Xem chi tiết
DH
24 tháng 12 lúc 11:01

Em đăng kí nhận giải thưởng thành viên đạt giải của HTGD chất lượng cao olm tháng 12 ạ!

Bình luận (1)
NT
24 tháng 12 lúc 11:04

Em đăng kí nhận giải thưởng "Ứng dụng to lớn của định lý Ta-lét trong cuộc sống"

Bình luận (4)
DH
24 tháng 12 lúc 11:07

Em đăng kí nhận thưởng bằng thẻ cào thay vì tiền mặt và gp ạ!

Bình luận (1)
TN
Xem chi tiết
HL
Xem chi tiết
H24
Hôm qua lúc 20:36

Câu 5:

Biện pháp tu từ trong câu thơ "Cốm đã thơm mùi, hồng đã chín" là nhân hóa. Tác giả đã gán cho các sự vật (cốm, hồng) những đặc điểm của con người như "thơm mùi" và "đã chín", từ đó làm cho chúng trở nên sinh động và gần gũi hơn trong mắt người đọc.

 

Câu 6:

Chủ thể trữ tình trong bài thơ là người cảm nhận, suy ngẫm về thiên nhiên và cuộc sống. Đây có thể là tác giả hoặc một nhân vật trữ tình đại diện cho tác giả, thể hiện cảm xúc, tình cảm qua những quan sát và cảm nhận của mình về thế giới xung quanh.

 

Câu 8:

Biện pháp tu từ trong câu "Mái nhà ai đó nắng xiêu xiêu?" là câu hỏi tu từ. Tác dụng của biện pháp này là tạo ra một sắc thái mơ màng, mở ra một không gian tưởng tượng, gợi lên cảm giác bâng khuâng và làm tăng chiều sâu cảm xúc cho câu thơ. Câu hỏi không cần trả lời, mà chỉ nhắm đến việc khơi gợi cảm xúc, sự tò mò về cảnh vật và con người.

Bình luận (0)
Ẩn danh
Xem chi tiết
NL
Xem chi tiết
ND
Xem chi tiết
CX
11 tháng 12 lúc 20:03

Câu 1:
Theo bà Phó Thụ, bà của cái đĩ chết vì "no một bữa là đủ chết." Nghĩa là, bà chết do ăn quá no, thừa mứa, dẫn đến tình trạng đau bụng, tả và lị, cuối cùng mất mạng. Bà Phó Thụ cho rằng sự thiếu cẩn thận trong ăn uống, ăn quá nhiều trong một lần là nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của bà lão.

Câu 2:
Đoạn trích thay đổi điểm nhìn từ bà lão sang bà Phó Thụ, khi bà lão tiếp tục ăn dù đã no và cảm giác tiếc rẻ vì vẫn còn cơm trong nồi. Việc thay đổi này giúp người đọc hiểu được tâm trạng và sự mâu thuẫn trong suy nghĩ của bà lão. Câu chuyện từ góc nhìn của bà lão làm nổi bật sự nghèo khổ, lòng tham ăn và những cảm xúc dằn vặt của bà khi phải ăn thêm dù biết rằng mình đã đủ no. Cũng chính trong khoảnh khắc đó, bà lão thể hiện rõ sự thiếu hiểu biết về cách thức ăn uống đúng đắn, từ đó tạo ra một khung cảnh đầy bi kịch.

Câu 3:
Chủ đề của văn bản là sự nghèo khổ, tham lam và hậu quả của những hành động thiếu suy nghĩ trong cuộc sống. Câu chuyện kể về một bà lão nghèo, vì đói khổ và không có ý thức trong ăn uống, đã phải chịu hậu quả đau đớn đến cái chết vì ăn quá no. Chủ đề này cũng phản ánh một bài học về sự thiếu hiểu biết trong cuộc sống và hậu quả của nó.

Câu 4:
Nhan đề "1 bữa no" mang ý nghĩa sâu sắc, thể hiện sự mỉa mai về một bữa ăn no đủ nhưng lại dẫn đến cái chết. Nhan đề này không chỉ đơn thuần nói đến bữa ăn mà còn chỉ ra mối nguy hiểm tiềm ẩn khi con người không biết cách tự kiểm soát bản thân, khi thỏa mãn những ham muốn tức thời mà không quan tâm đến hậu quả. Đây là một thông điệp về sự thận trọng trong hành động và nhận thức về giới hạn của bản thân.

Câu 5:
Chi tiết để lại ấn tượng sâu sắc nhất là khi bà lão tiếp tục ăn dù đã no và cảm giác tiếc rẻ vì vẫn còn cơm trong nồi. Hình ảnh này phản ánh sự nghèo khổ, lòng tham và sự thiếu hiểu biết của bà lão. Nó cũng là minh chứng cho sự bi kịch trong cuộc sống của những người nghèo, luôn muốn ăn cho đủ, ăn cho thỏa mãn trong khi không nhận ra rằng cái ăn không phải lúc nào cũng mang lại niềm vui. Chi tiết này khiến người đọc cảm nhận rõ nét sự mâu thuẫn nội tâm và sự đau đớn mà bà lão phải trải qua, từ đó làm nổi bật bi kịch của nhân vật trong câu chuyện.

Bình luận (0)
Ẩn danh
Xem chi tiết
CX
3 tháng 12 lúc 21:19

Nghệ An Mến Yêu

Quê hương tôi, Nghệ An ơi,
Bình minh rạng rỡ ánh trời trong xanh.
Dòng Lam mải miết ngược xuôi,
Chở bao nỗi niềm, bao tháng ngày dài.

Dẫu đường đất đỏ gập ghềnh,
Vẫn kiên cường những người dân chất phác.
Lúa vàng như sóng lúa tràn bờ,
Như tấm lòng người quê luôn đằm thắm.

Cánh đồng trải rộng, núi non vời vợi,
Mưa về mưa tạnh, gió ngàn xôn xao.
Nghệ An thương, tình đất đậm sâu,
Chân chất mà cứng cỏi, bao đời nay vẫn thế.

Người Nghệ An từ bao đời đã thế,
Dẫu khó khăn, vẫn sáng ngời niềm tin.
Câu hát ví dặm vang lên trong gió,
Chân quê nhẹ bước, lòng chẳng bao giờ quên.

Bình luận (0)
Ẩn danh
Xem chi tiết
LN
Xem chi tiết
Ẩn danh
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết