BM

em hãy tả 1 người thân của em từ xa về quê ăn tết mà lâu ngày em mới được gặp

LK
7 tháng 2 2022 lúc 11:10

ôi sao bạn chép qua mạng hay tự viết zậy?!!

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Tham khảo:

Đã bao giờ bạn tin rằng sau một giấc mơ những điều bạn hằng mong ước bấy lâu nay sẽ biến thành sự thật, y như một câu chuyện cổ tích chưa? Đã có lúc tôi rất tin vào điều đó và rồi lại phải thất vọng. Nhưng tôi luôn nhớ khoảnh khắc mà chỉ giấc mơ kì diệu mới đem đến cho tôi, như vừa mới xảy ra đây thôi.

Năm tôi học lớp năm, vào Tết năm ấy cũng là lúc ông tôi qua đời. Người ông mà tôi hằng kính yêu đã vĩnh biệt tôi trước khi kịp đón Tết cùng tôi. Tôi buồn bã vô cùng và tự nhủ sẽ không bao giờ tôi được đón một cái tết có ông bên cạnh nữa. Mấy năm sau vào lúc sắp sửa bốc mộ ông tôi và gần đến tết, lông tôi lại bâng khuâng nhớ đến cái tết năm nào. Tôi thắp một nén hương lên bàn thờ ông, hi vọng cháy bỏng được nhìn lại ông bên mâm cơm giao thừa lại bùng lên trong tôi, y như hồi còn nhỏ. Hôm đó là ngày 29 Tết, trước đúng một ngày vào cái năm buồn bã ấy, ông tôi mất. Tôi nghe mẹ đi ngủ sớm để ngày mai còn theo mẹ đi chợ. Lông tôi chộn rộn mãi không sao ngủ được. Mắt tôi nhòa đi.

Tôi đang nằm trên chính chiếc giường mà ông tôi đã nằm ngày trước. Đến khi mẹ tôi tắt đèn đầu giường, tôi mới thiếp đi.

Một lúc sau có tiếng bước chân bên giường tôi, tôi choàng tỉnh dậy. Thật hay mơ đây, trước mắt tôi là người ông hiền hậu đã xa cách tôi bấy lâu nay. Ông bảo tôi dậy rửa mặt để đi cùng mẹ, sáng đó đã là ngày 30 Tết. Tôi ôm lấy ông, bảo sao ông đi lâu thế. Ông chỉ mỉm cười, lấy tay lau nước mắt cho tôi. Tôi nhìn ông không chớp mắt, vẫn dáng người cao cao như thế, vẫn khuôn mặt hồng hào, phúc hậu như xưa. Mái tóc ông bạc trắng, tôi còn nhớ lúc ông ra đi tóc ông mới chỉ lốm đốm bạc. Ông tôi bận bộ com-lê màu ghi, tuy cũ mà phẳng phiu, trông ông thật đẹp lão. Tôi chưa được ngồi cùng ông lâu thì nghe tiếng mẹ gọi: “Con ơi mau đi chợ với mẹ, Tết đến rồi mà còn ngủ à?” - Tôi dạ và vội nói với ông: “Ông ơi ông ở nhà nhé! Ông chờ cháu về rồi dẫn cháu đi chơi ông nhé!”. Ông gật đầu, bảo tôi đi kẻo mẹ chờ.

Sau khi đi chợ xong, tôi chạy ù té vào phòng quên cả đặt thức ăn vào bếp. Nhìn thấy ông đang đọc sách, tôi mừng lắm. Ông bảo với tôi rằng ông sẽ dẫn tôi đi chợ Tết, chọn một cành đào thật đẹp về cắm trong nhà. Tôi mừng rỡ, tíu tít giục ông đi ngay. Ông vẫn nhớ ý thích của tôi như hồi tôi còn nhỏ. Ông chở tôi trên chiếc xe đạp cọc cạch ông vẫn thường đi. Trên chiếc xe đạp này, đã bao lần ông đèo tôi đến nhà trẻ. Tôi sẽ nhớ mãi những giây phút ấy. Tôi cùng ông đi giữa phố phường, cảm thấy Tết năm nay nhộn nhịp hơn các năm trước. Phố xá đông nghìn nghịt, dường như ai ai cũng muốn ra đường để sắm sửa cho Tết.

