Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Hà Nội , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 1
Số lượng câu trả lời 4
Điểm GP 0
Điểm SP 1

Người theo dõi (1)

CL

Đang theo dõi (0)


Câu trả lời:

Bức tượng Zeus và Ganymede

Bức tượng đất nung khắc họa thần zeus và anh hùng Ganymede được tìm thấy ở thành phố Olympia cổ xưa, nay là thành phố Ellis. Tượng được tạc năm 470 trước công nguyên.

Nhóm Zeus và Ganymede là một nhóm bức tượng đất nung đa hình. Các tác phẩm nghệ thuật cổ xưa miêu tả Zeus lấy Ganymede trẻ trung đến Núi Olympus được tạo ra trong quý đầu tiên của thế kỷ V và bây giờ được trưng bày gần nơi nó được tìm thấy trong Bảo tàng Khảo cổ học Olympia. Đây có lẽ là một trong những kho bạc của Olympia; các lý thuyết trước đó cho rằng nó đương đại với đền thờ thần Zeus. Kích thước của hình là không bình thường - nó nhỏ hơn kích thước thực, nhưng tốt hơn kích thước bình thường cho một hình đất nung.

Hai ngón tay được kết nối với nhau. Cánh tay phải của Zeus đi dưới cánh tay phải của Ganymede, bị gãy dưới vai và gần như hoàn toàn bị mất. Trong tay trái, Zeus cầm một cây gậy gỗ. Zeus mặc một chiếc áo dài treo lơ lửng trên cánh tay trái và hông. Phần thân trên của anh lộ ra nhưng chiếc áo dài hoàn toàn che lưng anh. Chân của thần đang ở tư thế căng thẳng, chân trái của anh ta thò ra qua một khoảng trống trong áo dài. Anh ta là chân trần. Một phần của chân trái được bảo quản kém, giống như cạnh của áo dài và có tổn thương chân phải, khuỷu tay trái và đầu. Đầu bị hư hỏng của anh, được làm từ một mảnh đất sét riêng biệt, được trang trí với một chiếc mũ với những lọn tóc có trật tự phát ra từ bên dưới nó. Độ sắc nét của cằm anh nổi bật. Nụ cười hạn chế của anh là một hình thức muộn của cái gọi là "nụ cười cổ xưa".
Hình dáng hoàn toàn trần trụi của Ganymede mảnh khảnh hơn Zeus và đã được tái tạo lại từ một số lượng lớn các mảnh. Ngoài cánh tay, một phần ngực, chân và vùng mu của anh bị thiếu. Ganymede cũng đội một chiếc mũ và có cùng một chiếc khóa xoắn ốc được sắp xếp cẩn thận bên dưới nó. Mái tóc dài treo trên cổ và vai anh. Biểu cảm của anh căng thẳng, nghiêm túc và trầm ngâm, trái ngược hẳn với biểu hiện hài lòng của Zeus. Trong tay trái, Ganymede cầm một con gà mái, một món quà chung liên quan đến pederasty vào thời điểm đó. Các tàn dư của sơn tồn tại ở nhiều nơi, đặc biệt là áo dài màu nâu đỏ của Zeus với các đường màu nâu sậm ở các cạnh và bộ râu đen, tóc và mũ. Thiên Chúa đứng trên một cơ sở kiến trúc trong hình dạng của một đầu hồi.

Những phần đầu tiên của nhóm mảnh vỡ được tìm thấy vào năm 1878 ở khu vực Tây Nam và Tây của sân vận động ở Olympia, gần bề mặt. Ngày nay, bức tượng đã được xây dựng lại càng nhiều nhưng không đầy đủ, được lưu giữ trong bảo tàng khảo cổ địa phương.

Câu trả lời:

Gia đình tôi vốn thuộc dạng cùng đinh nghèo túng nhất cái làng này, đã không có đủ cơm ăn áo mặc, lại thiếu nhà nước một suất sưu…Mấy hôm nay tôi phải chạy vạy ngược xuôi để kiếm tiền nộp thuế cho chồng – anh Dậu. Đã đến ngày nộp sưu mà tôi vẫn chưa có đủ tiền, thế là cai lệ và người nhà lí trưởng đến đòi nợ và xông vào nhà bắt chồng tôi đang ốm trên giường lôi ra đình…

“Ôi trời ơi!” – tôi thất thần thốt lên một cách đau đớn. Chồng tôi được người ta trả về rũ rượi như một cái xác chết. Tôi hoảng sợ và đau đớn hơn khi gọi mãi nhưng anh ấy chẳng tỉnh, may sao nhờ có bà con xung quanh đến cứu giúp, chồng tôi đã từ từ mở mắt. Nước mắt tôi lăn dài trên má, không hiểu sao người ta lại đối xử với nhau tàn nhẫn như thế.


