Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Thanh Hóa , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 8
Số lượng câu trả lời 43
Điểm GP 8
Điểm SP 27

Người theo dõi (19)

TN
ND
DP

Đang theo dõi (4)

HT
HM
VH

Câu trả lời:

Từ bao đời nay, ông cha ta luôn nêu cao và giữ gìn truyền thống đạo đức của dân tộc. Bao giờ mọi người cũng xử sự với nhau bằng lễ nghĩa, xem lễ nghĩa là bài học hàng đầu đối với con người. Ngay từ lúc còn bé thơ, chúng ta cũng luôn được cha mẹ dạy dỗ và nhắc nhở Tiên học lễ, hậu học văn. Trải qua mấy nghìn năm văn hiến, câu tục ngữ ấy vẫn luôn có giá trị, luôn là bài học quý đối với chúng ta.

Quả thật, học lễ nghĩa đầu tiên là điều cần thiết. Chính vì vậy mà ngay từ thuở còn nằm nôi, chúng ta đã được mẹ dạy lễ nghĩa qua từng lời ru, qua những câu hát trong dân gian đúc kết bao truyền thống đạo đức tốt đẹp. Lớn lên, chúng ta lại được cha mẹ hướng dẫn cho cách xử sự từ những điều đơn giản nhất, chẳng hạn lời cám ơn sau khi được cho quà, tiếng xin lỗi khi bị vi phạm, dạ thưa với người lớn tuổi, đi phải thưa, về phải trình... Rõ ràng lễ nghĩa đạo lí hầu như đã thấm nhuần trong nhận thức của mỗi chúng ta từ lúc chưa bước chân đến trường. Đến khi đi học, song song với việc tiếp thu kiến thức, ta cũng vẫn được thầy cô giáo dục lễ nghĩa, đạo đức, biết kính yêu những người thân, quý mến gần gũi bạn bè, giúp đỡ nhau khi khó khăn hoạn nạn. Như vậy ở môi trường nào, đạo lí cũng đóng vai trò chủ chốt và có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Một đứa con ở nhà không nghe lời cha mẹ, vô phép, bất hiếu thì không thể nào trở thành một học sinh tốt và chắc chắn, sau này cũng không thể nào là một công dân có ích. Nếu như ai cũng xem thường phép tắc, trật tự thì trước hết, gia đình ấy cũng sẽ mất kỉ luật, không còn kỉ cương, nền nếp. Gia đình là một tế bào của xã hội, gia đình như thế thì xã hội sẽ rối loạn. Xã hội rối loạn, hỗn độn thì không thể nào văn minh tiến bộ. Cuối cùng là cảnh đất nước thua kém, sa sút mãi không thôi. Bài học đạo lí không bao giờ cũ, cũng không bao giờ hết. Học kiến thức văn hoá ta có thể học mười năm, hai mươi năm. Nhưng học làm người có khi suốt cả cuộc đời ta vẫn chưa học hết. Chính vì vậy, câu tục ngữ là một lời dạy đồng thời cũng là lời cảnh tinh vô cùng đúng đắn đối với tất cả chúng ta.

Nhưng thực tế có khi lại khác, bởi đâu phải ai cũng hiểu và thực hiện như thế. Lời dạy vô cùng thiết thực vậy mà đã có một thời chúng ta bỏ quyên, không để ý đến. Đạo đức, lễ nghĩa là nền tảng xây dựng xã hội tốt đẹp. Chúng ta không biết xem trọng cho nên kết qụả dẫn đến tình trạng đạo đức thanh thiếu niên học sinh chúng ta càng lúc càng đi xuống. Thực tế đã có xảy ra bao chuyện trò đánh thầy, con đánh cha mẹ, bè bạn đâm chém, giết chóc lẫn nhau. Đáng chê trách hơn là những người xem nhẹ đạo đức, coi thường bài học làm người. Họ chỉ lo học hành vun đắp kiến thức cho bản thân mà không chú ý rèn luyện đạo đức. Họ quên rằng, đâu chắc hẳn cứ học giỏi là có được đạo đức, phẩm chất cao đẹp, được người đời trọng vọng. Những người dù thất học mà biết giữ lễ nghĩa, đạo đức còn đáng quý hơn kẻ học rộng hiểu cao mà thất đức, vô nhân đạo gấp bội phần. Hiểu rõ vấn đề, mỗi chúng ta cần phải có hướng đi cụ thể: Lễ hôm nay không chỉ có lễ nghĩa đạo đức đơn thuần mà nó còn phát triển cao hơn thành tình yêu thương gắn bó với quê hương đất nước, lòng hy sinh cao cả đối với nhân dân. Chúng ta ai ai cũng mong muốn được trở thành người công dân tốt, đóng góp nhiều nhất cho xã hội. Muốn trở thành người công dân tốt, chúng ta cần thiết phải có nền nếp đạo đức. Muốn được như thế thì ngay bây giờ ta phải ra công rèn luyện tu dưỡng đạo đức bản thân, ở mọi hoàn cảnh chúng ta cần ghi nhớ trong tim lời dạy quý báu “Tiên học lễ, hậu học văn”.

