Những câu hỏi liên quan
ND
Xem chi tiết
NH
13 tháng 11 2018 lúc 11:14

. Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ru

Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này

Lời ru của gió màu mây

Con sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên ba

Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em

Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm

Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câu

Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

Tuổi thơ em có một thời

Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồn

Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây

Thầy ru hết cả mê say

Mong cho trọn ước mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêm

Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày

Trong em hạt chữ xếp dày

Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

Từ trong vòm mát ngôi trường

Xin lời ru được dẫn đường em đi

(Con đường thầy ngỡ đôi khi

Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

Hẳn là thầy cũng già thôi

Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em

Thì dù phấn trắng bảng đen

Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.

2. Người lái đò

Một đời người - một dòng sông...

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

"Muốn qua sông phải lụy đò"

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ...

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc - mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...

3.

Em cám ơn thầy bài học hôm nay

Cho em hiểu cuộc đời là lẽ sống

Con người sống luôn phải biết hy vọng

Và vươn lên tìm hạnh phúc ngày mai

Em phải bước trên những quãng đường dài

Đầy chông gai, lắm bụi đường vất vả

Hãy cố lên không được để vấp ngã

Nung nấu tâm hồn quyết thắng gian nan

Những kiến thức luôn rộng mở thênh thang

Em cứ bước theo con đường đã chọn.

Bình luận (0)
ND
13 tháng 11 2018 lúc 11:18

bạn có thể tự nghĩ 1 số câu cho mình tham khảo được không

Bình luận (0)

“Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi

Có hạt bụi nào, rơi trên bục giảng

Có hạt bụi nào, rơi trên tóc thầy”.

Lời bài hát thân quen từ bao năm tháng

Sao em nghe lòng chan chứa tình yêu,

Tuổi thơ như hiện về trong kí ức

Sao ngày qua em cắp sách đến trường.

Viên phấn trắng cô miệt mài trên bảng

Giáo án thơm nồng mùi mực đêm qua

Cho ngày mai mở rộng những con đường

Cổng trường đó – em tung tăng vào lớp

Có cô cười dang rộng những vòng tay

Cô là mẹ là cô tiên hiền dịu

Thương đàn con trong suốt cuộc đời mình

Viên phấn trắng mòn dần trên khung bảng

Tuổi đời cô cũng già lại với thời gian

Tóc cô bạc nhưng lòng cô trẻ mãi

Ngọn lửa thiệt tình – ngọn lửa tình yêu.

Mấy chục năm rồi nghiệp trồng người đeo đuổi

Cô vẫn âm thầm đếm bước với thời gian,

Chèo con đò đưa người qua bến mới

Cô chẳng còn gì ngoài phấn trắng, bảng đen.

Và hôm nay ngày Hiến Chương nhà giáo,

Chẳng biết nói gì cho thỏa lòng em

Em chỉ biết hái thật nhiều điểm tốt

Dâng tặng cô với tất cả chân tình. 

Bình luận (0)
CD
Xem chi tiết
H24
7 tháng 12 2018 lúc 20:10
Những bài thơ lục bát về thầy cô giáo, mái trường



1. VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA
 


Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa

Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu

Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

Bài thơ kể về một người học trò cũ về thăm lại mái trường xưa, bắt gặp lại những hình ảnh thân quen một thời đã từng gắng bố với mình, do vậy mà không kiềm nổi được cảm xúc qua đó thể hiện sự biết ơn thầy cô giáo người đã từng dạy dỗ chỉ bảo.


2. VỀ THĂM THẦY TÔI
 


Tôi về thăm mái trường xưa
Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy
Hàng cây đường cũ còn đây
Thầy tôi tóc điểm hoa mây nữa đời

Nhớ sao lớp học chỗ ngồi
Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa
À ơi câu hát chiều mưa
À ơi bài giảng sớm trưa say nồng

Cả đời đưa sáo sang sông
Thầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều
"Lời thầy chan chứa tin yêu
Lòng con nhớ mãi muôn điều...thầy ơi!"

Đây là bài thơ với hình ảnh người học trò về thăm lại trường xưa và thăm người thầy cũ. Vẫn còn đó những hình ảnh thân thuộc ngày nào được miêu tả qua từng câu thơ. Hai câu cuối, nhấn mạnh lòng biết ơn của học trò đối với người thầy.


3. HOÀI NIỆM ÁO TRẮNG NGÀY XƯA
 


Thả trôi cánh phượng ngày hè
Trên cành khản giọng con ve kêu buồn
Ngày xưa mơ ước chuồn chuồn
Tiếng cười khúc khích tâm hồn bổng bay

Thòm thèm những túi ô mai
Học trò đùa cợt tương lai mong chờ
Áo trắng tung một trời thơ
Bao nhiêu hoài niệm giấc mơ xếp hàng

Sân trường còn mãi nắng vàng
Thầy cô ngày ấy muôn vàn nhớ nhung
Tìm về ký ức bâng khuâng
Bạn bè nhắc nhớ những lần chia tay

Màu mực lưu bút dần phai
Vọng về bạn cũ trường đây kiếm tìm
Vỉa hè thánh thót tiếng chim
Khát khao cười nói nỗi niềm cố nhân.

