TT

viết đoạn văn ngắn (5 đến 7) câu thể hiện cảm xúc của em về 2 dòng thơ sau:             rễ siêng không sợ đất nghèo                                                                            tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù

 

NA
2 tháng 1 2022 lúc 16:28

Bình luận (0)
TK
2 tháng 1 2022 lúc 16:29

   

Bình luận (0)
NA
2 tháng 1 2022 lúc 16:30

tham khảo

Câu 1

a, 

Nhân hóa: Cây tre vốn là một sự vật vô tri vô giác được nhà thơ miêu tả như một con người: rễ tre siêng năng, cần cù không ngại khó; thân tre vươn mình đu trong gió; cây tre hát ru lá cành; tre biết yêu biết ghét.

Ẩn dụ: Tre là biểu tượng đẹp đẽ cho đất nước và con người Việt Nam.

b, 

Hình ảnh cây tre đã trở thnahf nguồn cảm hứng cho không biết bao nhiêu nhà thơ nhà văn. Trong số đó, không thể không kể đến Nguyễn Duy với bài thơ "Tre Việt Nam", đặc biệt là đoạn trích: 

Rễ siêng không ngại đất nghèo

Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù

Vươn mình trong gió tre đu

Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành

Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh

Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm

Đoạn thơ đã làm hiện lên sống động hình ảnh những cây tre xanh, mọc thành lũy, cao vút đến tận trời xanh. Hình ảnh ấy là hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam. Khéo léo và tinh tế trong việc sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hóa, nhà thơ Nguyễn Duy đã dựng lên hình ảnh cây tre tượng trưng cho hình ảnh con người Việt Nam với những phẩm chất vô cùng cao quý. Đó là sự siêng năng, cần cù, chăm chỉ

"Rễ siêng không ngại đất nghèo

Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù".

Con ngườ Việt Nam còn nổi bật với tinh thần lạc quan, yêu đời"Vươn mình trong gió tre đu/ Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành". Trong gian khổ, khó khăn nhưng vẫn lạc quan, hi vọng về tương lai phía trước. Không những thế, đó còn là  Khí phách kiên cường bất khuất, hiên ngang

"Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh

Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm"

Như vậy, cây tre không chỉ gắn bó với làng quê mà đã trở thành biểu tượng đẹp đẽ về đất nước và con người Việt Nam. Đoạn thơ của nhà thơ Nguyễn Duy đã thật thành công trong việc làm nổi bật điều đó. 

Câu 2

Sau cái chết của Dế Choắt, Dế Mèn đã có những ngày tháng phiêu lưu đầy mạo hiểm nhưng cũng hết sức thú vị. Tuy vậy, bài học đường đời đầu tiên sau sự việc xảy ra với Dế Choắt vẫn ám ảnh Dế Mèn. 

Hôm ấy, Dế Mèn ra thăm mộ Dế Choắt với tâm tư nặng trĩu nỗi ám ảnh. Thấy vậy, từ xa xuất hiện một vị thần thổ địa, sau khi nghe xong đầu đuôi câu chuyện và nhận thấy sự ăn năn của Mèn, đã cho một cơ hội để được gặp Dế Choắt. Vị thần rẽ đất, Dế Mèn theo sau. Khung cảng 2 bên thật khác lạ, với những cây cối um tùm. Đi một lúc đã đến nơi ở của Dế Choắt, vị thần bèn gọi Dế Choắt lên trò chuyện với Dế Mèn. Hết sức ngạc nhiên khi nhìn thấy Dế Mèn, Dế Choắt còn cảm thấy thật tức tưởi và oan ức. Dế Mèn vô cùng ăn năn: 

- Cuộc sống của chú dưới này có ổn không? Tôi biết tội lỗi của tôi gây  ra là vô cùng lớn. Đáng lẽ ra hôm ấy tôi không nên trêu chị Cốc để rồi người chịu hậu quả là chú. Tôi ân hận lắm Dế Choắt ạ.  Đó là bài học vô cùng đắt giá với tôi, không thể nào so sánh được. Từng lời chú khuyên đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ như in. 

Dế Choắt tâm sự: 

- Lúc đầu tôi cũng tức anh lắm, tôi không làm nhưng tôi lại phải gánh lấy hậu quả. Nhưng chuyện đã xảy ra rồi, tôi cũng tha thứ cho anh, mong anh rút ra được abif học cho mình. Những ngày qua, anh Dế Mèn sống thế nào rồi

Dế Mèn nhẹ nhõm đôi phân khi nghe Choắt nói và bắt đầu kể về hành trình phiêu lưu của mình:

- Sau khi an táng cho chú xong, tôi đã đến xin lỗi chị Cốc, sau đó đi chu du khắp đó đây để mở rộng tầm mát, để thay đổi bản tính kiêu căng, hốc hách của mình. Đi đến đâu, gặp hoàn cảnh nào khó khăn tôi đều giúp đỡ họ. Trên dọc đường đi, tôi đã gặp được những người anh em kết nghĩa, cùng chung chí hướng, giúp đỡ người khó khăn. Nhờ vậy mà cuộc sống của tôi trở nên ý nghĩa hơn rất nhiều.

Dế Mèn say sưa kể về cuộc sống với những chuyến phiêu lưu mạo hiểm đến những vùng đất mới, đến những nơi mói cho Dế Choắt nghe. Dế Choắt cũng thấy vui mừng vì Dế Mèn đã thay đổi. Say sưa kể chuyện, không để ý trời đã tối, vị thần Thổ địa ra nhắc Dế Mèn rằng cửa xuống nơi này sáp đóng. Dế Mèn vội vàng từ biệt Dế Choắt trở về dương gian và tiếp tục hành tình phiêu lưu của mình.

