tính:
giúp mình với mn
mn ơi giúp mình với ạ, mình cần gấp,mình cảm ơn mn
MN giải giúp mình với,mình cám ơn trước nha 3.Số TBC của 2 số là 36.Biết 1 trong 2 số đó là 50,tìm số kia. Bài giải MN NGƯỜI THÔNG CẢM MÌNH HAY VIẾT TẮT,MN GIÚP MÌNH VỚI NHÉ CÁM ƠN MN.
Tổng là : 36 x 2 = 72
Số kia là : 72 - 50 = 22
~ HT ~
GIÚP MÌNH VỚI MN ƠI. MÌNH ĐANG CẦN GẤP Á. MONG MN CỐ GẮNG GIÚP ĐỠ MÌNH MN NHÉ !
Tính bằng cách thuận tiện nhất:
12,12 x 7,5 + 12,12 : 2 + 12,12 + 12,12
giúp mình với nhé! ai nhanh mình tim và kb cho ạ!!
12,12 x 7,5 + 12,12 : 2 + 12,12 + 12,12
= 12,12 x 7,5 + 12,12 x 0,5 + 12,12 x 1 + 12,12 x 1
= 12,12 x (7,5 + 0,5 + 1 + 1)
= 12,12 x 10
= 121,2
Mn giúp mình với ạ mình cảm ơnn mình đang cần khá gấm mong mn giúp mình ❤
Câu 1. Thơ lục bát, PTBĐ chính: biểu cảm.
Câu 2."đường" ở đây nghĩa là chỉ một lối đi. Từ đồng âm với từ "đường" đã cho là từ "đường" trong "đường ngọt". Từ đường này chỉ một chất kết tinh từ mía,củ cải đường,.... có vị ngọt thường dùng trong sản xuất bánh kẹo, đồ ăn,...
Câu 3. Nội dung chính của đoạn trên là nói về tình yêu, sự biết ơn, sự quan tâm của người con đối với người mẹ của mình.
Câu 4. So sánh (mẹ được so sánh với cơn gió mùa thu). Tác dụng: Nêu rõ ra tình yêu thương, sự quan tâm, hi sinh của người mẹ đối với đứa con của mình.
Câu 5. Qua đoạn trích trên, tác giả gửi gắm thông điệp là: Hãy luôn yêu thương, quan tâm, biết ơn đến sự hi sinh của mẹ mình. Hãy biết trân trọng mẹ cha và chăm sóc cho họ khi còn có thể.
Mn giúp mình giải bài 3 và 4 với ạ mình cảm ơn mn mong mn giúp 🥺
Mình nghĩ là bài 4, câu a là 6 học sinh chỉ giỏi môn Tiếng Anh.
Còn câu b thì là lớp 9A có 62.
Mình nghĩ vậy thôi chứ chưa chắc đúng. Bài toán khó quá, mình cũng ko bit mình nói đúng hay sai nữa.
mn giúp mình nhanh với ạ , mình cảm ơn mn nhiều
Em bị deadline dí à :))?? Mấy cái này chỉ cần quy đồng, nhóm hay chuyển vế gì là ra mà, em phải tự làm trước , câu nào không hiểu hay không biết làm thì mới đăng chứ!
Bài 2:
a) Ta có: \(\dfrac{5}{3}+\dfrac{1}{6}:x=1\)
\(\Leftrightarrow\dfrac{1}{6}:x=\dfrac{2}{3}\)
hay \(x=\dfrac{1}{4}\)
b) Ta có: \(\dfrac{3}{2}-\left|\dfrac{1}{2}x-\dfrac{1}{3}\right|=\dfrac{1}{2}\)
\(\Leftrightarrow\left|\dfrac{1}{2}x-\dfrac{1}{3}\right|=1\)
\(\Leftrightarrow\left[{}\begin{matrix}\dfrac{1}{2}x-\dfrac{1}{3}=1\\\dfrac{1}{2}x-\dfrac{1}{3}=-1\end{matrix}\right.\Leftrightarrow\left[{}\begin{matrix}\dfrac{1}{2}x=\dfrac{4}{3}\\\dfrac{1}{2}x=-\dfrac{2}{3}\end{matrix}\right.\)
\(\Leftrightarrow\left[{}\begin{matrix}x=\dfrac{8}{3}\\x=-\dfrac{4}{3}\end{matrix}\right.\)
Mn giúp mình với ạ. Mình cảm ơn mn trước ạ
1 Yesterday was cooler than today
2 Salim is the most beautiful in her team
3 His house is the highest in my city
4 No one in her class is as intelligent as Lan
5 BJ is one of the greatest tennis players in the world
1. Yesterday was colder than today.
2. Salim is the most beautiful in her team.
3. His house is the highest house in my city.
4.No one in her class is more intelligent than Lan
8. BJ isthe greatest tennis player in the world.
1) Yesterday was colder than today.
2) Salim is the most beautiful in her team.
3) His house is the highest house in my city.
4) No one in my class is more intelligent than Lan.
5) BJ is one of the greatest tennis players in the world.
Mn giúp mình với ạ! Mình cảm ơn mn trước ạa
mn ơi giúp mình với!
