Hãy trình bày cảm nhận của em về tâm trạng của trần quốc tuấn trong đoạn văn: ta thường tới bưa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, nước mắt đầm đìa, chỉ căm tức chưa xả thịt lột da nuốt gan uống máu quân thù. dẫu có phơi trăm thấn ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa, ta cũng vui lòng.
(làm ngắn thôi ạ)