DN

Cô đơn trong lẻ loi, bóng gió một mình như hạt cát bay tới một vùng mới mà không ai níu giữ...Sa mạc bạn bạn tri kỉ của cát vậy mà cũng hiểu cho tâm hồn hạt cát bé nhỏ ấy đang làm gì, chỉ làm tổn thương họ bắng những lời nói, hành động chua xót, đau cay như con dao đâm thẳng vào chình trái tim đang rỉ máu kia. Liệu ai có thể chấp nhận???

P/s: Tình cảm gia đình hai từ sâu nặng mà lại ngược lại như vậy"cha-con"bucminh

DT
10 tháng 4 2016 lúc 19:59

Đã từng trải qua cảm giác này:D. Như bài thơ trên đây:

Cảm giác lòng đau buồn xót xa vô tận

Để rồi như con dao xuyên vào con tim nhỏ

Rồi cơn đau cũng sẽ qua đi

Đừng khóc nữa, hạnh phúc tới ngay đây

Bình luận (0)
DN
10 tháng 4 2016 lúc 20:30

Trái tim thì vẫn rỉ máu

Bới con tim cứ theo chiều mà đâm

Viết thương có lành lại?

Con dao hết lực đâm ?

Câu hỏi vẫn cứ ở tương lai

Giờ đây buồn tủi cô đơn

Bóng tối sầu u ám ảnh

Vướt địa ngục trần gian

Đi lên từ đôi bàn chân nhỏ

Sức mạnh động lực là đâybucminh

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
DN
Xem chi tiết
DN
Xem chi tiết
PP
Xem chi tiết
DT
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết
VL
Xem chi tiết
NL
Xem chi tiết
NM
Xem chi tiết
PP
Xem chi tiết