ai tíh mình ,mình tích lại cho
bài đồng chí
tác giả : chính hữu ;tên thật là trần đình đắc
bài thơ tên: Đồng chí
tác giả: Chính Hữu
ai tíh mình ,mình tích lại cho
bài đồng chí
tác giả : chính hữu ;tên thật là trần đình đắc
bài thơ tên: Đồng chí
tác giả: Chính Hữu
|x+3| = 65
Trả lời câu hỏi ở trên nhé, nếu ai thích thì trả lời câu hỏi này, ko nội quy nha:
Lời bài hát này thuộc bài hát gì?
Gọi đò ơi! Ai giúp đưa tôi kịp sang đò
Bên kia sông về, người ta đang tưng bừng đón dâu
Gọi đò ơi! Cớ sao không có ai đưa đò
Để con đò buồn hiu quạnh bến quê
Chẳng còn ai nhớ mong mình về.
Ngày đi, em đưa tôi qua đò chiều
Em hứa bao điều mãi đợi chờ nhau
Nhưng mà sao em lại quên?
Em quên câu yêu thương
Bao năm xa quê hương nay lại về
Sắc son câu thề, mà người xưa bỏ bến theo chồng.
Đò ơi! Ai đưa tôi qua đò chiều
Cho nhắn đôi điều đến người mình yêu
Tiếng hò ai nghe buồn thiu.
Mai đi xa quê hương
Mang trong tim yêu thương
Duyên tình đầu thiết tha hôm nào
Mà giờ đây như nước qua cầu.
Gọi đò ơi, gọi đò ơi... ơi đò, ơi hỡi đò ơi
Gọi đò ơi, gọi đò ơi... ai đưa tôi qua đò, ơi hỡi đò ơi
Gọi đò ơi, gọi đò ơi... ơi đò, ơi hỡi đò ơi!
( Không bắt buộc ) Ai nhanh cho 3 tick
gửi đồng hồ cát 3779:
Hôm nay là ngày buồn nhất trong đời tôi, mẹ tôi đã mãi mãi không còn ở bên tôi nữa. Tôi thật buồn, thật hối hận, vì sao trước kia tôi lại có thể làm cho mẹ đau lòng. Tôi nghĩ mình là một đứa trẻ tồi tệ nhất, tuy bây giờ tôi đã lớn, đã có thể tự chăm sóc mình nhưng tôi vẫn cần mẹ, cần vòng tay chở che, ấm áp của mẹ. Hôm nay tôi chẳng biết làm gì ngoài việc ngồi đây và nhớ về mẹ. Các bạn đừng giống như tôi, hãy trân trọng người mẹ mình có vì người sẽ k ở mãi bên bạn đâu.
một tên tham lam gặp con quỷ ở cạnh chiếc cầu . tên này than phiền với con quỷ về nơi nghèo khổ của mình . con quỷ nói rằng :''tôi có thể giúp anh . cứ mỗi lần anh qua cầu thì số tiền anh đang có tăng lên gấp đôi , nhưng anh phải trả cho tôi 24 xu ,bằng lòng chứ?'' tên tham lam bằng lòng như thế . sau khi hắn đi qua cầu 3 lần thì thấy trong túi của mình 0 còn một xu nào .hỏi lúc đầu tên tham lam có bao nhiêu tiền ?
- Nhà Nam có 4 anh chị em , 3 người lớn tên là Xuân , Hạ ,Thu . Đố bạn người em út tên gì .
- Bạn làm việc gì đầu tiên mỗi sáng ?
- Tôi luôn mang giày đi ngủ . Tôi là ai ?
- Có cổ nhưng không có miệng là cái gì ?
-Tôi luôn chu du khắp thế giới nhưng tôi vẫn ở nguyên 1 chỗ , tôi là ai ?
- Hai con chó đang đi lang thang ở công viên . Con chó trắng tên Đen , con chó đen tên Trắng . Nam thấy chúng dễ thương , liền đẩy trái banh ra xa rồi ra lệnh " Đen , đi lượm trái banh "...Đố bạn , con chó nào sẽ đi lượm ?
- Câu hỏi nào mà không ai có thể trả lời " Vang " ?
đây là nhà thơ nào ?
1/ Một đời bút mực long đong
" Đây thôn Vĩ Dạ " chờ ông trở về.
2/ Tên bà hồ nước mùa xuân
" Bánh trôi nước " cũng là thân phận bà.
3/ Làm sao nghe được " Tiếng thu "
Đọc thơ thi sĩ họ Lưu, được liền.
4/ Vườn chế có một cành lan
Nổi danh từ tập " Điêu tàn " đầu tay.
5/ Người ông chẳng thấy thịt da
Thơ châm nổi tiếng gần xa trăm miền.
6/ Tên ông bệnh phải mang gương
Thơ ông có tập " Lửa thiêng " để đời.
