Từ đầu thế kỉ XX, các phong trào yêu nước chống Pháp đã đóng góp không nhỏ trong cuộc chiến đấu giành độc lập và tự do cho dân tộc Việt Nam. Trong đó, có hai phong trào nổi bật là Duy Tân và Cần Vương.
Thành công của phong trào Duy Tân đã làm thay đổi tư tưởng, cách hành động của các tầng lớp cư dân trẻ tuổi, với các hình thức tổ chức đa dạng, linh hoạt, trên cơ sở đó, phong trào đã tạo động lực cho Việt Nam đến với sự phát triển và tiến lên một tương lai vẻ vang.
Các phong trào yêu nước này cũng giúp động viên tinh thần dân tộc Việt Nam, đẩy mạnh phong trào cách mạng, góp phần xóa bỏ chế độ phong kiến và thuộc địa của Việt Nam. Tuy nhiên, việc chia rẽ và khó khăn trong việc tổ chức, lãnh đạo phong trào đã làm mất đi một phần sức mạnh và động lực của các phong trào yêu nước trong cuộc chiến đấu giành độc lập và tự do.
Những bài học quý giá rút ra từ kết quả của các phong trào yêu nước chống Pháp từ đầu thế kỉ XX đến trước chiến tranh thế giới thứ nhất là sự cần thiết của sự đoàn kết giữa các phong trào, sự tổ chức và lãnh đạo tốt hơn để đạt được mục tiêu độc lập, tự do cho đất nước. Đồng thời cần phải cập nhật kiến thức và kỹ năng, gắn kết, đoàn kết dân tộc và phòng chống phân đoạn, phân biệt trong nội bộ. Sự đoàn kết dân tộc là chìa khóa để giành được độc lập, tự do và phát triển.