Tóm lại, đạo đức con người là cái đáng quý nhất, đáng trân trọng nhất. Cho nên bài học làm người bao giờ cũng là bài học đầu tiên, bài học suốt cả cuộc đời cho tất cả mọi người. Để phấn đấu trở thành công dân tốt, hôm nay bên cạnh “Tiên học lễ, hậu học văn”, chúng ta cần ghi nhớ thêm lời Bác dạy: Có tài mà không có đức là người vô dụng, có đức mà không có tài làm việc gì cũng khó.


Câu trả lời:

Năm nào cũng thế, cứ mỗi dịp Tết đến, mẹ lại cho tôi tới chợ để sắm Tết. Những ngày này, chợ Tết bao giờ cũng rất đông vui , náo nhiệt. Nhưng chợ Tết năm nay để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất

Sáng sớm, hai mẹ con tôi đã đến chợ. Phía đông, mặt trời còn ngái ngủ sau lớp mây hồng phơn phớt. Vậy mà, chợ đã khá đông rồi. Có lẽ ai cũng muốn nhanh chân lựa những món hàng còn mới. Từng tốp, từng tốp người quang gánh kĩu kịt, tíu tít đổ về chợ. Tiếng trò chuyện râm ran khiến cả khu chợ ồn ào, náo nhiệt khác với ngày thường. Ngay lối vào chợ là hàng bán lá dong. Lá dong được xếp thành từng đống lớn gọn ghẽ, xanh mươn mướt. Cạnh đó là những bó ống dang để chẻ lạt, gói bánh chưng. Kế đó là dãy bán măng khô, nấm hương, mộc nhĩ,… và các loại cây thuốc quý như cam thảo, sa nhân, hồi, quế – những đặc sản mang hương vị của núi rừng. Các cô bán hàng, giọng ngọt như đường, đon đả chào mời khách mua hàng. Bên trái chợ là khu bán hoa quả. Những quả chuối vàng ruộm, mập mạp, đều đặn trông như những ngón tay đang khum khum xoè ra. Quả bưởi to, tròn màu nắng ấm, còn nguyen cuống lá xanh. Những rổ cam ngọt lành, quả hồng xiêm màu nâu xám. Còn nữa là chùm nho tím với những quả treo lúc lỉu, mọng nước… Tất cả đều được cô bán hàng sắp xếp nhìn thật vui mắt. Chếch sang một chút là nơi bán rau, đủ các loại cây nhà lá vườn. Củ su hào còn nguyên phấn trắng, cải bẹ mỡ màng. Cà chua đỏ ối, chín căng mọng xếp vào từng giỏ lớn cạnh những bó hành dọc xanh, củ trắng nõn nà. Tất cả đều tươi xanh roi rói. Đi tiến lên chút nữa là quầy bán bánh kẹo. Những hộp mứt, hộp kẹo, bánh được trang trí với nhiều hình dạng và màu sắc sặc sỡ trông thật bắt mắt. Những thỏi kẹo sôcôla hay những gói bánh trứng càng vì thế mà ngon lành hơn. Những lon bia, chai rượu cũng được tô điểm mới lạ, đẹp hơn mọi ngày. Mẹ tôi vào lựa hai chai rượu một gói bánh về chuẩn bị thắp hương. Bước ra khỏi quầy bánh kẹo, tôi và mẹ đến xem quần áo tại một cửa hàng đối diện. Những tấm thổ cẩm, những tấm vải dệt rực rỗ sắc màu làm tôi hoa cả mắtKẻ mua, người bán ồn ào, tấp nập. Mấy cô gái trẻ ướm thử những thứ mình định mua rồi quay ra nhìn nhau cười khúc khích. Mẹ chọn cho tôi và Đạt mỗi đứa một bộ để diện đi chơi Tết. Chen giữa dòng người, hai mẹ con tôi như bị cuốn đi trong nhuẽng tiếng chào mời tíu tít. Luồn lách mãi mới đến được hàng hoa. Vươn lên tán lá dày, xanh mát là hàng chục bông hồng đua nhau toả hương khoe sắc. Chúng khoác lên mmình bộ dạ hội đỏ thắm, cao sang cùng những viên kim cương điểm xuyết cho tà áo rực rỡ. Cạnh đó là những bông cúc gắn liền với mùa thu trong sáng, dịu êm. Những bông hoa vàng tươi, kiêu hãnh chao nghiêng theo làn gió nhẹ khoe những cánh vàng e ấp, mịn màng. Chúng như mời gọi các nàng ong, nàng bướm tụ hội. A, kia rồi! Cây bích đào duyên dáng với hàng ngàn, hàng vạn chồi non, lộc biếc như vô vàn những ánh nến lấp lánh ẩn hiện dưới nắng sớm. Nép sau tà áo xanh mơn mởn, những cánh hoa phơn phớt hồng đầu tiên đã hé nở, chào đón Tết đến. Cạnh đó là nơi bán đèn lồng. Những chiếc đèn lồng đỏ rực rỡ để trang trí nhà cửa, cầu cho mọi nguời năm mới tốt lành.

Chợ Tết năm nay còn bán cả cá cảnh. Những chú cá vàng, cá đen múa lượn, khoe vẻ kiều diễm của mình trong làn nước trong lành. Gần cuối chợ là nơi bán gia súc. Những chú lợn con bị nhốt trong rọ, nghếch mõm ngó người mua. Đàn gà nhép lông mượt như tơ, liếp chiếp trong lồng, nhớn nhác nhìn cảnh lạ. Lũ vịt bị trói chân thành từng cặp, lâu lâu lại đập cánh phành phạch rồi kêu“cạc… cạc” ầm ĩ. Chị mái mơ “cục ta… cục tác” hồi lâu khi bị lạc đàn. Rồi anh chàng lợn tinh vi cũng hùa theo“ụt…ịt”. Tất cả làm khu chợ càng trở nên huyên náo. Ôi, nhanh thật! Vậy là đã đến cửa hàng cuối cùng của chợ. Đó là hàng bán câu đối và tranh Tết. Trên những dải lụa đỏ thắm, mềm mại là những vần thơ bay bướm mà thấu tình người. Những bức tranh gà, tranh lợn, tranh cá chép trông trăng được người dân nơi tôi rất thích thú. Người ta mua chúng về để nhà cửa thêm đẹp và sang trọng, cầu mong một năm mới an khang, thịnh vượng. Quả là một thú vui tao nhã. Giờ đây, chợ đã đông nghìn nghịt và hai mẹ con tôi cũng đã xem xong hết các mặt hàng. Tôi và mẹ nhanh chân rảo bước về nhà với chiếc làn nặng trĩu đồ đạc. Chợ Tết năm nay vui quá!

Niềm vui ở chợ Tết theo bước chân mẹ con tôi đến tận nhà. Tôi mong rằng chợ Tết năm sau mình sẽ được ngắm nhìn nhiều điều mới lạ hơn nữa.

Câu trả lời:

Bầu trời buổi sớm thật là trong lành.Những cô mây dậy sớm để lên núi dạo chơi. Các em bé sương tinh nghịch đang nhảy nhót trên những chiếc lá non.Ông mặt trời đứng dậy vươn vai sau một giấc ngử dài. Còn chị gió thì mải miết rong chơi và nô đùa cùng hoa […] phan tich an y man doi thoai giua hon truong ba va xac hang thit, suy nghĩ về đời sống tình cảm gia đình trong chiến tranh qua truyện ngắn chiếc lược ngà, Csuy nghĩ của em về đức tính tự tin, hien tai la nguyen khi cua quoc gia, soạn lòng yêu nước, Van mau bai rung xa nu, ta ve mua xuan, bai van chung jminh cau tuc ngu that bai la me thanh conh, phan tich doan tholop lop may cao cung nho nhatrang giang cua huy can, giải thích câu tuc ngữ có chí thì nên Bầu trời buổi sớm thật là trong lành.Những cô mây dậy sớm để lên núi dạo chơi. Các em bé sương tinh nghịch đang nhảy nhót trên những chiếc lá non.Ông mặt trời đứng dậy vươn vai sau một giấc ngử dài. Còn chị gió thì mải miết rong chơi và nô đùa cùng hoa lá.Lũ chim cũng đua nhau ca hát để đón chào một ngày mới.Tất cả đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên thật đẹp.Tạ Thị Ngọc Huyền (Lớp 3A)Trường TH Thị Trấn- Hiệp Hòa –Bắc GiangCác từ khóa trọng tâm " cần nhớ " của bài viết trên hoặc " cách đặt đề bài " khác của bài viết trên:• bai van ngan ta canh co phep nhan hoa• bài văn tả về bầu trời có nhân hoá• ta ngan ve buoi som• văn ta ông măt trơi co sư dung phep nhân hoa• viet doan van mieu ta ve buoi sang som• Viết một đoạn văn miêu tả ngắn phép nhân hóa, . bài " khác của bài viết trên: • bai van ngan ta canh co phep nhan hoa • bài văn tả về bầu trời có nhân hoá • ta ngan ve buoi som • văn ta ông măt trơi co sư dung phep nhân hoa • viet doan van. Bầu trời buổi sớm thật là trong lành.Những cô mây dậy sớm để lên núi dạo chơi. Các em bé sương tinh nghịch đang nhảy nhót trên những chiếc lá non.Ông mặt trời đứng dậy vươn vai sau một giấc. măt trơi co sư dung phep nhân hoa • viet doan van mieu ta ve buoi sang som • Viết một đoạn văn miêu tả ngắn phép nhân hóa

