Bạn Thỏ và bạn Cáo chia nhau một chiếc bánh, ai cũng muốn mình không bị thiệt, ít nhất phải được nửa cái. Tất nhiên, mỗi bạn nhìn cái bánh theo mắt của mình nên có khi bạn này thấy miếng này to mà bạn kia lại thấy miếng kia to.
Bạn Gấu thấy thế, bèn chia đôi cái bánh, theo bạn là rất cân bằng rồi thế mà cả hai bạn kia đều bảo bên trái to hơn và tranh nhau.
Bực mình, bạn Gấu bảo: “Thế cho các cậu tự đi mà chia với nhau”.
Lần này, Thỏ cố chia hai phần thật bằng nhau. Thỏ lấy phần nào cũng được nên vui vẻ đưa cho Cáo chọn. Cáo nhìn mãi cảm giác phần bên phải to hơn nên chọn phần bên phải.
Thế là, cả hai bạn đều vui vẻ, vì theo Thỏ thì phần bên trái là 1/2 bánh nên Thỏ hài lòng, còn theo Cáo thì phần bên phải lớn hơn 1/2 bánh, nên Cáo cũng hài lòng. Hai bạn dung dăng dung dẻ vừa đi vừa chén bánh.
Hôm sau, Gấu mang đến một cái bánh to và bảo: “Ba chúng ta chia nhau. Hôm qua, hai cậu đều vui vẻ. Hôm nay, chúng ta chia thế nào để cả ba cùng vui là được".
Vui ở đây nghĩa là mỗi con đều cảm thấy theo chủ quan của mình, là mình được ít nhất 1/3 cái bánh. Thỏ xông ra định chia, nhưng mà làm thế nào cũng có người không hài lòng. Ba con vò đầu bứt tai suýt oánh nhau.
Bạn có thể nói một phương pháp chia nào (có thể chia nhiều lần, ai cũng có thể được cắt bánh, chia đi chia lại) miễn làm sao cuối cùng ai cũng vui không?
Nếu có 10 con thú Thỏ, Cáo, Gấu, Hổ, Sư tử, Khỉ, Sóc, Hươu, Nai, Xạ hươu cùng chia nhau một cái bánh to, thì có thể chia để con nào cũng vui không (nghĩa là con nào cũng cảm thấy mình được ít nhất 1/10 cái bánh).
Người khách hỏi: "Ngài có bao nhiêu đứa con, và chúng bao nhiêu tuổi?". Ngài Harris nói: "Tôi có ba đứa con trai, tích các số tuổi của chúng là 72 và tổng các số tuổi của chúng là số nhà tôi". Người khách xem xét ở lối vào, rồi quay lại nói với Ngài Harris: "Vấn đề là không thể xác định được". Ngài Harris đáp: "Ừ, anh đúng". "Nhưng tôi đã nói đến việc hai đứa nhỏ nhất là sinh đôi chưa?". Tìm số tuổi của ba đứa con trai.
Câu 1. Sách gì không có chữ?
Câu 2. Con gì mặt nhỏ hơn chân?
Câu 3. Khi nào nhìn 2 mà lại nói 10?
Câu 4. Nơi nào khô mà lại có nhiều nước?
Câu 5. Cái gì sạch thì đen, lem nhem lại trắng?
Câu 6. Con bò có cái gì đặc biệt mà con trâu không có?
Câu 7. Khi bạn nói ra, bạn sẽ đánh mất nó. Nó là cái gì thế?
Câu 8. Có ba con mèo và tỉ con mèo, hỏi có tất cả mấy con mèo?
Câu 9. Cái gì có thể khiến một cô bé xinh đẹp trở thành một bà lão lụ khụ?
Câu 10. Nó là của bạn nhưng bạn lại dùng ít, người quen biết với bạn dùng nó nhiều hơn. Nó là gì?