Bài thơ kể về một người học trò cũ hoài niệm lại kỷ niệm thời còn ngồi trên ghế nhà trường ngày xưa với biết bao nhiêu chi tiết khiến người đọc liên tưởng liên tưởng đến mái trường khi xưa của mình.


4. CÒN ĐÂY HOÀI NIỆM
 



Ngoài trời có lá thu rơi
Có cơn gió mát thổi vào hồn tôi
Mang về ký ức xa xôi
Thuở còn cắp sách đến trường ê, a

Yêu sao cô giáo thướt tha
Đón em vào lớp - cô là cô tiên
Dạy em, cô giống mẹ hiền
Nắn từng nét chữ, bút nghiên cuộc đời

Dạy cho em biết nên người
Kính thầy yêu bạn, vâng lời mẹ cha
Giờ là cô bé cấp ba
Những lời cô dạy mãi còn trong tim

Biết bao hoài niệm về cô
Gửi vào ký ức lòng em nghẹn ngào
Thương cô biết đến nhường nào!
Những chiều đến lớp, trải dài cơn mưa

Ôi!Trang giáo án ngày xưa
Hành trang kiến thức cho em vào đời
Ơn cô cao tựa biển trời
Sáng soi từng bước đường đời em đi.

Khi đến mùa thu, mùa lá rụng rơi thì đây cũng là mùa mà các bạn học sinh cắp sách đến trường. Tác giả đặt bối cảnh bài viết vào mùa thu để tạo nên nỗi nhớ da diết hơn về thời đi học với biết bao nhiêu kỷ niệm cùng bạn bè và thầy cô.


5. ĐÓN CON
 



Chiều chiều đến lớp đón con
Bây giờ bố mẹ chẳng còn ngây ngô
Ùa về kí ức học trò
Bồi hồi khôn xiết đợi chờ trống vang

Nhớ Thu lá đỏ cành bàng
Nhớ mùi hoa sữa, cúc vàng ngát hương
Nhớ nhiều những dịp hiến chương
Nhớ người dạy dỗ, yêu thương học trò

Quên sao những buổi hẹn hò
Bài tập chưa hết sách cô ra bài
Quên sao những buổi ham chơi
Bị đi học trễ… phải ngồi ngoài hiên

Đến khi mình đã lớn lên
Mới thấy lầm lỗi tuổi teen một thời
Bây giờ đi đón con rồi
Kí ức vẫn đậm như hồi trẻ trung

Hằng năm đến ngày hiến chương
Đứng trước cổng trường lòng lại nhớ nhung
Đón con, cha mẹ tương phùng
Ơn người dạy dỗ tận cùng đáy tim.

Bài thơ này được viết khi đi đón người con học về. Khi đón con, tác giả thấy lại được những hình ảnh khi còn ngồi trên ghế nhà trường của mình và bộc lộ cảm xúc vào từng câu thơ, thể hiện niềm mong ước “muốn quay lại tuổi thơ”.


6. VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA
 


Chiều nay trở lại trường xưa
Vẫn hàng phượng vỹ đong đưa đợi chờ
Tìm về kỷ niệm tuổi thơ
Mà thời gian đã lững lờ trôi xa

Trống trường vẫn đổ ngân nga
Phượng hồng đỏ thắm thiết tha phủ màu
Gió chiều thổi nhẹ lao xao
Gợi bao nỗi nhớ ngọt ngào ngày xưa

Ngày ngồi học giữa chiều mưa
Mưa rơi trắng đất lưa thưa giọt buồn
Mơ màng giấc ngủ nhẹ buông
Bị cô giáo phạt lệ tuôn đôi dòng

Tuổi thơ là ước mơ hồng
Như con thuyền giấy bềnh bồng lãng du
Nhẹ nhàng như lá mùa thu
Như làn gió mát vi vu chiều hè

Mái trường vẫn ngói đỏ che
Vẫn vang vọng tiếng con ve gọi sầu
Bạn bè giờ ở nơi đâu
Người còn người mất bể dâu khó tìm

Trường xưa đầy ắp nỗi niềm
Tháng năm vẫn mãi lặng im đợi chờ
Vẫn còn vọng tiếng trẻ thơ
Những đôi mắt sáng dại khờ ê a

Vẫn cô giáo trẻ ngân nga
Dạy từng nét chữ thiết tha tháng ngày
Cho đàn em của tương lai
Đấp xây hoài bão sớm mai tươi hồng

Dù đời còn mãi long đong
Trường xưa bạn cũ vẫn mong vẫn chờ
Vẫn là kỷ niệm đơn sơ
Mà không biết đến bao giờ tôi quên

Chiều nay chân bước buồn tênh
Về thăm trường cũ chênh vênh giọt sầu.