7/ Quê ông núi Tản sông Đà
" Muốn làm thằng Cuội đúng là rất ngông
8/ " Gởi hương cho gió " muôn nơi
Ông là thi sĩ của người đang yêu
9/ Ông là thi sĩ " Chân quê "
Đi xa thơ vẫn hướng về cố hương
10/ Quê ông ở tận phương xa
" Viếng lăng Bác " đích thị là thơ ông
11/ " Quê hương " ở phía nam sông
Khánh Hòa đích thị quê ông đó rồi
12/ " Tre Việt Nam " mãi xanh tươi
thơ ông giữ lại cho đời " Ánh trăng "
đây là nhà thơ nào ?
1/ Một đời bút mực long đong
" Đây thôn Vĩ Dạ " chờ ông trở về.
2/ Tên bà hồ nước mùa xuân
" Bánh trôi nước " cũng là thân phận bà.
3/ Làm sao nghe được " Tiếng thu "
Đọc thơ thi sĩ họ Lưu, được liền.
4/ Vườn chế có một cành lan
Nổi danh từ tập " Điêu tàn " đầu tay.
5/ Người ông chẳng thấy thịt da
Thơ châm nổi tiếng gần xa trăm miền.
6/ Tên ông bệnh phải mang gương
Thơ ông có tập " Lửa thiêng " để đời.
7/ Quê ông núi Tản sông Đà
" Muốn làm thằng Cuội đúng là rất ngông
8/ " Gởi hương cho gió " muôn nơi
Ông là thi sĩ của người đang yêu
9/ Ông là thi sĩ " Chân quê "
Đi xa thơ vẫn hướng về cố hương
10/ Quê ông ở tận phương xa
" Viếng lăng Bác " đích thị là thơ ông
11/ " Quê hương " ở phía nam sông
Khánh Hòa đích thị quê ông đó rồi
12/ " Tre Việt Nam " mãi xanh tươi
thơ ông giữ lại cho đời " Ánh trăng "
Mùa thu năm 1950, Đảng và Chính phủ ta quyết định mở chiến dịch Cao - Bắc - Lạng (còn gọi là chiến dịch Biên giới) nhằm phá vỡ phòng tuyến bao vây căn cứ Việt Bắc của thực dân Pháp, mở đường liên lạc giữa nước ta với các nước anh em như Trung Quốc, Liên Xô... Quân ta chuẩn bị lực lượng tương đối kĩ, có sự phối hợp chặt chẽ trên các chiến trường Đềgiành thắng lợi.
Trước khi chiến dịch mở màn, Bác đến thăm các đơn vị tham gia chiến dịch và nghỉ lại nơi trú quân của đơn vị tôi. Đêm mưa, trời lạnh, chiến sĩ ngủ quây
quần bên Bác. Nhưng Bác không ngủ. Người ngồi bên đống lửa, hai tay bó gối, đôi mắt trầm ngâm, những vết nhăn như sâu hơn trên vầng trán rộng.
Đêm đã khuya. Cảnh vật chìm trong bóng tối. Thỉnh thoảng văng vẳng đâu đó tiếng vỗ cánh của loài chim ăn đêm. Tiếng mưa rơi tí tách trên mái lán. Đồng đội của tôi đang ngủ say sau một ngày hành quân vất vả. Tôi trở mình, quay mặt về phía đống lửa và lặng lẽ nhìn Bác - người Cha già kính yêu của quân đội và nhân dân Việt Nam. Bác khơi cho bếp lửa cháy bùng lên, hơi ấm toả khắp căn lều dã chiến. Rồi Bác đi dém chăn cho từng chiến sĩ. Bác coi trọng giấc ngủ của bộ đội nên nhón chân rất nhẹ nhàng, cố gắng không gây ra tiếng động. Bác ân cần săn sóc các chiến sĩ không khác gì bà mẹ hiền thương yêu lo lắng cho đàn con.
Tôi dõi theo từng cử chỉ của Bác mà trong lòng trào lên tình cảm yêu thương và biết ơn vô hạn. Ánh lửa bập bùng ln bóng Bác lồng lộng trên vách nứa đơn sơ giống hình ảnh ông tiên, ông bụt trong truyện cổ tích. Tình thương của Bác đã sưởi ấm trái tim chiến sĩ trước giờ ra trận. Tôi cảm thấy mình như đang được che chở trong tình thương bao la, nồng đượm ấy. Lòng tôi bồi hồi, rưng rưng một niềm xúc động. Tôi thì thầm hỏi nhỏ:
- Thưa Bác, sao Bác chưa ngủ ạ? Bác có lạnh lắm không?
Bác không trả lời câu hỏi của tôi mà ân cần khuyên nhủ:
- Chú cứ việc ngủ ngon, Đềlấy sức ngày mai đánh giặc!
Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt mà lòng vẫn thấp thỏm không yên. Những chiến sĩ trẻ chúng tôi sức dài vai rộng, còn Bác vừa yếu lại vừa cao tuổi; Người không ngủ thì làm sao có đủ sức khoẻ Đềchỉ đạo chiến dịch quyết liệt này?
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi qua. Trời đang chuyển dần về sáng. Lần thứ ba thức dậy, tôi giật mình thấy Bác vẫn ngồi im như pho tượng, đôi mắt trĩu nặng suy tư, đăm đăm nhìn ngọn lửa hồng. Tôi không thể đành lòng bèn lên tiếng:
- Thưa Bác! Xin Bác chợp mắt một chút cho khoẻ ạ!
Bác cất giọng trầm ấm bảo tôi:
- Cháu đừng bận tâm. Bác không thể yên lòng mà ngủ. Trời thì mưa lạnh thế này, dân công ngủ ngoài rừng tránh sao cho khỏi ướt?! Bác nóng ruột lắm, chỉ mong trời mau sáng!
Nghe Bác nói, tôi càng hiểu tình thương của Người sâu nặng, bao la biết chừng nào! Bác! o cho chiến sĩ, dân công cũng là lo cho chiến dịch, cho cuộc kháng chiến gian khổ mà anh dũng của toàn dân. Tình thương ấy bao trùm lên đất nước và dân tộc.
Sung sướng và tự hào biết bao, tôi được làm người chiến sĩ chiến đấu dưới ngọn cờ vinh quang của Đảng, của Bác! Bác đã khơi dậy trong tôi tình đồng đội, tình giai cấp đẹp đẽ và cao quý. Không đành lòng ngủ yên trong chăn ấm, bên bếp lửa hồng, khi những đồng đội của mình còn phải chịu bao gian khổ, tôi thức luôn cùng Bác. Dường như hiểu được lòng tôi, những ngọn lửa hồng cũng nhảy múa reo vui và càng thêm rực sáng.
có đúng không các bạn tả vè nguoif chien si thay vai ke lai dem nay bac k ngu
Tạm biệt nhé
Sẽ đến lúc phải nói tạm biệt nơi đây
Tiếc nuối bao ngây thơ của một thời
Ngày mới tới lớp xa lạ, không quen thuộc
Làm quen mới thấy vui
Ngày tháng trôi qua không kịp đếm
Qua đi bao nhiêu vui buồn nào ai hay
Một thời hồn nhiên mơ mộng, nhiều vu vơ
Hãy lưu lại sâu trong trái tim mình
Lang thang đi trên sân trường vắng
Nhặt cành phượng hồng còn vương nơi này
Tạm biệt từng lớp học buồn giờ chia tay rồi
Cho tôi yêu thêm nơi này một chút, một chút thôi
Để tôi nhớ…
Mai xa rồi sẽ nhớ nhau thật nhiều
Tạm biệt tạm biệt
Lúc ta đi với nhau khi tan trường
Tạm biệt giờ tạm biệt
Mãi là người bạn thân nhé
Tạm biệt tạm biệt
Xa rồi bạn đừng quên tôi
Xin chào tạm biệt, giờ tạm biệt
Tạm biệt nhé nơi này
Bye bye
Khi ve rộn ràng khắp sân trường
Là hè đến mang theo nỗi buồn hàng ghế đá
Bạn với tôi mỗi người mỗi phương trời
Dù buồn trong tim nhưng tôi gắng không khóc
Nước mắt đừng tuôn trào khi xung quanh bạn luôn có tôi
Nhủ lòng hãy vững tin trong đời
Lang thang đi trên sân trường vắng
Nhặt cành phượng hồng còn vương nơi này
Tạm biệt từng lớp học buồn giờ chia tay rồi
Cho tôi yêu thêm nơi này một chút, một chút thôi
Để tôi nhớ…
Mai xa rồi sẽ nhớ nhau thật nhiều
Tạm biệt tạm biệt
Lúc ta đi với nhau khi tan trường
Tạm biệt giờ tạm biệt
Mãi là người bạn thân nhé
Tạm biệt tạm biệt
Xa rồi bạn đừng quên tôi
Xin chào tạm biệt, giờ tạm biệt
Tạm biệt nhé nơi này
Bye bye
Qua đi như giấc mơ thời học sinh dấu yêu
Để tôi ngu ngơ vẫn thương nhớ
Tìm lại một hình bóng ngày nào vẫn trông vẫn ngóng
Giờ đâu……
Sân trường giờ không một bóng
Còn hàng ghế và tôi
Một mình lẻ loi
Tạm biệt từng lớp học buồn giờ chia tay rồi
Cho tôi yêu thêm nơi này một chút, một chút thôi
Để tôi nhớ…
Mai xa rồi sẽ nhớ nhau thật nhiều
Lang thang đi trên sân trường vắng
Nhặt cành phượng hồng còn vương nơi này
Tạm biệt từng lớp học buồn giờ chia tay rồi
Cho tôi yêu thêm nơi này một chút, một chút thôi
Để tôi nhớ…
Mai xa rồi sẽ nhớ nhau thật nhiều
Tạm biệt tạm biệt
Lúc ta đi với nhau khi tan trường
Tạm biệt giờ tạm biệt
Mãi là người bạn thân nhé
Tạm biệt tạm biệt
Xa rồi bạn đừng quên tôi
Xin chào tạm biệt, giờ tạm biệt
Tạm biệt nhé nơi này
Bye bye