Rồi hai ông cháu cũng đến được chợ hoa ngày Tết. Mới từ đầu vào tôi đã thấy tấp nập bao nhiêu là người, từ những cô gái đến những người phụ nữ lớn tuổi. Phải một lúc lâu sau, ông tôi mới gửi được xe và dẫn tôi đi xem cây cảnh. Chợ hoa ngày Tết mở ra trước mắt tôi vô số loài hoa rực rỡ khoe sắc. Nào là hoa lay-ơn, hoa thược dược, nào hoa cúc, hoa vi-ô-lét. Có những loài hoa tôi chưa biết tên, có những loài hoa tôi không hề biết. Ông tôi vốn là thầy giáo dạy Sinh học nên chỉ cho tôi biết bao nhiêu là hoa thật độc đáo. Vừa nghe ông nói vừa ngắm các loại hoa, tôi bỗng thấy mở mang thêm nhiều điều. Nhiều điều trước đây tôi thờ ơ giờ hiện lên rõ ràng trong trí óc tôi tựa như những bông hoa ngày càng tươi tắn, đầy sức sống hơn. Ông dẫn tôi xem hoa một lúc rồi cùng tôi chọn một cành đào ưng ý. Tôi rất thích cành đào với đầy hoa màu hồng nở rộ. Nhưng ông tôi chỉ chọn một cành đào mới chớm nở vài ba bông hoa, còn lại là biết bao nụ hoa xanh mướt và những lá non. Ông bảo với tôi rằng, tuy bây giờ cành đào không đẹp nhưng chỉ một hai hôm sau Tết đào sẽ nở đầy hoa rất đẹp và lâu tan. Tôi mới vỡ lẽ cành đào ấy bây giờ đây ẩn chứa bao điều đẹp đẽ với tôi và ông trở thành một ông tiên hiểu tất cả những điều tốt đẹp trong cuộc sống.

Tôi giữ sự ngưỡng mộ ấy như hồi thơ bé, ông như người thầy giáo mở ra cho tôi bao điều lí thú để tôi khám phá. Và ông đã thay mẹ tôi dạy tôi học khi còn tiểu học. Ông cháu tôi ra về. Tôi ngồi sau giữ cành đào còn ông mải miết đạp xe về đến nhà, tôi khoe ngay cánh đào, bà bảo có cành đào nhiều lộc này, Tết năm nay sẽ vui lắm đây. Ông chỉ mỉm cười, nụ cười đồng tình lẫn niềm vui rạng rỡ. Đêm đến, gia đình tôi sum họp quanh mâm cơm giao thừa. Tôi hạnh phúc biết nhường nào bởi có ông tôi bên cạnh, ông không xa tôi nữa. Chỉ còn ba tiếng nữa là đến giao thừa, tôi chỉ mong được sống mãi những giờ phút này, mong thời gian đừng trôi quá nhanh để luôn có tình yêu thương của mọi người trọn vẹn bên tôi. Tôi cũng thầm hứa với bản thân sẽ mãi ngoan ngoãn như hôm nay để ông khỏi phiền lông. Vậy mà sao ngày hôm nay qua thật mau. Đã đến giao thừa rồi. ông vuốt lên mái tóc tôi, bảo tôi ở nhà, ông sẽ hái lộc đầu năm mới cho tôi. Tôi dạ và hứa sẽ thức đợi ông về.

Ông đi rồi tôi cố thức, nhưng sao cơn buồn ngủ cứ kéo đến, kéo sụp hai mí mắt tôi lại. Tôi thiếp đi lúc nào không biết. Tôi nghe thấy những tiếng gọi rồi tiếng lịch kịch. Tôi mở mắt choàng dậy. Bây giờ đã sáng rồi sao? Tôi ngạc nhiên quá. Tôi nháo nhác tìm ông mà không thấy đâu Thật kì lạ, mới lúc trước tôi còn mường tượng bàn tay khẳng khiu ông đặt lên đầu tôi cơ mà. Tôi xem lại lịch, hôm nay là ngày ba mươi Tết. Tôi òa khóc, vậy đó chỉ là một giấc mơ. Giấc mơ quá thực khiến tôi hụt hẫng và buồn rầu. Ông tôi đã ra đi thật chứ không về lại với tôi như tôi tưởng. Tôi nuối tiếc giấc mơ hạnh phúc. Tôi thầm tự hỏi: Liệu trong mơ nếu tôi thức chờ ông, tôi có gặp lại ông không? Nhưng cuộc sống không dừng lại để tôi nuối tiếc, tôi chuẩn bị quần áo đi chợ cùng mẹ. Tôi có kể lại cho mẹ giấc mơ, mẹ chỉ im lặng, chắc tâm trạng mẹ khó có thể nói thành lời.

Giấc mơ chỉ là sự mong ước tưởng tượng, chuyện cổ tích vẫn là chuyện cổ tích. Tôi sẽ vẫn nuối tiếc nhưng chỉ là nhỏ nhoi thôi. Tôi đã học được nhiều điều từ giấc mơ ấy, học được niềm tin và hi vọng và cả nỗ lực cố gắng cho giấc mơ của chính mình.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
CC
7 tháng 2 2022 lúc 13:38
Xinh chào các bạn mình tên là Cao Mỹ Chi học lớp 2D
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
LV
7 tháng 2 2022 lúc 15:09

grshtr5wh7t4rrty65rtjpm;p8m';jl5h6857

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NT
7 tháng 2 2022 lúc 16:25

bị liệt hay sao mà không tự làm đc

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
DN
7 tháng 2 2022 lúc 17:43

chép mạng à

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NT
7 tháng 2 2022 lúc 17:48

hello m.n

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NH
7 tháng 2 2022 lúc 19:00

em ko biết ạ

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
BN
7 tháng 2 2022 lúc 19:42

mk là BUIF THỊ BẢO NGỌC 

MK 2k11 

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
PA
7 tháng 2 2022 lúc 19:53

Tôi giữ sự ngưỡng mộ ấy như hồi thơ bé, ông như người thầy giáo mở ra cho tôi bao điều lí thú để tôi khám phá. Và ông đã thay mẹ tôi dạy tôi học khi còn tiểu học. Ông cháu tôi ra về. Tôi ngồi sau giữ cành đào còn ông mải miết đạp xe về đến nhà, tôi khoe ngay cánh đào, bà bảo có cành đào nhiều lộc này, Tết năm nay sẽ vui lắm đây. Ông chỉ mỉm cười, nụ cười đồng tình lẫn niềm vui rạng rỡ. Đêm đến, gia đình tôi sum họp quanh mâm cơm giao thừa. Tôi hạnh phúc biết nhường nào bởi có ông tôi bên cạnh, ông không xa tôi nữa. Chỉ còn ba tiếng nữa là đến giao thừa, tôi chỉ mong được sống mãi những giờ phút này, mong thời gian đừng trôi quá nhanh để luôn có tình yêu thương của mọi người trọn vẹn bên tôi. Tôi cũng thầm hứa với bản thân sẽ mãi ngoan ngoãn như hôm nay để ông khỏi phiền lông. Vậy mà sao ngày hôm nay qua thật mau. Đã đến giao thừa rồi. ông vuốt lên mái tóc tôi, bảo tôi ở nhà, ông sẽ hái lộc đầu năm mới cho tôi. Tôi dạ và hứa sẽ thức đợi ông về.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
LN
7 tháng 2 2022 lúc 21:14

dcghjcd nb

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NV
8 tháng 2 2022 lúc 8:20
Sao giống bài hổm mik vô tình thấy trên mạng zậy
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
TN
8 tháng 2 2022 lúc 8:41

tự làm

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NC
8 tháng 2 2022 lúc 12:19

Anh học lớp 4A4

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
3T
8 tháng 2 2022 lúc 13:32

hello

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
PP
8 tháng 2 2022 lúc 13:53

