Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Đăk Lăk , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 82
Số lượng câu trả lời 273
Điểm GP 30
Điểm SP 251

Người theo dõi (86)

VN
KL
NC

Đang theo dõi (126)

H24
KH

Câu trả lời:

I. Mở bài: giới thiệu mẹ em
Gia đình em có 4 người là ba, mẹ, anh của em và em. Nhà em ai cũng yêu thương nhau và chăm sóc lẫn nhau. Ba mẹ em luôn cố gắng nỗ lực làm việc để nuôi chúng em ăn học nên người. chính vì thế mà em rất yêu thương ba mẹ em. Người mà em yêu thương nhất trong gia đình là mẹ, người dù rất yêu thương em nhưng không bao giờ ba nói ra. Mẹ luôn làm tất cả mọi chuyện để chúng em được vui vẻ và no ấm.

II. Thân bài: nêu cảm nghĩ của em về mẹ
1. Nêu cảm nghĩ về ngoại hình và tính tình

a. Nêu cảm nghĩ về ngoại hình
- Mẹ em năm nay 46 tuôi
- Mẹ em thuộc dáng người mũm mĩm
- Mẹ em có đôi mắt đen láy
- Mũi mẹ rất cao và thẳng
- Miệng mẹ cười duyên
- Mái tóc đen láy
b. Nêu cảm nghĩ về tính tình của mẹ
- Mẹ rất hiền hòa và yêu thương mọi người xung quanh
- Đôi lúc mẹ rất nghiêm khắc
- Mẹ luôn quan tâm và giúp đỡ mọi người xung quanh
- Mẹ luôn lắng nghe và thấu hiểu mỗi khi em có chuyện buồn
2. Nêu cảm nghĩ về những kỉ niệm sâu sắc với mẹ
- Mẹ thường thưởng cho em mỗi khi em học tốt
- Mỗi khi bị sốt mẹ đều thức để chăm em
3. Vai trò của mẹ đối với em
- Mẹ luôn là tấm gương sang để em học hỏi và noi theo
- Mẹ là nguồn sống là nguồn động lực cho em nên người
- Mẹ là bờ bên yêu thương mỗi khi em buồn

III. Kết bài
Nêu tình cảm của em đối với mẹ

Câu trả lời:

Ngay từ khi còn nhỏ, ắt hẳn ai trong chúng ta cũng từng nghe qua câu thơ này:

“Công cha nặng lắm ai ơi

Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang.”

Đúng vậy! Tình yêu thương mà cha mẹ đối với con cái là vô bờ bến, là điểm tựa bình yên để chúng ta trở về sau những va vấp trong cuộc sống. Và hôm nay, tôi muốn dành tất cả tình cảm của mình cho người mẹ đã khổ cực suốt đời vì con.

Mẹ tôi xuất thân từ gia đình làm nông nên mẹ đã sớm chịu vất vả từ nhỏ. Đến khi lập gia đình, sinh con đẻ cái, những vất vả gian lao của mẹ lại như thêm chồng chất. Nhìn làn da mịn màng thời thiếu nữ của mẹ giờ đây khô ráp sạm nắng, đôi bàn tay sần sùi vết chai, cả mái tóc đã điểm vài sợi tóc bạc,…mà tôi không khỏi chạnh lòng. Nhưng, điều làm tôi buồn nhất khi nhìn thấy chính là đôi mắt của mẹ. Mắt mẹ giờ đây đã nhuốm màu mệt mỏi với những quầng thâm nơi mi mắt. Mẹ cơ cực là vậy, chăm chỉ làm lụng là vậy cũng chỉ mong mang lại hạnh phúc cho tổ ấm bé nhỏ của mình.

Hàng ngày, mẹ phải dậy sớm ra đồng làm việc tới tận trưa đứng bóng mới về. Tấm lưng của mẹ ướt đẫm mồ hôi, mẹ với tay cầm chiếc quạt lá mà phe phẩy để xua tan cái nóng oi bức đang vây bủa. Ấy vậy mà, vừa về đến nhà, mẹ lại phải đi chợ rồi nấu ăn cho cả gia đình. Vất vả là thế nhưng mẹ luôn đối xử dịu dàng với chị em chúng tôi. Mẹ ân cần chăm từng miếng ăn cho em nhỏ, ân cần hỏi han việc học tập của người chị lớn. Mẹ không quan tâm mình vất vả ra sao mà chỉ để ý hôm nay các con đã ăn học như thế nào. Nhìn nụ cười hiền hậu, đôi mắt ánh lên niềm hạnh phúc của mẹ khi chăm sóc chúng tôi, lòng tôi lại trào dâng một tình cảm bao la dành cho người phụ nữ giàu đức hi sinh ấy.

