Câu :
- Bé thích làm kĩ sư giống bố và thích làm cô giáo như mẹ.
Câu trên là câu đơn hay câu ghép ?
ALO GIÚP MIK NHANH HỘ VỚI MỌI NGƯỜI NHÉ. THANKS 😍
Xin lỗi mọi người vì ra muoonk nhe
Hồi 2 : Mình bị lừa rồi !
Chúng tôi chạy nhanh đến chỗ đấy nhưng chẳng thấy gì cả. Nhưng chúng tôi lại ngửi thấy mùi ở cô gái ngay trước mặt. Tôi rảo bước đến hỏi cô ấy:
- Cô . . .
- Sao thế ? - Cô ta hỏi
- Cô . . . có . . . phải . . . là . . . là . . . là... - Tôi lắp bắp nói.
- Crasca Renzin! người trong tổ chức Kisimaki . - Cô ta ngắt ngang lời.
Tôi ngạc nhiên vì tổ chức Kisimaki luôn được trang bị súng mà cô ấy không có súng, nhưng điều làm tôi bất ngờ nhất là cô ấy chưa đủ tuổi vào tổ chức ( phải từ 20 tuổi trở lên ) nhưng cô ấy mới chừng tuổi tôi thôi. Chúng tôi không nói được nói được lời nào đành ra về nhà mà mặt cứ ngây ra. Cuối cùng tôi tạm biệt Joel hẹn hôm sau gặp lại. Vào trong tôi nhớ ra rằng khi đang nhìn cô ta tôi thấy một con dao ngay trong túi. Cuối cùng mải suy nghĩ quá tôi ngủ quên luôn.Giấc mơ này như đang báo mộng cho tôi. Tôi mơ thế này:
‘Tôi đang đi trong một lâu đài hiện đại mà mãi sau này tôi mới biết là nơi ở của tổ chức Rogoko(lí do mà tổ chức Kisimaki phải ra đời để ngăn chặn chúng). Tôi đi đến con đường trước mặt. Trước căn phòng đầu tiên ghi tên Crasca Renzin. Tôi sực nhớ đến cái cô Renzin. Đang mải nghĩ bỗng có tiếng nói chuyện:
- Renzin nè cô có biết tổ chức Ruebius(tên khác của Rogoko) sẽ cho ai đi không?
- Không, anh phải hỏi Zaras chứ. Tôi còn suýt nữa bị cái thằng ranh con đó làm cho tý nữa là hỏng hết chuyện
Tôi chợt nhận ra giọng người vừa trả lời là Crasca. Nhưng tiếng bước chân càng đến gần nên tôi phải 'chuồn vội'. Tôi liền chạy lẹ. Nhưng vẫn gây ra tiếng động. Tôi liền bị đuổi theo bởi hai tên trong tổ chức Ruebius, rồi một tên đã đuổi kịp tôi. Thấy mình đang nguy cấp, tôi vội vàng lấy con dao trong túi quần mà tôi gọi nó là ( thứ phòng thân được dùng lúc nguy cấp ) tôi vung dao loạn xạ rồi trúng mặt hắn. Nhưng vì còn một tên nên tôi chém nốt, rồi mới chạy. Nhưng Crasca đã chạy đến đá tôi xuống đất.Tôi ngạc nhiên tần ngần nhìn cô ta một hồi.Sau khi lấy lại được bình tĩnh, tôi tức giận hỏi:
- Muốn gì hở ?
- Ta muốn giết ngươi thay cho hôm trước.
- Mình bị lừa rồi - tôi tự nhủ, thẫn thờ đón nhận cái chết mà khống phản ứng gì - chắc đợt vui chơi tiếp theo chắc không phải ở dưới đất nữa mà sẽ ở trên trời mất...
Cô ta dơ dao đang định chém’ thì …. đồng hồ báo thức đã gọi tôi dậy:
- Hóa ra đó là một giấc mơ, may thật. Nhưng chẳng biết nó có phải là thật không nhỉ ? – Tôi vui vẻ nghĩ rồi xuống giường chuẩn bị bữa sáng. Hết đồ ăn rồi! Hôm nay tôi phải nhịn vì hết đồ ăn nên đành sửa sang lại trang phục để đến trường luôn...
Mọi người ơi !
Mọi người xem bài này mình làm có đúng không nhé !
Đặt câu với những từ mà, thì, bằng :
- Mà :
Mỗi tuần chủ nhật em được đi bơi mà vì dịch bệnh nên em phải ở nhà.
- Thì :
Mỗi khi em làm bài sai thì cô luôn nhắc nhở em.
- Bằng :
Chiếc áo này em mua bằng với tiền tiết kiệm năm trước của em.
Nếu có sai gì mọi người giúp mình sửa chỗ sai nhé !
Cảm ơn mọi người !
Đề bài: Đặt 2 câu để phân biệt từ đồng âm ''đá''.Mọi người giúp mình làm câu này nhé.
Giải câu đố:
Để nguyên là quả em ăn
Thêm sắc thì chỉ để dành lợn thôi
Thay hỏi thì cảm mất thôi
Mau tìm thuốc uống hay nồi lá xông.
Từ thêm sắc là ......
Nếu em là Nết, em sẽ viết những điều gì để gửi đến cô giáo? ( Câu hỏi trong bài cô giáo và hai em nhỏ nha! )
Mai là người bán đồ ăn ngon miệng nhất có tên quán ăn là Nấu ăn cùng với Mai,thưởng thức đồ ăn với Mai.Trúc biết điều này liền tìm quán ăn của Mai gần nhà mình nhất.Trúc chào và hỏi:
Chào buổi sáng,Mai.Cậu khỏe ko?
Mai bất ngờ thấy Trúc đứng ngay chỗ trước cửa hàng của mình.Mai chào hỏi:
Ồ.Chào buổi sáng,Trúc.Tôi khỏe lắm.Cảm ơn nhé.Còn cậu,Trúc?
Trúc nói:
Tớ khỏe.Cảm ơn cậu rất nhiều.Mà hình như cậu đang là chủ quán ăn này,đúng ko?
Mai cười:
À..ùm..cũng đúng đó.Tớ là chủ quán ăn tại hàng này.Mà cậu hỏi để làm gì?
Trúc nói:
Tớ nghe nói ở trên tivi cậu đang làm món bún chả,cơm với những thức ăn,mì ý với sốt tương cà,gà rán,khoai tây chiên,cà phê và sữa.Còn nhiều lắm.
Mai nói:
Đúng vậy.Tất cả đều ngon hết.Vậy cậu muốn ăn gì để tớ nấu,Trúc?
Trúc trả lời:
Tớ?
Mai cười:
Ừ.
Trúc nói:
Mình thì muốn ăn mì ý sốt tương cà,bánh bao nhân thịt và mộc nhĩ.
Mai hỏi:
Còn gì nữa ko?
Trúc nói:
Tớ muốn ăn thêm khoai tây chiên và bánh quy.Lấy đi nha
Mai lại hỏi:
Vậy cậu muốn uống gì?
Trúc ngập ngừng nói:
Tớ..tớ muốn uống cà phê.
Mai hỏi tiếp:
Cà phê với sữa hả?
Trúc nói:
Không.Tớ ko uống cái đó.
Mai bực tức:
Tóm lại cậu muốn uống cà phê với gì nào?Nhanh lên hộ cái.
Trúc nói:
Tớ muốn uống cà phê với đường ngọt nha.
Mai nói:
OK.Tớ sẽ làm ngay.Cậu cứ chờ đấy nhé.
Trúc nói:
OK Mai nha.
Mai bắt đầu nấu nướng cho Trúc.
Mai nấu xong,liền đưa thức ăn và uống cho Trúc và nói:
Đây.Thức ăn của cậu đây nè.Ăn đi nha.
Trúc hào hứng:
wow.Ngon thiệt đó ha.Cảm ơn nha.
Mai nói:
Ko có gì đâu.Chúc cậu ngon miệng nhé.
Trúc nói:
Chúc cậu ngon miệng.
Trên đó là một câu truyện vui cho bài học.Hãy trả lời câu hỏi sau nhé.
Mai làm nghề gì?Mai làm có giỏi ko?Vì sao?
Giải câu đố:
''Mùa này lạnh lắm ai ơi,
Có nặng thì ở tít nơi núi rừng.
Nặng đi huyền chạy tới cùng
Thành ra kim loại thường dùng đúc chuông.''
Từ để nguyên là từ gì?
Trả lời: từ ........