Bác Nam là chủ trang trại nuôi vịt lớn ở vùng. Một lần, gia đình bác muốn mở rộng để nuôi thêm bò và lợn nên có đem một số vịt đi đổi. Biết rằng cứ 88 con vịt thì đổi được 1 con bò và 1 con lợn, 2 con bò lại đổi được 9 con lợn. Sau khi đổi được một số bò và lợn, bác Nam nói với vợ: - Nếu bây giờ ta đổi thêm một số bò nữa bằng đúng số bò ta đang có thì được tất cả 24 con cả bò lẫn lợn nhưng như thế thì số vịt không đủ để đổi. Vợ bác tiếp lời: - Vậy thì ta đổi một số lợn nữa bằng đúng số lợn ta đang có, chẳng những có được 33 con cả bò lẫn lợn, mà số vịt cũng vừa vặn hết. Bác Nam hoàn toàn đồng ý với ý kiến của vợ và nhanh chóng đổi nốt số vịt còn lại. Theo bạn, gia đình bác Nam mang tất cả bao nhiêu con vịt đi đổi?
lúc 9 giờ 1 xe tải chạy từ hà nội đi quảng ninh với vận tốc 48km/giờ.đến 10 giờ 30 phút xe con cũng chạy từ hà nội đi quảng ninh cùng đường với xe tải với vận tốc 72km/giờ.hỏi sau bao lâu xe cun đuổi kịp xe tải
ghi rõ lời giaair và giải đúng 100% cho mk nha
Trong cuộc sống, đạo đức là một yếu tố rất quan trọng, nó thể hiện sự văn minh, lịch sự, nếp sống, tính cách, và phần nào có thể đánh giá được phẩm chất, giá trị bản thân con người. Và có rất nhiều mặt để đánh giá đạo đức, phẩm chất của con người. Một trong số đó là sự biết ơn, nhớ ghi công lao mà người khác đã giúp đỡ mình. Đó cũng là một chân lí thiết thức trong đời thường. Chính vì vậy ông cha ta có câu : “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Câu tục ngữ trên đều mang một triết lí nhân văn sâu sa. Đó là cần phải biết ơn những người đã mang lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho chúng ta.
Câu tục ngữ này mượn hình ảnh “ăn quả” và “trồng cây” ý muốn nói, khi được hưởng thụ những trái ngọt, trái thơm, cần nhớ tới công sức, mồ hôi nước mắt của người đã làm ra nó. Điều đó được ẩn dụ nhằm khuyên răn thái độ của mỗi con người xử sự sao cho đúng, cho phải đối với những người đã giúp đỡ mình để không phải hổ thẹn với lương tâm. Hành động đó đã thể hiện một tư tưởng cao đẹp, một lối ứng xử đúng đắn. Lòng biết ơn đối với người khác đó chính là một truyền thống tốt đẹp của ông cha ta từ xưa tới nay. Đó cũng chính là biết sống ân nghĩa mặn mà, thuỷ chung sâu sắc giữa con người với con người. Tất cả những gì chúng ta đang hưởng thụ hiện tại không phải tự dưng mà có. Đó chính là công sức của biết bao lớp người. Từ những bát cơm dẻo tinh trên tay cũng do bàn tay người nông dân làm ra, một hạt lúa vàng chín giọt mồ hôi mà. Rồi đến tấm áo ta mặc, chiếc giày ta đi cũng đều bởi những bàn tay khéo léo của người thợ cùng với sự miệt mài, cần cù trong đó. Những di sản văn hoá nghệ thuật, những thành tựu độc đáo sáng tạo để lại cho con cháu.
