Viết 1 đoạn văn ngắn nêu cảm nhận của em về nhân vật Cô Bé Bán Diêm , giúp mình với ;-; mình đang cần gấp ạ <33 Cảm ơn mọi người nhiều :3333
Viết 1 đoạn văn ngắn nêu cảm nhận của em về nhân vật Cô Bé Bán Diêm , giúp mình với ;-; mình đang cần gấp ạ <33 Cảm ơn mọi người nhiều :3333
Tham khảo :
Hình ảnh cô bé bán diêm tội nghiệp khiến lòng tôi thổn thức mãi. Người đời đối xử tàn nhẫn với em ấy biết bao nhiêu. Trong cái lạnh buốt đó, họ chẳng thèm để ý đến những lời chào hàng của em thậm chí đến lúc chết, cái thi thể lạnh cóng của em cũng chỉ nhận được những ánh nhìn lạnh nhạt. Trong cái xã hội thiếu tình thương ấy, nhà văn An-đéc-xen đã bày tỏ lòng thương cảm sâu sắc đối với cô bé đầy bất hạnh. Chính tình yêu ấy đã khiến nhà văn miêu tả cái chết của em với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, đồng thời tưởng tượng ra cảnh huy hoàng của hai bà cháu lúc về trời. Qua cả câu chuyện nói chung và đoạn kết của truyện nói riêng là một cảnh tượng thương tâm thực sự. Nó gợi lên ở chúng ta bao nỗi xót xa cho những kiếp người nghèo khổ.
các mộng tưởng của cô bé bán diêm có hợp lý không
Tham khảo
Những mộng tưởng của cô bé qua các lần quẹt diêm diễn ra theo thứ tự hợp lí, phù hợp với hoàn cảnh thực tế và tâm lí em bé
Tham khảo :
Những mộng tưởng của cô bé qua các lần quẹt diêm hoàn toàn hợp lí.
Lần đầu tiên: trong giá lạnh căm căm của mùa đông, tuyết trắng đang bao trùm lấy em nên em ước có được lò sưởi để sưởi ấm cơ thể.
Lần thứ 2: Suốt cả ngày em chưa được ăn bụng đang đói cồn cào è cái đói khiến em mơ ước đến một bàn ăn đã dọn, khăn trải bàn trắng tinh, trên bàn toàn bát đĩa bằng sứ quý giá, và có cả một con ngỗng quay.
Lần thứ 3: Lúc này đang đêm giao thừa em ao ước có được đêm giao thừa thật đẹp như bao người khác è em mơ có một cây thông trang trí thật lộng lẫy, hàng ngàn ngọn nến sáng rực lấp lánh, rất nhiều bức tranh màu sặc sỡ .
Lần thứ 4 và 5: em đang cô đơn, đang khao khát tình thương em đã nghĩ đến bà đang mỉm cười, bà em to lớn và đẹp lão. Bà cụ cầm lấy tay em, hai bà cháu bay vụt lên cao.
=> Những cảnh đầu là những cảnh gần với sự thật, lúc em bé đang bị đẩy vào cảnh đói rét, không được như mọi người náo nức đón năm mới. Những cảnh sau, nhất là cảnh cuối cùng, là những ảo ảnh do em tưởng tượng nên, khôn có thực.
Giải giúp tớ 4 câu vs ạaa 🥺
Câu 3: Thủ pháp nghệ thuật nào được tác giả sử dụng chủ yếu trong những lần quẹt điểm của cô bé? Nếu tác dụng của thủ pháp nghệ thuật đó trong việc thể hiện nội dung văn bản? (1.0 điểm)
Câu 4: Không chỉ trong những truyện kể như văn bản trên mà ngay trong cuộc sống xung quanh chúng ta vẫn còn rất nhiều những mảnh đời bất hạnh, khốn khó. Em hãy viết đoạn văn khoảng 07 câu trình bày suy nghĩ của bản thân về những việc cần làm dễ giúp đỡ những mảnh đời ấy. (1.0 điểm)
Em tham khảo đoạn văn dưới đây nhé!
Xung quanh chúng ta còn rất nhiều những mảnh đời bất hạnh, khốn khó. Bởi vậy, ta cần có trái tim giàu tình yêu thương và đôi bàn tay sẵn sàng hành động. Chúng ta đừng khinh miệt, xa lánh họ mà hãy để họ cảm nhận được sự ấm áp của tình người. Những đồ dùng cũ ta không dùng tới nhưng vẫn còn tốt, ta có thể dành tặng cho người vô gia cư. Gặp một em bé ăn xin, ta có thể bớt đồng quà, đồng bánh để giúp đỡ các em. Không chỉ vậy, ta hãy vận động mọi người xung quanh cùng sẻ chia với những số phận bất hạnh. Có như vậy, xã hội mới ngày càng văn minh và tốt đẹp.
Tìm từ tượng hình, tượng thanh trong cô bé bán diêm
cảm nhận của em về cô bé bán diên trong đoạn trích:" Cửa sổ mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sực nức mùi ngỗng quay. Chả là đêm giao thừa mà ! Em tưởng nhớ lại năm xưa, khi bà nội hiền hậu của em còn sống, em cũng được đón giao thừa ở nhà. Nhưng thần chết đã đến cướp bà em đi mất, gia sản tiêu tán và gia đình em đã phải lìa ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân leo quanh, nơi em đã sống những ngày đầm ấm, để đến chui rúc trong một xó tối tăm, luôn luôn nghe những lời mắc nhiếc, chửi rủa. Em ngồi nép trong một góc tường, giữa hai ngôi nhà, một cái xây lùi lại một chút. Em thu đôi chân vào người, nhưng mỗi lúc em càng thấy rét buốt hơn. Tuy nhiên em không thể nào về nhà nếu không bán được ít bao diêm, hay không ai bố thí cho một đồng xu nào đem về; nhất định là cha em sẽ đánh em. Vả lại ở nhà cũng rét thế thôi. Cha con em ở trên gác, sát mái nhà và, mặc dầu đã nhét giẻ rách vào các kẽ hở trên vách, gió vẫn thổi rít vào trong nhà. Lúc này đôi bàn tay em đã cứng đờ ra. Chà ! Giá quẹt một que diêm lên mà sưởi cho đỡ rét một chút nhỉ ? Giá em có thể rút một que diêm ra quẹt vào tường mà hơ ngón tay nhỉ ? Cuối cùng em đánh liều quẹt một que diêm. Diêm bén lửa thật là nhạy. Ngọn lửa lúc đầu xanh lam, dần dần biếc đi, trắng ra, rực hồng lên quanh que gỗ, sáng chói trông đến vui mắt.": bằng 1 đoạn văn khoảng 6 câu
Em tham khảo đoạn văn dưới đây nhé!
Cô bé bán diêm trong đoạn trích trên được khắc họa là một vô bé vô cùng bất hạnh. Bằng biện pháp tương phản đối lập, tác giả An-đéc-xen đã cho thấy sự khác biệt giữa thế giới xung quanh và cảnh ngộ của cô bé. Vào đêm giao thừa, đáng nhẽ cô bé bán diêm phải như bao đứa trẻ khác, được vui vầy hạnh phúc bên gia đình, thế mà em phải chịu đói, chịu rét để đi bán diêm. Bà em đã mất, gia đình tiêu tán, em và cha phải đến ngôi nhà tăm tối, lạnh lẽo để sống. Người cha không yêu thương em, người cha tàn nhẫn chửi rủa, mắng nhiếc em. Nhân vật cô bé bán diêm đã gợi bao thương cảm, xót xa trong lòng bạn đọc.
Đề bài :cho câu chủ đề “đã thể hiện niềm thương cảm sâu sắc của nhà văn An-dec-xen đối với một em bé bất hạnh”.viết đoạn văn diễn dịch khoảng 12 câu làm rõ ý câu chủ đề trên trong bài có sử dụng 1 câu ghép
Viết 1 đoạn trong bài cô bé bán diêm bằng ngôi thứ nhất
êm giao thừa năm nay tuyết rơi xối xả, thời tiết ngoài trời bởi vậy mà cũng rất lạnh. Tôi bước trên đường phố cùng với một cái đầu trần, đôi bàn chân đất và cùng những gói diêm chưa bán được. Dù trời lạnh thật đấy nhưng tôi lại chẳng dám trở về nhà, ngày hôm nay chưa bán được chút diêm nào, tôi không có tiền mang về nhà để bố mua rượu. Chắc chắn ông ấy sẽ tức giận mà đánh tôi, từ ngày mẹ rồi đến bà mất đi thì tôi chẳng còn chút ý nghĩ nào gọi nơi đó là nhà nữa.
Những căn nhà trên phố đã sáng đèn, mùi thơm của ngỗng quay tỏa ra. Tôi cuộn người lại giữa hai ngôi nhà, nhưng làm như vậy cũng không thể khiến cho chân tay tôi ấm hơn, tôi chợt nghĩ nếu mình quẹt diêm lên thì liệu rằng có ấm hơn hay không? Chắc là có đấy. Tôi quyết định bật diêm để sưởi ấm đôi tay và đôi chân đang cóng vì tuyết.
Que diêm thứ nhất được châm lên, tôi hơ tay trên ngọn lửa nhỏ, bỗng chợt tôi thấy mình đang ngồi trước một chiếc lò sưởi, cảm giác thật ấm áp biết bao nhưng tiếc rằng đó chỉ là tưởng tượng, Khi que diêm vụt tắt thì tôi cũng quay về với thực tại.
Tiếp tục châm que diêm thứ hai, trước mặt tôi không còn phải bức tường lạnh lẽo, trống vắng nữa mà là một bàn ăn phủ khăn trắng, trên bàn là con ngỗng quay thơm lừng. Nhưng điều kì lạ là con ngỗng quay này lại biết đi, nó từ trên đĩa nhảy xuống rồi tiến lại chỗ tôi với con dao được cắm trên lưng. Que diêm thứ hai lại vụt tắt, thực tại của tôi là không bàn trải khăn trắng, không ngỗng quay mà chỉ có bức tường lạnh lẽo vì tuyết rơi.
Châm thêm que diêm tiếp theo, tôi thấy mình đang ngồi trước cây thông noel đã được trang hoàng lộng lẫy. Nhưng có phải hụt hẫng không khi đúng lúc tôi đưa tay về phía cây thông cũng là lúc mà que diêm lịm tắt đi. Tôi thấy một vì sao rơi xuống, tôi nghĩ chắc có ai đó vừa từ giã khỏi cõi đời này, nghĩ vậy bởi tôi nhớ đến bà, bà là người duy nhất yêu quý và quan tâm tôi ở cõi đời này.
Lần này đã là que diêm thứ tư, ánh sáng bao trùm, trước mắt tôi hiện ta một vầng sáng và người bà tôi vừa nghĩ tới đang đứng đó, mỉm cười hiền lành và âu yếm như ngày nào còn ở cạnh tôi. Tôi thấy ấm áp hơn bao giờ hết.
Tôi cất tiếng gọi "Bà ơi! Bà mang cháu đi cùng nhé!". Tôi khóc nức nở, quẹt hết que diêm này đến que diêm khác vì muốn níu giữ bà ở lại, tôi không muốn bà rời đi những thứ tôi đã thấy ở phía trước.
Bà trông thật đẹp và cao lớn, bà đưa tay ôm tôi vào lòng và rồi chúng tôi cùng nhau bay lên, trong ánh sáng và niềm hân hoan, tôi xa dần với mặt đất, có thể nói rằng tôi đã đến được nơi mà không còn đói khát và đau khổ.
Cho đến sáng hôm sau, những người trên đường phố thấy tôi đang ngồi dựa vào tường, đôi má ứng hồng, nụ cười vẫn còn vương trên môi. Ai đó cũng đều nghĩ tôi đốt những que diêm đó để sưởi ấm mà không hay biết rằng những điều kì diệu đã xảy ra khi quẹt những que diêm đó vào đêm ngày hôm qua.
@download
Trong tác phẩm Cô bé bán diêm, em bé quẹt que diêm thứ nhất, em bé tưởng chừng ngồi trước một lò sưởi. Ý nghĩa về mộng tưởng đó?
(mik đang cần gấp trả lời nhanh hộ mik vs ạ!!! cảm ơn m.n rất nhiều ạ !!!!)
ý nghĩa là em muốn xua tam cái lạnh và cô đơn trong đêm giao thừa để được đoàn tụ với gia đình
Em ao ước được sưởi ấm, muốn có được hơi ấm của gia đình trong đêm giao thừa giá rét
ý nghĩa của mộng tưởng đó là : niềm ao ước của cô bé muốn được đoàn tụ bên gia đình và quây quần bên lò sưởi ấm
phân tích ý nghĩa của giấc mơ thứ 4
trong truyện cô bé bán diêm,cô bé đã có 4 giấc mơ.Cô bé đã mơ nhũng gì vì sao
có 5 chứ? có nhìu lần nhưng tác giả chỉ kể 5 lần