tui bệnh rồi mấy man ạ
hỏi thăm nhau chút đi nak
Có một ông già bị bệnh rồi ba ông già vô thăm hỏi có mấy người
4 người :)
2 người vì ba ông sư là bố ông sư tính cả ông nữa thì có 2 người
CHO HỎI NẾU TUI LÀ 1 Y TÁ MÀ TUI BỊ BỆNH VẬY TUI ĐI LÀM HAY ĐI KHÁM BỆNH
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Bạn ko được vi phạm đâu nha !!!
Không nên đăng linh tinh !!?
Xin lỗi các bạn một chút,cho mình hỏi làm cách nào để không bị hack nick và làm cách nào để hack nick ạ...
Cảm ơn mn nhiều...
Mấy thánh giỏi máy tính đâu,vào giúp tui 1 tay...
ko hack nk thì cài đặt mật khẩu dài vào
muốn hack nik thì có tài khoản rồi tự tìm mật khẩu thôi
Hack nick kiểu kia đó em ạ dễ lắm kiểu kia kìa
mình cũng đặt mật khẩu dài và khó đoán lắm nhưng chả biết thế nào nó vẫn biết được mới tài chứ,nó còn biết cả email của mk nữa
giúp em với ạ, chút nữa em đi thi rồi 🥲
`(x + 1)/12 = (-3)/(-9)`
=> `(x + 1)/12 = 3/9`
=> `(x + 1).9 = 12 .3`
=> `9x + 9 = 36`
=> `9x = 36 - 9`
=> `9x = 27`
=> `x = 27 : 9`
=> `x = 3`
\(=>\dfrac{x+1}{12}=\dfrac{1}{3}\)
\(=>3x+3=12\)
\(3x=9\)
\(x=\dfrac{9}{3}=3\)
Ông A đang khỏe mạnh bỗng nhiên bị bệnh, đi khám mấy lần ở trạm xá mà chưa tìm ra nguyên nhân. Mọi người đến thăm đưa ra nhiều phương án chữa bệnh, ông A nên chọn cách nào?
A. Mời thầy bói về nhà yểm bùa
B. Đến miếu thiêng xin nước thánh về chữa bệnh
C. Mời sư thầy đến tụng kinh trừ tà, trừ bệnh tật
D. Xin chuyển viện lên tuyến trên để khám và điều trị
Ai cũng có thể bị bệnh. Ông A nên đến bệnh viện tuyến trên để có đội ngũ y bác sĩ chuyên ngành và thiết bị kĩ thuật hiện đại hơn để tìm ra nguyên nhân và chữa trị, tránh để bệnh nặng thêm.
Đáp án cần chọn là: D
Cho đoạn trích sau:
Mẹ tôi nói:
– Con hãy nghỉ ngơi vài hôm, đi thăm các nhà bà con một chút rồi cùng mẹ con mình lên đường.
– Vâng.
(Cố hương, Lỗ Tấn)
Đoạn trích trên dùng ngôn ngữ gì?
A. Đối thoại
B. Độc thoại
C. Độc thoại nội tâm
D. Cả ba đáp án trên.
Bạn Mận về quê thăm bà. Bạn Man được ơn với bà vừa đúng 1 tuần và 6 ngày. Tính ra bạn Man chỉ ơn nhà bà có 1 chủ nhật thôi. Hỏi bạn Mận đến nhà bà vào thứ mấy trong tuần
Giải:
Ta có :
1 tuần = 7 ngày
1 tuần 6 ngày = 7 ngày + 6 ngày = 13 ngày
Mà bạn Mận chỉ ở nhà bà trong 13 ngày ấy chỉ 1 ngày chủ nhật.
2 tuần là 14 ngày thì có 2 ngày chủ nhật
Vậy 13 ngày chỉ có 1 ngày chủ nhật.
Vậy Mận đến nhà bà vào hôm thứ 2trong tuần.
Em sẽ làm gì trong tình huống sau?Nhà bạn Hoa rất nghèo, mẹ bạn còn bị bệnh nặng lớp em quyết định cuối tuần sẽ mua quà đi hỏi thăm gia đình bạn ấy, nhưng trong lớp có một số bạn không đồng ý, và không muốn đi hỏi thăm gia đình bạn Hoa.
Em sẽ khuyên mọi người cùng đi và quyên góp một ít tiền để thăm gia đình bạn
Em sẽ khuyên các bạn nên quyên góp mỗi người một ít để đi hỏi thăm về sức khỏe của mẹ bạn Hoa và tặng chút quà cho gia đình Hoa, vì bây giờ nhà Hoa đang gặp khó khăn nên khi mn giúp Hoa như vậy thì sau này lỡ gia đình mình có gặp khó khăn còn đc giúp lại
Cả trại giam bật khóc vì hai bao tải của mẹ - 3
Mẹ vội thu chân vào, nói: “Sao phải bắt xe chứ, đi bộ cũng tốt mà”, mẹ thở dài, “Năm nay lợn bị dịch, mấy con lợn ở nhà đều chết hết, vụ mùa năm nay thu hoặch cũng kém, còn bố con…..đi khám bệnh…..cũng tốn bao nhiêu tiền…….Bố con mà khỏe thì bố mẹ đã đến thăm con lâu rồi, đừng trách bố mẹ con nhé.”
Anh quản giáo lau nước mắt, lặng lẽ rời đi. Lưu Cương cúi đầu hỏi: “Thế bố con đỡ hơn chưa mẹ?”
Lưu Cương đợi mãi không thấy mẹ trả lời, vừa ngẩng đầu lên đã thấy mẹ đang lau nước mắt, mẹ nói: “Cát bụi hết cả vào mắt i, con hỏi bố con à? Bố con sắp khỏi rồi…..Bố con bảo với mẹ là nói với con là đừng lo gì cho ông ấy, cố gắng mà cải tạo con ạ.”
Thời gian thăm phạm nhân đã hết. Quản giáo đi đến, trong tay cầm một ít tiền, nói: “Bác à, đây là chút tấm lòng của quản giáo chúng con, bác không thể đi chân trần về được bác à, nếu không, Lưu Cương sẽ đau lòng lắm ạ!”
Mẹ Tiểu Cương xua tay, nói: “Sao thế được, con bác vẫn còn ở đây, các cháu cũng đủ vất vả lắm rồi, bác còn cầm tiền của các cháu thì tổn thọ cho bác lắm!”
Anh quản giáo run run giọng nói: “Phận làm con đã không những không cho bố mẹ được hưởng phúc, lại bắt bố mẹ già cả phải lo lắng suy nghĩ, để bác đi chân đất mấy trăm dặm đến đây, nếu lại để bác đi chân trần về, thì thử hỏi người con này có còn là người nữa không bác?”
Lưu Cương không thể nói lại được gì, hét như xé giọng: “Mẹ!” Sau đó không nói thêm gì nữa, bên ngoài cửa sổ là tiếng khóc thút thít, anh quản giáo phải lùa đám phạm nhân đang lao động cải tạo ra chỗ khác.