Còn nhiều, rất nhiều những công trình vĩ đại nữa mà thế hệ trước đã làm nên nhằm mục đích phục vụ thế hệ sau. Tất cả, tất cả cũng đều là những công sức lớn lao, sự tâm huyết của mỗi người dồn lại đã tạo nên một thành quả thật đáng khâm phục để ngày nay chúng ta cần biết ơn, phục hồi, tu dưỡng, phát triển những di sản đó. Những lòng biết ơn, kính trọng không phải chỉ là lời nói mà còn cần hành động để có thể thể hiện được hết ân nghĩa của ta. Đó chính là bài học thiết thực về đạo lí mà mỗi con người cần phải có. Lòng nhớ ơn luôn mang một tình cảm cao đẹp, thấm nhuần tư tưởng nhân văn. Nó giáo dục chúng ta cần biết ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ, những anh hùng vĩ đại đã hi sinh, lấy thân mình, mồ hôi xương máu để bảo vệ nền độc lập cho đất nước, giữ vững bình yên vùng trời Tổ quốc cho chúng ta có những năm tháng sống vui sống khoẻ và có ích cho xã hội, phần để thực hiện đúng trách nhiệm, bổn phận của chúng ta, phần vì không hổ thẹn với những người ngã xuống giành lấy sự độc lập. Có ai hiểu được rằng, một sự biết ơn được thể hiện như một đoá hoa mai ửng hé trong nắng vàng, một lòng kính trọng bộc lộ như một ánh sao đêm sáng rọi trên trời cao. Đó là những cử chỉ cao đẹp, những hành động dù chỉ là nhỏ nhất cũng đều mang một tấm lòng cao thượng. Những người có nhân nghĩa là những người biết ơn đồng thời cũng biết giúp đỡ người khác mà không chút tính toan do dự. Chính những hành động đó đã khơi dậy tấm lòng của biết bao nhiêu con người , rồi thế giới này sẽ mãi là một thế giới giàu nhân nghĩa
Tóm lại câu tục ngữ trên giúp ta hiểu được về đạo lí làm người. Lòng tôn kính, sự biết ơn không thể thiếu trong mỗi con người, đặc biệt là thế hệ trẻ hôm nay. Chúng ta luôn phải trau dồi những phẩm chất cao quý đó, hãy biết rèn luyện, phấn đấu bằng những hành động nhỏ nhất vì nó không tự có trong mỗi chúng ta. Chúng ta cần phải biết ơn những người đã có công dẫn dắt ta trong cuộc sống nhất là đối với những người trực tiếp giúp đỡ chỉ bảo ta như cha mẹ, thầy cô. Bài học đó sẽ mãi là một kinh nghiệm sống ẩn chứa trong câu tục ngữ trên và nó có vai trò, tác dụng rất lớn đối với cuộc sống trên hành tinh này.
ai bik giải bài toán 159 ko:
Bác Nam là chủ trang trại nuôi vịt lớn ở vùng. Một lần, gia đình bác muốn mở rộng để nuôi thêm bò và lợn nên có đem một số vịt đi đổi. Biết rằng cứ 88 con vịt thì đổi được 1 con bò và 1 con lợn, 2 con bò lại đổi được 9 con lợn.
Sau khi đổi được một số bò và lợn, bác Nam nói với vợ:
- Nếu bây giờ ta đổi thêm một số bò nữa bằng đúng số bò ta đang có thì được tất cả 24 con cả bò lẫn lợn nhưng như thế thì số vịt không đủ để đổi.
Vợ bác tiếp lời:
- Vậy thì ta đổi một số lợn nữa bằng đúng số lợn ta đang có, chẳng những có được 33 con cả bò lẫn lợn, mà số vịt cũng vừa vặn hết.
Bác Nam hoàn toàn đồng ý với ý kiến của vợ và nhanh chóng đổi nốt số vịt còn lại.
Theo bạn, gia đình bác Nam mang tất cả bao nhiêu con vịt đi đổi?
Báo cáo lớp trưởng : Ba gà , Một chó có bao nhiêu con?
Bác Nam là chủ trang trại nuôi vịt lớn ở vùng. Một lần, gia đình bác muốn mở rộng để nuôi thêm bò và lợn nên có đem một số vịt đi đổi. Biết rằng cứ 88 con vịt thì đổi được 1 con bò và 1 con lợn, 2 con bò lại đổi được 9 con lợn.
Sau khi đổi được một số bò và lợn, bác Nam nói với vợ:
- Nếu bây giờ ta đổi thêm một số bò nữa bằng đúng số bò ta đang có thì được tất cả 24 con cả bò lẫn lợn nhưng như thế thì số vịt không đủ để đổi.
Vợ bác tiếp lời:
- Vậy thì ta đổi một số lợn nữa bằng đúng số lợn ta đang có, chẳng những có được 33 con cả bò lẫn lợn, mà số vịt cũng vừa vặn hết.
Bác Nam hoàn toàn đồng ý với ý kiến của vợ và nhanh chóng đổi nốt số vịt còn lại.
Theo bạn, gia đình bác Nam mang tất cả bao nhiêu con vịt đi đổi?