Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết những lời mẹ ru
Công cha nghĩa mẹ cao vời,
Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta.
Nên người con phải xót xa,
Đáp đền nghĩa nặng như là trời cao.
Đội ơn chín chữ cù lao,
Sanh thành kể mấy non cao cho vừa
Tu đâu cho bằng tu nhà,
Thờ cha kính mẹ mới chân tu
Công cha đức mẹ cao dày,
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ.
Nuôi con khó nhọc đến giờ,
Trưởng thành con phải biết thờ song thân
Mẹ già ở tấm lều tranh,
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con
Đêm khuya trăng rụng xuống cầu,
Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau
Biển Đông còn lúc đầy vơi,
Chớ lòng cha mẹ suốt đời tràn dâng
Đêm đêm khấn nguyện Phật Trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con
Ngó lên trời thấy cặp cu đang đá,
Ngó ra ngoài biển, thấy cặp cá đang đua.
Đi về lập miếu thờ vua,
Lập trang thờ mẹ, lập chùa thờ cha
Muốn cho gần mẹ gần cha,
Khi vào thúng thóc, khi ra quan tiền
Ai về tôi gởi buồng cau,
Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy.
Ai về tôi gởi đôi giày,
Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi
Ơn hoài thai, to như bể!
Công dưỡng dục, lớn tựa sông!
Em nguyện ở vậy không chồng,
Lo nuôi cha mẹ, hết lòng làm con
Chim đa đa đậu nhánh đa đa,
Chồng gần không lấy, để lấy chồng xa.
Mai sau cha yếu mẹ già,
Bát cơm đôi đũa, chén trà ai dâng?
Nếu mình hiếu với mẹ cha,
Chắc con cũng hiếu với ta khác gì?
Nếu mình ăn ở vô nghì,
Đừng mong con hiếu làm gì uổng công?
Hiếu thuận sinh ra con hiếu thuận,
Ngỗ nghịch nào con có khác chi!
Xem thử trước thềm mưa xối nước,
Giọt sau, giọt trước chẳng sai gì
Ở đời ai cũng có lần,
Làm cha mẹ mới biết ơn sinh thành.
Người xưa khó nhọc nuôi mình,
Khác gì mình đã hết tình nuôi con
Mẹ dạy thì con khéo,
Bố dạy thì con khôn
Mồ côi cha, ăn cơm với cá
Mồ côi mẹ lót lá mà nằm
Ai rằng công mẹ như non,
Thật ra công mẹ lại còn lớn hơn
Lòng mẹ như bát nước đầy,
Mai này khôn lớn, ơn này tính sao
Nhớ ơn chín chữ cù lao,
Ba năm bú mớm biết bao thân tình
Con ho lòng mẹ tan tành,
Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi
Nuôi con chẳng quản chi thân,
Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo con lăn.
Mẹ ngoảnh đi, con dại,
Mẹ ngoảnh lại, con khôn
Mẹ giàu con có, mẹ khó con không
Mẹ già như chuối ba hương,
Như xôi nếp một, như đường mía lau
Bồng cho con bú một hồi,
Mẹ đã hết sữa, con vòi con la
Nuôi con buôn tảo bán tần,
Chỉ mong con lớn nên thân với đời.
Những khi trái nắng trở trời,
Con đau là mẹ đứng ngồi không yên.
Trọn đời vất vả triền miên,
Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con
Thêm một người quả đất chật thêm,
Thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt