TV

viết một bài văn  kể chuyện em đã nhge về một người có tấm lòng nhân hậu

H24

Tham khảo:

Lòng nhân hậu là vô cùng đáng quý trọng cuộc sống mỗi người. Nó không chỉ giúp bản thân ta trở nên lương thiện và giàu có trong tâm hồn mà còn nhận được sự yêu quý, tôn trọng từ người khác. Em từng đọc trên báo một câu chuyện về vị bác sĩ có lòng nhân hậu, hôm nay em sẽ kể lại cho cô và các bạn trong lớp nghe ạ.

Đó là câu chuyện về vị bác sĩ Trần Quốc Khánh, năm nay bác ấy đã 36 tuổi. Bác Khánh sinh ra tại vùng quê nghèo của tỉnh Nghệ An, nhờ tinh thần ham học và chăm chỉ mà bác tốt nghiệp trường đại học Y Hà Nội, chuyên ngành bác sĩ đa khoa. Hiện này, Bác đang công tác tại một bệnh viện của Hà Nội.

Hiểu được sức khỏe rất quan trọng với mỗi người cũng như giúp người dân nâng cao ý thức bảo vệ sức khoẻ bản thân mình, bác sĩ khách thường xuyên phát trực tiếp trên mạng xã hội Facebook về các vấn đề và những lời khuyên bổ ích về cột sống cho người bệnh. Bác ấy luôn mong chờ những người thợ xe ôm, cô bán cá hay bác nông dân, nếu có cơ hội có thể lắng nghe được mình tư vấn để họ hiểu hơn về bệnh tình của mình (nếu có).

Để ủng hộ và hỗ trợ những người dân nghèo trên quê nội của mình, bác sĩ Khánh đã tổ chức một đêm nhạc thiện nguyện mang tên "Quỹ đầu tư phẫu thuật cho bệnh nhân nghèo". Đêm nhạc đã vận động được hơn một tỉ đồng, hỗ trợ chi phí phẫu thuật chữa bệnh cho hơn 10 trường hợp khó khăn.

 

Ngoài ra, bác sĩ Khánh còn vận động mọi người quyên góp quần áo, sách vở để gửi tặng những người nghèo ở Yên Bái, Hà Tĩnh. Những nghĩa cử cao đẹp đó là nguồn động viên về tinh thần và vật chất lớn lao mà bác sĩ đã dành cho mọi người. Bác bảo rằng :" Tôi còn nhiều kế hoạch sắp tới cho những bệnh nhân quanh mình. Với tôi, sống là cho đi”, có lẽ bằng trái tim nhân hậu của một người lương y, bác sĩ đã dành tất cả sự tận tâm và nhiệt huyết của mình cho tất cả mọi người.

Bình luận (0)
NG
26 tháng 11 2021 lúc 10:05

Tham khảo!

 

Thành phố Hồ Chí Minh lớn nhất và đông dân nhất nước. Hằng ngày, các con đường lúc nào cũng tấp nập người và xe cộ trông giống như những dòng sông cuồn cuộn tuôn chảy ra biển lớn. Giờ cao điểm, nhiều nơi thường xảy ra ùn tắc giao thông. Vì thế nên việc đi lại khá vất vả, nhất là với người đi bộ. Ngày nào đi học, em cũng chứng kiến cảnh ấy ở ngã tư đường Nguyễn Tri Phương và đường 3 tháng 2 thuộc quận 10.

Trưa thứ sáu tuần trước, em về đến đây thì đèn đỏ bật lên. Mấy người đi bộ vội vã băng qua phần đường dành cho người đi bộ. Có một bà cụ già tay chống gậy, vẻ mặt lo lắng, chưa dám bước qua. Em đến bên cụ, nhẹ nhàng bảo: “Bà ơi, bà nắm lấy tay cháu, cháu sẽ dắt bà !”. Bà cụ mừng rỡ: “Thế thì tốt quá! Cháu giúp bà nhé!”. Em bình tĩnh đưa bà cụ sang đến vỉa hè trước cửa uỷ ban Quận 10. Bà cụ bảo rằng bà đến thăm đứa cháu nội bị ngã xe đạp, sai khớp chân phải nghỉ học ở nhà.

Em đi cùng bà một quãng thì chia tay và không quên dặn bà đi cẩn thận. Bà cười móm mém và nắm chặt tay em: “Bà cảm ơn cháu! Cháu ngoan lắm, biết thương người già yếu! Bà sợ qua đường lắm vì một lần đã bị cậu bé chạy xe đạp vượt đèn đỏ đụng phải. Gớm! Người ta bây giờ chạy xe cứ ào ào, gây ra bao nhiêu tai nạn. Vội gì mà vội khiếp thế cơ chứ? Hôm nay may mà bà gặp được cháu! Thôi, cháu đi nhé!”.

Em nhìn theo mái tóc bạc và cái dáng còng còng, bước đi chậm chạp, run rẩy của bà cụ mà trong lòng trào lên tình cảm xót thương. Ôi, những người bà, người mẹ đáng kính, suốt đời chỉ biết lo cho con, cho cháu! Giúp bà cụ qua đường là một việc rất nhỏ nhưng em cũng thấy vui vui. Đúng như lời ông nội em thường nhắc nhở: “Thương người như thể thương thân, cháu ạ! Đạo lí của dân tộc Việt Nam mình là như thế đấy!”.

Bình luận (0)
BB
26 tháng 2 lúc 20:51
 

Sự tích Hồ Ba Bể không chỉ là một câu chuyện dân gian giải thích về nguồn gốc của hồ Ba Bể. Mà đây còn là một câu chuyện đề cao về tấm lòng nhân hậu của con người.

Câu chuyện kể về hai mẹ con có hoàn cảnh nghèo khó cùng nhau sống trong một túp lều nhỏ. Năm đó, trong lễ hội cúng Phật có rất đông người đến dâng hương. Nhưng khi xuất hiện một bà già có ngoại hình xấu xí, bẩn thỉu xin được giúp đỡ, thì mọi người lại ồ ạt tránh đi. Chỉ có hai mẹ con nọ đồng ý đón bà lão về nhà mình, mời bà ăn cơm và cung cấp chỗ nghỉ ngơi. Đêm đó, khi đang ngủ bà lão hiện nguyên hình là một con Giao Long lớn, hai mẹ con rất sợ hãi nên không dám đuổi nó đi. Sáng hôm sau, bà lão đó trước lúc rời đi, đã đưa cho hai mẹ con một túi tro để rắc quanh nhà cùng một mảnh trấu. Ít hôm sau, vùng đất đó xảy ra lũ lớn, nhanh chóng nhấn chìm tất cả. Duy chỉ có ngôi nhà của hai mẹ con có tro bao quanh là bình an. Mảnh trấu nhỏ kia khi gặp nước cũng liền hóa thành con thuyền lớn, sóng nước không thể lật đổ. Thế là cả hai mẹ con đã chèo thuyền đi cứu tất cả mọi người, bất chấp nguy hiểm.

Hai nhân vật mẹ con trong câu chuyện Sự tích hồ Ba Bể là người có tấm lòng nhân hậu. Dù hoàn cảnh cuộc sống khó khăn, họ vẫn giữ cho mình tấm lòng giàu tình yêu thương con người, luôn sẵn sàng cứu giúp người khác. Điều đó thật là đáng quý.

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
DX
Xem chi tiết
DL
Xem chi tiết
LN
Xem chi tiết
BN
Xem chi tiết
NT
Xem chi tiết
NT
Xem chi tiết
DD
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết