1. Em hiểu thế nào về nhân vật "tôi" qua đoạn văn sau:
" Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta,.....lấp mất."
2. Qua đoạn trích Tức nước vỡ bờ và truyện ngắn Lão Hạc, em hiểu gì về C/S và phẩm chất của người nông dân trong xã hội cũ?
Đề bài 1: “Kẻ mạnh là kẻ không phải dẫm lên vai người khác để thỏa mãn lòng ích kỷ. Kẻ mạnh chính là kẻ giúp đỡ người khác trên đôi vai mình” (Lão Hạc – Nam Cao). Suy nghĩ về câu nói trên.
Đề bài 2: “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi… toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là nhũng người đáng thương”. (Lão Hạc – Nam Cao). Hãy chứng minh nhận xét này qua các nhân vật trong truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao.
Đề bài 3: Kết thức Truyện Kiều, Nguyễn Du viết:
“Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”.
Suy nghĩ về quan niệm trên.
Đề bài 4:
“Có trung hiếu nên đứng trong trời đất
Không công danh thà nát với cỏ cây.”
(Phận sự làm trai – Nguyễn Công Trứ)
Từ ý nghĩa hai câu thơ trên, suy nghĩ về trách nhiệm của thanh niên trong thời đại mới.
Đề bài 5:
“Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất bỗng hóa tâm hồn”
(Tiếng hát con tàu – Chế lan Viên)
Suy nghĩ về tình yêu quê hương, đất nước qua hai câu thơ trên
Trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao nhân vật tôi đã suy ngẫm: chao ôi! Đối với... ích kỉ che lấp mất.
A. Xác định phương thức biểu đạt của đoạn văn
B. Phân tích quá trình cố tìm để hiểu Lão Hạc của nhân vật tôi.
Huống gì thành Đại La, kinh đo cũ của Cao Vương. Ở nơi trung tâm trời đất, được cái thế rồng cuộn hổ ngồi. Đã đúng ngôi nam bắc đông tây, lại tiện hướng nhìn sông dựa núi. Địa thế rộng mà bằng, đất đai cao mà thoáng. Dân cư khỏi chịu cảnh khốn khổ ngập lụt, muôn vật cũng tâm mạc phong phú tốt tươi. Xem khắp đất Việt ta, chỉ nơi này là thắng địa. Thật là chốn hội tụ trong yếu của bốn phương đất nước, cũng là nơi kinh đô bậc nhất của đế vương muôn đời.
CÂU 1: NÊU NỘI DUNG CHÍNH CỦA ĐOẠN VĂN TRÊN(CHÚ Ý: NỘI DUNG CỦA ĐOẠN TRÍCH KHÔNG NÊU NỘI DUNG CỦA CẢ BÀI)
* GIÁM THỊ KHÔNG GIẢI THÍCH GÌ THÊM
Lấy chi tiết "con chó vàng" trong truyện "Lão Hạc" của Nam Cao để viết thành những đoạn văn sau:
a) Dùng làm luận cứ để trình bày luận điểm: lòng thương nhớ con của Lão Hạc
b) Dùng làm luận cứ để trình bày luận điểm: tấm lòng lương thiện của Lão Hạc
Cho câu chủ đề sau :
" Dù phải sống trong hoàn cảnh túng quẫn nhưng Lão Hạc vẫn luôn là người nông dân có 1 nhân cách cao đẹp "
a, Viết tiếp câu trên thành 1 đoạn văn diễn dịch
b, Sau đó chuyển đoạn văn diễn dịch thành quy nạp
Nêu đoạn văn chính của đoạn văn sau:
“Huống gì thành Đại La , kinh đô cũ của Cao Vương : Ở vào nơi trung tâm trời đất ; được cái thế rồng cuộn hổ ngồi . Đã đúng ngôi nam bắc đông tây ; lại tiện hướng nhìn cảnh khốn khổ ngập lụt ; muôn vật cũng rất mực phong phú tốt tươi . Xem khắp đất Việt ta , chỉ nơi này là thắng địa . Thật là chốn tụ hội trọng yếu của bốn phương đất nước ; cũng là nơi kinh đô bậc nhất của đế vương muôn đời . ”
Mình vừa làm xong một bài văn trong đề cương ôn thi học kì 2, mong các bạn đọc và cho ý kiến.
Suy nghĩ của em về nạn nhân chất độc màu da cam
Chúng ta đang sống ở một đất nước hoà bình, ổn định. Nhưng để có một đất nước hoà bình, ổn định như ngày hôm nay, đã có biết bao nhiêu mạng người đổ xuống, bao nhiêu chiến sĩ anh dũng đấu tranh không màng tính mạng để bảo vệ tổ quốc, đổi lại thắng lợi cho dân tộc. Chiến tranh nay đã lùi xa, nhưng những hậu quả mà nó gây nên vẫn còn tồn tại tới bây giờ. Điển hình là chất độc màu da cam đã khiến cho hàng triệu người dân Việt Nam phải sống trong đau đớn, cực khổ, đó là sự thiệt thòi của toàn xã hội.
Chất độc màu da cam là tên gọi của một loại thuốc diệt cỏ cực mạnh, được quân đội Mỹ sử dụng trong chiến tranh với Việt Nam vào những năm 1961-1971 với mục đích tàn phá các cánh rừng Trường Sơn, làm lộ con đường huyết mạch, vận chuyển hàng hoá của quân ta. Khi mới đưa vào sử dụng, đế quốc Mỹ đã thẳng tay dội 80 triệu lít chất độc da cam xuống mảnh đất miền nam. Trong suốt 10 năm, chất độc hoá học này đã cướp đi tính mạng của hơn 400.000 người, 500.000 đứa trẻ phải sinh ra trong hình hài không bình thường. Hơn nửa thế kỉ trôi qua, 4 thế hệ, gần 5 triệu con người ở Việt Nam phải sống một cuộc đời không hoàn thiện, con số này vẫn sẽ tiếp tục gia tăng, và chưa biết bao giờ mới dừng lại. Họ phải chống chọi với cơn đau từ những căn bệnh do chất độc da cam gây nên như ung thư, u tuỷ…Con cháu của họ, những em bé vô tội vừa mới chào đời đã bị cướp đi tính mạng, hoặc nếu được sống thì sức khoẻ, cơ thể hay thậm chí cả trí tuệ đều không bình thường. Nhiều người mắc bệnh do chất độc màu da cam gây nên, đôi mắt họ không thể nhìn thấy ánh sáng, bàn tay họ không thể cầm nắm, đôi bàn chân họ không thể bước đi, bộ não của họ không thể hoạt động như người bình thường. Những con người mang hình hài quái dị tội nghiệp ấy đã trở thành nỗi ám ảnh, đau đớn đến tê tái tột cùng cho người thân, gia đình và toàn xã hội. Những con người ấy cũng có ước mơ, cũng có những điều muốn làm, nhưng dường như tất cả với họ lại quá xa vời khi đến cả việc tự cho bản thân mình ăn cơm cũng vô cùng khó khăn. Và nguyên nhân tạo ra những con người tật nguyền kia, kẻ ác độc vô nhân đạo đã cướp đi hàng triệu ước mơ của những công dân Việt Nam không ai khác là đế quốc Mỹ. Vì muốn chiếm lấy Việt Nam chúng ta, Mỹ đã không ngần ngại huỷ diệt người dân bằng những vết thương không một viên đạn mà dai dẳng bám lấy nhiều thế hệ về sau, chà đạp thô bạo lên quyền sống của con người.Tội ác của Mỹ đã bị toàn nhân loại lên án và phê phán. Nhưng như vậy, vẫn chẳng thể làm nguôi ngoai vết thương trên thân thể của những nạn nhân bị nhiễm chất độc màu da cam. Sinh ra là con người, nhưng họ không thể sống đúng nghĩa một con người, không thể làm việc, không thể thực hiện nguyện vọng của bản thân, không thể có một gia đình hoàn chỉnh. Những số phận bất hạnh đó xứng đáng nhận được sự quan tâm và giúp đỡ của xã hội. Bởi vậy, chúng ta cần phải đồng cảm với hoàn cảnh không may mắn của họ, góp phần chung tay đấu tranh cho quyền lợi của các nạn nhân, ủng hộ và hết mình giúp đỡ họ. Dẫu những việc chúng ta làm chẳng là gì so với sự thiệt hại to lớn về cả vật chất lẫn tinh thần của họ, cũng không thể chấm dứt những bất hạnh mà họ đang gánh, nhưng chúng ta đã phần nào làm xoa dịu nỗi đau họ phải chịu đựng.
Chất độc màu da cam là một thảm hoạ của loài người, nó đã lấy đi tính mạng của hàng chục triệu người trên thế giới nói chung và Việt Nam chúng ta nói riêng, thiêu dụi đi bao ước mơ của những con người vô tội. Chúng ta hãy cùng nhau giúp đỡ những nạn nhân bị nhiễm chất độc này, đứng lên chiến đấu cho một thế giới hoà bình, để thảm kịch chất độc da cam không tái diễn lần hai.