Lời giải:
- Từ viết sai : căng nhà
- Sửa lại : căn nhà.
- Đáp án : b
Lời giải:
- Từ viết sai : căng nhà
- Sửa lại : căn nhà.
- Đáp án : b
Chọn chữ trong ngoặc đơn điền vào chỗ trống :
(xấu, sấu)
cây ...........; chữ ............
(căn, căng)
kiêu ...........; ............. dặn
(sẻ, xẻ)
san ...........; ............. gỗ
(nhằn, nhằng)
nhọc ..........; lằng ..........
(sắn, xắn)
......... tay áo; củ ............
(vắn, vắng)
.......... mặt; .......... tắt
Con hãy tìm từ viết sai trong câu sau :
Gia đình em sắp chuyển sang căng nhà mới.
Em là tổ trưởng. Để chuẩn bị họp tổ , em hãy:
Ghi vắn tắt những ý chính cần nói:
Điền d hoặc r vào chỗ trống và giải câu đố .
Hòn gì bằng đất nặn ......a
Xếp vào lò lửa nung ba bốn ngày.
Khi ra, ......a đỏ hây hây
Thân hình vuông vắn đem xây cửa nhà.
Là ..........
Va-ti-căng là đất nước có đặc điểm gì ?
A. Nhỏ bằng một phần năm Mô-na-cô
B. Rộng gấp đôi Hồ Tây của thủ đô Hà Nội
C. Rộng gấp năm lần Mô-na-cô
Trả lời câu hỏi dưới đây để chuẩn bị cho bài kể về một trận thi đấu thể thao
a) Đó là môn thể thao nào?……………
b) Em tham gia hay chỉ xem thi đấu?………………
c) Cuộc thi đấu tổ chức ở đâu? Tổ chức khi nào?……………………
d) Em cùng xem với những ai?………………………….....
e) Buổi thi đấu diễn ra như thế nào ? (căng thẳng, hào hứng, sôi nổi,….)………………………
g) Kết quả thi đấu ra sao?…………………
câu " da trời căng mịn và êm như nhung" sử dụng biện pháp gì?
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Cuốn sổ tay
Tuấn và Lân ra chơi muộn. Lúc đi ngang qua bàn Thanh chợt thấy quyển sổ để trên bàn. Tuấn tò mò, toan cầm lên xem. Lân vội can :
- Đừng ! Sao lại xem sổ tay của bạn ?
- Vừa lúc ấy, Thanh bước vào. Nghe Lân nói, Thanh bảo :
- Để mang ra sân cùng xem ! Các bạn đang đố nhau về các nước, nhờ tớ làm trọng tài.
Cả ba cùng chạy ào ra sân. Quyển sổ được mở ra. Những dòng chữ nắn nót ghi nội dung cuộc họp, các việc cần làm, những chuyện lí thú...
Thanh lên tiếng :
Đây rồi ! Mô-na-cô đúng là nước vào loại nhỏ nhất, diện tích chỉ gần bằng nửa Hồ Tây ở thủ đô Hà Nội. Nhưng Va-ti-căng còn nhỏ hơn : Quốc gia đặc biệt này rộng chưa bằng một phần năm Mô-na-cô. Nước lớn nhất là Nga, rộng hơn nước ta trên 50 lần.
Bốn, năm bạn cùng reo lên. Riêng Tùng chưa chịu thua :
- Thế nước nào ít dân nhất ?
- Tất cả nhìn nhau, rồi nhìn Tùng. Anh chàng vẻ rất tự tin :
- Cũng là Va-ti-căng.
- Đúng đấy! - Thanh giải thích- Va-ti-căng chỉ có khoảng 700 người. Còn nước đông dân nhất là nước Trung Quốc: hơn 1 tỉ 200 triệu.
- Trọng tài : người được cử ra để phân xử phải trái.
- Mô–na–cô : Một nước rất nhỏ ở Châu Âu.
- Diện tích : độ rộng của bề mặt sự vật.
- Va-ti-căng : nơi đặt tòa thánh Công giáo
- Quốc gia : nước, nhà nước.
Tuấn và Lân thấy vật gì trên bàn Thanh ?
A. Một cuốn sách
B. Một quyển sổ tay
C. Một hộp quà
hãy viết vắn tắt những điều em biết về một vị anh hùng có công lao to lớn trong sự nghiệp bảo vệ đất nước
mình chọn Ngô Quyền nên tả giúp mình với chứ khó lắm
Đọc truyện và trả lời các câu hỏi sau:
Ai có lỗi ?
Tôi đang nắn nót viết thì Cô-rét-ti chạm khuỷu tay vào tôi làm cho cây bút nguệch ra một đường rất xấu. Tôi nổi giận. Cô-rét-ti cười, đáp : "Mình không cố ý đâu !" Cái cười của cậu làm tôi càng tức. Tôi nghĩ cậu vừa được phần thưởng nên kiêu căng.
Lát sau, để trả thù, tôi đẩy Cô-rét-ti một cái đến nỗi hỏng hết trang tập viết của cậu. Cậu ta giận đỏ mặt, giơ tay dọa tôi, nói :"Cậu cố ý đấy nhé !"
Thấy thầy giáo nhìn, cậu hạ tay xuống, nhưng lại nói thêm : "Lát nữa ta gặp nhau ở cổng."
Cơn giận lắng xuống. Tôi bắt đầu hối hận. Chắc là Cô-rét-ti không cố ý chạm vào khuỷu tay tôi thật. Tôi nhìn cậu, thấy vai áo cậu sứt chỉ, chắc vì cậu đã vác củi giúp mẹ. Bỗng nhiên tôi muốn xin lỗi Cô-rét-ti, nhưng không đủ can đảm.
Tan học, tôi thấy Cô-rét-ti đi theo mình. Tôi đứng lại, rút cây thước kẻ cầm tay. Cậu ta đi tới, tôi giơ thước lên.
- Ấy đừng ! - Cô-rét-ti cười hiền hậu
- Ta lại thân nhau như trước đi !
Tôi ngạc nhiên, ngây ra một lúc, rồi ôm chầm lấy bạn. Cô-rét-ti nói :
- Chúng ta sẽ không bao giờ giận nhau nữa, phải không En-ri-cô ?
- Không bao giờ! không bao giờ ! - Tôi trả lời.
Về nhà, tôi kể chuyện cho bố mẹ nghe, tưởng bố sẽ vui lòng. Nào ngờ bố mắng: “Đáng lẽ chính con phải xin lỗi bạn vì con có lỗi. Thế mà con lại giơ thước dọa đánh bạn”.
- Kiêu căng : cho rằng mình hơn người khác, coi thường người khác.
- Hối hận : buồn, tiếc vì lỗi lầm của mình.
- Can đảm : không sợ đau, không sợ xấu hổ hay nguy hiểm.
- Ngây: đờ người ra, không biết nói gì, làm gì.
Cô- rét- ti làm gì khiến cho En-ri- cô nổi giận ?
A. Cô-rét-ti nói xấu En-ri-cô
B. Cô-rét-ti vẽ lên vở En-ri-cô
C. Cô-rét-ti chạm vào khuỷu tay En-ri-cô khiến nguệch ra một đường xấu trên vở