Khi trưởng thành ra trường và về lại trường xưa thì ai mà chẳng có cảm xúc bồi hồi, xao xuyến. Dường như những hình ảnh này chỉ vừa xảy ra mới đây mà thôi, rất đỗi thân quen, nào là chiếc bàn, chiếc ghế, ngói đỏ, cây phượng vĩ, …


7. KÍNH THẦY
 


Hôm nay ngồi viết trang thư
Thành tâm con gửi tâm tư kính thầy
Con nay tóc đã bạc màu
Thầy ra thiên cổ yên mồ khói hương

Năm xưa trên ghế nhà trường
Giờ văn thầy giảng thân thương từng lời
Xương xương cái dáng gầy gầy
Tóc thầy đã điểm ra màu phong sương

Chấm thi thầy khó nhất trường
Bài văn viết ẩu điểm thời hạ ngay
Có lần con cũng giận thầy
Bài văn con đạt sao mà điểm trung

Gọi lên thầy rất ôn tồn
Chỉ ra cặn kẽ từng nơi sai vần
"Bài thơ ý đạt nhưng mà!
Câu từ, chính tả con đừng xem khinh"

Thầy ơi con mãi khắc ghi !
Công thầy chỉ dạy con đi vào đời
Con nay tóc đã bạc rồi
Lời thầy thủa trước vẫn còn bên tai

Lệ rơi con viết vài dòng
Bao nhiêu kính trọng lồng vào trang thư
Lòng thành con thắp nén nhang
Khói hương bay tỏa dâng thư kính thầy.!

Bài thơ của một người học trò “tóc đã hai màu” gửi đến người thầy đã “yên mồ khói hương”. Với tất cả sự thành kính và lòng biết ơn đối với người thầy năm xưa. Mặc dù thầy đã không còn nhưng những hình ảnh, lời dạy của thầy vẫn còn mãi.
 

8. TRƯỜNG XƯA GẶP LẠI
 



Trở về trường cũ người ơi!
Mà sao cảm thấy chơi vơi nỗi lòng
Nhớ thời thơ ấu tuổi bồng
Say sưa nhặt cánh phượng hồng nhẹ rơi.

Hòa chung tiếng hát câu cười
Ngây thơ vui giữa dòng đời nổi trôi
Giờ đây sao thấy bồi hồi
Sang sông một bước lỡ rồi tuổi hoa.

Tình xưa nào đã nhạt nhòa
Tóc xanh năm tháng nay đà phôi phai
Phượng giờ còn đợi chờ ai?
Mà chưa chịu nở, nấp hoài nơi thân.

Có còn chi nữa ngại ngần
Hoa xưa còn đó,ve ngân cuối chiều
Sân Trường nhạt nắng cô liêu
Làm sao tìm lại những điều ước mong.

Nhớ thương, thương nhớ trong lòng
Xác xơ cánh phượng,bão giông tìm về
Gặp nhau tim thấy tái tê
Thoảng đâu còn vọng câu thề Phượng ơi!

Bây giờ Phượng đã về rồi
Cầm tay nhau nhé giữa đời.Tình thân
Mai sau còn gặp mấy lần?
Vui lên đừng khóc, ngại ngần làm chi?

Hoàn cảnh sáng tác bài thơ của tác giả khi về thăm lại ngôi trường cũ. Những hình ảnh trong từng khổ thơ đều miêu tả cho sự tiếc nuối, nhớ nhung thầy cô hay bạn bè.
 

9. BÁT NHỚ TRƯỜNG XƯA
 



Hơn năm thập kỷ xa rồi,
Bạn bè thương mến bồi hồi hỏi thăm.
Nhớ ngôi trường cũ lâu năm,
Thời gian thay đổi về thăm chẳng còn.

Cô thầy vĩnh biệt chúng con,
Ra đi lần lượt biết còn có ai…
Dáng hình vẫn nhớ tháng ngày,
Công lao to lớn ơn dày ghi sâu.

Tiếc thương thành kính nguyện cầu,
Cuối đời yên nghỉ dài lâu suối vàng .
Học trò mài miệt thời gian,
Tuổi càng chồng chất mọi đàng xa xôi.

Khó mà gom lại một nơi,
Tâm tình cho hết một thời tuổi xanh .
Mỗi lần họp mặt hằng năm,
Kẻ thường đến dự, người không lần nào.

Cũng vì hoàn cảnh biết sao,
Người còn người mất niềm đau bạn bè !
Cho dù xa xứ vẫn nghe,
Điệu hồn dân tộc tái tê tuổi già.

Thôi thì bạn cũ gần xa.
Âm thầm nỗi nhớ... tình đà khó phai …

Bài thơ này có 2 câu thơ mà tác giả muốn nhấn mạnh đó là Cô thầy vĩnh biệt chúng con, Ra đi lần lượt biết còn có ai…”. Hai câu thơ này vừa thể hiện sự tiếc nuối, sự kính trọng đối với thầy cô mà còn thể hiện sự biết ơn công lao to lớn từ thầy cô giáo qua những lời chỉ bảo khi xưa.

