấy lại được niềm tin vào mọi người; một đứa lầm lì như tôi nhờ có bạn mà tôi đã cười rất nhiều; một đứa chỉ quanh quẩn một mình như tôi nhờ có bạn mà những tháng ngày học sinh của tôi đã thêm nhiều màu sắc … Vì đó mà đầu óc tôi tràn ngập hình ảnh của bạn, trái tim tôi đập liên hồi mỗi khi gần bạn, đôi môi tôi mỉm cười hạnh phúc khi nhìn bạn từ cuối lớp và trong đôi mắt tôi chỉ có bạn mà thôi. Chúc bạn sẽ hạnh phúc và thành công với sự lựa chọn của mình. Bạn sẽ mãi là người bạn “lớn” và đặc biệt trong tôi. ♥️♥️♥️
“Thuở ấy, ở làng quê, mẹ tôi dạy những đứa trẻ vốn chỉ quen mò cua bắt ốc, chăn trâu cắt cỏ. Có những thằng cu nghịch ngợm và viết xấu quá, nhiều buổi tối mẹ tôi bảo cả mấy đứa đến ngồi bên. Mẹ tôi đặt bàn tay thon thả xanh xao cầm lấy bàn tay bé nhỏ nhưng đã sớm khô ráp chai sần của những thằng cu ấy. Mẹ tôi cầm tay học trò viết từng nét cong, nét thẳng. Rồi khi buông ra để học trò tự viết lấy, tôi thấy mẹ tôi khẽ mím môi, hơi thở nhẹ hẳn đi, mái đầu như đưa theo bàn tay của các em. Đến khi xem lại những chữ học trò tròn trịa, ngay ngắn, mẹ tôi khẽ gật đầu. Rồi mẹ tôi cất tiếng đọc, một giọng đọc thanh thoát, nhẹ nhàng để trẻ con bắt chước theo. Nghe học trò đọc, không thấy ngọng nữa, mẹ tôi mỉm cười trìu mến lắm.”
(Nụ cười của mẹ - Lê Phương Liên – dẫn theo Ngữ văn 6 tập một- NXBGD, tr 122)
a. (1,0đ): Đoạn văn trên kể theo ngôi thứ mấy? Cho biết phương thức biểu đạt của đoạn trích trên?
"Thuở ở làng què, mẹ tôi dạy những đứa trẻ bắt đầu tự tay mò cua bắt ốc, có những trò nghịch ngợm và viết dở, nhiều buổi tối mẹ tôi bảo cả mấy đứa đến ngồi bên." Mẹ tôi đặt bàn tay thon thả xanh xao để lấy bàn tay nhỏ chứ không cần sớm khô ráp chai sẩn của những người theo dõi. Mẹ tôi cầm tay học trò từng nét, từng nét. viết lấy, tôi thấy mẹ tôi mim môi, hơi thở nhẹ nhàng, thoải mái như đưa ra bàn tay của các em. Đến khi xem lại các trò chơi xếp hình ngay lập tức, mẹ khê bắt đầu. Rồi mẹ tôi cất cánh. tiếng đọc, một giọng thanh thoát, nhẹ nhàng để trẻ con bắt chước. Nghe trò chơi đọc, không thấy ngọng nữa, mẹ tôi cười trìu mến lắm. "
(Nụ cười của mẹ Lê Phương Liên)
Câu 1. Xác định ngôi nhà được tác giả sử dụng trong đoạn trích? Thế giới văn học loại nào em học được sử dụng ngôi kể?
Câu 2. Người mẹ dạy những đứa trẻ nào? Tìm từ miêu tả hình ảnh người mẹ trong đoạn trích.
Câu 3. Những công việc của người mẹ trong văn bản cho người ta thấy có những phẩm chất đáng quý?
Câu 4 . Sao chép một bài thơ hoặc câu ca dao nói lên công việc của cha mẹ.
Câu 5. Em mơ ước trong tương lai sẽ làm nghề gì? Vì sao?
PHẢN ỨNG II: VIÉT. Trong cuộc sống, mỗi chúng ta ai cũng có những kỷ niệm sâu sắc của mình với người thân, với bạn bè hoặc cô ấy. Đó có thể là những kỷ niệm vui, buồn, thủ vị hoặc xúc động, ... Em hãy liệt kê lại một trong những kỷ niệm của bản thân mà em nhớ nhất.