ôi con sông  quê

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
HT
8 tháng 2 2022 lúc 17:10
Bạn có zalo ko
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NT
8 tháng 2 2022 lúc 18:00
Không có gì không ạ cô gái trẻ bị sốt cao đau tay ✋✋✋✋✋✋ có thể làm cho người ta có học thức uyên bác Hồ luôn ạ em cảm ơn cô ạ bài hát này nè bà ngoại của Đảng cộng sản Việt 15 không thể nào là sao hả mẹ nó có thể làm cho tim anh hai còn nói đụ mẹ thằng nào ạ 😞😞🏃‍♂️ có thể làm cho người ta có học sinh nhật của em là ngày cuối cùng cũng vậy ạ em cảm ơn cô nhiều người ta có học sinh sinh viên chiên
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NM
8 tháng 2 2022 lúc 19:55
Dễ mà bạn hoặc bạn tham khảo nếu bạn có sách văn mẫu của lớp
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NM
8 tháng 2 2022 lúc 20:03

tự làm ko rảnh ok

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
HL
8 tháng 2 2022 lúc 20:35

ta theo binh thuong

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
HN
9 tháng 2 2022 lúc 10:23

bạn lên google mà tìm tài liệu

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
PH
9 tháng 2 2022 lúc 11:08

Gia đình – hai tiếng ấy thôi mà nghe thân thương quá. Nhắc đến gia đình, người ta nghĩ đến vòng tay yêu thương của mẹ, bờ vai vững chắc của cha, nụ cười hiền từ, nhân hậu của ông bà,...Còn bạn, bạn nghĩ tới những ai? Riêng bản thân tôi, khi nhớ tới gia đình, người mà tôi nghĩ tới đầu tiên lúc này lại là chị gái của tôi – người mà tôi đã lâu không gặp.

Chị gái của tôi tên ......... . Lúc tôi sinh ra chị đã ... tuổi, năm nay chị đã ... tuổi, là một người phụ nữ có gia đình và sự nghiệp. 5 năm trước chị đã kết hôn và 2 năm sau đó thì định cư ở Hàn Quốc, chị là một nữ bác sĩ xinh đẹp và tài giỏi. Tôi vẫn còn nhớ lần gần nhất gặp chị là Tết Nguyên Đán khi mình học lớp 5. Vậy là đã 2 năm, chị tôi chưa về Việt Nam. Trong ấn tượng của tôi, chị tôi dong dỏng cao, nước da trắng, thu hút người nhìn bởi khuôn mặt trái xoan thanh tú và nụ cười hết sức thân thiện, gần gũi. Nhiều lần chị bảo, nhờ có nụ cười ấy mà bệnh nhân ai cũng yêu quý chị. 

Khi tôi còn nhỏ xíu chị đã là một thiếu nữ xinh đẹp và duyên dáng. Bố mẹ bảo, tôi sinh ra là sự kiện tình cờ và bất ngờ, cũng là niềm vui rất lớn của gia đình. Anh trai và chị đều đã lớn, tôi trở thành viên ngọc quý trong tay cả gia đình. Mẹ bảo chị đặc biệt rất yêu thương và chiều chuộng tôi, tháng nào đi học trên thành phố về cũng dành cả mấy ngày nghỉ để bế bồng tôi đi khắp xóm để khoe em gái. Nhiều thanh niên cùng xóm khi ấy không biết, còn giật mình tưởng chị tôi đã có con, chị tôi khi ấy còn đùa bảo đứa bé còn nhỏ xíu là tôi chính là con gái chị đấy. 

Tôi càng lớn càng giống chị, anh trai nhìn tôi ngày càng cao hơn, bảo rằng “Tại sao hai đứa càng ngày càng giống nhau, nhìn em cứ như cái ......... lúc còn bé ý, chẳng đứa nào giống anh là thế nào”. Có lẽ vì vậy mà tôi thường dính lấy chị, lần nào đi học về mà thấy chị ở nhà là tôi vui mừng, nhảy cẫng lên. Tôi có rất nhiều đồ chơi, búp bê từ con  bé đến con lớn, xếp đầy trong tủ kính. Tất cả số búp bê đó đều là quà sinh nhật chị ......... tặng, từ khi tôi 1 tuổi đến tận bây giờ. Có lần mẹ kể, năm đại học thứ 2, lần đầu tiên chị đi làm thêm, số tiền ấy việc đầu tiên chị làm là mua một con búp bê thật xinh đẹp mang về cho tôi. Tôi mới hai tuổi mà thấy búp bê cứ ôm mãi không buông, lúc đi ngủ nhất quyết mẹ phải đặt bên cạnh thì mới nhắm mắt ngủ. Con búp bê làm bằng vải, đến bây giờ tôi vẫn hay lấy ra xem.

Khi tôi bắt đầu hiểu chuyện thì chị đang bận bịu với công việc thực tập của sinh viên y năm cuối và tìm kiếm công việc nên ít khi về nhà, nhưng gần như tuần nào chị cũng phải gọi điện về, hỏi thăm tôi thì mới yên tâm, quà sinh nhật, quà tết Trung thu, chị chưa bao giờ quên. Bạn cùng lớp ai cũng ngưỡng mộ tôi có chị gái xinh đẹp, tài giỏi mà tâm lý. Ngày chị đi lấy chồng, tôi cứ khóc mãi, mếu máo bảo không cho chị đi lấy chồng đâu, bố mẹ phải dỗ mãi, hứa hẹn chị đi lấy chồng còn về thường xuyên thì tôi mới lau nước mắt, nhìn chị mặc váy cô dâu lộng lẫy lên xe hoa.

Chị trở thành một bác sĩ ở bệnh viện lớn, rồi kết hôn 2 năm thì chuyển công tác và theo chồng sang Hàn Quốc định cư. Biết tin ấy, bố mẹ tôi vừa buồn vừa vui, dù sao ở nước ngoài cũng xa xôi. Trước khi đi, chị bế cả con trai mới ba tháng tuổi đến, đưa cho mẹ tôi rồi ôm tôi như hồi còn bé, thủ thỉ “Chị ........ đi ra nước ngoài rồi hàng năm lại về thăm em, mua cho em nhiều búp bê nữa nhé! ở nhà phải nghe lời bố mẹ và anh trai, khi nào nhớ chị thì gọi điện này, đợi lớn thêm nữa rồi chị xin bố mẹ cho em sang đó nghỉ hè nha”. Sau đó, anh chị đi. Năm đầu tiên chị về Việt Nam hai lần, 1 lần Trung thu và 1 lần Tết Nguyên Đán, giữ lời hứa mua cho tôi nhiều đồ lắm. Nhưng hai năm vừa rồi, công việc của chị bận rộn hơn, lại có thêm một bé gái nên không thể về nước, chị bảo Tết năm nay chị nhất định sẽ về.

Thỉnh thoảng, chị vẫn gọi điện cho mẹ, nói chuyện với tôi và gửi quà về đúng ngày sinh nhật. Nghe giọng nói nhẹ nhàng của chị ở đầu dây bên kia, tôi chợt nhớ chị và mong gặp chị hơn bao giờ hết. Chị là người chị gái yêu quý của tôi, người mà nâng niu, chiều chuồng tôi giống như con gái của mình. Tôi rất mong đến ngày được gặp lại và ôm lấy chị.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NB
9 tháng 2 2022 lúc 13:51

