Bạn tham khảo nhé !
Đối với em, quê hương luôn là mảnh đất tốt đẹp và bình yên nhất. Đặc biệt là vào những buổi bình minh mùa hạ. Mới khoảng gần năm rưỡi sáng, ông mặt trời đã cần mẫn thức dậy. Từ từ vươn vai, rồi kéo ra tấm màn của đêm đen, chiếu từng tia sáng ấm áp xuống mặt đất. Khung cảnh dần sáng lên. Ánh sáng buổi sớm mai mang màu hồng nhạt, rồi chuyển dần sang trắng sáng, soi rõ vạn vật. Những cành lá rung rinh trong cơn gió mát lành buổi sớm, khoan khoái khoe ra những giọt sương lung linh như pha lê. Chợt, tiếng gáy ò… ó… o.. vang lên cắt ngang không khí yên tĩnh, đánh thức mọi người. Chỉ một lát sau, mọi người lần lượt thức dậy, sửa soạn để bắt đầu một ngày mới. Một ngày mới tuyệt vời trên quê hương yêu dấu.
Bạn tham khảo nhé :
Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu.
Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm. Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khi trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp. Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên.
Mình khoan khoái bước nhẹ dọc bờ đê nhỏ. Anh sáng chiếu xuống dòng nước bạc lấp lánh như bạn nào đó tinh nghịch chơi trò chiếu gương. Thỉnh thoảng một vài chú cá long tong, cá trắm cỏ nhảy lên khỏi mặt nước đớp mồi, rồi vội lặn xuống mất tăm để lại những vòng tròn lan xa… Trong không khí yên ắng ấy, bỗng đột ngột vang lên tiếng rao hàng trên sông hòa cùng tiếng khua mái chèo. Đàn chó ùa ra bờ sông sủa ăng ẳng với theo. Mình bước vội về khu vườn nhà tràn ngập ánh nắng vàng ấm áp. Bên luống rau xanh mái đầu bạc thân yêu của bà mình đang lúi húi nhổ cỏ, bắt sâu. Một ngày mới bắt đâu trên quê mình như vậy đó.
Được chiêm ngưỡng buổi bình minh đẹp vào ngày hè trên quê hương thân yêu, mình thấy vui, khỏe, lạc quan, yêu đời hơn. Quê bạn chắc cũng có những buổi bình minh đẹp như thế, phải không bạn?
# Aeri #
Lại một ngày nữa lại bắt đầu trên dải đất cọc cằn nhưng đầy tình yêu thương này. Vâng, và mảnh đất đó chính là nơi chôn rau cắt rốn của tôi, mang hai tiếng gọi thân thương khiến tôi không thể nào quên - Khánh Hòa. Sáng sớm, làn sương mù lạnh buốt đã bao quanh thôn xóm làng xa, chỉ còn lại một màu trắng phau, giăng tứ phía làm tôi chẳng thấy được rõ ràng những cảnh vật xung quanh. Càng về sau, mặt trời càng ló dạng, càng lên cao sau những ngọn đồi xanh biếc phía xa xa thì tôi mới cảm nhận được hết không khí buổi sáng trong lành trên mảnh đất của biển khơi. Cơn gió mát thoang thoảng bay trên những bông lúa mới chớm nở, mang hương vị của muối, của biển cả vào đất liền. Những cành cây còn ủ rũ sau trận mưa đêm qua giờ đây đã choàng tỉnh giấc, vươn lên khoe sắc đơm hoa. Những cơn sóng xô bờ tung bọt trắng xóa như những cô cậu bé tuổi mới lớn lon ton trên bãi biển mênh mang gió thổi. Ôi, nhưng sao tôi lại chú ý tới các chú làng chài da ngăm đen đang giăng buồm chuẩn bị ra khơi bắt cá. Buổi sáng tinh mơ đã bắt gặp những đoàn tàu rực rỡ màu sắc du ngoạn trên mặt nước xanh bao la. Khung cảnh buổi sáng tật đẹp làm sao! Tôi yêu lắm khung cảnh buổi sáng này, nó không đông đúc như Thành phố Hồ Chí Minh, không cổ kính như Hà Nội, cũng không nhộn nhịp như Đông bằng Sông Cửu Long, mà nó mang một chút dễ chịu từ biển cả, một chút yên bình từ thôn xóm và một chút hùng vĩ của núi rừng. Vâng, đó chính là buổi sáng của quê hương tôi, buổi sáng của Mẹ biển Đông bao la, buổi sáng của vùng đất thiêng liêng nhuộm đỏ dòng máu anh hùng, và nó mang tên "KHÁNH HÒA".