Cảm nhận về đoạn trích Kiều Ở Lầu Ngưng Bích(trích-truyện kiều-Nguyễn Du)
mình cần gấp quá mn ơi gúp mình với
Bạn tham khảo :
I, Dàn ý tham khảo
A. Mở bài
- Giới thiệu tác giả: Nguyễn Du
+ Quê quán
+ Năm sinh - năm mất
+ Phong cách sáng tác
+ Tác phẩm tiêu biểu
- Giới thiệu tác phẩm: Kiều ở lầu ngưng bích+ Xuất xứ
+ Nhân vật Kiều
B. Thân bài
- Sáu câu thơ mở đầu của đoạn trích:
+ Là không gian nghệ thuật chứa đầy tâm trạng của Kiều. Trước mặt, là biển khơi từ trên lầu cao nàng cảm nhận được một không gian mênh mông rợn ngợp. Xa xa là dãy núi, hai bên bờ là cồn cát bụi mù bay.
+ Chỉ có lầu Ngưng Bích đang giảm lòng một thân phận mỏng manh đơn côi. Đó là một không gian hoàn toàn khép kín.
=> Một mình đối diện với "mây sớm đèn khuya". Khiến Kiều đau khổ đến tủi nhục bẽ bàng
- Tám câu thơ tiếp theo là tâm trạng nhớ thương da diết của Kiều về gia đình và người thân.
+ Nhớ Kim Trọng đầu tiên
+ Rồi nhớ tới cha mẹ.
=> Kiều đau đớn, xót xa
- Tám câu cuối, là cảnh xế chiều cảnh vật dễ làm cho con người buồn thương da diết
C. Kết bài
- Khẳng định lại giá trị của tác phẩm
II, Bài văn tham khảo
Nguyễn Du là đại thi hào của dân tộc. Ông đã để lại cho chúng ta một kho tàng tác phẩm văn học quý giá trong đó không thể không kể đến tác phẩm "Kiều ở lầu ngưng bích". Đoạn trích đã khắc họa thành công hình tượng nhân vật Kiều - một cô gái xinh đẹp nhưng có số phận bất hạnh.
Sau bao biến cố khủng khiếp: tai bay vạ gió, cha và em bị tù tội, gia sản bị cướp hết, Kiều phải hi sinh chữ tình để báo hiếu với cha mẹ. Bị Mã giám Sinh lừa gạt bán vào lầu xanh của Tú Bà, Kiều tự tử nhưng không chết. Tú Bà dỗ dành Kiều ra ở lầu Ngưng Bích để kén chồng nhưng thật chất đó là cuộc giam lỏng, chờ cơ hội mụ sẽ bắt Kiều trở lại lầu xanh. Lầu Ngưng Bích chơi vơi giữa biển khơi là điểm dừng chân đầu tiên trên con đường lưu lạc đầy cay đắng và tủi nhục của Thúy Kiều. Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" là nỗi cô đơn buồn tủi, niềm nhớ thương da diết về quê hương gia đình và người thân của Kiều. Đó cũng là thể hiện tấm lòng thủy chung hiếu thảo của nàng.
Trước hết với sáu câu thơ mở đầu của đoạn trích, là không gian nghệ thuật chứa đầy tâm trạng của Kiều. Trước mặt, là biển khơi từ trên lầu cao nàng cảm nhận được một không gian mênh mông rợn ngợp. Xa xa là dãy núi, hai bên bờ là cồn cát bụi mù bay. Chỉ có lầu Ngưng Bích đang giảm lòng một thân phận mỏng manh đơn côi. Đó là một không gian hoàn toàn khép kín. Một mình đối diện với "mây sớm đèn khuya". Khiến Kiều đau khổ đến tủi nhục bẽ bàng cho cái kiếp vô duyên lạc loài của mình:
"Bẽ bàng mây sớm đèn khuyaNửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng"
Không gian đã vậy thời gian cũng hoàn toàn khép kín khiến Kiều buồn tủi, lủi thủi một mình cô đơn đến tuyệt đối.
Đến với tám câu thơ tiếp theo là tâm trạng nhớ thương da diết của Kiều về gia đình và người thân. Trước hết, Nguyễn Du để cho Kiều nhớ Kim Trọng (điều này khác hẳn với Thanh Tâm tài nhân). Nàng đã từng uống rượu ăn thề cùng Kim Trọng dưới ánh trăng nhưng rồi đã phải xót xa trao mối tình ngọt ngào ấy cho Thúy Vân. Trên đường về Lâm Tri theo Mã giám Sinh nàng vẫn thương cho Kim Trọng trong cô đơn buồn tủi: "Một trời thu để riêng ai một người". Giờ đây trong lúc mà thời gian cứ trôi đi Kiều nhớ Kim Trọng là tưởng nhớ tới lời thề đôi lứa:
"Tưởng người dưới nguyệt chén đồngTin sương luống những rày trông mai chờBên trời góc bể bơ vơTấm son gột rửa bao giờ cho phai."