Bà lão hàng xóm thương tình mang đến cho tôi bát gạo để nấu cháo. Được miếng ăn, tôi luống cuống đi nấu cháo và mang ra cho chồng mình vì anh ấy đã kiệt sức do đòn roi và mấy ngày qua cũng chưa có miếng gì trong bụng. Sức đâu mà chịu nổi. Tôi thầm nghĩ nếu húp xong bát cháo này thì anh Dậu sẽ khỏe lại thôi.

Nhưng cuộc đời quả thật trớ trêu, khi chồng tôi bưng bát cháo lên chưa kịp húp miếng nào thì…”Sầm” – tiếng đập cửa cai lệ và người nhà lí trưởng hùng hổ xông vào nhà. Trước sự hung hăng và dữ tợn ấy, chồng tôi hoảng quá, để bát cháo xuống và lăn đùng ra phản, không nói được câu gì. Nhìn mà xót cho anh ấy, tôi bỗng cảm thấy mình có lỗi….Che giấu sự hoang mang lo sợ của mình, tôi cố gắng bình tĩnh…run run van xin cho mình được khất nợ:

- Nhà cháu đã túng lại còn phải đóng suất sưu của chú nó nữa, nên mới lôi thôi như thế. Chứ cháu có dám bỏ bê tiền sưu của nhà nước đâu? Hai ông làm phúc nói với ông lí cho cháu khất…

Tôi chưa kịp nói hết câu, tên cai lệ đã trợn ngược hai mắt, thật ghê tởm và đáng sợ, hắn quát xối xả vào mặt tôi như để hả giận. Vì chồng mình, tôi vẫn thiết tha cầu xin, chỉ mong cho mình được khất nợ, qua ngày hôm nay thôi đối với tôi lúc bấy giờ cũng thật nhẹ nhỏm…Tên cai lệ vẫn bỏ ngoài tai lời van xin cầu khẩn của tôi, giọng hầm hè hù dọa rồi ra lệnh cho tên người nhà lí trưởng :

- Không hơi đâu mà nói với nó, trói cổ thằng chồng nó lại, điệu ra đình kia!

Tên người nhà lí trưởng hắn cứ lóng ngóng ngơ ngác, hình như ko dám hành hạ một ng` đang đau ốm, sợ xảy ra chuyện gì... Bỗng đùng đùng, tên cai lệ giật phắt cái sợi dây thừng sầm sập chạy ngay đến chỗ chồng tôi đang nằm định trói gô anh Dậu lại. Tôi vô cùng hoảng sợ và xám mặt, vội vàng chạy lại đỡ lấy tay hắn mà cầu xin:

- Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho!

Bất ngờ hắn bịch vào ngực tôi mấy phát đau đớn và nói như hét:

- Tha này! Tha này!

Dường như chưa đủ để thỏa mãn thói tàn ác,hành hạ người khác, hắn lại sấn đến để trói chồng tôi. Đối với tôi, chồng con là tất cả, tôi có thể chịu đau đớn tủi nhục đến mấy cũng được nhưng không thể đứng nhìn chồng con bị hành hạ tàn nhẫn như thế. Tức quá không thể nhịn được, tôi đành liều mạng cự lại:

- Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ!

Hắn vẫn không vừa, liền tát vào mặt tôi một cái mạnh như búa bổ rồi cứ sấn đến chỗ anh Dậu…Bị dồn nén đến mức đường cùng,đã đến nước này rồi, tôi không thể chịu được nữa, dùng cái tình để van xin cũng không được, dùng cái lý cũng không thể nào khất nợ dù chỉ một ngày…Tôi thấy mình đã quá cam chịu nhẫn nhục, nghiến hai hàm răng, tôi quát:

- Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem!

Tên cai lệ vẫn hung hãn bước tới chỗ chồng tôi. Bất giác, tôi túm lấy cổ hắn ấn dúi ra cửa, bịch cho mấy phát vào bụng. Tôi vớ được cây gậy của hắn, hai bên giằng co nhau, áp vào vật nhau rối túm tóc lẳng cho một cái, ngã ngào ra thềm. Dường như sức lẻo khoẻo của những người nghiện ngập lại không bằng được với sức của người đàn bà lực điền như tôi, nhất là trong khi lòng ngập nổi oan ức, căm phẫn.

Tôi vẫn chưa nguôi cơn giận, cứ nghĩ đến cảnh chồng mình sắp bị hành hạ là ruột gan cứ như nóng lên, bất chấp hậu quả ra sau tôi cũng không sợ, lúc này tôi không còn thấy sợ, dẫu tôi cũng thừa biết rằng đụng tới cai lệ và người nhà lí trưởng cứ như đụng với “trời”, sẽ không sống được bình yên nhưng biết làm sao đây! Tôi đã nhịn quá nhiều và đã đến lúc không thể nhịn được nữa…

 

 

 

 

 

ko phải của mình 

mình lấy của một bài từ 2015