Ngày ấy, tôi được sinh ra và lớn lên trong tình thương ấm áp, êm đềm của bà ngoại tôi mà thiếu mất đi tình thương của bố mẹ, bà tôi tuy đã già, sức yếu nhưng vẫn luôn cố gắng làm việc nhỏ nhặt để nuôi tôi ăn học. Mỗi lần nhìn thấy các bạn được bố mẹ đưa đón và dẫn vào lớp mà tôi thấy thèm, mong sao mình có mẹ dắt vào lớp. Nhưng đó chỉ là mộng tưởng là khát vọng mà thôi, còn hiện tại tôi đang sống với bà, một mình đi học tự vào lớp, lắm lúc tôi tự nhủ rằng” bà là cha là mẹ của tôi”. Tôi nghe lời bà nói, bố tôi vì một tai nạn giao thông nên đã qua đời, còn mẹ tôi là cùng quẫn quá và không còn ý chí khi phải chịu một nỗi đau quá lớn nên mẹ đã bỏ nhà bỏ quê hương đi làm xa. Nhưng nghe đâu mẹ tôi đã đi lấy chồng khác. Tuy vậy, tôi vẫn tin tưởng vào bà tôi, vào mẹ tôi, và cuối cùng cái khát khao được gặp mẹ ấy cũng đến với tôi, trên đường đi học tôi nhìn thấy một người phụ nữ đã đứng tuổi nham nháp giống nức ảnh của mẹ tôi, nhưng người ấy không gầy guộc, da đen giống mẹ mà là người đàn bà mộc mạc, nước da trắng hồng làm nổi bật khuôn mặt hiền lành, dịu dàng, chỉ có mái tóc, đôi mắt đen láy cùng với đôi môi đỏ hồng là giống. Tim tôi đập thình thịch thật nhanh như đang chờ đợi điều gì đó, nhưng rồi người ấy cũng chẳng để mắt tới tôi, đi lướt qua một cách nhẹ nhàng, tôi vô cùng đau đớn, thất vọng, khóc nức nở. Bất chợt, tôi bỗng quay lưng lại gọi bối rối” mẹ ơi! mẹ ơi!”. Con của mẹ đây mà, con Hồng đây mà, rồi tôi chạy theo người phụ nữ ấy. Nếu đó không phải mẹ của tôi thì chắc sẽ là chuyện cười của mọi người xung quanh cũng như bọn lũ bạn của tôi. Có lẽ tôi sẽ gục ngã, khụy gối xuống mà lòng thắt lại, đau đớn vô cùng, nhưng rồi người đó bỗng dừng lại và quay lại, tôi chạy nhào tới mà ôm vào người ấy. Chao ôi! cái cảm giác ấm áp này tôi chưa hề có bỗng mơn man khắp da thịt tôi. Tôi chưa bao giờ hạnh phúc như vậy, rồi mẹ xoa đầu tôi, hỏi tôi có phải là con của mẹ không? Tôi rơm rớm nước mắt mà kể cho mẹ nghe mọi chuyện. Hai mẹ con mừng mừng tủi tủi khi gặp lại nhau, mẹ tôi dắt tôi đi học, bao con mắt kinh ngạc của bọn bạn tôi ì có mẹ dắt tới trường, rồi năm tháng trôi qua, tôi được sống trong vòng tay ấm áp, đầy tình yêu thương bao la của mẹ, những kỉ niệm ấy luôn để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Tôi mong sao,. những đứa trẻ bất hạnh không được sống trong tình yêu thương của mẹ thì sẽ sớm gặp lại mẹ, sớm được sống trong tình yêu thương của mẹ để cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt giống như tôi- kỉ niệm của tôi.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NC
9 tháng 2 2022 lúc 14:29

thưa các bạn,bạn ý đang hỏi các b ko trả lời thì đi ra oki? chứ ko phải cái hội chợ nghe chưa ?

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NP
9 tháng 2 2022 lúc 14:51

hello\

jkadshfldkjshfa

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
PN
9 tháng 2 2022 lúc 15:34

mẹ đấm con vở 

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
PS
9 tháng 2 2022 lúc 20:44

như vậy  đó là bài của người khác rồi

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
NH
11 tháng 2 2022 lúc 6:14

ôi hay ghê vậy

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
HL
5 tháng 4 2022 lúc 20:22

cái này rất rễ

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
PC
Xem chi tiết
NQ
Xem chi tiết
TH
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết
NM
Xem chi tiết
ND
Xem chi tiết
LD
Xem chi tiết
LN
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết