DM

7 GP sẽ dành cho câu trả lời hay nhất (tính đến 12h ngày 21/2 nha).

loading...

H24
20 tháng 2 2023 lúc 13:58

Mỗi nghề có một vị trí khác nhau trong xã hội, không có nghề nào không cao quý, không có nghề nào thấp hèn. Những thứ chúng ta lao động bằng chính công sức của mình là cao quý nhất. Chúng ta phải có tâm huyết, yêu nghề mà mình đã chọn. Cố gắng không ngừng để vươn lên, được mọi người tôn trọng. Những nghề mà chúng ta luôn coi là bình thường nhưng thực ra nó rất cao quý, nó giúp đất nước thêm phát triển, lớn mạnh hơn. Dù chỉ một chút nhưng cũng đã đóng góp, xây dựng đất nước. Những nghề phạm pháp, những kẻ lười biếng ăn mà không làm mới đáng không được coi trọng. Chúng ta không nên chê những người lao công, quét rác. Dù họ là những người lao động chân tay nhưng họ vẫn chăm chỉ, quý trọng công việc của mình và họ cũng xứng đáng được tôn trọng. Đống rác mà chúng ta thấy hôm nay bỗng dưng ngày mai biến mất. Đâu phải nó tự biến mất, các bác, các cô lao công đã dọn dẹp đường phố từ sáng sớm. Các bác công nhân cũng vậy. Chỉ là một nghề bình thường đối với chúng ta nhưng họ đã hi sinh bao nhiêu thứ chỉ để kiếm từng đồng lương. Họ vẵn xây dựng nhà cửa từ sáng đến tối, họ xây cho chúng ta nhà, nơi để ở. Một số người đã không may qua đời khi xây dựng. Những đồng tiền nhỏ bé ấy đâu thể làm họ sống lại được. Ai cũng cố gắng khi làm các công việc để xây dựng đất nước, làm cho đất nước thêm giàu mạnh. Chỉ cần chúng ta coi trọng họ, họ cũng cảm thấy vui trong lòng... Tôi mong mọi người sẽ tôn trọng những người lao động chân tay "NHỮNG NGƯỜI LÀM NGHỀ BÌNH THƯỜNG" để cuộc sống này trở nên bình đẳng, không phân chia giai cấp giàu nghèo, các nghề nghiệp với nhau.
(Em dốt văn lắm cô ạ, lúc thi được có mỗi 6-7 điểm thôi)

Bình luận (0)
DL
20 tháng 2 2023 lúc 19:47

Đâu là dấu mốc trưởng thành của cuộc đời bạn? Mười tám tuổi, hai mươi tuổi hay là ba mươi rồi bốn mươi.... Số tuổi không phải là dấu mốc của sự trưởng thành mà cuộc hành trình ta tìm đến thành công mới là đích thực là dấu mốc ấy. Con người ta phải đi trên chính đôi chân ta, biết mình sẽ phải làm gì và định hướng riêng để lập nghiệp, bắt đầu một trang mới của tuổi trẻ để bước ra "đời". Nhưng ta vẫn luôn do dự nghề nào mới quan trọng, mới thuận lợi cho bản thân thành công thì hãy nhớ ý kiến rất hay này: "Phần đông chúng ta cũng sẽ là người bình thường. Nhưng điều đó không thể ngăn cản chúng ta vươn lên từng ngày. Bởi luôn có một đỉnh cao cho mỗi nghề bình thường".