Ngày bé tôi hay nghịch ngợm, bị mẹ mắng, tôi đã rất ghét mẹ. Tôi tự hỏi tại sao mẹ lại có thể mắng con của mẹ như thế rồi khóc rấm rứt khi không có mẹ. Còn bây giờ, khi đã lớn hơn, tôi lại thắc mắc vì sao mẹ lại có thể hi sinh cả cuộc đời mình vì chồng vì con như thế. Mất đi tuổi thanh xuân, mất đi vẻ đẹp mặn mà của người phụ nữ, lại phải làm việc chăm chỉ để vun vén cho gia đình, hẳn mẹ đã rất mệt mỏi! Thế nhưng, mẹ không hề than phiền lấy một câu. Đối với mẹ, nhìn thấy gia đình êm ấm, đàn con ăn học tới nơi tới chốn là mẹ đã mãn nguyện lắm rồi. Chỉ cần nghĩ tới đôi tay chai sần của mẹ, rồi nụ cười hiền từ thấm đẫm gian truân, lòng tôi không khỏi bồi hồi, xót xa để rồi tình thương tôi dành cho mẹ lại ngày một sâu đậm.

Mai này khi tôi đã trưởng thành, có đủ khả năng để bước ra ngoài thế giới, tôi vẫn luôn muốn trở về quê hương. Bởi vì nơi đó có cánh đồng rộng lớn, có khóm tre mát rượi gắn với tuổi thơ, và quan trọng hơn hết, mẹ vẫn luôn đứng đó, đợi tôi trở về

Câu trả lời:

Nhà văn Amerson đã từng viết: “Một ngày cho công việc cực nhọc, một giờ cho thể thao, cả cuộc đời cho bạn bè vẫn còn quá ngắn ngủi”. Thật vậy, tình cảm bạn bè, theo cách nhìn một cách chính xác, đó là một trong những tình cảm quan trọng của con người.

Ai trong số chúng ta, ít nhiều cũng phải có lấy một người bạn, để cùng san sẻ những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống. Mặt khác, một người bạn chân chính phải là người biết chỉ ra những khuyết điểm của nhau để giúp nhau ngày càng hoàn thiện hơn. Có lẽ, như vậy, chưa đủ để nói lên tầm quan trọng của người bạn đối vs ta. Nhưng, ta không thể sống nổi nếu thiếu tình bạn phải chăng?

Hằng ngày, ta tiếp xúc vs rất nhiều người, nhưng có mấy ai trong số họ là “bạn” của ta? Từ “bạn” có vẻ nghe rất đơn giản nhưng ẩn trong đó là cả một sự phức tạp để hình thành nên tình bạn. Ngay từ lúc sinh ra, chúng ta đã bắt đầu biết làm bạn vs những món đồ chơi yêu thích, vs những con thú cưng trong nhà, vs bất cứ thứ gì làm cho ta vui, ta hạnh phúc. Vậy một người bạn có phải là người mà ta cảm thấy vui khi ở bên họ? Đó chính là định nghĩa của tình bạn phải không?

Tất cả chúng ta rồi ai cũng phải lớn lên, gặp gỡ nhiều hơn, tiếp xúc nhiều hơn, va chạm vs thực tế cũng nhiều hơn, và mỗi khi xã hội phát triển thì càng làm cho con người khép lòng mình lại, bó hẹp mình lại trong một góc của xã hội, đi xa dần cái gọi là “tình bạn” thật sự. Bây giờ, có khi người ta đã quên mất cái định nghĩa về tình bạn chân chính. Người ta chỉ kết bạn theo vẻ bề ngoài mà quên đi cái con người thật của họ. Người ta chỉ quan tâm xem: nhà người đó có giàu không, có xe hơi xịn không, có phải là hotboy hay hotgirl không, bố mẹ người đó có phải là “cán bộ cao cấp” không? Và còn rất nhiều, rất nhiều thứ khác nữa. Tình bạn như vậy liệu có giữ được bền lâu mãi mãi không? Câu trả lời chắc chắn là KHÔNG. Bởi vì đó là tình bạn chớp nhoáng, bị những thứ vậy chất bên ngoài che phủ, chẳng thể phân biệt nổi đúng hay sai, cái gì có lợi hay cái gì có hại. Tình bạn “không chân chính” như vậy thì không nên tồn tại ở trong xã hội này mới đúng.

Kết bạn vs những người tốt không khó, nhưng giữ cho tình bạn lâu dài mới khó. Đôi bạn thân thiết phải là khi họ giống như khí ôxi và những thanh sô-cô-la, ta cần có nó để sống và thêm yêu cuộc sống này hơn. Vì sao lại là khí ôxi và sô-cô-la? Chắc có lẽ, ôxi tượng trưng cho sự quan trọng của tình bạn vs mỗi con người. Tình bạn có thể giúp ta vượt qua những rào cản trong cuộc sống tự tin hơn trong mọi công việc và biết sống vì mọi người. Còn thanh sô-cô-la, nó tượng trưng cho vị đắng nhưng trong đó cũng có ngọt của tình bạn. Đôi khi, ta giận một người bạn vì những lí do vu vơ mà đến hàng tuần, thậm chí cả tháng cũng không nói chuyện vs nhau, nhưng cũng trong lúc đó, ta nhận ra, thế nào là một người bạn đích thực, một người bạn mà mình đang mong đợi và cũng có thể bạn suy nghĩ rằng: vì sao mình lại chọn người bạn đó chứ không phải là người khác. Nếu bạn có câu trả lời thì tức là bạn đã có một người bạn thật sự. Có hàng nghìn lí do để kết luận về tình bạn. Ta sẽ có một mối quan hệ tốt khi những lí do mà ta đưa ra là trong sáng. Và nếu không có sự yêu thương tin tưởng thì tình bạn của ta chỉ giống như một người “khách trọ” qua đường mà thôi.

Tình bạn sẽ bền vững hơn nếu như ta biết chia sẻ sở thích, bên nhau trong những vui buồn ưu tư của cuộc sống. Nếu ta không chỉ tràn đầy nhiệt huyết mà còn tạo thành một đội mạnh, nếu ta cùng viết báo để kiếm nhuận bút, cùng tặng thiệp handmade cho thầy cô nhân dịp 20/11, cùng chơi một môn thể thao mà cả bạn và ta cùng yêu thích,… vậy thìu xem như người bạn tốt của ta đã xuất hiện và luôn luôn ở rất gần ta. Vì vậy, hãy chọn bạn vì những phẩm chất bên trong con người họ hay vì sở thích chung thay cho gia thế của người đó, ta sẽ có được những phút giây thoải mái khi ở bên những người bạn như vậy.

Khi bị điểm kém, khi bất đồng quan điểm vs anh chị em, khi thất tình, hay vì bất cứ lí do nào không vui, bạn có thể gọi điện thoại hàng giờ vs người bạn mà mình yêu quý. Bạn ấy sẽ lắng nghe, thông cảm, an ủi, còn ta sẽ dễ chịu hơn rất nhiều. Khi hạnh phúc, lúc vui vẻ, bạn ấy là người đầu tiên mà ta muốn chia sẻ những cảm xúc ấy. Bạn ấy sẽ biết chia nhỏ nỗi buồn và nhân đôi niềm vui, bạn ấy luôn chân thành và không bao giờ ghen tị vs bạn. Đó là một người bạn cực kì tuyệt vời.

Vậy, bạn đã duy trì tình bạn đó ra sao? Xin hãy trân trọng tình bạn và cho bạn ấy biết bạn ấy có ý nghĩa vs ta như thế nào. Hãy cho như những gì ta đã nhận từ bạn ấy. Những việc ta nên làm là chúc mừng khi bạn ấy có chuyện vui và an ủi khi bạn ấy buồn. Và khi có một tình bạn chân thành thì đừng bao giờ rằng điều đó là thừa thải.

Cuộc sống luôn luôn co nhiều thay đổi, nó sẽ làm cho tình bạn của chúng ta có nhiều khoảng cách. Và một người bạn chân thành thì sẽ không để cho khoảng cách ngăn cách tình bạn. “Nếu trái tim bạn là một đoá hồng, miệng bạn sẽ thốt ra những lời ngát hương”. Nếu sống trên đời mà không có tình bạn thì ai sẽ là người cùng ta đi hết chặng đường dài của cuộc đời. Vì vậy: hãy coi tình bạn là một thứ vô giá và đừng bao giờ chối bỏ nó, điều đó sẽ làm cho ta hối hận đấy!