Tham Khảo
Từ trên sân thượng nhà em, có thể nhìn thẳng ra dòng sông lớn chảy qua ngôi làng. Gọi là sông, nhưng nó lớn và rộng lắm. Những buổi sớm mờ sương, bờ bên kia ảo mộng như là cõi tiên. Nước trên sông lúc nào cũng đong đầy và chảy mãi. Mặt sông gợn sóng lăn tăn trong những buổi gió nhẹ dặt dìu. Hai bên bờ sông, khung cảnh khá hoang sơ và vắng vẻ. Do xung quanh là ruộng lúa, ruộng hoa của người nông dân. Cả vùng trời xanh ấy, chẳng mấy khi được đông vui trừ mùa thu hoạch. Lúc mà khúc sông này vui nhất, chính là vào những buổi chiều muộn, khi những đoàn thuyền chở hàng hóa đi ngang qua. Tiếng còi tàu xé nước lao ngang qua khiến cả vùng trời náo động. Chim chóc trong các vòm cây cũng phải chạy đi. Hôm nào, em cũng lên sân thượng để chờ mong được ngắm nhìn khoảnh khắc tuyệt vời ấy. Thế nhưng, tất cả cũng chỉ là thoáng qua trong phút chốc. Chiếc tàu lướt qua nhanh chóng, chỉ để lại chút dư âm của tiếng vọng trong không khí, cùng những vệt khói trắng lòa xòa trong sương chiều mà thôi.
Ở mỗi vùng quê, cảnh đẹp trên quê hương tạo nên như một bức tranh sơn dầu tuyệt đẹp, là chốn nghỉ ngơi và thơ mộng. Con sông có tư bao giờ, em cũng không biết nữa, chỉ biết là từ khi em sinh ra nó đã dài ngoằn nghèo như một áng tóc trữ tình vắt qua cánh đồng lúa thơ mộng. Nước sông trong xanh in bóng cả bầu trời. Trưa về dòng sống được ánh nắng chiếu vào khoác trên mình chiếc áo màu vàng, lấp lánh. Đêm về, dòng sông lại trở nên huyền bí, mặc trên mình bộ áo màu đen. Mảnh trăng in bóng xuống lòng sông, mấy chú cá xúm lại, quẫy mạnh, làm vầng trăng tan ra thành trăm mảnh. Hai bên bờ sông là những hàng tre xanh mát, soi mình xuống dòng sông như để làm duyên. Đây cũng là nơi hẹn hò của những đôi nam nữ ngồi thủ thỉ tâm tình, hay cũng là chốn nghỉ ngơi của các bác nông dân ngồi hàn huyên về chuyện đồng áng. Những tiếng nói cười rôm rả phá tan cả một vùng trời yên tĩnh. Trên sông có những đám bào lục bình tím lững lờ trôi trông thật đẹp.