TH

Cho đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:

Thành bước ra ngoài hành lang, bước xuống đường. Gió bấc từng cơn thổi lạnh. Lá bàng súng vàng vung đầy trời tơi tơ như đàn bướm gặp bão. Anh vừa đi vừa nhìn thấy chao qua chao lại bước mát mình người con gái đã bị cuộc đời nghiệt ngã tước đi sạch trơn đêm đêm ngồi viết thư tự gửi trước ngọn đèn dầu đỏ quạch. Anh chợt nghĩ đến huyền thoại về loài yến huyết ngoài biển khơi đã nhả từng dạt máu để dệt nên chiếc tổ màu hồng quý giá. Rồi khi tàn lực kiệt, chim yến bay vút lên không trung, lao mình vào vách đá ngọn hoắt cho ngực vỡ lát.

Câu hỏi: Phân tích đánh giá số phận của Thảo Qua đoạn trích cuối cốt truyện " Ngườ sót lại của rừng cười" của Võ Thị Hảo.

Giúp mình xong câu này trước 8h30 nha mn.

Cảm ơn nhiều.

H24
30 tháng 8 lúc 20:02

-Do đề bắt phân tích nên mình sẽ chỉ ra chứ ko viết thành văn nha,nếu bn cần viết thành văn thì nhắn mình mình làm lại cho

1. Hình ảnh ẩn dụ về lá bàng rơi và loài yến huyết:

-Lá bàng súng vàng rơi tơi tả như "đàn bướm gặp bão" là hình ảnh ẩn dụ cho số phận mong manh, chịu nhiều biến động và bất trắc của Thảo. Cô giống như những chiếc lá rơi, bị cuốn trôi theo dòng đời mà không có khả năng chống đỡ.

-Hình ảnh "loài yến huyết" nhả từng giọt máu để dệt nên tổ, rồi cuối cùng kiệt sức và lao mình vào vách đá, tượng trưng cho sự hy sinh và tận cùng của nỗi đau. Thảo giống như loài chim ấy, đã trải qua quá nhiều đau thương và mất mát đến mức cuối cùng không còn gì để mất, dẫn đến sự tàn lụi cả về thể xác và tinh thần.

2. Số phận bi thương của Thảo:

-Thảo là hiện thân của một người phụ nữ phải chịu đựng nhiều đau khổ, bị cuộc đời tước đoạt hết những điều quý giá. Những lá thư cô viết cho chính mình là biểu hiện của sự cô đơn tột cùng, khi cô không còn ai để chia sẻ, chỉ còn biết tự an ủi và gặm nhấm nỗi đau trong lòng.

3. Sự đồng cảm của nhân vật Thành:

-Trong đoạn trích, Thành – người đàn ông nhận thức sâu sắc về nỗi đau và sự tàn lụi của Thảo – đã có những suy nghĩ và liên tưởng đầy ám ảnh về số phận của cô. Sự liên tưởng đến loài yến huyết cũng thể hiện sự cảm thông sâu sắc của Thành đối với Thảo, đồng thời là lời nhắc nhở về sự khốc liệt và bất công của cuộc sống.

====> Võ Thị Hảo đã xây dựng một hình tượng Thảo đầy bi kịch, một người phụ nữ bị cuộc đời tước đoạt mọi thứ, trở thành nạn nhân của số phận nghiệt ngã. Số phận của Thảo là biểu tượng cho những con người sống trong sự cô độc, bị tổn thương đến mức không còn gì để hy vọng, cuối cùng chỉ còn lại sự tàn lụi.

Bình luận (27)
H24
30 tháng 8 lúc 20:52

Bài văn nha bn :

Trong đoạn trích cuối của truyện "Người sót lại của rừng cười" của Võ Thị Hảo, số phận của nhân vật Thảo được khắc họa một cách bi thương và ám ảnh. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh ẩn dụ sâu sắc để miêu tả sự tàn lụi của Thảo, người phụ nữ phải chịu đựng những đau khổ và mất mát đến tột cùng, và qua đó, phản ánh sự khốc liệt của cuộc sống đối với những con người yếu đuối và cô đơn.

Ngay từ những câu đầu tiên, tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh lá bàng súng vàng rơi tơi tả trong cơn gió bấc lạnh lẽo như một ẩn dụ cho số phận mong manh của Thảo. Những chiếc lá vàng ấy, bay lả tả như "đàn bướm gặp bão", chính là biểu tượng cho sự bất trắc và khó khăn mà Thảo phải đối mặt. Cô giống như chiếc lá rơi, bị cuốn trôi bởi dòng đời mà không có cách nào chống đỡ hay thoát khỏi sự nghiệt ngã của số phận.

Một hình ảnh ẩn dụ khác, đầy sức mạnh và bi thương, là hình ảnh loài yến huyết ngoài biển khơi. Loài chim này nhả từng giọt máu để dệt nên tổ màu hồng quý giá, rồi khi kiệt sức, lao mình vào vách đá cho ngực vỡ nát. Hình ảnh này tượng trưng cho sự hy sinh tột cùng và sự đau đớn không lối thoát. Thảo cũng giống như loài yến huyết, đã phải trải qua quá nhiều đau thương và mất mát. Cuộc đời đã tước đoạt của cô mọi thứ quý giá, để cuối cùng, cô rơi vào tình trạng kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần.

Những lá thư mà Thảo tự viết và gửi cho chính mình là biểu hiện rõ nét cho sự cô độc tột cùng của cô. Không còn ai để chia sẻ nỗi lòng, Thảo chỉ biết tự an ủi và gặm nhấm nỗi đau trong sự cô đơn. Hành động này thể hiện sự tuyệt vọng và bất lực trước cuộc đời, khi mọi cánh cửa đã đóng lại trước mắt cô.

Trong đoạn trích, nhân vật Thành đã bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc đối với Thảo. Anh không chỉ nhận thức được nỗi đau của Thảo mà còn liên tưởng đến hình ảnh loài yến huyết, như một cách để hiểu rõ hơn về sự tàn lụi của cô. Sự liên tưởng này không chỉ cho thấy Thành cảm thông với Thảo, mà còn là một lời nhắc nhở về sự khốc liệt và bất công của cuộc sống đối với những con người yếu đuối.

Qua đoạn trích cuối của truyện "Người sót lại của rừng cười", Võ Thị Hảo đã thành công trong việc khắc họa một số phận đầy bi kịch. Thảo không chỉ là nạn nhân của cuộc đời nghiệt ngã mà còn là biểu tượng cho những con người sống trong sự cô độc và tổn thương. Tác phẩm không chỉ gợi lên lòng thương cảm đối với số phận của Thảo mà còn phản ánh một thực tế khốc liệt, nơi mà những con người yếu đuối thường phải chịu đựng những đau khổ và mất mát không đáng có.

Bình luận (1)

Các câu hỏi tương tự
DN
Xem chi tiết
DN
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết
DN
Xem chi tiết
SK
Xem chi tiết
DT
Xem chi tiết
DN
Xem chi tiết
TN
Xem chi tiết
DA
Xem chi tiết
DN
Xem chi tiết