LL
Viết đoạn văn khoảng 200 chữ suy nghĩ về nỗi đau của những đứa trẻ trong cuộc sống hôm nay
NS
1 tháng 12 2021 lúc 11:58

Thật tội nghiệp những đứa trẻ còn đang ở tuổi đến trường lại phải nai lưng ra kiếm sống. Các em đã phải hứng lấy tất cả những bụi bặm của cuộc đời. Hàng ngày phải đương đầu với biết bao khó khăn của cuộc sống, phải đối diện với hầu hết những cặn bã của xã hội, làm thế nào để các em có thể giữ gìn được sự trong sáng cho tâm hồn mình. Nhìn những đứa trẻ lang thang trên đường phố với một tương lai mờ mịt, trong lòng tôi dấy lên bao nhiêu cảm xúc.Giá như, những người quyền cao chức trọng bớt ăn chơi xa xỉ, những thanh niên con nhà giàu bớt những cuộc ăn chơi thâu đêm suốt sáng thì chắc rằng sẽ có rất nhiều em nhỏ đáng lang thang kia có được một chốn bình yên để đi về, có được một chỗ ấm áp để trú chân trong những mùa đông rét mướt.
Cuộc sống còn bộn bề những lo toan và còn bao nhiêu bất trắc. Sẽ vẫn còn những đứa trẻ lang thang, không nhà không cửa, không người che chở yêu thương. Chỉ mong rằng, những bậc cha mẹ biết nghĩ hơn, sinh ít con để đảm bảo cuộc sống cho chúng, những bà mẹ hãy có trách nhiệm hơn khi đã trót sinh ra một đứa trẻ. Đừng vì cuộc sống của riêng mình mà nỡ bỏ rơi đứa con do mình đứt ruột đẻ ra. Và cũng mong rằng chúng ta sẽ quan tâm giúp đỡ để hạn chế những thiệt hại do thiên tai bão lụt gây ra, để những đứa trẻ không phỉ rời bỏ gia đình, quê hương bản quán mà đi tha phương cầu thực… Còn biết bao cảnh ngộ đáng thương tâm, nếu mỗi chúng ta đều biết sống nhân hậu hơn thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn, và chắc hẳn trên đường phố sẽ bớt đi những mảnh đời côi cút, chắp vá.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
DM
1 tháng 12 2021 lúc 12:05

em lớp 4. em mạnh dạn viết ạ

Cuộc sống ngày càng phát triển, con người cũng vì đó bị cuốn vào vòng xoay tièn bạc. Cơm, áo, gạo, tiền khiến con người ta mải miết với công việc mà quên đi rằng còn nhiều thứ quan trọng cần được quan tâm. Những đứa trẻ thời nay gần như được phó mặc cho nhà trường hoặc những bà giúp việc. Bố mẹ chúng còn "bận" kiếm tiền. Lý do được hầu hết các bậc phụ huynh đưa ra là tôi "bận". Họ bận đến nỗi không có thời gian dành cho con cái. Cả ngày có khi  không gặp mặt con, vì họ đi làm từ sớm đến tối muộn mới về. Khi về nhà thì lại cầm khư khư trên tay chiếc điện thoại. Khi con cái muốn đến gần tâm sự thì chỉ nhận được sự thờ ơ " đi ra ngoài, mẹ (bố) đang bận lắm". Cái khoảng cách đó lớn dần theo năm tháng, những đứa trẻ cảm thấy cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Chúng chỉ ước rằng bố mẹ có thể bớt chút thời gian tâm sự với chúng, đưa chúng đi chơi hoặc ôm chúng vào lòng. Cái chúng cần không chỉ là đầy đủ về vật chất, được ăn ngon mặc đẹp. Chúng cần được bố mẹ quan tâm, chia sẻ. Đã có rất nhiều trường hợp vì áp lực học tập hoặc bị bạo lực học đường nhưng không chia sẻ được với ai nên đã dẫn đến những cái chết thương tâm. 

Bình luận (1)
 Khách vãng lai đã xóa
NL
1 tháng 12 2021 lúc 14:10

Dương minh hiếu! Em viết hay lắm

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
DM
1 tháng 12 2021 lúc 15:49

Nguyễn Hải Long: Em cảm ơn anh ạ

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
H24
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết
HH
Xem chi tiết
TH
Xem chi tiết
FA
Xem chi tiết
TH
Xem chi tiết
3P
Xem chi tiết
NT
Xem chi tiết