Thực vậy, ai trong chúng ta đều có vết nứt ở một mặt nào đó của bản thân. Ta không thể hoàn hảo, bởi thế nên chúng ta chỉ là người bình thường. Nhưng liệu chúng ta có cần chỉ sống một đời bình thường không?. Chúng ta vẫn có thể vươn lên từng ngày theo ý kiến trên nói. Ta vẫn có thể hoàn thiện phát triển bản thân, vẫn có thể học tập chăm chỉ, siêng năng cố gắng làm việc cống hiến đóng góp tài năng của mình cho đời cho xã hội. Vì sao lại thế?. Đó là bởi chúng ta làm một nghề, một công việc bình thường nhưng nghề nào cũng sẽ có một đỉnh cao của riêng nó. Cũng giống như ai ai cũng có một điều tốt của bản thân mình vậy. Ví như nghề lao động, đỉnh cao chính là trở thành người siêng năng đóng góp được nhiều nhất cho dự án. Hay cả nghề bán hàng hóa, đỉnh cao chính là quản lí rất nhiều cửa hàng. Qua những điều đó, ta có thể đúc kết lại rằng chỉ cần có sự siêng năng cố gắng vươn lên và dù làm bất kì mỗi nghề bình thường nào thì cuối cùng ta đều có thể chạm đến đỉnh cao, sự thành công của đời mình. Hay nói rõ hơn, chính là bởi con người ta sinh ra không phải để tan biến một cách lãng phí và ai ai cũng có thể góp phần cho đời, cho xã hội ngày càng phát triển. Đừng tự cho rằng mình không có sự tài năng, hay sự tự duy nhạy bén tốt đẹp như người khác mà cứ ề à không muốn đôi chân mình đi tiếp. Bởi khi ấy, đời ta trở nên vô nghĩa và nhạt nhẽo biết nhường nào. Hơn nữa, nếu không có "nghề bình thường" thì làm sao những "nghề vô thường" được tồn tại?. Nếu không có những "con người bình thường" thì làm thế nào những "con người vô thường" có thể phát huy rõ tài năng sức mạnh trí tuệ của họ?. Thế nên, ta mới nói rằng nếu sinh ra không được giỏi giang, chúng ta hãy cứ là chính mình làm một con người bình thường. Ta sống có nghĩa, sống tốt đẹp với chính bản thân, xã hội và những người xung quanh mình. Ấy là điều mà mỗi chúng ta ai cũng cần hiểu rõ, làm theo. Theo em, không bao giờ được có một con người nào khinh thường những người bình thường, nghề bình thường. Bởi ai trong chúng ta đều có quyền được đi lên, được sống theo cách mà mình muốn và được làm một nghề nghiệp phù hợp với sức lực tài năng của bản thân. Nghề nào cũng vậy, luôn có sự đỉnh cao dành cho chính nó. 

Khép lại, cuộc đời con người bình thường hay người vô thường đều cần có từ ý nghĩa, từ đóng góp, từ đỉnh cao thành công. Mọi sự cố gắng và nỗ lực hôm nay của bất kì ai hay của người làm nghề bình thường nào đều xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn cho ngày mai. Vậy còn bạn, bạn để cố gắng chạm đến đỉnh cao của nghề nghiệp bản thân chưa?. Câu trả lời nằm ở chính suy nghĩ của ta.

Bình luận (1)
NV
20 tháng 2 2023 lúc 20:18

Không nghề nào thấp hèn, không nghề nào không cao quý. Mỗi nghề đều có một vị trí khác nhau trong xã hội này. Nghề nghiệp của chúng ta do chúng ta bỏ ra công sức phải là nghề cao quý và đáng tôn trọng nhất. Mỗi người có một nghề nghiệp riêng phải có quyết tâm, yêu quý nghề nghiệp và con đường mình đã chọn. Phải quyết tâm cố gắng không ngừng, phải vươn lên để được mọi người tôn trọng. Có rất nhiều nghề chúng ta coi là bình thường nhưng nó rất cao quý và rất có ích cho xã hội. Mặc dù nghề đó chỉ đóng góp một phần công sức nhỏ thôi nhưng cũng đủ để xây dựng đất nước. Chúng ta đã mắc một sai lầm thường gặp đó là khinh thường, chê trách những người lao công, quét rác. Việc đó là không thể chấp nhận được. Nghề lao công, quét rác đóng góp rất lớn cho xã hội chúng ta, giúp môi trường chúng ta sống trong sạch, sạch sẽ hơn. Chúng ta nên chỉ trích, phê bình những người lười biếng không làm việc chỉ ngồi không ăn lương. Những người đó mới đáng là không được coi trọng. Còn nghề lao công, họ là những người hùng, đã giúp chúng ta dọn dẹp sạch sẽ những đường xá, .... Trong khi chúng ta đang ngủ trên chiếc giường thì họ đã dậy sớm để dọn dẹp khu phố, dọn dẹp những bãi rác do chúng ta gây ra. Chỉ cần chúng ta coi trọng họ, họ sẽ cảm thấy họ là một phần quan trọng của xã hội. Nên hãy '' Tôn trọng những người làm nghề bình thường '' để cuộc sống này không có sự thiên vị, tân bốc, không phân chia giai cấp giàu nghèo với nhau. 

Bình luận (0)
DH
21 tháng 2 2023 lúc 10:02

Tôi còn nhớ trong tác phẩm “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ”, Nguyễn Ngọc Thuần từng viết: “Người sống là một âm thanh nên khi sống, người ta sẽ gây nên tiếng vang bằng chính cuộc sống của mình.”Tôi từng sống trong những ngày mơ hồ khi chưa biết làm gì bởi tôi tự thấy bản thân mình không lấy đến một điểm nổi bật. Nhưng câu nói “Phần đông chúng ta cũng sẽ là người bình thường. Nhưng điều đó không thể ngăn cản chúng ta vươn lên từng ngày. Bởi luôn có một đỉnh cao cho mỗi nghề bình thường” của Lữ Thừa Ân đã đánh thức tâm trí tôi. Tôi nhận ra mình không cần thiết phải trở thành một cá thể nổi bật, chỉ cần tôi có thể sống đúng với những gì mình đang có, phát huy hết năng lực của mình, tôi vẫn có thể tạo được “tiếng vang” bằng chính cuộc sống của mình. 

