Mới đây mà đã 5 năm rồi.!Thời gian trôi nhanh quá.!
Tuyển Cộng tác viên Hoc24 nhiệm kì 26 tại đây: https://forms.gle/dK3zGK3LHFrgvTkJ6
Viết bài văn khi 10 năm sau em về thăm trường cũ theo mở bài sau :
Thời gian trôi nhanh quá!Mới đó chỉ là cô học trò của THCS thôi mà bây giờ đã trở thành sinh viên năm ba của trường Đại học Bách Khoa Hà Nội rồi.Tôi vẫn ao ước có dịp về thăm ngôi trường cũ.Hôm nay,nhân ngày 20/11 ,tôi có dịp về thăm ngôi trường THCS Lý Tự Trọng dấu yêu này.
P/s : Các bạn có thể thay đổi một chút về mở bài cũng được.
Người ta thường nói : Cái tuổi học trò luôn là tuổi đẹp nhất
Có những thứ khi nó đã đi qua thì khó nào mà lấy lại được
Thời gian cũng vậy, nó trôi thật nhanh ta ko thể lấy lại
Chỉ còn mấy năm nữa thôi là phải dời xa mái trường THCS này rùi !!!!!!!!!
Nhớ biết bao nhiêu!!!!!!! Nhớ nhất là những đứa bạn ngày ngày nó thường chơi vs mk. Rồi đây mỗi người một nơi mỗi đứa một nẻo biết đâu mà gặp lại nhau.
Tui buồn lắm!!!!!!!!!!!!!!! :(
Hôm nay tui cũng có một kí ức buồn khó mà nói
Kì 1 trôi qua đối vs tui có bao nhiêu kỉ niệm buồn. Tôi được điểm quá kém, ko thể nói ntn vs gia đình
huhuhu...........
Bài 5.
a) Tìm câu ghép trong đoạn văn sau:
(1) Thời gian trôi đi, nhanh quá. (2) Tôi đã trưởng thành, đã là một thanh niên, đã có công ăn việc làm, đã có xe máy, đã phóng vù vù qua khắp phố phường thì tôi vẫn cứ nhớ mãi những kỉ niệm thời thơ ấu. (3) Tôi cứ nhớ mãi về bà, về sự thương yêu của bà lòng tôi cứ ngậm ngùi, day dứt.
b) Khoanh tròn quan hệ từ hoặc dấu câu dùng để nối các vế câu ghép trong đoạn văn trên
a) Câu ghép: câu 2
b) Quan hệ từ "thì"
a) Tìm câu ghép trong đoạn văn sau:
(1) Thời gian trôi đi, nhanh quá. (2) Tôi đã trưởng thành, đã là một thanh niên, đã có công ăn việc làm, đã có xe máy, đã phóng vù vù qua khắp phố phường thì tôi vẫn cứ nhớ mãi những kỉ niệm thời thơ ấu. (3) Tôi cứ nhớ mãi về bà, về sự thương yêu của bà lòng tôi cứ ngậm ngùi, day dứt.
b) Khoanh tròn quan hệ từ hoặc dấu câu dùng để nối các vế câu ghép trong đoạn văn trên
Tôi đã trưởng thành, đã là một thanh niên, đã có công ăn việc làm, đã có xe máy, đã phóng vù vù qua khắp phố phường thì tôi vẫn cứ nhớ mãi những kỉ niệm thời thơ ấu.
Bài 5.
a) Tìm câu ghép trong đoạn văn sau:
(1) Thời gian trôi đi, nhanh quá. (2) Tôi đã trưởng thành, đã là một thanh niên, đã có công ăn việc làm, đã có xe máy, đã phóng vù vù qua khắp phố phường thì tôi vẫn cứ nhớ mãi những kỉ niệm thời thơ ấu. (3) Tôi cứ nhớ mãi về bà, về sự thương yêu của bà lòng tôi cứ ngậm ngùi, day dứt.