 

10. BÊN MÁI TRƯỜNG XƯA
 



Trường xưa lớp học còn đây
Bảng đen phấn trắng bên thầy thân yêu
Vòng tay bè bạn sớm chiều
Con đò tri thức cùng điều gửi trao

Bạn xưa giờ ở nơi nào
Nay tôi trở lại xuyến xao nhớ thầm
Thầy tôi tóc bạc hoa râm
Lời thầy giảng toán tiếng trầm bên tai

Tim tôi ghi khắc tháng ngày
Bao lời thầy giảng hôm nay nên người
Bông hoa đỏ thắm điểm mười
Nhớ ơn thầy đã một đời gian lao

Công thầy ơn tựa núi cao
Cho con mơ ước bay vào tương lai.

Bài thơ lột tả đầy đủ hình ảnh về mái trường, thầy cô, bạn bè. Những hình ảnh như: bảng đen, phấn trắng, lời dạy, bông hoa điểm mười, … cho thấy được sự luyến tiếc về một thời đã xa của người học trò cũ…
 

11. THẦY 
 


Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay 
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng 
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn 
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi 
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ... 
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại 
Mái chèo đó là những viên phấn trắng 
Và thầy là người đưa đò cần mẫn 
Cho chúng con định hướng tương lai 

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi 
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa 
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ... 
 

12. .LỜI CỦA THẦY
 


Rồi các em một ngày sẽ lớn 
Sẽ bay xa đến tận cùng trời 
Có bao giờ nhớ lại các em ơi 
Mái trường xưa một thời em đã sống 
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng 
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao 
Thủa học về cái nắng xôn xao 
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới 

Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới 
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa 
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha 
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ 

Một lời khuyên biết thế nào cho đủ 
Các em mang theo mỗi bước hành trình 
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên: 
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá... 

Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã 
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên 
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền 
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ 

 

13. Khi thầy về nghỉ hưu 
 


Cây phượng già treo mùa hạ trên cao 
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp: 
"Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…" 
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao. 

Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào 
Con nao nức bước vào trường trung học 
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc 
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao. 

Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau? 
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi? 
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi 
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau? 

Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao 
Vai áo bạc như màu trang vở cũ 
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ 
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi! 


14. Dưới mái trường cha xưa
 


Chầm chậm 
Chầm chậm 
Theo nhịp tim con đến đây tìm 
Bóng dáng cha xưa 
Mái trường cha dạy 
Con ngửa mặt lên trời 
Cúi tìm trên mặt đất 
Ngọn cỏ mềm 
Sương mai óng suốt 
Sương long lanh hay giọt lệ cha về 
Có thể chăng... 
Dưới khung trời xanh thẳm con nghe 
Vòm Bồ đề lao xao lá vẫy 
Cây mưa nắng trần mình hơn thế kỷ 
Hiểu bước thăng trầm, nỗi thầm kín cha mong 
Cha hao gầy 
sau bóng lá vàng hanh 
Sau hoàng hôn 
những chiều thu tím vắng 
Nỗi u hoài tháng năm trĩu nặng 
Mong xa bay - chim vỗ nắng ngang trời 
Mong một ngày sông núi sáng tươi 
Mong đường con giọt mưa rơi thánh thót 
Con tìm cha 
Tìm cha vui buồn mỗi bước 
Xa xót cha không ngày trở lại 
Nơi kinh thành bè bạn trìu mong 
Nơi Huế thương, hoa thắm nụ môi hồng 
Nơi sinh trở bao hồn thi sĩ 

Giá cha biết được bây giờ, ngày ấy 
Con sẽ chẳng là đứa trẻ mồ côi 
Đường con đi bom đạn một thời 
Trở lại tìm cha 
Con đã gặp những mái đầu xanh biếc 
Con đã gặp mắt cười trong mắt 
Tay trong tay xiết chặt... 
Xin cha đừng lo nghĩ về con



16. Mái trường của tôi


Ngày nào tôi bước ngẩn ngơ 
Cổng trường rộn thắm sắc cờ mùa thu. 
Tiếng cười bạn cũ vô tư 
Ngập ngừng nhìn thấy lá thư ngăn bàn. 

Dường như trống ngực vội vàng 
Mở thư đọc thấy đôi hàng chữ nghiêng 
Lời chào anh chị lớp trên 
Rằng ra trường sẽ chẳng quên trường mình. 

Tự nhiên ngơ ngẩn cái nhìn 
Trời xanh mắt nắng đang tìm vòm cây 
Tôi sum họp với bạn bầy 
Mà anh chị phải xa thày, xa cô... 

Mái trường như lớp sóng xô 
Bao năm gối bước học trò sang ngang...