       Những vĩ nhân luôn là nguồn cảm hứng cho mỗi người chúng ta nỗ lực để tạo ra những thành tựu đột phá cho nhân loại cho nhân loại. Nhưng sự thật là “phần đông chúng ta cũng sẽ là người bình thường”, mong ước được tạo ra một thành tựu nổi bật như họ không nằm trong tầm tay ta. Song chữ “bình thường” có phải là trở ngại để chúng ta tạo nên một sự đột phá khác hay không? Một cọng hành hay một cây bao báp khi phát triển đến một mức độ nào đó cũng sẽ dừng lại, chỉ có con người tồn tại với sự phát triển không giới hạn. Ngay cả khi chúng ta chỉ là người “bình thường” cũng không bao giờ cản bước ta chinh phục những thành công, đích đến khác. Trong câu nói của Lữ Thừa Ân có một cụm từ tôi rất ấn tượng “luôn có đỉnh cao cho mỗi nghề bình thường”. Phải chăng đó mới là điều chúng ta cần vươn tới thay vì cứ níu giữ cho mình những vộng tưởng xa vời hiện thực. Tôi chợt nhớ đến lời của mục sư Martin Luther King “Nếu một người được gọi là phu quét đường hãy quét những con đường như Michelangelo đã vẽ tranh, hãy quét những con đường như Beethoven đã soạn nhạc và hãy quét những con đường như Shakespeare đã làm thơ. Người phu quét đường cần phải quét những con đường sạch tới độ tất cả những thiên thần nơi thiên đàng, lẫn con người trên trần gian sẽ phải dừng lại và nói rằng: “Đây là người quét đường vĩ đại, người đã làm thật tốt công việc của mình ”. Khi chúng ta làm việc bằng cả cái “tâm” ắt sẽ có “tầm”, ta không cần làm công việc của vĩ nhân mà vẫn trở nên “vĩ đại”. Không quan trọng chúng ta ở đâu và làm công việc gì, chúng ta cần tỏa sáng ở nơi mình đang đứng. 

       Có những ngày tôi từng sống lặng lẽ và tồn tại nhạt nhòa vì tự ti vì chính bản thân mình. Nhưng cũng nhờ câu nói của Lữ Thừa Ân đã giúp tôi nhận ra giá trị cuộc sống của chính mình. Tôi tin rằng mỗi người xuất hiện trong xóm trọ trần gian tạm bợ này đều có một số phận và sứ mệnh riêng. Nhưng tôi hiểu một điều

                                             “Nếu là con chim chiếc lá 

Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh”

Ngay cả khi tôi không phải một mảnh ghép hoàn hảo hay một cá thể xuất sắc, tôi muốn được vươn tới “Một cuộc sống bình thường đến cao cả” ( Shakespeare )

 
Bình luận (0)
TN
10 tháng 3 2023 lúc 21:33

Phần đông chúng ta cũng sẽ làm người bình thường ,đúng vậy hầu hết khi sinh ra và lớn lên chúng ta sẽ là những người bình thường không có tài năng bẩm sinh . Nhưng chúng ta có thể tự mình rèn luyện để trở nên khác biệt với người khác , chúng ta không nên nghĩ mình chỉ là một con người bình thường có cố găng thì cũng không khá lên được và không chịu cố gắng vươn lên hằng ngày . Tuy chúng ta có thể sinh ra trong một gia đình bình thường không có điểm gì nổi bật nhưng chúng ta không được nhụt trí ,hãy nhìn vào những điều mới mẻ và chúng ta có thể bứt phá ,phá bỏ định kiến , hãy nghĩ chúng ta là những người bình thương nhưng có ý chí vươn lên vậy là ta có thể có điểm khác biệt với người khác . Trong cuộc sống hằng ngày chúng ta có thể làm những công việc bình thường như những người khác nhưng trong những công việc đó đều có những người hơn chúng ta và chúng ta cũng có thể hơn một số người , ví dụ : chúng ta cùng làm việc với ai đó một khoảng thời gian dài nhưng người ta nhờ làm việc chăm chỉ hơn chúng ta mà được tôn trọng hơn chúng ta . Nhưng trong thời gian người khác đang cố gắng từng ngày thì chúng ta lại không có trí tiến thủ chỉ làm tròn bổn phận của mình mà không có cố gắng thì sẽ luôn luôn thua thiệt người ta và dần dần người ta đạt những trình độ cao hơn mà mình chỉ dậm chân tại chỗ thì mãi mãi làm người bình thường mà thôi . Vậy nên chúng ta cần nỗi lực từng ngày hãy phấn đấu hơn trong công việc và cuộc sống .

Bình luận (0)