Chúc em học tốt
Thời gian trôi qua thật nhanh ! Tiếng gió reo vi vu , tiếng nói cười vui vẻ đã qua đi trong kí ức của tôi . Một con người ít có người chơi cùng . Giờ đây , tôi đã bỏ lại tất cả kí ức tuổi thơ hồi cấp 1 , để bước vào một môi trường mới , có nhiều bạn mới để lập lại một thế giới mới !
sao thời gian trôi qua nhanh vậy bỗng chốc đã sắp hết 5 mùa hoa phượng 5 mùa đẹp của cấp 1 chuẩn bị tới mùa hoa phượng thứ 5 cũng là mùa mà hoa phượng buông nhất của cấp 1
mỗi đứa đi 1 nơi khi naoof mới gặp lại đây
nhớ những khi giận hờn
nhớ lắm 5 năm tình bạn
nhớ những khi vui buồn của cả lớp
dù 5a ko phải anh em ruột thịt nhưng 5a vẫn luôn nhớ là anh em nhé
i love 5a
i love trường tiểu học ĐỒNG HƯỚNG
thời gian chạy nhanh như chó chạy ngoài đồng ,quàng cái chó đã chết queo
I/. Đọc - hiểu. Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi
Ta đã đi qua những năm tháng không ngờ
Vô tư quá để bây giờ xao xuyến
Bèo lục bình mênh mang màu mực tím
Nét chữ thiếu thời trôi nhanh như dòng sông
Ta lớn lên bối rồi một sắc hồng
Phượng cứ nở hoài như đếm tuổi
Như chiều nay, một buổi chiều dữ dội
Ta nhận ra mình đang lớn khôn
Biết ơn những cánh sẻ nâu đã bay đến cánh đồng
Rút những vọng rơm vàng về kết tổ
Đã dạy ta với cánh diều thơ nhỏ
Biết kéo về cả một sắc trời xanh
Biết ơn mẹ vẫn tính cho con thêm một tuổi sinh thành
"Tuổi của mụ" con nằm trong bụng mẹ
Để con quý yêu tháng ngày tuổi trẻ
Buổi mở mắt chào đời, phút nhắm mắt ra đi
Câu 1: Đoạn trích trên được viết theo thể thơ nào ?
Câu 2: Chỉ ra những hình ảnh đẹp đẽ của năm tháng tuổi trẻ được tác giả nhắc đến trong đoạn trích.
Câu 3: Khổ thơ sau giúp anh/chị hiểu gì về những khoảng thời gian trong cuộc đời mỗi người
Biết ơn mẹ vẫn tính cho con thêm một tuổi sinh thành
"Tuổi của mụ" con nằm trong bụng mẹ
Để con quý yêu tháng ngày tuổi trẻ
Buổi mở mắt chào đời, phút nhắm mắt ra đi
Câu 4: Anh/chị có nhận xét gì về tình cảm của tác giả được thể hiện trong đoạn trích
Câu 1: -Thể thơ tự do
Câu 2: -Những hình ảnh đẹp đẽ đó là:
Bèo lục bình
Nét chữ thiếu thời
Phượng nở
Những cánh sẻ nâu
Những vọng rơm vàng
Cánh diều thơ nhỏ
Người mẹ
Câu 3: Thời gian của mỗi đời người là thứ một đi không trở lại. Từ lúc còn trong bụng mẹ, mẹ ta mang năng đẻ đau cưu mang ta, nuôi dạy ta nên người. Đó là thời gian. Đến lúc ta chập chững lớn, ta rời xa vòng tay ấm của mẹ cha, ta gặp nhiều hơn, ta biết nhiều hơn, ta vui hơn và rồi ta cũng buồn hơn. Đó là thời gian. Khi ta trưởng thành, ta biết yêu, ta biết dỗi, ta biết thế nào là đau và rồi ta hiểu thêm về nỗi nhọc nhằn của mẹ cha. Đó là thời gian....Cho đến khi đầu tóc bạc phơ, khi những đêm đau đáu khó ngủ vì bệnh tật. Đó là thời gian. Thời gian của mỗi người sẽ khác nhau. Nhưng ... một đi không trở lại. Vậy nên, hãy cứ đau, hãy trải nghiệm để rồi ta biết trân quý thời gian hơn, biết yêu quý trân trọng từng khoảnh khắc, quý trọng cha mẹ, những người đã cưu mang, dạy dỗ ta nên người. Và rồi ta biết cố gắng để khoảng thời gian nào trong đời ta cũng đều thật đẹp và ý nghĩa.