17. Mái trường xưa
 



Biết tuổi thơ có trở lại hai lần 
Mà tiếng trống chiều nay nghe bỡ ngỡ 
Ta như chiếc lá bàng sau gió bão 
Đợi âm thầm hình bóng tuổi thương yêu. 

Ta nhớ từng viên ngói phủ mờ rêu 
Lũ chim sẻ ê a ngoài cửa sổ 
Những hàm số ngổn ngang trên trang vở 
Bài viết nào xộc xệch những câu văn. 

Quả bàng xanh ấp ủ những tháng năm 
Ta đợi hoài ước mơ chưa chín nổi 
Cái đáo, hòn bi, tiếng chim vồi vội 
Trốn tìm nhau ngang dọc tiếng nói cười. 

Nắng nghịch ngầm giấu nét chữ xinh tươi 
Mưa hờn dỗi tìm mấy ngày chẳng thấy 
Cái bím tóc đuôi gà hoe hoe ấy 
Còn cong môi ngúng nguẩy nữa hay không? 

Đâu bài thơ ta viết mãi chưa xong 
Thời gian lấp kín dần bao trang vở 
Hoa bàng trắng rồi đến mùa phượng đỏ 
Ngày xa trường ánh mắt cứ rưng rưng. 

Giữa cuộc đời bè bạn vắng nhau luôn 
Để mỗi bận hoa cúc vàng trước ngõ 
Tiếng trống xui nhớ nôn nao trường cũ 
Thơ gieo vần bát ngát sắc vàng thu...
 

18. Rộn Mái Trường


Xa vắng bao năm trở lại trường 
Nơi đầy kỷ niệm với niềm thương 
Thầy cô trông đợi mừng hoan hỉ 
Bè bạn mong chờ những vấn vương. 
Nhớ lắm vườn hồng hoa vẫn thắm 
Nào quên bục giảng phấn còn vương 
Chia tay ngày ấy bao lưu luyến 
Trĩu nặng lòng ai mỗi dặm đường. 

Trĩu nặng lòng ai mỗi dặm đường 
Nghĩa tình bè bạn sáng như gương 
Bài văn rèn luyện hòa mưa gió 
Phép toán trau dồi đượm khói sương. 
Mỗi độ hè về trao kỷ niệm 
Từng trang nhật ký tỏa mười phương 
Nay ngày trở lại hồng mơ ước 
Ríu rít bầy chim - rộn mái trường.
 

19. Mùa Thu Khai Trường
 


Nắng hanh vừa nhạt bớt 
Lá nhuộm màu râm ran 
Cổng trường đang hé mở 
Thế là mùa thu sang 

Khắp sân trường áo trắng 
Rộn ràng muôn bướm bay 
Nắng vàng chen trời biếc 
Thu mới về hôm nay 

Đâu đây mùi vở mới 
Lách cách tiếng khoá đồng 
Có tiếng chào êm nhẹ 
Đọng mùa thu xanh trong 


Bạn bè vào lớp mới 
Kìa ai ngoài cổng trường 
Ôn những mùa thu cũ 
Nghe trọn niềm nhớ thương 
 

20. HÈ VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ 


Khi em sinh ra thì đã có trường rồi 
Trường nằm cạnh con đường phố núi 
Sáng sáng em đi nắng lùa ve áo 
Bước chân em vồi vội dưới hàng me 

Mẹ luôn dặn em " Kính thầy yêu bạn 
Tiên học lễ ,hậu hoc văn 
Lớp ra lớp trường ra trường " 
Con cứ thế theo đường xưa của mẹ 


Đã mấy thu qua nay lại hè về 
Phượng cháy đỏ cổng trường nơi phố cũ 
giọt nắng năm nào còn vương trên vành mũ 
lòng bồi hồi theo bước mẹ về thăm 

Vẫn con đướng của lớp một xa xăm 
Vẫn hàng cây của năm nào mẹ nhỉ 
Còn đâu đây một sân trường ấm ĩ 
Giờ ra chơi bè bạn đuổi bắt nhau 