Những lời thề nguyền đâu còn nữa, cái cây cầu trần thế mà Kiều và Kim Trọng phải bước qua thật là éo le. Nàng tưởng tượng cái cảnh Kim Trọng đang hướng về mình, đêm ngày đau đáu chờ tin mà uổng công vô ích "Tin sương luống những dày trông mai chờ". Trong nỗi nhớ ấy người đọc nhận ra một tâm trạng xót xa đau đớn. Nàng tự hứa "Tấm son gột rửa bao giờ cho phai". Đó là tấm lòng thủy chung son sắt thề non ước biển của kẻ chung tình.
Tiếp đó, là Kiều nhớ tới cha mẹ. Nghĩ tới song thân Kiều vô cùng thương xót:
"Xót người tựa cửa hôm maiQuạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ?Sân Lai cách mấy nắng mưa,Có khi gốc tử đã vừa người ôm"
Nàng nghĩ tới cái cảnh cha mẹ ngồi tựa cửa ngóng con lúc sáng sớm hay buổi chiều tà. Vậy mà vẫn bặt vô âm tín. Nàng xót xa lúc cha mẹ già yếu không có ai chăm sóc phụng dưỡng chăm nom. Tâm trạng nhớ thương vời vợi cùng với nỗi xót xa thể hiện sâu sắc tấm lòng hiếu thảo của nàng. Rất nhiều từ ngữ lấy từ điển cố cùng với từ ngữ dân gian vừa nói được thời gian xa cách, vừa nói đến sự tàn phai khốc liệt của thiên nhiên đối với con người. Ngôn ngữ độc thoại nội tâm, phong cách cổ điển hài hòa với phong cách dân tộc tạo nên những vần thơ biểu cảm thể hiện một tâm trạng bi kịch, một cảnh ngộ đầy bi kịch của Kiều. Trong cảnh bình rơi trâm gãy Kiều là người đáng thương nhất nhưng nàng không nghĩ đến mình mà vẫn nhớ thương cha mẹ và người thân. Kiều thực sự là người tình thủy chung một người con hiếu thảo có tấm lòng vị tha đáng trân trọng.
Tám câu cuối, là cảnh xế chiều cảnh vật dễ làm cho con người buồn thương da diết:
"Buồn trông cửa biển chiều hômThuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xaBuồn trông ngọn nước mới saHoa trôi man mác biết là về đâuBuồn trông nội cỏ dầu dầuChân mây mặt đất một màu xanh xanhBuồn trông gió cuốn mặt duềnhẦm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi"
Mỗi biểu hiện của cảnh vật bên bờ biển lúc này đều thể hiện một tâm trạng và một cảnh ngộ đáng thương. Nhìn cánh buồm thấp thoáng giữa biển khơi rồi dần dần khuất bóng "càng trông" lại càng thấy buồn, nàng liên tưởng tới cuộc đời nho nhỏ bơ vơ trơ trọi trên đất khách. Nhìn những cánh hoa tàn nát trôi giữa dòng nước lũ. Nàng tự hỏi rồi nó sẽ trôi về đâu về phương trời nào mà hoàn toàn vô định. Cánh hoa ấy hay chính số phận chìm nổi không có nơi nào neo đậu của số phận nàng Kiều. Nhìn nội cỏ dầu dầu trong không gian bao la, cái màu sắc ảm đạm thê lương ấy phản chiếu một nỗi đau tê tái của người con gái lưu lạc. Cuộc sống như mất hết ý nghĩa như cái sắc cỏ úa tàn kia mất dần sự sống. Rồi "ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi" trận cuồng phong của biển cả bắt đầu nổi lên, gió to sóng lớn hay chính lòng đố kị ghen ghét của thiên nhiên đang bủa vây lấy nàng. Phải chăng đây là điều mà Nguyễn Du đã dự báo những tai họa khủng khiếp giáng xuống đầu nàng. Càng lo âu Kiều càng hãi hùng và ghê sợ. Cứ thế, từ nhìn đến nghe, "buồn trông" đến bốn lân trong một điệp ngữ.
Tám câu thơ là một điệp khúc buồn được lặp lại qua sự thay đổi của từng cảnh vật. Cảnh được miêu tả từ xa đến gần, từ màu nhạt đến màu đậm, âm thanh từ tĩnh đến động nỗi buồn cũng từ "man mác" đến lo sợ hãi hùng Nguyễn Du đã từng kết luận:
"Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầuNgười buồn cảnh có vui đâu bao giờ"
Đoạn thơ sử dụng rất nhiều câu hỏi tu từ, các từ láy các thành ngữ, ngôn ngữ độc thoại nội tâm, âm hưởng trầm buồn tạo nên một không gian nghệ thuật và cảm xúc nghệ thuật.
Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" là một trong những đoạn thơ tả cảnh ngụ tình hay nhất Truyện Kiều. Ngòi bút của ông đi sâu vào từng ngõ ngách tâm tư sâu kín của nàng Kiều khiến người đọc thực sự rung động xót xa. Cảnh trong tình, tình trong cảnh cứ hòa quyện đan xen làm nổi bật chủ đề đoạn thơ. Bức tranh tâm trạng của người con gái họ Vương vì thế neo đậu mãi trong lòng người đọc.