Câu 4: Tác giả viết bài thơ bằng tất cả tấm lòng trân trọng nhất đối với những tháng năm đi qua, những kỉ niệm mà tác giả đã trải. Tác giả trân quý, bồi hồi, xúc động, biết ơn nó. Nó khiến cho tuổi thơ của tác giả có màu sắc thật đẹp, nó khiến ông lớn khôn. Tác giả mong ai cũng trân trọng những khoảnh khắc mà từng giờ từng phút đang trôi qua. Để rồi ta lớn lên với những kỉ niệm đẹp nhất.
Thời gian trôi đi nhanh quá. Tôi đã trưởng thành đã là một thanh niên, đã có công ăn việc làm, đã có xe máy, đã phóng vù vù qua khắp phố phường, thì tôi vẫn cứ nhớ mãi những kỉ niệm thời ấu thơ
động từ :
tính từ :
danh từ:
đại từ:
quan hệ từ:
9@1 này!
Bây giờ nhìn lại, 4 năm cấp 2 sao mà ngắn ngủi đến vậy. Còn mấy tháng nữa thôi là chúng mình xa nhau rồi . Nhớ ngày nào mới bước chân vào lớp đứa nào cũng ngây ngô, ngốc nghếch vậy mà bây giờ đều sắp trở thành những cô, cậu học sinh cấp 3 rồi. Nhanh thật đấy!
Tớ muốn thời gian trôi thật chậm để được nhìn ngắm các cậu, mỗi người, nhiều hơn 1 chút . Vì tớ biết rằng, thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa, sẽ không còn những lần chạy đuổi nhau ngoài hành lang, không còn những ngày trêu đùa giấu sách vở, hay những lần cả lớp cùng bao che lỗi lầm của nhau,…tất cả rồi cũng sẽ trở thành ký ức những ký ức mà thôi:(. Tớ tin rằng tất cả chúng ta không ai có thể quên được những ký ức tuổi học trò vô tư, hồn nhiên đấy !:(
Ước gì thời gian ngừng trôi để chúng ta không bao giờ phải nói lời tạm biệt….:(☹️:(
Thời gian trôi qua quá nhanh, cuộc sống thay đổi quá nhiều. Đôi khi cả hai thứ không còn là bạn của nhau nữa. Thời gian cứ chạy mà cho giá trị của cuộc sống bám theo phía sau thở không kịp. Sao không đỡ nhau mà chạy, có lẽ nó sẽ đẹp hơn. Đừng bỏ rơi cuộc sống một mình, nó cô đơn lắm thời gian ạ.
Khoảng thời gian ấy, những lúc vui, buồn, hờn, giận, yêu, ghét,...Nó cho ta cảm giác được quan tâm được cảm thông chia sẻ, nhưng khái niệm về về sự vĩnh cửu chỉ là lời nói truyền miệng, rồi thời gian ấy cũng trôi đi theo tháng ngày chỉ bỏ lại cho ta những cảm giác trống vắng, hụt hẫng. Ta đừng nên chỉ nhìn về quá khứ và than phiền mà hãy bỏ qua nó và sống tốt hơn ở thực tại. Nếu bạn hỏi tôi sao cuộc đời lại éo le như vậy thì chỉ có một câu trả lời duy nhất đó là:" vậy mới là cuộc đời".