Những câu hỏi liên quan
RA
Xem chi tiết
H24
18 tháng 4 2016 lúc 15:53

Công viên Thủ Lệ là một nơi vui chơi, giải trí thích thú nhất của em. Nhân kỳ nghỉ lễ dài ngày 30-4 và 1-5, một buổi chiều, em được bố mẹ cho đi chơi ở đó, để "xả hơi" trước khi vào kỳ thi cuối cấp tiểu học của em.

Công viên Thủ Lệ có 3 cổng, 2 chính, 1 phụ. Khi qua cổng chính phía Tây, sơn màu xanh rêu, em thấy trước mặt là một đài phun nước. Sau đài phun nước, là khu vui chơi với các trò xe điện đụng, đạp vịt, nhà phao, ném bóng... Mỗi trò chơi đều có cái hấp dẫn riêng của nó. Em thích nhất là trò chơi đạp vịt, vì em có thể vừa ngắm cảnh thiên nhiên, vừa ăn quà vặt trên lưng vịt.

Đường dẫn vào khu chuồng thú, là những chiếc cầu xây cong cong duyên dáng. Công viên hôm ấy rất đông các em nhỏ và các bạn cùng trang lứa với em. Người người qua lại tham quan rất nhộn nhịp. Từ xa, em đã nghe tiếng gầm vang khắp Công viên của sư tử, của hổ. Những con báo đốm có tốc độ phi thường và leo trèo rất giỏi nơi hoang dã, thì ở đây, lại rất ngoan ngoãn, đủng đỉnh dạo quanh khung chuồng, như muốn làm một màn chào hỏi mọi người. Những chú khỉ vui tính có cử chỉ khéo léo như người, hết tiếp nhận những quả chuối chín từ tay du khách, chia cho các con nhỏ ăn, lại âu yếm nhau, bắt chấy cho nhau, và leo trèo nhanh thoăn thoắt. Thương cho bác voi to đùng nhưng hiền lành quá, để đám côn trùng bắt nạt, quấy nhiễu. Đôi tai to như chiếc quạt và chiếc đuôi mềm dẻo cứ phải vẫy vẫy, quất đi quất lại mà không hết khó chịu. Chiếc vòi mềm mại, khéo léo như đôi tay văng đi, văng lại, thỉnh thoảng hít hít xuống đống cỏ, rồi quấn nắm cỏ vào mồm nhai. Dưới bể có khung lưới sắt kia, là những "người hùng dưới nước" – cá sấu, con bơi dưới nước, con nằm im như đống bê-tông để chìa ra những răng nanh nhọn hoắt trông gớm ghiếc. Qua khu vực thú dữ, đến khu nuôi nhốt thú gậm nhấm. Những chú chuột bạch thì loanh quanh trong một cái thùng kim loại sơn trắng. Mấy chị thỏ rừng chạy nhảy tung tăng với đàn con nhỏ trong sân chuồng thật đáng yêu. Bên kia đường nhỏ trong công viên, mấy chị nai lúc ngơ ngác, lúc cúi xuống từ tốn gặm cỏ, rồi lạnh lùng bỏ đi như đang xấu hổ với ai.

Qua một chiếc cầu để đến khu nuôi gia cầm. Ở đây, em được nghe những âm thanh huyên náo của chim hót, vịt kêu, gà gáy, và cả tiếng mấy chị gà mái gọi trống "tục !" tục !". Đẹp nhất là mấy chị công đang khoe bộ đuôi nhiều màu sắc cho du khách chiêm ngưỡng vẻ đẹp tự nhiên của mình. Những con chim trĩ có chiếc mào đẹp đang nhảy nhót, hót líu lo trên cành.

Thong thả dạo bộ về phía đền Voi Phục, em lại bị cuốn hút bởi mấy bác trung niên đang say mê nặn và bán tò he, với hình thù các con vật, hoa, lá và các đồ chơi khác nhau đủ sắc màu. Em được bố mua cho các nhân vật Tôn Ngộ Không, Đường Tăng, Chư Bát Giới, Yêu quái Bạch Cốt Tinh, tất cả được nặn bằng bột màu khéo léo trông thật đáng yêu.

