Hãy viết mở bài phân tích đoạn văn dưới đây:
Đón cháu ngoại, Giả mẫu xót thương trẻ mồ côi
Vũ Thôn quay lại, thấy Trương Như Khuê, người vùng này, là bạn đồng liêu và cũng bị cách chức như mình. Từ ngày bị cách, y về ở nhà. Khi được tin tòa Trung Thư xin cho những người ấy được phục chức, y liền chạy vạy các nơi. Gặp Vũ Thôn, y vội lại chào và báo tin. Vũ Thôn mừng lắm, nói chuyện mấy câu rồi hai người từ giã chia taỵ Lãnh Tử Hưng biết chuyện, vội hiến một kế, bảo Vũ Thôn nhờ Lâm Như Hải nói giúp với Giả Chính ở trong kinh. Vũ Thôn lĩnh ý, từ biệt về nhà, tìm tờ quan báo xem thì quả có thực. Hôm sau hắn đem chuyện đó bàn với Lâm Như Hải. Như Hải nói:
- May quá! Từ khi nhà tôi mất, nhạc mẫu tôi ở Kinh thường lo cháu gái không ai trông nom, có lần đã cho người nhà mang thuyền đến đón. Nhưng vì cháu hãy còn mệt chưa đi được ơn ông dạy cháu bấy lâu, chưa biết lấy gì cảm tạ. Gặp dịp này lẽ nào tôi lại không hết lòng báo đáp. Xin ông cứ yên tâm. Tôi định viết thư nhờ ông anh vợ giúp đỡ, gọi là tỏ chút lòng thành. Trong thư tôi đã nói rõ cả rồi, có phí tổn gì ông cũng đừng nghĩ đến.
(Trích chương 3 tiểu thuyết Hồng lâu mộng của Tào Tuyết Cần)
Không nói thì có lẽ ai cũng biết rằng Tào Tuyết Cần - Tào Dần là một nhà thơ, nhà văn rất nổi tiếng và tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng là một trong tứ đại danh tác của văn học cổ điển Trung Quốc rất nổi tiếng. Đặc biệt là đoạn trích: "Đón cháu giả ngoại....đừng nghĩ đến trong chương 3, tấm lòng giúp đỡ, sự biết ơn biết nghĩa của những nhật vật đã được thể hiện qua cuộc đối thoại, hoàn cảnh của họ.