tả quê hương trong những ngày chống dịch Covid-19
Giúp mình gấp với
Viết đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về trách nhiệm của mình đối với quê hương, đất nước trong những ngày tháng này-nhưngx tháng ngày dân tộc Việt Nam đang gồng mình chống lại, đẩy lùi dịch bệnh Covid-19
Công cuộc chống dịch Covid -19 đang ở giai đoạn quyết liệt nhất, cần sự tin tưởng đồng lòng, chung sức của toàn dân. Đây là trách nhiệm chung của cả hệ thống chính trị,của tất cả các cấp các ngành, các cơ quan đoàn thể, nhưng cũng là trách nhiệm công dân của mỗi người.
ngày 1-4, Thủ tướng Chính phủ đã chính thức công bố dịch Covid-19 toàn quốc. Trước đó mấy ngày, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã ra Lời kêu gọi đồng bào, đồng chí, chiến sĩ cả nước và đồng bào ta ở nước ngoài, hãy đoàn kết một lòng, thống nhất ý chí và hành động, thực hiện quyết liệt, hiệu quả những chủ trương của Đảng và Nhà nước, sự chỉ đạo, điều hành của Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ; đồng thời nỗ lực hợp tác thiết thực, phối hợp kịp thời với các nước, bảo đảm chiến thắng đại dịch này. Sau đó liên tiếp các chỉ thị của người đứng đầu Chính phủ (Chỉ thị số 15 và Chỉ thị số 16) đã đưa ra những mệnh lệnh, yêu cầu người dân thực hiện những biện pháp quyết liệt phòng chống dịch bệnh.
Trên mạng xã hội bên cạnh những thông tin khuyến cáo cách ly phòng chống dịch bệnh, ủng hộ chủ trương chung, thì thật đáng tiếc khi một số người lợi dụng dịch bệnh tung những tin đồn thất thiệt để câu , câu view đầy phản cảm; có người đã không làm gì để hỗ trợ cho công tác phòng chống dịch mà lại còn lên tiếng chê bai, xuyên tạc những nỗ lực trong công cuộc phòng chống dịch bệnh của toàn đảng, toàn dân ta; Cũng lại có người với niềm tin mù quáng, tin theo những lời đồn thổi vô căn cứ, tự mình chuốc hại vào thân …
Công cuộc chống dịch Covid -19 đang ở giai đoạn quyết liệt nhất, cần sự tin tưởng đồng lòng, chung sức của toàn dân. Đây là trách nhiệm chung của cả hệ thống chính trị , của tất cả các cấp các ngành, các cơ quan đoàn thể, nhưng cũng là trách nhiệm công dân của mỗi người. Công cuộc này cũng không đòi hỏi hay bắt buộc người dân phải làm quá nhiều việc, phải cống hiến, phải nỗ lực mà thực tế chỉ là bằng những việc làm giản đơn thôi. Như việc không ra đường khi không thật cần thiết; hoãn lại thú vui hàng ngày như tắm biển, dạo bộ, tập gym, chăm sóc sức khỏe, làm đẹp ; nhắc nhở lẫn nhau thực hiện các việc phòng hộ cá nhân, hỗ trợ cho nhau để cùng vượt qua những tháng ngày khó khăn này … Chúng ta làm những việc này trước hết là vì bản thân mỗi người nhưng cũng chính là việc làm thể hiện trách nhiệm công dân đối với cộng đồng, trách nhiệm đối với đất nước.
Hãy cứ tâm niệm rằng đã có bao nhiêu con người đang phải vất vả ngày đêm, đối mặt hiểm nguy, xả thân để đối phó với dịch bệnh; vậy mà công sức, sự hy sinh của họ lẽ nào bị sụp đổ chỉ vì một hành động , lời nói của một vài kẻ vô trách nhiệm, thiếu ý thức, vô liêm sỉ …
Hãy nghĩ rằng những việc làm của mình hôm nay, dù chỉ hết sức nhỏ bé thôi, đơn giản thôi, nhưng là thể hiện được sự đồng lòng chung tay vì một đất nước Việt Nam khỏe mạnh, kiên cường; là thể hiện cho một ý thức sống vì cộng đồng , vì một xã hội lành mạnh và phát triển; là thể hiện trách nhiệm công dân CỦA NƯỚC VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA.CỐ LÊN VIỆT NAM ƠI.......
Em hãy viết thư cho bạn ở miền xa tả lại khu phố hay thôn xóm nơi mình ở vào những ngày phòng chống dịch covid-19.
Mình đang cần gấp!!!
viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em trong thời gian cùng cả nước chung tay phòng chống dịch bệnh covid - 19 vừa qua.
Các bn giúp mình vs.:(
trừ bài này ra:
Thủ Dầu Một – quê hương tôi, nơi từng là “vùng đỏ”, nhưng nhờ những bước đi vững chắc, sáng suốt của các ban lãnh đạo thành phố, Thủ Dầu Một đã từng bước “xanh hóa vùng đỏ” sau ba tháng gian nan chống dịch. Giờ đây, cuộc sống của người dân trên địa bàn thành phố đã bắt đầu khởi sắc khi dần trở lại trạng thái bình thường từ ngày 15/9. Đó là một tín hiệu rất đáng mừng, tôi luôn thầm cảm ơn sự hy sinh thầm lặng cũng như sự quyết tâm, quyết liệt đẩy lùi dịch Covid của các chiến sĩ “áo trắng”, các chú công an, bộ đội, các anh dân quân tự vệ, các bạn tình nguyện viên, các bác tổ trưởng và những bạn đồng nghiệp của tôi. Họ cũng chỉ là một con người bình thường như chúng ta, nhưng sao từng hành động từng suy nghĩ lại phi thường đến như vậy! Khi đối đầu với chủng virus nguy hiểm, những chiến sĩ “áo trắng” của ta luôn giữ một cái “ đầu lạnh” với một “tinh thần thép” để quyết tâm tiêu diệt tận gốc của virus này. Còn khi đối diện với bệnh nhân nhiễm virus Corona, các chiến sĩ “áo trắng” luôn sử dụng sự mềm mỏng, tình yêu thương pha chút dí dỏm để động viên cũng như trấn an tinh thần để bệnh nhân nhanh chóng hồi phục. Tôi đã không cầm được nước mắt khi xem hình ảnh những chiến sĩ trực tại các chốt kiểm dịch, họ phải ăn vội gói mì, hay cái bánh để tiếp tục nhiệm vụ của mình. Người dân Việt Nam mình là vậy đó, ý chí kiên định mạnh mẽ vô cùng, khó khăn thế nào cũng vượt qua được. Thật tự hào là người dân đất Việt! Bên cạnh sự hi sinh của những chiến sĩ tuyến đầu, tôi còn biết ơn và khâm phục những mạnh thường quân tại địa phương mình, những con người có tấm lòng cao cả, đã không ngại dịch bệnh, không ngại khó khăn, đích thân đến từng dãy trọ trao tận tay những nhu yếu phẩm cần thiết. Món quà người dân nhận, có thể không lớn nhưng nó chứa đựng đầy sự ấm áp và tình người, chỉ vậy thôi cũng đủ để chúng ta ấm lòng, cùng vượt qua đại dịch. Giờ đây, tuy nhịp sống dần trở lại bình thường nhưng chúng ta phải luôn chấp hành nghiêm túc các quy định của các ban lãnh đạo thành phố, tỉnh và nhà nước ban hành. Dù biết sẽ có một số người dân buồn phiền về những quy định, chỉ thị nghiêm ngặt của thành phố hay nhà nước, nhưng chúng ta phải hiểu rằng, họ làm vậy là vì lí do gì? Không phải vì muốn tốt cho người dân hay sao? Không phải vì đảm bảo an toàn cho người dân hay sao? Nhờ thực hiện tốt những quy định, chỉ thị nghiêm ngặt đó, đất Thủ đã từ vùng đỏ chuyển thành vùng xanh. Vì vậy, tôi mong rằng chúng ta hay luôn sáng suốt và vững tin vào sự lãnh đạo của các cấp chính quyền, Đảng và Nhà nước. Đại dịch Covid – 19 đã khiến chúng ta mất mát quá nhiều, nhưng đừng vì điều đó mà gục ngã buông xuôi. Hãy mạnh mẽ, suy nghĩ đến những điều tích cực, mọi u tối sẽ biến mất. “Hãy hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ ngả sau lưng bạn.”
Hãy tả quang cảnh trường em trước giờ học trong những ngày chống dịch Covid- 19.