Trời đã xế chiều, chân em cũng thấm mỏi, được bố mẹ mua cho que kem thơm mùi cốm, mút cho đã khát. Chưa hết que kem, em đã thấy hiện ra ngay trước mắt một chiếc cổng mới xây theo kiểu cổ trước đền Voi Phục, để ra phố Kim Mã. Nhìn từ phố Kim Mã, khung cảnh Công viên Thủ Lệ đẹp đến kì diệu. Mặt hồ nước trong xanh bao quanh một rừng cây xanh ngắt. Mấy "cô" thiên nga trắng điệu đà đang chở từng đôi trai gái trên lưng mình dạo chơi, đón những luồng gió mát. Nắng vàng nhạt hắt trọn lên những tầng cao của tòa nhà Khách sạn Daewoo cũng phản bóng xuống hồ nước, tạo nên một bức tranh đẹp lộng lẫy.

Em rất thích đến Công viên Thủ Lệ, vì mỗi lần đến, là một lần được khám phá bao điều bổ ích và mới lạ trong thế giới thiên nhiên. Em mong sao Công viên Thủ Lệ có nhiều thú hơn, để chúng em và các bạn nhỏ được thăm quan, chiêm ngưỡng. Và mong sao, Thủ Lệ mãi mãi sạch sẽ, xanh tươi, thực sự là "lá phổi" của Thành phố.

Bình luận (1)
NT
18 tháng 4 2016 lúc 15:53

 Mở bài: Giới thiệu tên công viên mà em định tả: Ở đâu? Em đến đó vào dịp nào hay thưởng xuyên đến?

   Thân bài:

   a) Tả bao quát:

   Cảnh quan của công viên (không khí. diện tích, cây, hoa, màu sắc...)

   b) Tả chi tiết:

   - Từng khu có những loại hoa gì? Màu sắc, vẻ đẹp của các loài hoa?

   - Cây cối trong công viên (cây cổ thụ hay cây mới trồng, sự biến đổi của các loài cây theo thời gian như thế nào? Các cây kiểng được tỉa, xén thành hình các con vật có gì ấn tượng và đẹp?)

   - Những khu đồi nhân tạo hay tự nhiên sẵn có đẹp như thế nào? Cảnh vật có liên quan đến công viên vào buổi sáng (chim chóc, ong bướm, lúc mưa, lúc nắng).

   - Những hoạt động cùa con người vào buổi sáng nơi công viên có gì nhộn nhịp, vui vẻ?

   - Lợi ích của công viên, ý thức bảo vệ chăm sóc công viên.

    Kết bài: Cảm nghĩ của em khi đến thăm công viên (Tinh thần thoải mái sau những giờ học tập mệt nhọc, gần gũi thiên nhiên...)



 