"Thuở ở làng què, mẹ tôi dạy những đứa trẻ bắt đầu tự tay mò cua bắt ốc, có những trò nghịch ngợm và viết dở, nhiều buổi tối mẹ tôi bảo cả mấy đứa đến ngồi bên." Mẹ tôi đặt bàn tay thon thả xanh xao để lấy bàn tay nhỏ chứ không cần sớm khô ráp chai sẩn của những người theo dõi. Mẹ tôi cầm tay học trò từng nét, từng nét. viết lấy, tôi thấy mẹ tôi mim môi, hơi thở nhẹ nhàng, thoải mái như đưa ra bàn tay của các em. Đến khi xem lại các trò chơi xếp hình ngay lập tức, mẹ khê bắt đầu. Rồi mẹ tôi cất cánh. tiếng đọc, một giọng thanh thoát, nhẹ nhàng để trẻ con bắt chước. Nghe trò chơi đọc, không thấy ngọng nữa, mẹ tôi cười trìu mến lắm. "
(Nụ cười của mẹ Lê Phương Liên)
Câu 1. Xác định ngôi nhà được tác giả sử dụng trong đoạn trích? Thế giới văn học loại nào em học được sử dụng ngôi kể?
Câu 2. Người mẹ dạy những đứa trẻ nào? Tìm từ miêu tả hình ảnh người mẹ trong đoạn trích.
Câu 3. Những công việc của người mẹ trong văn bản cho người ta thấy có những phẩm chất đáng quý?
Câu 4 . Sao chép một bài thơ hoặc câu ca dao nói lên công việc của cha mẹ.
Câu 5. Em mơ ước trong tương lai sẽ làm nghề gì? Vì sao?
PHẢN ỨNG II: VIÉT. Trong cuộc sống, mỗi chúng ta ai cũng có những kỷ niệm sâu sắc của mình với người thân, với bạn bè hoặc cô ấy. Đó có thể là những kỷ niệm vui, buồn, thủ vị hoặc xúc động, ... Em hãy liệt kê lại một trong những kỷ niệm của bản thân mà em nhớ nhất.
Thủa ấy ở làng quê, mẹ tôi dạy những đứa trẻ vốn chỉ quen mò cua bắt ốc, chăn trâu cắt cỏ. Có những thằng cu nghịch ngợm và viết xấu quá, nhiều buổi tối mẹ tôi bảo cả mấy đứa ngồi bên. Mẹ tôi đặt bàn tay thon thả xanh xao cầm lấy bàn tay bé nhỏ nhưng đã sớm khô ráp chai sần của những thằng cu ấy. Mẹ tôi cầm tay học trò viết, từng nét cong, nét thẳng. Rồi khi buông ra để học trò tự viết lấy, tôi thấy mẹ tôi khẽ mím môi, hơi thở nhẹ hẳn đi, mái đầu như đưa theo bàn tay của các em. Đến khi xem lại những chữ học trò tròn trịa ngay ngắn, mẹ tôi khẽ gật đầu. Rồi mẹ tôi cất tiếng đọc, một giọng đọc thanh thoát nhẹ nhàng để trẻ con bắt chước theo. Nghe học trò đọc, không thấy nói ngọng nữa, mẹ tôi mỉm cười trìu mến lắm.
Nêu nội dung bài đọcNội dung bài đọc: Ca ngợi tấm lòng cao cả, tận tình chu đáo của người mẹ dành cho những đứa trẻ vốn chỉ quen mò cua bắt ốc, chăn trâu cắt cỏ. Nhờ có mẹ mà những đứa trẻ ấy được tiếp cận với con chữ và tri thức.
Mẹ tôi ko phải ko có lý khi đòi hỏi tôi phải lấy người khác làm chuẩn mực để noi theo . Trên đời , mọi người giống nhau nhiều điều lắm. Ai chẳng muốn mik thông minh, giỏi giang? Ai chẳng muốn đc tin yêu, tôn trọng? Ai chẳng muốn thành đạt? Thành công của người này có thể là niềm ao ước của người kia . Vì lẽ đó, xưa nay,ko ít người tự vượt lên chính mik nhờ noi gương những cá nhân xuất chúng. Mẹ tôi muốn tôi giống người khác , thì người khác đó trong hình dung của mẹ nhất định phải là người hoàn hảo, mười phân vẹn mười.
tìm 1 trạng ngữ và 1 thành ngữ trong đoạn văn bản trên. gấppp
Thành ngữ : Mười phần vẹn mười
Trạng ngữ : Trên đời
Xin lỗi nếu bn ko cần nó nữa
Mẹ tôi ko phải ko có lý khi đòi hỏi tôi phải lấy người khác làm chuẩn mực để noi theo . Trên đời , mọi người giống nhau nhiều điều lắm. Ai chẳng muốn mik thông minh, giỏi giang? Ai chẳng muốn đc tin yêu, tôn trọng? Ai chẳng muốn thành đạt? Thành công của người này có thể là niềm ao ước của người kia . Vì lẽ đó, xưa nay,ko ít người tự vượt lên chính mik nhờ noi gương những cá nhân xuất chúng. Mẹ tôi muốn tôi giống người khác , thì người khác đó trong hình dung của mẹ nhất định phải là người hoàn hảo, mười phân vẹn mười.
nội dung chính của đoạn văn bản trên là gì? giúp gấppp
lí do mẹ muốn con giống người khác