Thầy cô năm xưa giờ ở nơi đâu ? 
Dấu chân thầy cô còn in trên lối cũ 
Em ngước nhìn vòm trời xanh quyến rũ 
Râm ran sân trường chỉ còn tiếbg ve ngân ! 1 số bài đó Không biết chế hk tốt !!
Bình luận (0)
PL
7 tháng 12 2018 lúc 20:10
Thu tàn trời đã sang đôngBồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầyNgười trao khát vọng hôm nayChắp cho đôi cánh em bay vào đời Bao chuyến đò lặng không lờiƯơm mầm xanh tốt rạng ngời tương laiBên trang giáo án miệt màiHao gầy tâm huyết năm dài tháng qua Từng câu từng chữ ê aBao lời dạy dỗ thiết tha nồng nànMõi mòn khuya sớm gian nanNhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng Bao thế hệ đã sang sôngThầy cô luôn mãi vọng trông theo cùngMặc cho mưa gió bão bùngVẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ Hôm nay kính dệt vần thơTri ân hai tiếng... vô bờ khắc ghiNẻo đời dẫu có thịnh suyDù bao gian khó mãi ghi ơn dầy Mừng ngày nhà giáo hôm nayKính dâng lời chúc cô thầy muôn nơiAn khang hạnh phúc rạng ngờiGia can êm ấm trọn đời yêu thương Dẫu cho cách trở ngàn phươngLòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy...
Bình luận (0)
PL
7 tháng 12 2018 lúc 20:10
Người thầy áo bạc sờn vaiVẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàngTình thầy con mãi nặng mangDù xa cách vẫn nồng nàn trong tim Dù bao dâu bể nổi chìmThầy gò vai gánh chữ thêm cho đờiĐêm trường giấc ngủ chơi vơiNgày xiêu bóng nắng bời bời gió bay Trường xưa in đậm dấu giàyCỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôiTừng trò từng lớp xa xôiRừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo Đôi dòng ngăn cách trông theoCòn đây chút phận bọt bèo nổi trôiChiều rơi nắng đã tắt rồiBên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung.
Bình luận (0)
NA
Xem chi tiết

Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu cung kính thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà giáo ơn thầy chẳng quên.

bn tham khảo nhé 

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
VP
9 tháng 12 2021 lúc 18:45

Cái này khó lắm bạn

Mình ko nghĩ ra đâu

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NM
9 tháng 12 2021 lúc 18:50


 


Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa

Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu

Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
TB
Xem chi tiết
HN
7 tháng 11 2021 lúc 18:00

Tham khảo

Bao mùa thu đi qua
Gói hành trang thêm nặng
Mái đầu thầy bạc trắng
Hòa trong nắng thời gian
Những vất vả gian nan
Ơn thầy, sao đếm được?
Mênh mông như biển nước
Cao lớn tựa núi non

Bình luận (3)
MH
7 tháng 11 2021 lúc 18:00

Tham khảo

Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã...
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về...
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!

Bình luận (2)
H24
7 tháng 11 2021 lúc 18:01

tham khảo

Rời mái trường thân yêu

Bao năm rồi cô nhỉ?

Trong em luôn đọng lại

Lời dạy bảo của cô

Ngày ấy vào mùa thu

Bước chân em rộn rã...

Cô không lời từ giã

Xa trường tự lúc nào

Em ngỡ như chiêm bao

Cô về đâu, chẳng biết?

Vẫn vang lời tha thiết

Từ giọng cô dịu hiền

Thời gian bước triền miên

Cô chưa lần quay lại

Chúng em nhớ cô mãi

Mong thấy cô trở về

Lúc xưa cô vỗ về...

Nay chúng em khôn lớn

Ngày rời trường gần đến

Bao giờ gặp lại cô?!

Bình luận (1)
DP
Xem chi tiết
DN
10 tháng 11 2016 lúc 17:21

Nhớ cô

Thời gian trôi đi không bao h trở lại

Dù không đành cũng có thể làm chi?

Cô giáo ơi em biết nói câu j

Để chia tay mà lòng không đau đớn

 

Vẫn nhớ cô hôm nào trên bục giảng

Ngày từng ngày đến lớp nụ cười tươi

Thấm thoát trơi 1 năm sao ngắn ngủi?

Để giờ đây nước mắt cứ thuôn trào

 

Cô giáo ơi mai này gặp lại

Cô còn nhớ đến chúng em chăng?

Em nơi đây trông từng phút từng giây

Gặp cô dù chỉ trong giấc chiêm bao

Bình luận (2)
TN
21 tháng 11 2016 lúc 12:40

NHỚ CÔ GIÁO TRƯỜNG LÀNG CŨ Bao năm lên phố, xa làng

Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê

Nhớ bài tập đọc a ê Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ

Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ

Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.

Vở ngày thơ ấu lần xem

Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.

Tờ i nguệch ngoạc bút chì

Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề

Thương trường cũ, nhớ làng quê

Mơ sao được một ngày về thăm Cô!

 

Bình luận (0)
TN
21 tháng 11 2016 lúc 12:42

LỜI CẢM TẠ

Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả

Để một lần nhớ lại mái trường xưa

Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa

Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm

Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng

Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua

Nhớ đc điêu gì đc dạy những ngày xa

Áp dụng – chắc nhơ cội nguồn đã có

Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ

Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi

Bài học đời đã học đc những gì

Có nhắc bóng người đương thời năm cũ

Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ

Để cây đời có tán lá xum xuê

Bóng mát dừng chân là một chốn quê

Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn

Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt

Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô

Bình luận (3)
DT
Xem chi tiết
TN
6 tháng 12 2021 lúc 13:33

Cho ví dụ 1 bài thơ lục bát ạ?

 

Bình luận (0)
PT
15 tháng 12 2021 lúc 19:23

Trong đầm gì đẹp bằng sen,
Lá xanh, bông trắng lại chen nhị vàng.
Nhị vàng bông trắng lá xanh,
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn

Những câu thơ lục bát ấy, dường như ai ai cũng thuộc, cũng nhớ. Hình ảnh đóa sen trắng thanh khiết, trong trẻo đã đi sâu vào kí ức của mọi người. Ngay câu thơ đầu, tác giả dân gian đã khẳng định vị trí “khó ai sánh bằng” của hoa sen trong đầm. Hình ảnh hoa sen được miêu tả từ ngoài vào trong, với ba gam màu xanh, trắng, vàng, lần lượt từ lá, cánh hoa, đến nhị hoa. Đó đều là những màu sắc rực rỡ, sáng tươi. Đặc biệt, ở câu thơ thứ ba, những chi tiết ấy lại được điệp thêm lần nữa, nhưng với trật tự đảo ngược. Khiến cho người đọc cảm nhận, được dường như đang được kiểm tra, soi xét cho thật kĩ, từ ngoài vào trong, từ trong ra ngoài. Sau đó, chắc chắn mà khẳng định rằng: “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Thứ hoa ấy, không chỉ xinh đẹp, mà còn tinh khiết, tuy sống trong bùn tanh nhưng vẫn thơm hương, trong sạch. Giống như những con người, dù hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn, như thế nào, vẫn giữ vẹn nguyên tấm lòng trung trinh, chung thủy, chẳng một dạ hai lòng, hai trở nên xấu xa, tồi tệ. Phẩm hạnh cao quý, đáng trân trọng ấy của con người Việt Nam, đã được tác giả dân gian khéo léo thể hiện qua hình ảnh bông sen trong câu ca dao trên.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
TA
Xem chi tiết
XY
4 tháng 9 2019 lúc 8:50

Tháng mười một đông bắt đầu se lạnh
Gió đầu mùa đẩy mạnh tiễn thu đi
Ôi cái ngày nhà giáo vẫn khắc ghi
Sao quên được trò ghì ơn nghĩa đó.


Xa trường cũ dù lâu rồi vẫn nhớ
Lời thầy cô còn muôn thuở trong tim
Ủ giấc mơ , trò mải miết lặng im
Chưa từng nghĩ sẽ tìm thăm trường cũ .


Cô nâng niu dạy trò từng nét chữ
Như mẹ hiền nâng giữ đứa con yêu
Thầy ân cần giảng dạy biết bao điều
" Đạo làm người " sao kêu trò quên được.


Thầy cô hỡi ! Dù dòng đời xuôi ngược
" Người lái đò" vẫn mãi lướt trên sông
Và mãi hoài che chắn những cơn giông
Vì trò quyết gian nan không quản ngại.


Mặc trò có luôn ham chơi , khờ dại
Thầy cô càng cố nhẫn nại khuyên răn
Suốt một đời chèo chở những gian truân
Cười rạng rỡ , mặc chân người mỏi mệt .


Trò nhiều vậy sao thầy cô nhớ hết
Trò chẳng buồn , trò biết thầy cô ơi
Giờ đây trò đang rảo bước muôn nơi
Lòng mãi nhớ về nơi mình từng sống.


Hiến chương đến trò càng thêm khát vọng
Ước thầy cô luôn sống mãi thọ trường
Luôn an bình mạnh khỏe ấm tình thương
Để tô vẽ những con đường em bước


Ngày nhà giáo trò nơi xa thầm ước
Muốn về thăm hay được tặng chút quà
Thương thầy cô vất vả chẳng nề hà
Ơn nghĩa nặng thiết tha trò mãi giữ.

Bình luận (0)
XY
4 tháng 9 2019 lúc 8:50
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô
Năm tháng nuôi trồng những ước mơ
Công lao xây thành vui mộng lắm
Ân đức trao dành các em thơ


Cô Thầy cho ta nhưng ước mơ
Dẫn nối đưa đường mọi tuổi thơ
Mãi mãi trong tâm ghi nhớ nhé
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô


Tên vàng hai tiếng gọi Thầy Cô
Cả đời răn dậy các em thơ
Lời dạy ghi lòng sao chép nhớ
Câu răn khắc dạ mãi không mờ


Bảng đen lưu lại muôn điều tốt
Phấn trắng trao đời vạn ước mơ
Công ơn ghi tạc muôn đời nhớ
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô.