Bình luận (0)
BT
18 tháng 4 2016 lúc 16:09

Cuối học kì của năm học vừa qua, nhà trường tổ chức cho học sinh chúng em vui chơi cả ngày tại Công viên Văn hóa Đầm Sen. Đầm Sen có nhiều cổng vào, đoàn trường em vào cổng trên đường Hòa Bình, cổng to có vòng chữ Đầm Sen hình vòm phía trên. Khu bán vé nằm trên khoảng sân rộng được trang trí đủ loại hoa kiểng. Qua thanh chắn soát vé, hành trình vui chơi của chúng em bắt đầu. Một phạm vi rộng cỡ sân trường em với đủ loại hình giải trí, vô số trò chơi với nhiều màu sắc rực rỡ. Chung hấp dẫn, gọi mời bọn em bằng những ánh sáng huyền ảo xen lẫn âm thanh sống động. Thật thích thú khi được chơi thoải mái. Em cùng các bạn chơi banh điện, đua xe điện tử rồi đến trò chơi tốc độ của tàu lượn sóng. Hồi hộp nhất nhưng cũng thật vui với cảm giác mạnh qua cối xay gió. Ban đầu em còn nhắm nghiền mắt lại, sau quen dần tự mở to mắt và há hốc mồm. Đứa này nhìn đứa kia cười phá lên. Người ta ở đâu mà đông quá ! Y như bãi biển Vũng Tàu, khi đoàn trường tiếp tục qua khu công viên nước. Tại đây chúng em được tắm với sóng nhân tạo, nằm trên phao thả trôi ở dòng sông lười. Cảnh vật hai bên thật huyền bí khi bọn em bơi qua hang cá mạp. Quá trưa, chúng em tập trung ăn cơm phần, tráng miệng với kem rồi ngồi thành vòng tròn, chơi vài trò chơi sinh hoạt. Mọi người cũng bớt đi lại nhiều, còn khu vực cầu trượt nước vẫn đông đặc người. Tiếng nước bị khuấy động, tiếng người nói, tiếng cười, tiếng la khiến ta cỏ cám giác nơi này không có buổi trưa. Một ngày vui chơi nhanh chóng trôi qua. Tạm biệt và thầm cám ơn Đầm Sen đã mang đến cho em một niềm vui và một kỉ niệm khó phai. 

Bình luận (0)
BK
Xem chi tiết
LM
24 tháng 4 2016 lúc 15:54

HỌC24.VN

Bình luận (0)
TN
24 tháng 4 2016 lúc 16:00

đúng là pé ngốc

Bình luận (0)
TV
23 tháng 4 2017 lúc 21:35

đâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrrađâsdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdasdadadasdasdshdfhlkfagdkgfasdfawVEYFAFUTDvfaterrrrrrrrrrrrrrrra 

Bình luận (0)
QP
Xem chi tiết
SD
5 tháng 4 2022 lúc 14:22

Vincom là khu giải trí lớn nhất tại Hạ Long. Nơi đây không chỉ có khu mua sắm, các nhà ăn uống mini, sân trượt băng mà còn rất nổi tiếng với khu vui chơi Vinke. Đón chúng tôi là cánh cổng rộng lớn với những hình thù trang trí ngộ nghĩnh và vui mắt.

Chúng dẫn ta đến một thế giới hư ảo đầy hấp dẫn. Ở đây có rất nhiều trò chơi thú vị, từ phiêu lưu mạo hiểm cho đến những trò nhẹ nhàng, mang đậm tính chất công chúa. Ngoài cùng là khu cưỡi ngựa với hàng chục chú ngựa sắt xinh xắn đang đợi chủ nhân mới của mình. Ngay cạnh đó là những chiếc máy bay cùng các cậu phi công tí hon đang bay lượn, nối đuôi nhau tạo thành vòng xoáy mạnh mẽ. Đi sâu hơn nữa, ta sẽ thấy một dãy máy điện tử xếp thành hàng dọc với biết bao trò chơi lí thú khiến các bạn nhỏ chầu chực mãi mới đến lượt. Ngay sát đó là khu gắp gấu thu hút rất nhiều người bởi những phần quà béo bở. Ai kiên trì lắm mới chinh phục được máy gắp gấu bông. Có bạn nản chí, chơi một tí đã chán ngay. Thu hút các bé nhất là phòng trang điểm, nơi trình diễn thời trang. Sau khi khoác lên mình bộ trang phục tự chọn, các người mẫu nhí bước ra sân khấu đầy tự tin chào khán giả, vừa bước đi vừa làm dáng, trông bé nào cũng yêu ơi là yêu. Ai thích nhảy thì cứ đến khu dance game, ta sẽ được thỏa mình vào những bước nhảy năng động. Tôi thích nhất là khu cứu hỏa vì ở đó tôi được trải nghiệm và hiểu thấu sự hy sinh thầm lặng của người lính cứu hỏa. Họ đã bất chấp sự hiểm nguy để bảo vệ tài sản cũng như tính mạng của người dân. Mỗi lần đến Vinke, tôi không quên ghé thăm Nuôi dưỡng ước mơ trẻ. Tôi được mặc chiếc áo trắng của bác sĩ, được học cách chăm sóc bệnh nhân, được thấy sự tận tâm mà các y bác sĩ luôn hết lòng cứu chữa người bệnh. Trở thành bác sĩ đa khoa là mong ước mà tôi hằng ấp ủ. Tôi sẽ không ngừng học tập, rèn luyện để biến điều ước đó thành hiện thực.

Không khí trong khu vui chơi lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười, nó chính là điểm thu hút khách du lịch mỗi khi đến Hạ Long. Tuy mới chỉ đưa vào hoạt động nhưng nó đã trở thành một địa điểm thân thiết, quen thuộc với mọi người, đặc biệt là trẻ em chúng tôi. Em mong Vincom sẽ hoạt động mãi không ngừng để cho nhiều người thỏa sức khám phá nơi tuyệt vời ấy.

tk

Bình luận (2)
ND
3 tháng 5 2023 lúc 17:52

Vincom là khu giải trí lớn nhất tại Hạ Long. Nơi đây không chỉ có khu mua sắm, các nhà ăn uống mini, sân trượt băng mà còn rất nổi tiếng với khu vui chơi Vinke. Đón chúng tôi là cánh cổng rộng lớn với những hình thù trang trí ngộ nghĩnh và vui mắt.

Chúng dẫn ta đến một thế giới hư ảo đầy hấp dẫn. Ở đây có rất nhiều trò chơi thú vị, từ phiêu lưu mạo hiểm cho đến những trò nhẹ nhàng, mang đậm tính chất công chúa. Ngoài cùng là khu cưỡi ngựa với hàng chục chú ngựa sắt xinh xắn đang đợi chủ nhân mới của mình. Ngay cạnh đó là những chiếc máy bay cùng các cậu phi công tí hon đang bay lượn, nối đuôi nhau tạo thành vòng xoáy mạnh mẽ. Đi sâu hơn nữa, ta sẽ thấy một dãy máy điện tử xếp thành hàng dọc với biết bao trò chơi lí thú khiến các bạn nhỏ chầu chực mãi mới đến lượt. Ngay sát đó là khu gắp gấu thu hút rất nhiều người bởi những phần quà béo bở. Ai kiên trì lắm mới chinh phục được máy gắp gấu bông. Có bạn nản chí, chơi một tí đã chán ngay. Thu hút các bé nhất là phòng trang điểm, nơi trình diễn thời trang. Sau khi khoác lên mình bộ trang phục tự chọn, các người mẫu nhí bước ra sân khấu đầy tự tin chào khán giả, vừa bước đi vừa làm dáng, trông bé nào cũng yêu ơi là yêu. Ai thích nhảy thì cứ đến khu dance game, ta sẽ được thỏa mình vào những bước nhảy năng động. Tôi thích nhất là khu cứu hỏa vì ở đó tôi được trải nghiệm và hiểu thấu sự hy sinh thầm lặng của người lính cứu hỏa. Họ đã bất chấp sự hiểm nguy để bảo vệ tài sản cũng như tính mạng của người dân. Mỗi lần đến Vinke, tôi không quên ghé thăm Nuôi dưỡng ước mơ trẻ. Tôi được mặc chiếc áo trắng của bác sĩ, được học cách chăm sóc bệnh nhân, được thấy sự tận tâm mà các y bác sĩ luôn hết lòng cứu chữa người bệnh. Trở thành bác sĩ đa khoa là mong ước mà tôi hằng ấp ủ. Tôi sẽ không ngừng học tập, rèn luyện để biến điều ước đó thành hiện thực.

Không khí trong khu vui chơi lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười, nó chính là điểm thu hút khách du lịch mỗi khi đến Hạ Long. Tuy mới chỉ đưa vào hoạt động nhưng nó đã trở thành một địa điểm thân thiết, quen thuộc với mọi người, đặc biệt là trẻ em chúng tôi. Em mong Vincom sẽ hoạt động mãi không ngừng để cho nhiều người thỏa sức khám phá nơi tuyệt vời ấy.