Ông mặt trời bị tiếng gà đánh thức bất ngờ nên chưa tỉnh hẳn. Ông vén tấm màn đêm, nhìn xuống trần gian bằng đôi mắt ngái ngủ, khuôn mặt tròn trĩnh, hồng hào trông thật ngộ. Cùng với sự thức tỉnh của mặt trời, vạn vật cũng bừng tỉnh giấc theo. Cây cối hả hê vươn tay đón chào ngày mới. Những giọt sương đêm còn đọng lại trên cành cây, ngọn cỏ long lanh như những hạt ngọc. Dưới ánh ban mai, chúng sáng bừng lên như những ngôi sao bé nhỏ, xinh xắn dưới trần gian. Cảnh vật dần thay đổi. Bóng tối đã bị ánh sáng đẩy lùi, phô ra vẻ đẹp của ban mai.
Khi những tia nắng đầu tiên vừa đến mặt đất, cả một không gian trong trẻo, sáng sủa đã mở ra trước mắt ta. Mặt trời lúc này đã tươi cười rạng rỡ chứ không còn uể oải, ngái ngủ nữa. Những tia nắng sớm tinh nghịch chạy đuổi nhau trên bãi cỏ còn đẫm sương đêm. Làng quê lúc này đẹp như một bức tranh nhiều màu. Trên trời, những đám mây trắng, hồng trôi lững lờ. Dưới cánh đồng, lúa đã bắt đầu ngả vàng. Những bông lúa nặng hạt, uốn cong như chiếc cần câu, ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Gió thổi vi vu, sóng lúa rập rờn. Hương lúa thoang thoảng lan toả khắp không gian đánh thức khứu giác của những người khó tính nhất. Thỉnh thoảng có cánh cò trắng bay lượn trên không càng làm tô điểm thêm cho cảnh đẹp quê hương.
Trong làn gió nhẹ sớm mai, mặt sông lăn tăn gợn sóng. Những con sóng tinh nghịch nối đuôi nhau đùa giỡn xô vào bờ. Mấy cậu bé đồng quê đeo cái giỏ bé xinh bên mình lững thững đi dọc bờ sông tìm bắt cua còng. Khuôn mặt ánh lên niềm vui con trẻ.
Con đường làng quanh co, uốn lượn như một dải lụa khổng lồ. Hai bên đường, hàng cây nghiêm trang đứng chào ngày mới. Tiếng chim hót líu lo hoà với tiếng ve râm ran trong vòm lá tạo thành bản nhạc du dương nghe thật vui nhộn. Trên đường làng, tiếng cười nói ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Mấy bác nông dân đã vác cuốc ra đồng. Theo sau chân họ là mấy chú trâu chăm chỉ vừa đi vừa kêu khe khẽ “ọ ọ”. Cái mặt hớn hớn, cái đuôi phe phẩy vẻ khoái chí vì sắp được làm công việc quen thuộc hàng ngày giúp nhà nông.
Đám học trò tung tăng cắp sách tới trường. Trên vai, khăn quàng đỏ thắm tung bay. Chúng nói nói, cười cười làm rộn rã cả một đoạn đường. Mấy cô bác công nhân cũng vội vã đạp xe tới nơi làm việc. Màu áo xanh hoà với màu nắng sớm đang chan hoà khắp nơi. Tất cả đã sẵn sàng cho một ngày mới.
Yêu quê hương, em yêu những nét đẹp của quê mình. Vào thời điểm nào trong ngày, dù bình minh hay hoàng hôn cũng đều để lại ấn tượng sâu đậm trong em. Sau này, dù đi đâu, về đâu, em cũng không bao giờ quên được miền quê yêu dấu.
Tham khảo:
Một ngày thường bắt đầu với 1 buổi sáng mát mẻ.
Vào mỗi sáng sớm, những giọt sương long lanh đọng trên lá nhẹ nhàng rơi xuống đất làm cho chiếc lá chuyển động. Buổi sáng sớm thường có các cô chú làm ruộng đi rất sớm. Các bác, trẻ nhỏ, cô,...tập trung lại 1 chỗ để tập thể dục. Các chú chim hót vang ríu rít làm cho 1 ngày mới tưng bừng hơn. Các đồi núi còn chưa rửa mặt xong vì các màn sương trắng. Rồi bỗng nhiên, các tia sáng ấm áp xuyên qua các khe hở của các chiếc lá, đó là ông Mặt Trời. Ái chà! Bây giờ ông mặt trời mới chịu thức dậy cơ đấy! Mỗi lúc càng sáng thêm thì mọi người càng bậ rộn thêm và đông người hơn. Buổi sáng sớm đã kết thúc, bây giờ nhường chỗ lại cho các cái nắng cháy da của buổi sáng!
Buổi sáng đã đi về với nhịp chuyển động của nó, đi vào lối sống của sự bận rộn.
Như một thói quen, mỗi sáng thức dậy khi mặt trời bắt đầu mọc, báo hiệu ngày mới đến, em sẽ cùng bố chạy bộ dọc quanh phố phường. Nhìn ngắm nơi đây vào buổi sáng, em cảm thấy thư giãn thanh tịnh đến lạ thường.
Phố phường vào sáng sớm khác hẳn những khoảng thời gian khác trong ngày bởi nó khoác trên mình một cảm giác yên bình, tĩnh lặng. Phố xá lúc này khá vắng vẻ, xe cộ cũng chưa đi lại nhiều. Trời còn chưa sáng rõ hẳn. Mặt đường nhựa lúc bấy giờ mới chỉ ánh lên một màu vàng nhàn nhạt, bởi những tia nắng sớm còn rất yếu ớt. Hàng cây bên đường tỏa mát, đung đưa lắc lư, dường như cũng đang mang một tâm trạng phấn khích chào ngày mới. Những làn gió nhè nhẹ thổi đưa hương hoa bay khắp không gian, tiếng chim hót vang khiến lòng người cũng thêm khoan khoái, dễ chịu. Trong công viên, vài ba cụ già đang cùng nhau tập dưỡng sinh với những động tác chậm, uyển chuyển; các anh chị thanh niên chạy thể dục với những bước chân khỏe khoắn. Xa xa, từng tốp các cô các bác trong câu lạc bộ đua xe cũng rất sung sức đạp xe hay cả hình ảnh của những người mẹ đang tất bật mua đồ về chuẩn bị bữa sáng cho gia đình... Một khung cảnh tràn đầy sức sống. Cảnh sinh hoạt đời thường của cư dân mang lại cho em cảm giác rất đỗi thân quen và bình dị.
Trời cũng bắt đầu sáng hẳn, ông mặt trời trước đó hãy còn e ấp "ngái ngủ", thì bấy giờ đã bừng tỉnh hẳn, rẽ mây xuất hiện, sừng sững sáng rực rỡ trên bầu trời trong xanh. Khung cảnh sinh hoạt của người dân cũng thêm phần nhộn nhịp. Quán xá, hàng ăn tấp nập người vào kẻ ra. Từ xa vọng lại, vài ba tiếng leng keng, tiếng người mua, kẻ bán xôn xao của khu chợ gần nhà. Xe cộ đông đúc, tiếng người nói người cười làm khung cảnh nhộn nhịp vui tươi một cách lạ thường.
Bức tranh về buổi sáng nơi em ở là một trong những bức tranh đẹp nhất với những đường nét chân thật, bình dị mà rất đỗi thân quen. Em yêu biết mấy những buổi sáng trên quê hương em!
-----------------------HẾT-----------------------