Viết lời bài thơ SÓNG ( Xuân Quỳnh )
Cảm nhận hình tượng sóng và em trong bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh.
Viết bài văn khoảng 200 dòng về bài thơ Lời ru trên mặt đất của tác giả Xuân Quỳnh
Tham Khảo
Mỗi người chúng ta đều được sinh ra, lớn lên và trưởng thành trong những đùm bọc yêu thương và đặc biệt là bên những tiếng ru của mẹ. Lời ru thân thương ấy có vai trò vô cùng quan trọng với việc hình thành nhân cách con người trong xã hội hiện đại. Lời ru chính là những câu hát của bà, của mẹ. Lời ru ấy phần lớn là cải biên rất mộc mạc từ những câu chuyện cổ tích, những bài ca dao, hò vè trong trẻo. Sở dĩ lời ru ấy có thể tác động và hình thành nhân cách con người vì những bài học đạo lí trong những câu hát giản đơn. Tiếng ru ầu ơ không chỉ đưa ta vào giấc ngủ mà từ khi ta bé thơ, tiếng ru ấy là những âm thanh đầu tiên ta được nghe và nó thấm sâu trong tâm hồn ta lúc nào chẳng hay. Nhưng có lẽ sau mỗi lời ru đó còn là hi vọng của mẹ cha mong con lớn lên khỏe mạnh, trở thành người tốt trong cuộc đời này. Trẻ thơ ngây dại sẽ không bao giờ quên tiếng hát về con cò lộn cổ xuống ao cũng như lời thị rơi bị bà. Ở đó, những phẩm chất đạo đức tốt đẹp như yêu thương con người, đồng cảm, sẻ chia cho số phận luôn được gửi gắm để mọi lứa tuổi luôn dễ cảm, dễ yêu tiếng ru ấy. Xã hội hiện đại với ồn ã phố phường làm tiếng ru mờ nhòa dần đi nhưng không bao giờ có thể tan biến. Những câu chuyện về đạo đức, về lòng thương yêu, chỉ có hòa điệu trong tiếng ru mới có thể trở thành nơi chắp cánh cho những yêu thương và đạo đức của con người. Mọi thứ âm nhạc trong cuộc đời này đều có thể bị vùi lấp hoặc lãng quên, nhưng tiếng ru kia, mộc mạc giản dị mà thấm đẫm yêu thương thì vẫn đang ngày ngày bồi đắp những tâm hồn, trái tim và đưa con người về miền cổ tích. Tiếng ru đong đầy của xúc cảm và chuyên chở con người đến với thế giới diệu kì của bài học nhân cách, bài học lẽ sống ở đời mãi dõi theo và đồng hành bên ta.
Em có bài thơ Lời ru trên mặt đất thì gửi chị.-. chị chưa học qua bao giờ?
Em ko cần nêu cảm nhận về lời ru bài thơ mà em cần các anh chị viết thành một bài văn nêu tất cả cả nghệ thuật và nội dung và biện pháp tự từ mà em ấn tượng nhất khẳng định cảm xúc của bài thơ kết bài nêu ý nghĩa của bản thân về bài thơ
286+586=
Làm theo yêu cầu :
1 . Viết lại bài thơ : "Sóng" (Tác giả : Xuân Quỳnh)
2 . Viết lại bài hát : " Đừng như thói quen "
286+586=872
Làm theo yêu cầu :
1 . "Sóng" (Tác giả : Xuân Quỳnh)
Dữ dội và dịu êm
ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
- Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương
ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời đi dài thế
Năm tháng vãn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Ðể ngàn năm còn vỗ.
2 . " Đừng như thói quen "
Em từng là duy nhất
Là cả khoảng trời trong anh
Nhưng đến bây giờ anh vẫn như vậy
Chỉ là cần một khoảng trống
Yêu chậm lại một chút
Để biết ta cần nhau hơn
Anh cũng rất sợ ta phải xa nhau
Nhưng tình yêu không như lúc trước
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn là giấc mơ
Anh từng là thế giới
Là cả khoảng trời trong em
Nhưng đến bây giờ lúc em cần
Anh như không quan tâm
Chỉ cần dành một phút
Để hỏi em về ngày hôm nay
Sao đến bây giờ em phải mong chờ
Một điều giản đơn đến thế
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn trong giấc mơ
Nếu như một ngày có quay trở lại
Liệu vẫn còn đâu lời yêu lúc xưa
Em dành tất cả thanh xuân chỉ để yêu anh thôi
Sao giờ chẳng thể nào chạm tới
Sao ta chẳng thể hiểu cho nhau
Anh vẫn mong bên em
Chỉ là phút giây có khi mỏi mệt
Biết nỗi nhớ chẳng thể kéo ký ức quay về
Nên tập quên dù biết sẽ đau
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay (ta đâu có hay)
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn là giấc mơ
(Còn là giấc mơ)
=872
Lời bài hát Đừng như thói quen
Em từng là duy nhất
Là cả khoảng trời trong anh
Nhưng đến bây giờ anh vẫn như vậy
Chỉ là cần một khoảng trống
Yêu chậm lại một chút
Để biết ta cần nhau hơn
Anh cũng rất sợ ta phải xa nhau
Nhưng tình yêu không như lúc trước
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn là giấc mơ...
Anh từng là thế giới
Là cả khoảng trời trong em
Nhưng đến bây giờ lúc em cần
Anh như không quan tâm
Chỉ cần dành một phút
Để hỏi em về ngày hôm nay
Sao đến bây giờ em phải mong chờ
Một điều giản đơn đến thế
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn trong giấc mơ
Nếu như một ngày có quay trở lại
Liệu vẫn còn đâu lời yêu lúc xưa
Em dành tất cả thanh xuân chỉ để yêu anh thôi
Sao giờ chẳng thể nào chạm tới
Sao ta chẳng thể hiểu cho nhau
Anh vẫn mong bên em
Chỉ là phút giây có khi mỏi mệt
Biết nỗi nhớ chẳng thể kéo ký ức quay về
Nên tập quên dù biết sẽ đau
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay (ta đâu có hay)
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn là giấc mơ
(Còn là giấc mơ...)
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ
286 + 586 = 872
Sóng :
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.
Đừng như thói quen :
Em từng là duy nhất
Là cả khoảng trời trong anh
Nhưng đến bây giờ anh vẫn như vậy
Chỉ là cần một khoảng trống
Yêu chậm lại một chút
Để biết ta cần nhau hơn
Anh cũng rất sợ ta phải xa nhau
Nhưng tình yêu không như lúc trước
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn là giấc mơ...
Anh từng là thế giới
Là cả khoảng trời trong em
Nhưng đến bây giờ lúc em cần
Anh như không quan tâm
Chỉ cần dành một phút
Để hỏi em về ngày hôm nay
Sao đến bây giờ em phải mong chờ
Một điều giản đơn đến thế
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn trong giấc mơ
Nếu như một ngày có quay trở lại
Liệu vẫn còn đâu lời yêu lúc xưa
Em dành tất cả thanh xuân chỉ để yêu anh thôi
Sao giờ chẳng thể nào chạm tới
Sao ta chẳng thể hiểu cho nhau
Anh vẫn mong bên em
Chỉ là phút giây có khi mỏi mệt
Biết nỗi nhớ chẳng thể kéo ký ức quay về
Nên tập quên dù biết sẽ đau
Đừng để thời gian bên nhau là thói quen
Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi
Từng ngày cảm giác trong tim cứ thế phai đi
Lạc nhau ta đâu có hay (ta đâu có hay)
Đừng để yêu thương kia giờ là nỗi đau
Cô đơn về nơi căn phòng ấy
Dành tất cả thanh xuân để thương một người
Giờ chỉ còn là giấc mơ
(Còn là giấc mơ...)
Bài thơ "Sóng" được Xuân Quỳnh sáng tác trong hoàn cảnh nào?
A. Trong một lần về thăm vùng biển ở quê
B. Trong chuyến đi thực tế về vùng biển Diêm Điền
C. Trong một lần đi vận động nhân dân ở vùng biển Diêm Điền
D. Viết trong những năm kháng chiến chống Mĩ đầy đau thương
Xuân Quỳnh sáng tác bài thơ trong chuyến đi thực tế vùng biển Diêm Điền.
Đáp án cần chọn là: B
Nội dung sau về khổ thơ thứ 8 trong bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh đúng hay sai?
“Khổ thơ thứ 8 là sự chiêm nghiệm cuả nhà thơ Xuân Quỳnh về thời gian, con người giữa thời gian và không gian ấy”
A. Đúng
B. Sai
- Đúng
- Khổ 8 là sự chiêm nghiệm, suy tư về cuộc đời của Xuân Quỳnh: Cuộc đời của mỗi người tuy dài nhưng vẫn luôn hữu hạn trong dòng thời gian, cũng như biển kia dẫu rộng vẫn không so được với cái bao la vô tận của bầu trời.
bài thơ ' lời ru của mẹ " tác giả Xuân Quỳnh đc viết bằng vần lưng hay vần chân
Thủ pháp nghệ thuật được sử dụng ở hai câu thơ đầu bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh?
A. Nghệ thuật đối lập
B. So sánh
C. Nhân hóa
D. Hoán dụ
“Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ”
=> Nghệ thuật đối lập thể hiện những trạng thái đối lập của con sóng, cũng là những trạng thái đối lập của người con gái trong tình yêu.
Đáp án cần chọn là: A
Qua bài thơ "Sóng", Xuân Quỳnh đã khám phá sự tương đồng, hòa hợp giữa:
A. “Anh” và “em”
B. “Sóng” và “anh”
C. “Sóng” và “em”
D. Tất cả các đáp án trên
Bài thơ đã khám phá sự tương đồng, hòa hợp giữ hình tượng sóng và em.
Đáp án cần chọn là: C
Bài thơ "Sóng" được Xuân Quỳnh sáng tác ở vùng biển Điền Điền năm bao nhiêu?
A. 1964
B. 1965
C. 1966
D. 1967
Bài thơ được Xuân Quỳnh sáng tác ngày 29 – 12 – 1967.
Đáp án cần chọn là: D