 

Bình luận (0)
VK
Xem chi tiết
NQ
15 tháng 8 2016 lúc 21:34

Bài làm:

Vincom là khu giải trí lớn nhất tại Hạ Long. Nơi đây không chỉ có khu mua sắm, các nhà ăn uống mini, sân trượt băng mà còn rất nổi tiếng với khu vui chơi Vinke

Đón chúng tôi là cánh cổng rộng lớn với những hình thù trang trí ngộ nghĩnh và vui mắt. Chúng dẫn ta đến một thế giới hư ảo đầy hấp dẫn. Ở đây có rất nhiều trò chơi thú vị, từ phiêu lưu mạo hiểm cho đến những trò nhẹ nhàng, mang đậm tính chất công chúa. Ngoài cùng là khu cưỡi ngựa với hàng chục chú ngựa sắt xinh xắn đang đợi chủ nhân mới của mình. Ngay cạnh đó là những chiếc máy bay cùng các cậu phi công tí hon đang bay lượn, nối đuôi nhau tạo yhanhf vòng xoáy mạnh mẽ. Đi sâu hơn nữa, ta sẽ thấy một dãy máy điện tử xếp thành hàng dọc với biết bao trò chơi lí thú khiến các bạn nhỏ chầu chực mãi mới đến lượt. Ngay sát đó là khu gắp gấu thu hút rất nhiều người bởi những phần quà béo bở. Ai kiên trì lắm mới chinh phục được máy gắp gấu bông. Có bạn nản chí, chơi một tí đã chán ngay. Thu hút các bé nhất là phòng trang điểm, nơi trình diễn thời trang. Sau khi khoác lên mình bộ trang phục tự chọn, các người mẫu nhí bước ra sân khấu đầy tự tin chào khán giả, vừa bước đi vừa làm dáng, trông bé nào cũng yêu ơi là yêu. Ai thích nhảy thì cứ đến khu dance game, ta sẽ được thỏa mình vào những bước nhảy năng động. Tôi thích nhất là khu cứu hỏa vì ở đó tôi được trải nghiệm và hiểu thấu sự hy sinh thầm lặng của người lính cứu hỏa. Họ đã bất chấp sự hiểm nguy để bảo vệ tài sản cũng như tính mạng của người dân. Mỗi lần đến Vinke , tôi không quên ghé thăm Nuôi dưỡng ước mơ trẻ. Tôi được mặc chiếc áo trắng của bác sĩ, được học cách chăm sóc bệnh nhân, được thấy sự tận tâm mà các y bác sĩ luôn hết lòng cứu chữa người bệnh. Trở thành bác sĩ đa khoa là mong ước mà tôi hằng ấp ủ. Tôi sẽ không ngừng học tập, rèn luyện để biến điều ước đó thành hiện thực.

Không khí trong khu vui chơi lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười, nó chính là điểm thu hút khách du lịch mỗi khi đến Hạ Long. Tuy mới chỉ đưa vào hoạt động nhưng nó đã trở thành một địa điểm thân thiết, quen thuộc với mọi người, đặc biệt là trẻ em chúng tôi. Em mong Vincom sẽ hoạt động mãi không ngừng để cho nhiều người thỏa sức khám phá nơi tuyệt vời ấy.

Bình luận (22)
NQ
15 tháng 8 2016 lúc 20:26

... dài dòng bucminhhum

Bình luận (3)
AT
15 tháng 8 2016 lúc 20:33

Các bạn xem hay ko

Đất nước Việt Nam trải dài vô tận và có muôn vàn cảnh đẹp. Năm trước, em được học sinh giỏi nên mẹ thưởng cho em một chuyến thăm cảnh đẹp Đồ Sơn.

