Có một ông lão bệnh nặng sắp chết nhưng ông rất sợ. Một người bạn tới thăm, ông liền than thở:
- Tôi chắc chết mất. Không biết chết có sướng không?
- Dĩ nhiên là sướng rồi.
- Sao ông biết?
- Nếu sau khi chết mà không sướng, người ta chết sẽ đều trốn về cả chứ. Đằng này chẳng thấy một người chết nào về cả, đủ biết chết là sướng rồi!
- Thế là ông kia không sợ nữa và cũng thanh thản ra đi.
thơ nhé:
Một cây chẳng bằng chân em
Ba cây chụm lại cao bằng đít em
Chủ đề: Truyện cười
Có các nhân vật: Cô giáo, Tùng và cả lớp
Câu chuyện như sau:
Cô giáo: Cả lớp hãy làm bài tìm x này.
Đề bài là: Tìm x, biết:
35×x+1=69
Cô giáo: Hãy làm cẩn thận dạng bài như thế này!
Cả lớp: Vâng ạ !
Một lúc sau, cô giáo thấy Tùng đang ngồi nói chuyện trong lớp.
Cô giáo: Tùng! Lên chữa bài cho cô.
Tùng đi lên làm bài. Tùng đứng trên đó một hồi, xong về chỗ. Cô giáo chữa bài của Tùng. Cô giáo thấy Tùng gạch chân dưới chữ x. Và dòng dưới là một câu lập luận:" Vì đề bài là tìm x. Nên em đã gạch chân dưới chữ x "
# Chúc bạn học tốt #
Tiên học lễ, hậu học văn
Bán tự vi sư, nhất tự vi sư
Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy
Không thầy đố mày làm nên
Học thầy không tày học bạn
Một kho vàng không bằng một nang chữ
Muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học
Ăn vóc học hay
Ông bảy mươi học ông bảy mốt
Dốt đến đâu học lâu cũng biết
Người không học như ngọc không mài
Trọng thầy mới được làm thầy
Một gánh sách không bằng một giáo viên giỏi
Thầy giáo là đường tinh, học sinh là đường đã lọc
Nhất quý nhì sư
Mồng một tết cha, mồng ba tết thầy
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Tiên học lễ, hậu học văn
Bán tự vi sư, nhất tự vi sư
Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy
Không thầy đố mày làm nên
Học thầy không tày học bạn
Một kho vàng không bằng một nang chữ
Muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học
Ăn vóc học hay
Ông bảy mươi học ông bảy mốt
Dốt đến đâu học lâu cũng biết
Người không học như ngọc không mài
Trọng thầy mới được làm thầy
Một gánh sách không bằng một giáo viên giỏi
Thầy giáo là đường tinh, học sinh là đường đã lọc
Nhất quý nhì sư
Mồng một tết cha, mồng ba tết thầy
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây