Bố em tên là ............. Bố em năm nay đã.......tuổi. Bố em làm nghề ............... Bố em hơi gầy nhưng trắng trẻo lại rất đẹp trai.
Nhìn bề ngoài thì bố em rất khó tính và nghiêm khắc, nhưng thật ra thì lại rất dễ tính và tốt bụng. Mái tóc bố em đen nháy nhưng hơi dài và rẽ ngôi nhìn rất đẹp.
Do tính chất công việc nên bố em đi làm từ rất sớm và về nhà cũng khá muộn. Tối nào cũng vậy, sau khi mẹ dạy em học bài xong thì bố em cũng đi làm về, lúc đó cũng đã gần 7 giờ tối. Em chạy ra ôm chầm lấy bố và hôn lấy hôn để. Bố em vào ra rồi đi tắm giặt, trong lúc đó, hai mẹ con em cùng nhau dọn mâm cơm ấm cúng để cùng nhau vui vẻ dùng bữa cơm tối. Vào thứ bảy, chủ nhật, bố em không phải đi gặp khách hàng thì bố luôn bên em chơi trò chơi, bố dạy em học tập cũng như ru em ngủ nữa đấy.
Gia đình em luôn hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười. Em luôn tự hứa với bản thân mình: phải cố gắng chăm ngoan học giỏi để không phụ lòng cha mẹ.
Em rất yêu bố mẹ của mình!
Có lẽ hình ảnh đáng nhớ nhất trong cuộc đời của em chính là hình ảnh của mẹ, mọi đặc điểm trên khuôn mặt hay con người mẹ, mọi khoảnh khắc ở bên cạnh mẹ em đều muốn ghi nhớ.
Mẹ em là một nhân viên văn phòng với tên gọi nghề nghiệp là kế toán, năm nay mẹ đã 37 tuổi rồi, thời gian không chỉ làm thay đổi mọi thứ mà sự thay đổi đáng sợ nhất đó chính là sự già đi của con người. Em còn nhớ khi em còn nhỏ mẹ mới ngoài 30 tuổi một chút, vẫn trẻ trung, xì tin và vui tươi lắm, thế nhưng cho đến bây giờ em chẳng còn thấy mẹ mặc váy nữa, mẹ mặc quần âu áo sơ mi và sơ vin đúng chất công sở. Mẹ cũng chẳng còn thường xuyên trang điểm khi đi ra ngoài nữa, mẹ chỉ chải tóc qua loa rồi đi làm. Và hơn thế đó là mẹ chẳng dành thời gian cho sự nghỉ ngơi của mình nữa, càng ngày em càng thấy mẹ tất bật và vất vả hơn, đôi mắt thâm quầng đen sạm, khuôn mặt phờ phạc sau một đêm thức làm việc. Rồi có những lúc mẹ kêu đau mỏi chân tay, đau mỏi lưng và hay bị ốm, thật giống với những người "có tuổi". Thế nhưng sau tất cả, sau những vất vả, mệt mỏi và căng thẳng mẹ vẫn luôn chu toàn mọi việc trong gia đình, luôn nở nụ cười tươi nhất dành cho bố con em.
Rồi theo thời gian mẹ của em cũng sẽ già đi, sẽ thay đổi rất nhiều, em sẽ cố gắng mang lại thật nhiều niềm vui và hạnh phúc cho mẹ, là niềm tự hào của mẹ để mỗi khoảnh khắc bên mẹ đều là hạnh phúc.
Bài văn tả mẹ siêu ngắnMẹ là người mà em yêu quý và kính trọng nhất trên cuộc đời này.
Năm nay mẹ em đã hơn bốn mươi tuổi rồi nhưng vẫn còn đẹp lắm. Khuôn mặt mẹ tròn trịa, kết hợp với mái tóc nâu xoăn nhẹ trông thật là đáng yêu. Đôi mắt mẹ bị cận nên lúc nào cũng mang theo một chiếc kính cận màu trắng. Khi mẹ cười, sẽ xuất hiện một chiếc răng khểnh rất đáng yêu. Vóc dáng của mẹ khá cân đối, nên mặc gì cũng xinh. Khi đi làm, mẹ sẽ mặc đồng phục, ở nhà mẹ lại thích những bộ đồ bộ thoải mái.
Là một nhân viên ngân hàng, công việc của mẹ rất bận rộn và vất vả. Có những hôm phải rất khuya mới được về. Tuy nhiên, mẹ vẫn dành thời gian để chăm sóc cho gia đình. Lúc nào nhà cửa cũng gọn gàng, đồ ăn cũng thơm ngon. Các cô các bác ai cũng khen mẹ em vừa giỏi việc nước lại đảm việc nhà.
Em rất yêu quý và tự hào về mẹ. Em sẽ cố gắng học tập thật chăm chỉ để có thể đem đến những niềm vui nhỏ cho mẹ yêu.
"Mẹ ơi, thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Dù cho thế giới vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ”. Trên thế gian này, có lẽ chỉ có mẹ là người yêu thương ta vô điều kiện. Mẹ là món quà vĩ đại nhất mà Thượng đế ban cho mỗi người. Trong trái tim tôi, mẹ luôn chiếm một vị trí không thể thay thế được, là người tôi kính trọng và biết ơn suốt đời.
Mẹ của tôi có dáng người nhỏ nhắn. Mái tóc mẹ từ thời con gái đã rất đẹp, nó mềm mại, óng ả, đen nhánh tựa như một dòng suối nhỏ. Đôi mắt mẹ hằn lên những vết chân chim. Nhìn những vết chân chim ấy, tôi biết mẹ đã vất vả, hi sinh đến nhường nào. Mỗi khi nhìn các con, đôi mắt ấy luôn ánh lên sự hiền từ, ấm áp.
Mẹ tôi rất hay cười, đặc biệt là khi tôi đạt được thành tích cao hay làm được một việc tốt, nụ cười của mẹ rạng rỡ tựa như ánh nắng ban mai. Tôi yêu nhất là đôi bàn tay mẹ, đôi bàn tay ấy không mềm mại mà chai sần, thô ráp. Thế nhưng, đôi bàn tay lam lũ ấy đã nuôi lớn chúng tôi, dành cho chúng tôi mọi sự tốt đẹp nhất trên đời. Nước da mẹ rám nắng vì làm việc vất vả, tần tảo, lo toan cho gia đình.
Công lao trời biển của mẹ cho dù có đếm hết sao trời, lá trong rừng cũng không thể kể xiết. Tuổi thơ của tôi luôn có hình bóng những câu hát ru dịu dàng của mẹ và vòng tay ấm áp luôn sẵn sàng ôm tôi vào lòng. Trong mắt tôi, mẹ lúc nào cũng tất bật lo toan, vun vén cho gia đình. Mẹ hi sinh tất cả để dành cho chị em tôi những điều hạnh phúc nhất.
Hàng ngày, mẹ dậy sớm để chuẩn bị cơm nước cho cả gia đình, đến tối, mẹ cũng không nghỉ ngơi mà tranh thủ khâu vá, đơm lại từng chiếc cúc áo cho bố con tôi. Mẹ yêu thương chúng tôi nhưng vẫn cô cùng nghiêm khắc. Những lúc bị mẹ trách mắng, tôi giận mẹ vô cùng nhưng sau tất cả, mọi việc mẹ làm chỉ vì mong tôi có một cuộc sống tốt đẹp.
Những bài học mẹ dạy là hành trang theo tôi suốt cuộc đời. Mẹ luôn nhắc nhở chúng tôi phải sống thật thà, chân thật, làm theo điều hay lẽ phải, luôn cảm thông và yêu thương người khác. Bận rộn là vậy nhưng sáng nào mẹ cũng chải tóc cho tôi đi học, tối đến lại tranh thủ hướng dẫn tôi làm bài. Với tôi, mẹ lúc nào cũng là cô giáo tuyệt vời nhất.
Những món ăn mẹ nấu không chỉ ngon mà còn chất chứa bao nhiêu tình cảm, đọng lại hương vị ngọt ngào không thể quên được. Những lúc rảnh rỗi, mẹ thường dạy tôi nấu ăn. Mẹ bảo như vậy sẽ biết cách chăm sóc bản thân mình và những người mình yêu thương. Hiểu được sự hi sinh vô bờ của mẹ, tôi càng thương mẹ hơn và tự nhủ không được làm cho mẹ phiền lòng.
Dù sau này, khi lớn lên, một ngày nào đó, tôi sẽ phải rời xa vòng tay chở che của mẹ nhưng tôi biết rằng: mẹ lúc nào cũng là chỗ dựa vững chắc nhất mỗi khi tôi gục ngã hay yếu đuối, dành cho tôi mọi tình yêu thương và sự hi sinh lớn lao nhất: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con”
chúc em học tốt
Trong gia đình, người em luôn kính trọng và tin yêu nhất là bố. Bố em năm nay ngoài ba mươi tuổi. Bố là bộ đội, cũng là kỹ sư giỏi. Mái tóc đen nhánh của bố luôn được cắt gọn gàng. Bố thường mặc những chiếc áo phông trông rất trẻ trung. Những lúc mặc quân phục, trông bố rất oai phong. Bố em là người tận tụy trong công việc. Nhìn những cây cầu mới được dựng lên, em càng thấy hiểu về công việc của bố và càng tự hào về bố hơn. Mặc dù công việc bận rộn nhưng bố vẫn luôn chăm lo cho gia đình. Không chỉ giúp mẹ việc nhà, bố còn dạy em học mỗi tối. Bố đúng là người bố tuyệt vời của em.
Mẹ em tên là Diễm Trang. Năm nay khoảng ba mươi lăm tuổi. Dáng người mảnh mai, thon thả. Khuôn mặt hiền hậu. Mái tóc đen óng ả. Làn da trắng hồng. Mẹ em là nhân viên bán hàng. Tuy công việc rất vất vả, nhưng lúc nào mẹ cũng lo lắng cho em. Ngày hai lần mẹ đều đặn đưa em đến trường và đón em về. Tối đến mẹ còn dạy em học bài, làm bài. Trước khi đi ngủ mẹ thường kể chuyện cổ tích cho em nghe. Những đêm đông lạnh giá mẹ hay thức giấc đắp chăn lại cho em. Khi em ốm đau mẹ thức suốt đêm chăm sóc cho em. Em yêu mẹ lắm!
Nếu ai hỏi em về một thiên thần có thực, thì em sẽ nghĩ ngay đến mẹ của mình.
Mẹ của em là một người phụ nữ vừa đẹp người vừa đẹp nết. Vẻ đẹp của mẹ vừa dịu dàng, lại mộc mạc và thuần khiết. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi rồi, mà trong mắt em mẹ trông vẫn xinh như là đôi mươi vậy. Mẹ có mái tóc đen nhánh, dài đến quá lưng lúc nào cũng mềm mượt, thơm mùi bưởi và bồ kết. Khuôn mặt mẹ tròn như trăng rằm, có đôi mắt nâu lúc nào cũng nhìn em âu yếm. Đôi môi mẹ chúm chím, khi cười thì có lúm đồng tiền bên trái. Mẹ có dáng người mảnh mai, đi lại nhẹ nhàng. Cách ăn mặc của mẹ cũng vô cùng giản dị, toàn là những bộ bà ba mà thôi. Chỉ có những dịp quan trọng mẹ mới điểm trang, rồi mặc áo dài hay đầm tiệc.
Công việc của mẹ là nội trợ, đây là một công việc rất vất vả, lại chẳng có ngày nghỉ hay lương thưởng như bố. Để chăm sóc gia đình, mẹ quần quật với trăm nghìn công việc không tên từ sáng đến tối muộn. Mẹ còn nuôi thêm đàn gà, trồng thêm vạt rau, nuôi cá nữa chứ. Thế mà chẳng lúc nào mẹ than mệt hay vất vả cả.
Em yêu thương và tự hào về mẹ của mình lắm. Lúc nào, em cũng lấy mẹ làm động lực, làm thần tượng để cố gắng học tập và rèn luyện thật tốt.