Chao ôi! Đồ Sơn mới đẹp làm sao! Hôm đó là ngày đầu hè nên mọi người đến đây rất đông. Phía đằng đông, ông mặt trời đỏ ửng như chiếc thau đồng nhô dần lên sau núi. Nắng vàng chạy nhảy trên mặt biển. Xa xa, là những dãy núi nhấp nhô trùng trùng điệp điệp, những nhà hàng, khách sạn cũng mọc lên san sát nhau. Đường đi vào khách sạn tuy hơi nhỏ nhưng rất sạch. Hai bên đường, thỉnh thoảng có những biển hiệu nhắc nhở du khách.

Bên này là bãi cát, khu vui chơi bên kia lá thác nước. Phía kia là cầu trượt nước, chúng em trượt nước cùng bố mẹ cười thích thú. Phía này là nhà bóng, ở đây chúng em được ném bóng thỏa thích. Những quả bóng đủ màu sắc nhìn rất bắt mắt. Trên bãi cát, chúng em xây những tòa lâu đài, nước biển trong xanh rì rào, thỉnh thoảng từng đợt sóng vỗ vào bờ quấn đi các tòa lâu đài. Biển luôn thay đổi màu theo sắc mây và trời. Biển như một người biết buồn vui. Trên trời, những chú chim hải âu đang bay lượn. Phía xa, những cánh buồm trông như những cánh bướm. Trên bờ, mọi người cười nói vui vẻ. Những cây dù sặc sỡ màu sắc luôn xòe ra như những cây nấm khổng lồ. Phía sau là hàng phi lao thẳng đuột, đong đưa mình trong gió. Mọi người ai cũng mặc những bộ quần áo đẹp. Phía xa, một vài chiếc thuyền chờ khách đi thăm quan. Trên mặt biển, những chiếc phao đang trôi bồng bềnh. Cát biển thật là mịn, không những thế mà nước ở đây còn rất mát và trong. Lúc này, mặt trời đã lên cao, ánh nắng soi xuống biển làm mặt biển lóng lánh như có hàng vạn viên kim cương. Lúc bấy giờ, biển thật đẹp. Một vài vị khách du lịch đang chụp ảnh kỉ niệm. Em và mẹ đã mua một con ốc và một chiếc chuông gió.

Ôi! Bãi biển Đồ Sơn thật đẹp! Chuyến đi lần này em không thể nào quên được. Em mong sau này sẽ có dịp thăm cảnh đẹp Đố Sơn một lần nữa.

 

Bình luận (3)
NT
Xem chi tiết
QP
Xem chi tiết
SD
5 tháng 4 2022 lúc 14:19

viết hẳn 1 bài văn mà ko đc chép mạng thì rất lâu đó bn 

Bình luận (0)
DH
5 tháng 4 2022 lúc 14:19

tự làm chờ nửa tiếng họ ghi x hẳn chép à tốn công

Bình luận (1)
NA
Xem chi tiết
H24

Khu vui chơi, giải trí mà em yêu thích rất đẹp. ( Ngắn gọn hết cỡ rồi bạn)

Bình luận (1)
HM
11 tháng 5 2023 lúc 21:12

Cuối tuần, em được cùng bố mẹ lên phố đi bộ Hồ Gươm. Ở đây là một nơi vui chơi, giải trí cuối tuần rất tuyệt vời.

 

Khi vừa đến nơi, em đã cảm nhận ngay được sự mát mẻ và dễ chịu của nơi này khác hẳn với ngoài kia. Bởi ở đây không có xe cộ qua lại, rồi còn có rất nhiều cây xanh tỏa bóng rợp mát và có Hồ Gươm rộng lớn nữa. Người đến đây chơi vào cuối tuần cũng khá đông, nên bầu không khí rất đông vui và nhộn nhịp. Em được cùng bố mẹ tham gia tô tượng. Em đã ngồi tô từng nét một để có thể tô được bức tượng Doraemon xinh đẹp để mang về nhà. Sau đó, em còn chơi trò xếp tượng gỗ với các bạn khác nữa. Em và bố mẹ cũng đã chụp rất nhiều bức ảnh đẹp ở các địa điểm khác nhau của khu phố đi bộ. Một trong các niềm vui tuyệt vời ở đây, là em được ăn thử rất nhiều món ăn vặt thú vị như hoa quả dầm, bò bía, kem bạc hà, kẹo bông… Nhưng thích nhất, vẫn là lúc em được theo bố mẹ đi chiếc xe buýt hai tầng chạy một vòng ở các khu vực nổi tiếng của Hà Nội. Ngồi trên tầng hai của xe buýt, em cảm nhận từng làn gió mát thổi qua tóc mình. Được chạm tay vào các tán lá xanh. Được ngắm nhìn Lăng Bác, Hồ Tây và rất nhiều các kiến trúc đẹp quá.

 

Mãi đến lúc trở về, tuy người mệt nhoài vì chạy nhảy suốt cả ngày. Nhưng lòng em thì vẫn hưng phấn và vui vẻ lắm. Chắc chắn, em sẽ trở lại nơi này thêm thật nhiều lần nữa.

 

 

 

Bình luận (0)
NT
Xem chi tiết
NN
15 tháng 4 2016 lúc 15:12

Mình tự làm đó nha:

Đất nước Việt Nam trải dài vô tận và có muôn vàn cảnh đẹp. Năm trước, em được học sinh giỏi nên mẹ thưởng cho em một chuyến thăm cảnh đẹp Đồ Sơn.

Chao ôi! Đồ Sơn mới đẹp làm sao! Hôm đó là ngày đầu hè nên mọi người đến đây rất đông. Phía đằng đông, ông mặt trời đỏ ửng như chiếc thau đồng nhô dần lên sau núi. Nắng vàng chạy nhảy trên mặt biển. Xa xa, là những dãy núi nhấp nhô trùng trùng điệp điệp, những nhà hàng, khách sạn cũng mọc lên san sát nhau. Đường đi vào khách sạn tuy hơi nhỏ nhưng rất sạch. Hai bên đường, thỉnh thoảng có những biển hiệu nhắc nhở du khách.

Bên này là bãi cát, khu vui chơi bên kia lá thác nước. Phía kia là cầu trượt nước, chúng em trượt nước cùng bố mẹ cười thích thú. Phía này là nhà bóng, ở đây chúng em được ném bóng thỏa thích. Những quả bóng đủ màu sắc nhìn rất bắt mắt. Trên bãi cát, chúng em xây những tòa lâu đài, nước biển trong xanh rì rào, thỉnh thoảng từng đợt sóng vỗ vào bờ quấn đi các tòa lâu đài. Biển luôn thay đổi màu theo sắc mây và trời. Biển như một người biết buồn vui. Trên trời, những chú chim hải âu đang bay lượn. Phía xa, những cánh buồm trông như những cánh bướm. Trên bờ, mọi người cười nói vui vẻ. Những cây dù sặc sỡ màu sắc luôn xòe ra như những cây nấm khổng lồ. Phía sau là hàng phi lao thẳng đuột, đong đưa mình trong gió. Mọi người ai cũng mặc những bộ quần áo đẹp. Phía xa, một vài chiếc thuyền chờ khách đi thăm quan. Trên mặt biển, những chiếc phao đang trôi bồng bềnh. Cát biển thật là mịn, không những thế mà nước ở đây còn rất mát và trong. Lúc này, mặt trời đã lên cao, ánh nắng soi xuống biển làm mặt biển lóng lánh như có hàng vạn viên kim cương. Lúc bấy giờ, biển thật đẹp. Một vài vị khách du lịch đang chụp ảnh kỉ niệm. Em và mẹ đã mua một con ốc và một chiếc chuông gió.

Ôi! Bãi biển Đồ Sơn thật đẹp! Chuyến đi lần này em không thể nào quên được. Em mong sau này sẽ có dịp thăm cảnh đẹp Đố Sơn một lần nữa.