ĐỀ 2

Câu 1

 

a,

-biện pháp tu từ của đoạn thơ: So sánh 

-> Tác dụng: Nhấn mạnh về những thứ bình dị, thân thương của quê hương, đồng thời khẳng định tầm quan trọng và duy nhất của quê hương như người mẹ vậy

b, 

Quê hương luôn là đề tài muôn thuở, khoi nguồn cảm hứng sáng tạo cho mỗi nhà văn , nhà thơ. Đặc biệt, hình ảnh quê hương đã được thể hiện thật sinh động, tràn đầy cảm xúc qua bài "Quê hương" của nhà thơ Đỗ Trung Quân và sau này được nhạc sĩ Giasp Văn Thạch phổ nhạc thành bài hát. Gây ấn tượng với người đọc là khổ thơ: 

"Quê hương là vòng tay ấm

Con nằm ngủ giữa mưa đêm

Quê hương là đêm trăng tỏ

Hoa cau rụng trắng ngoài thềm.

Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương nếu ai không nhớ

Sẽ không lớn nổi thành người."

Quê hương hiện lê trong 2 khổ thơ là những gì gần gũi, gắn bó nhất đối với mỗi con người. Đó là quê hương với nững đêm trăng sáng, với hình ảnh hoa cau. Đó là những kỉ niệm tuổi thơ, những gì mà con người thường nhớ về

Càng đẹp hơn khi nhà thơ so sánh quê hương với mẹ. BPTT so sánh "Như là chỉ một mẹ thôi" nhằm khẳng định sự duy nhất của quê hương, quê hương chỉ có một cũng như mẹ chỉ có một. Vì vậy quê hương đáng quý lắm, hãy biết yêu và trân trọng

Khổ thơ là lời nhắc nhở mỗi người phải biết nhớ về quê hương, về cội nguồn. Đây là yếu tố căn bản đầu tiên đẻ con người có thể trưởng thành nên người.

Câu 2

Trong thiên nhiên, có những sự biến đổi thật kỳ diệu: mùa đông, lá bàng chuyển sang màu đỏ rồi rụng hết; sang xuân, chi chít những mầm nhú lên, tràn trề nhựa sống. Quy luật này được thể hiện thông qua 1 câu chuyện đầy thú vị giữa các thành viên trong khu vườn thiên nhiên bao gồm: Cây Bàng, Đất Mẹ, lão già Mùa Đông, nàng tiên Mùa Xuân

Mùa đông, cây cối trong vườn đều xơ xác, gồng mình lên chóng lại sự cáu kỉnh, già nua của lão già mang tên mùa đông. Lão dường như tống khứ mọi  sự khó chịu vào việc làm cho thời tiết trở nên khắc nghiệt hơnNgay đến cả cây bàng  ở góc vườn kia cũng phải trở nên khẳng khiu, trơ trụi, gầy guộc, run rẩy trước sự khắc nghiệt ấy. Cây bàng dường như phải rất chật vật để chống đỡ lại, bèn cầu cứu Đất Mẹ: 

- Đất Mẹ ơi, xin hãy cứ lấy con, các cành lá của con đang dần khô kiệt, không còn đủ nhựa để nuôi chúng nữa rồi. Con phải làm sao đây hỡi Người? 

Lão già mùa Đông nghe thấy sự cầu cứu của Cây Bàng chỉ dửng dưng: 

- Có tí lạnh mà đã không chịu được rồi, chú mày thật là yếu ớt quá. 

Đất Mẹ điềm đạm, dịu dàng động viên: 

- Cây Bàng ơi, con hãy dũng cảm lên nhé. Mùa đông sắp qua đi rồi, cố gắng thêm chút nữa, chờ đợi Mùa Xuân. Trong thời gian ấy con hãy  dồn chất cho cây để chống chọi lại nhé 

Có sự động viên ấy, Cây Bàng mạnh mẽ hơn với hi vọng nàng tiên Mùa Xuân mau mau đến. Và quả thật, không phụ lòng chờ đợi của vạn vật, cuối cùng nagf cũng đến với sự trẻ trung, tươi đẹp, dịu dàng. Vạn vật reo vui, mừng rỡ trước sự xuất hiện của nàng. Lão già Mùa Đông biết rằng thời gian làm việc của mình trong năm đã hết, đành rời đi, trả lại khu vườn cho nàng Mùa Xuân. Với sự trẻ trung, với sự tươi đẹp của mình, nàng đã ban phát cho cỏ cây những tia nắng ấm áp, xua tan đi cái lạnh lẽo, những cơn mưa phùn ẩm ướt thay vì sự hanh khô của mùa đông. Chẳng mất bao lâu, khu vườn như khoác lên mình tấm áo mới. Những chồi non mơn mởn lại bát đầu nảy ra, cây cối thêm sức sống. Chim cũng bắt đầu bay về làm tổ Cây Bàng reo vui:

- Ôi vui quá, cuối cùng nàng tiên Mùa Xuân cũng đã đến rồi. Thật cảm ơn cô, không chúng tôi không biết làm sao chịu được nữa. 

Như vậy thiên nhiên bao giờ cũng biến đổi, có ngày đông lạnh lẽo thì cũng có ngày nắng ấm áp.

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
NN
Xem chi tiết
TN
Xem chi tiết
AT
Xem chi tiết
MB
Xem chi tiết
HT
Xem chi tiết
CB
Xem chi tiết
HV
Xem chi tiết
DN
Xem chi tiết
KT
Xem chi tiết