Cuộc đời này ai cũng sẽ trải qua sự dạy dỗ của thầy cô ,những bài học trên bảng đen,phấn trắng.Thầy cô tuy chẳng máu mủ ruột rà với ta.Nhưng nguyện truyền dạy cho ta thay thế cha mẹ gia đình dạy dỗ ta một phần tuổi thơ công ơn ấy to lớn tựa biển trời



Chọn lọc Thơ về thầy cô giáo tự sáng tác, học sinh tự làm hay nhất 3:Cảm ơn thầy cô



Uống nước thì phải nhớ nguồn
Ăn quả thì phải nhớ người trồng cây
Dạy ta biết chữ hôm nay
Thành người có ích công Thầy ơn Cô


Lỡ yêu thích nghiệp lái đò
Chỉ mong truyền dạy học trò thành công
Thầy Cô nào có trông mong
Chúng con phải nhớ ghi lòng tạc ơn..


Dạy từng đứa trẻ thành Nhơn
Truyền từng bài giảng phấn mòn cổ đau
Chỉ mong Trò hiểu thật mau
Cười vui trong dạ khổ lao cũng mừng.


Thời gian thoăn thoắt chẳng ngừng
Thầy Cô vẫn dạy trò cưng của mình
Đến đi từng đứa học sinh
Ai quên ai nhớ ai nhìn Thầy Cô..


"Qua Sông thì phải lụy Đò"
Mấy ai qua khỏi nhớ Đò ngày xưa
Người chèo dẫu có nắng mưa
Vượt qua sóng dữ, vẫn đưa Học Trò.


Cúi đầu xin lỗi Thầy Cô
Lâu rồi con cũng quên Đò từng đưa
Chữ đầy sợ nói thêm thừa
Công lao dạy dỗ chẳng khua trống kèn..
Bình luận (0)
NA
Xem chi tiết
HP
9 tháng 12 2021 lúc 18:28

Bao năm học dưới mái trường
Thầy cô tiếp bước con đường tương lai
Dù em có bướng có sai
Thầy cô vẫn bảo không ai tự tài
Quyết tâm rèn dũa miệt mài
Rồi sau mới sướng mới oai với đời
Sinh ra ai chẳng muốn cười
Nhưng ai cũng khóc chào đời đấy thôi
Học sinh thích phá thích chơi
Đó là quy luật muôn đời đã qua

Nói thì nhất quỷ nhì ma
Nhưng ai chẳng sợ thứ ba học trò
Thầy cô trọn kiếp đưa đò
Dù mưa dù gió phận cò cũng đi
Mỗi khi sắp đến mùa thi
Tóc thầy thêm bạc mắt cô thêm ngần
Nào ai than khó khổ gần
Vì nghề nhà giáo phải cần hy sinh
Bao người giỏi tiếng thông minh
Rồi đâu có sướng bởi khinh chữ thầy
Một chữ chẳng thể đong đầy
Nhưng dù nửa chữ gọi thầy vẫn nên
Dưới thì phải kính bề trên
Nợ thì phải trả chớ nên vong tình
Học tài học trí Trạng Quỳnh
Vang danh sử sách bóng hình quê hương

Lời thầy vẫn mãi thân thương
Tình cô vẫn mãi trên đường em đi
Lệ nhòa mắt đã tràn mi
Tiếc thời cắp sách qua đi vội vàng

Hai mươi, mười một đương sang
Em vì sự nghiệp nên đang xứ người
Nhưng dù đến khắp mọi nơi
Ơn thầy cô mãi muôn đời không quên
Xin trời, thượng đế ơn trên
Cho thầy cô khỏe vui bên gia đình
Để mỗi buổi sáng bình minh
Thầy cô tiếp bước công trình tương lai
Hai từ "cao quý" chẳng sai
Bởi nghiệp nhà giáo không ai sánh bằng

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
VB
9 tháng 12 2021 lúc 18:38
Thầy cô: Thầy cô soi lối mở đường Dẫn em bước tới chặng đường tương lai.
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
HP
9 tháng 12 2021 lúc 18:41

Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa    
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NH
Xem chi tiết
H24
2 tháng 8 2018 lúc 21:20

Bạn tham khảo của google nhé, mk .... đuối ý bạn ạ. Dân chuyên văn mà ý nghĩ bay hết trơn rồi nên nhờ google :

* Hình thang cân :

Tính chất

- Hai cạnh bên bằng nhau

- Hai góc ở đáy bằng nhau

- Hai đường chéo bằng nhau

- Hình thang nội tiếp là hình thang cân.

Dấu hiệu nhận biết :

- Hình thang có hai góc kề một cạnh đấy bằng nhau là hình thang cân, Hình thang có hai đường chéo bằng nhau là hình thang cân.

- Hình thang có hai trục đối xứng của hai đáy trùng nhau là hình thang cân

- Hình thang có hai cạnh bên bằng nhau ( nếu hai cạnh bên ấy không song song ) là hình thang cân .

Bình luận (0)
NH
8 tháng 8 2018 lúc 15:40

Mình biết tính chất với dấu hiệu nhận biết của hình thang cân rồi nhưng mình muốn biết thơ ạ

Bình luận (0)
NH
8 tháng 8 2018 lúc 15:42

Bạn nào viết thơ giúp mình với ạ!!!

Mình đang cần gấp lắm

Bình luận (0)