Bình luận (0)
PN
15 tháng 8 2016 lúc 21:12

Nguyễn Trang Như

tự làm ak?

cop mạng nek

http://vantieuhoc.com/1/Van-hay-L%E1%BB%9Bp-5/tap-lam-van-5-ta-canh-ta-ngoi-nha-em-o-2.html

y chang cái link này lun. ko khác 1 chữ

Bình luận (3)
KL
Xem chi tiết
NN
1 tháng 5 2019 lúc 15:37
Tả khu vui chơi giải trí Công viên nước Hồ Tây

Hè vừa qua, em được bố mẹ thưởng cho một chuyến đi chơi đến công viên nước Hồ Tây. Chuyến đi ấy đã để lại rất nhiều ấn tượng với em, đặc biệt là khu vui chơi giải trí với bao kỉ niệm tươi đẹp.

Công viên nước Hồ Tây nằm ở thủ đô Hà Nội, là một quần thể khu vui chơi giải trí khá rộng. Ngay khi mới bước vào, chiếc cổng đã khiến em vô cùng thích thú, nó là hình ảnh được mô phỏng lại từ những lâu đài trong chuyện cổ tích, bước qua đó, em như được đến với một thế giới thần kì với nhiều niềm vui đang chờ đợi phía trước.

Mở ra trước mắt em là một không gian rộng lớn, đầy màu sắc với đủ mọi trò chơi độc đáo. Những âm thanh náo nhiệt của người người qua lại đông đúc hòa với âm thanh trò chơi càng khiến không khí trở nên sôi động. Công viên nước được chia thành nhiều khu, khu trò chơi và khu tắm. Ở khu trò chơi, em được đến với biết bao những thú vui đặc sắc. Từ cỗ xe ngựa xoay tròn rực rỡ ánh đèn, cốc xoay, vòng xoay khổng lồ, sừng sững trên cao,...đến những trò chơi mạo hiểm như tàu lượn hay nhà ma kinh dị thách thức lòng dũng cảm,...Tất cả đều vô cùng lí thú và kích thích. Em cùng gia đình đã chơi trò xe đụng, cả nhà đã có những khoảnh khắc vui vẻ vô cùng.

Khu công viên nước hay chính là khu vực tắm luôn là nơi đông đúc và thu hút người qua lại nhất. Khu được chia làm nhiều bể, có bể cho người lớn, cho trẻ con với những độ sâu thích hợp. Bể nào bể nấy nước trong vắt, mát lạnh, những chiếc đu quay trên bể khiến cho những đứa trẻ bọn em cảm thấy thích thú. Tiếng nước chảy như thác, tiếng hò hét nhau, nô đùa rộn rã. Đặc biệt nhất vẫn là những ống trượt khổng lồ với độ cao khá lớn dành cho những người muốn trải nghiệm cảm giác mạnh từ trên cao. Những ống to nhỏ, dài ngoẵng, đan vào nhau như những con trăn khổng lồ.

Bên cạnh việc vui chơi, em còn được tham gia lễ hội âm nhạc vào buổi tối do công viên tổ chức, thưởng thức những tiết mục ca hát hay và đặc sắc, hòa mình vào bầu không khí náo nhiệt, tưng bừng. Ngoài ra, em cũng được thưởng thức những chiếc kem mát lạnh, những cốc nước ngọt, nước dừa thơm mát trong công viên. Đến tối muộn, gia đình em ra về sau một chuyến đi chơi nhiều niềm vui, tuy rất tiếc nuối nhưng trong em đã có được biết bao kỉ niệm đẹp về công viên ấy. Chuyến đi đã giúp em có một tinh thần thoải mái hơn, và có thể tận hưởng cái không khí náo nhiệt của mùa hè sôi động

Công viên nước Hồ Tây luôn là một trong những khu vui chơi giải trí mà em yêu thích nhất. Em hy vọng sau này em sẽ có cơ hội được trở lại với khu vui chơi giải trí ấy để lại tiếp tục được tận hưởng cái không khí, không gian sôi nổi, tấp nập nơi đây.

Bình luận (0)