Quang cảnh mái trường thân yêu vào buổi sáng đầu tiên em đi học lại sau kì nghỉ dài chống dịch covid 19 là một quang cảnh rất tuyệt vời đối với em
Trước diễn biến phức tạp của dịch virus corona, học sinh cả nước được nghỉ học ở nhà khiến sinh hoạt của nhiều gia đình bạn học sinh bị đảo lộn.Chúng em Sát khuẩn ngay từ cổng trường để bảo đảm an toàn trg những ngày như thế này. buổi sang hôm nay thật đẹp, trắc vì chúng em đã đc gặp bạn bè của mình. Ánh nắng như tô điểm thêm sắc hồng cho mái ngói đỏ của trường thêm rực rỡ trông như mồng của chú gà trống buổi sớm mai. Từng làn gió thoáng nhẹ như làm cho tâm hồn trở nên thư thái thoải mái hơn. Em đến trường đã thấy lác đác một số bạn ở sân trường rồi, tuy nhiên các phòng học vẫn còn đang đóng cửa im lìm. Những cánh cửa gỗ đen sậm làm tăng thêm vẻ tĩnh mịch.Phòng học chưa mở cửa nên một số bạn lấy cầu ra đứng vòng tròn chơi đá cầu thể dục buổi sáng. Một số bạn nữ thì chơi nhảy dây. Em cũng chạy đến bỏ cặp dưới cột cờ và tham gia đá cầu cùng các bạn. Chúng em chơi một lúc thì bác bảo vệ đến và mở cửa các phòng học. Em cùng với bạn Minh, bạn Tuấn trực nhật nên không chơi nữa mà vào quét dọn lớp.Nhiều bạn phấn khởi kéo nhau đến xem những bồn hoa xinh xắn của trường. Được yêu thích nhất vẫn là vườn hoa hồng ở cạnh cổng trường. Trong nắng mới, những đóa hồng nhung đỏ rực kiêu sa hé mở từng cánh hoa mỏng manh, trước ánh nhìn trầm trồ của các bạn. Trong đám đông, có những bạn nhỏ xách theo bình nước, chăm chú tưới nước cho từng khóm hoa. Bạn nào cũng cẩn thận từng chút một vì sợ làm tổn thương những bông hoa xinh xắn. Phía sau, trên sân trường là rộn ràng các bạn học sinh vui chơi, cười nói. Bạn thì vội ăn sáng cho kịp giờ vào học. Bạn thì đủng đỉnh vừa đi vừa ngắm sân trường buổi sáng. Bạn thì hớn hở chạy vào lớp để kể cho bạn bè nghe về những điều mình vừa thấy. Thật là vui tươi.
CHÚC BẠN TẾT 2022 VUI VẺ BÊN NGƯỜI THÂN
hiện nay cả nước đang chung tay chống dịch covid-19, làng quê em cũng vậy,hãy tả lại cảnh làng quê em trong mùa chống dịch
mk chưa về quê
Mk chưa về quê làm sao mk biết đc
Tả quê hương em những ngày phòng chống dịch covid19
Mới sớm bình minh, khi ông mặt trời vừa thức dậy, trải ánh sáng vàng lấp lánh xuống vạn vật và quanh các ngõ hẻm vắng người.
Có lẽ nói là vắng nhưng thời điểm sáng sớm thế này đôi khi còn đông hơn buổi trưa chiều. Vào buổi sáng đều có những nhóm nhỏ dậy đi tập dạo bộ.
Vì dịch covid-19 là một loại dịch rất nguy hiểm. Dịch lây lan từ người này sang người khác . Có rất nhiều người phải tử vong vì loại dịch này. Vì loại dịch này nên thứ gì cũng tăng giá. Đắt như vậy mọi người vẫn đổ xô đi mua về để tích trữ phòng bệnh. Các bà, các chị, các cô đua nhau mang hàng ra chợ bán hàng. Tiếng gió vi vu mơn man theo tiếng sáo diều cao vút. Tre trúc man mác khúc nhạc đồng quê. Ai ra đường cũng đeo khẩu trang . Khẩu trang thì cháy hàng. Có người đong cả một yến gạo về tích trữ . Xe buýt cũng bị cấm chạy . Các quán ăn thì bị đóng cửa. Các xưởng may, công nghiệp cũng các nhân viên cũng phải nghỉ vài hôm.
Xóm em thì cũng không ngoại lệ. Vắng tanh không một bóng người. Ở nhà thì bà cũng sớm tối đi chợ tranh thủ bán hàng. Mẹ thì đi làm, đôi lúc đi về sớm thì mua ít đồ dự trữ. Ba thì cũng đi làm kiếm phụ giúp gia đình. Vì dịch bệnh ngyaf càng khó khăn nên gia đình tôi thường xuyên được đoàn tụ ăn cùng mâm cơm. Vì còn nhỏ nên khi ba, mẹ và bà đi làm tôi cùng em trai ở nhà lau dọn nhà cửa sạc sẽ thoáng mát. Dịch ngayyf càng yếu đi gia đình tôi cũng vui vẻ.
Cả xóm em cùng đoàn kết để thắng đại dịch. Ngày cùng dọn dẹp khu phố và luôn nhắc câu tâm đắc:" Chống dịch như chống giặc." Ở xóm chỉ có thế thôi nhưng cũng vui lắm.
CHÚC BẠN HỌC TỐT~~~~
Viết một đoạn văn tự sự kể về thành phố Vũng Tàu Quê em trong những ngày phòng chống dịch covid-19 trong đó có sử dụng yếu tố miêu tả biểu cảm , đoạn văn tầm một trang giấy gạch chân 2 yếu tố đó ( miêu tả gạch chân, biểu cảm in đậm cho dễ nhin nha mng)
Tả quang cảnh sân trường em vào buổi sáng sớm trước giờ học trong những ngày phòng chống dịch Covid-19.
Hãy tả lại phong cảnh quê hương em trong mùa dịch covid-19
Help với !!
Trong mùa dịch covid-19 cả nước lo chống dịch, quê em cũng không phải ngoại lệ.
Thành Phố Thanh Hóa của em hưởng ứng rất tốt tinh thần" chống dịch như chống giặc" của nhà nước đưa ra. Mọi công viên, biển, bãi tắm, khu du lịch,... đều giăng dây đóng cửa không cho tập trung đông người. Thành phố đã lập nhiều chốt chặn để đo thân nhiệt, ai có triệu chứng sốt, ho, khó thở đều được đưa vào trại cách li, người dân ai ai cũng tự giác không đi ra đường, chỉ ra đường khi có trường hợp khẩn cấp, ngoài đường rất ít người ra đường, vắn vẻ, dường như không có xe. Các siêu thị như BigC, Lotte Mart, Vincom mở cửa 24h/7 để tránh tập trung đông người và tích trữ đồ ăn. Ở trong siêu thị cũng để bảng cảnh báo và nước rửa tay khô, ở những nơi đông người đều khuyến khích người dân cách xa 2 m và hạn chế tiếp xúc, cách 30' lại có người ra hướng dẫn cánh đeo khẩu trang và rửa tay đúng cách. Đó là cách phòng dịch của quê em, mong sao tỉnh thành đầu tiên của Việt Nam có người mắc Sars-Covi-2 sẽ không ghi nhận ca mắc nào nữa.
# hok tốt #
Mới sớm bình minh, khi ông mặt trời vừa thức dậy, trải ánh sáng vàng lấp lánh xuống vạn vật và quanh các ngõ hẻm vắng người.
Có lẽ nói là vắng nhưng thời điểm sáng sớm thế này đôi khi còn đông hơn buổi trưa chiều. Vào buổi sáng đều có những nhóm nhỏ dậy đi tập dạo bộ.
Vì dịch covid-19 là một loại dịch rất nguy hiểm. Dịch lây lan từ người này sang người khác . Có rất nhiều người phải tử vong vì loại dịch này. Vì loại dịch này nên thứ gì cũng tăng giá. Đắt như vậy mọi người vẫn đổ xô đi mua về để tích trữ phòng bệnh. Các bà, các chị, các cô đua nhau mang hàng ra chợ bán hàng. Tiếng gió vi vu mơn man theo tiếng sáo diều cao vút. Tre trúc man mác khúc nhạc đồng quê. Ai ra đường cũng đeo khẩu trang . Khẩu trang thì cháy hàng. Có người đong cả một yến gạo về tích trữ . Xe buýt cũng bị cấm chạy . Các quán ăn thì bị đóng cửa. Các xưởng may, công nghiệp cũng các nhân viên cũng phải nghỉ vài hôm.
Xóm em thì cũng không ngoại lệ. Vắng tanh không một bóng người. Ở nhà thì bà cũng sớm tối đi chợ tranh thủ bán hàng. Mẹ thì đi làm, đôi lúc đi về sớm thì mua ít đồ dự trữ. Ba thì cũng đi làm kiếm phụ giúp gia đình. Vì dịch bệnh ngyaf càng khó khăn nên gia đình tôi thường xuyên được đoàn tụ ăn cùng mâm cơm. Vì còn nhỏ nên khi ba, mẹ và bà đi làm tôi cùng em trai ở nhà lau dọn nhà cửa sạc sẽ thoáng mát. Dịch ngayyf càng yếu đi gia đình tôi cũng vui vẻ.
Cả xóm em cùng đoàn kết để thắng đại dịch. Ngày cùng dọn dẹp khu phố và luôn nhắc câu tâm đắc:" Chống dịch như chống giặc." Ở xóm chỉ có thế thôi nhưng cũng vui lắm.
Chúc bạn học tốt !