Câu trả lời:

Neu suy nghi ve long vi tha – Đề bài: Hãy nêu suy nghĩ của anh chị về lòng vị tha đức vị tha của con người.

Dân tộc Việt Nam luôn có những phẩm chất đạo đức tốt đẹp và việc đào ạo về phẩm chất đạo đức luôn được đào tạo từ những giai đoạn thấp nhất của con người từ khi sinh ra đến khi lớn lên, có vị hiền bi và một tấm lòng thiết tha giàu lòng vị tha những con người đó thật đáng quý và mang trong chúng ta những niềm tin yêu vào điều đó, chính vì vậy sự vị tha là một phẩm chất vô cùng quan trọng đối với con người.

Lòng vị tha được hiểu đó là sự hiền hậu và thấu hiểu của con người, chúng at cần phải bỏ qua những hiềm khích và vị tha về những điều đó có như vậy cuộc sống của chúng ta mới thực sự có ý nghĩa và nó trở nên ý nghĩa và sâu sắc hơn, hành động như vậy không chứng tỏ là chúng ta kém cỏi mà nó biểu hiện ở sự đức độ và tấm lòng bao dung thiết tha sâu sắc một phẩm chất cao quý và luôn được mọi người quan tâm để ý và có những ý nghĩa sâu sắc như xưa. Hành động đó luôn được giáo dục trong những trang sách được dạy dỗ chúng ta từ khi chúng ta còn rất nhỏ, nó mang cho chúng ta những yếu tố và một tấm lòng sâu sắc thiết tha.

Một tấm lòng bao dung độ lượng sẽ được mọi người rất yêu quý và tôn trọng, phẩm chất này đã xuất hiện từ rất lâu trong con người Việt Nam, nó được tích lũy trong cuộc sống và mang một ý nghĩa tạo dựng nên niềm tin và mang những ý nghĩa giáo dục trong cuộc sống và những ý nghĩa trong con người của chúng ta hành động của những con người đó mang ra những điều tuyệt vời và ý nghĩa của nó không chỉ tác động đến mỗi người mà còn làm nên những công trạng quan trọng sự vị tha yêu thương con người cần phải xuất phát từ tâm đó mới là những điều đáng quý và đáng tôn trọng chúng ta cần phỉ hiểu được tại sao chúng ta cần phải có được những điều đó trong bản thân mình, có như vậy niềm yêu thương vào cuộc sống này của chúng ta mới được dâng lên, nó tạo dựng niềm tin yêu và những phẩm chất thực sự đáng quý sâu sắc.

Những điều này đã được con người rèn luyện bở qua những hiềm khích và sự ghen ghét đố kị nó tạo nên cho con người niềm tin yêu vào một cuộc sống ý nghĩa và hạnh phúc hơn, không chỉ mang trong con người những điều đó mà còn tạo dựng nên một cuốc sống thật hạnh phúc cho chúng ta những con người có trái tim nhân hậu nồng cháy tình yêu thương và tấm lòng yêu thương con người cao cả. Sự vị tha đó đã tạo nên một con người có phẩm chất riêng và nó không chỉ đem lại cho con người những niềm vui tươi vào cuộc sống mà còn góp phần làm cho xã hội này ngày càng tốt đẹp hơn. Những phẩm chất này từ xưa đến nay luôn đúng nó là kim chỉ nan để cho mỗi người lấy nó làm động lực và là niềm yêu thương tinh thần để có thể sống tốt hơn, có ý nghĩa hơn, mang mục đích sống cao hơn, mỗi niềm yêu thương đó được tạo dựng từ xưa nó tích lũy trong mỗi chúng ta từ xưa đến nay không phải một sớm một chiều mà nó tích tụ và được trải qua từ ngàn đời.

Tình yêu thương và sự bao dung của con người được chúng ta đánh giá cao, bởi những điều đó tạo dựng lên một niềm yêu thương và tin yêu vào cuộc sống này, những điều đó làm cho chúng ta có một ý chí kiên cường và những động lực riêng cho bản thân, niềm tin yêu đó đã làm cho chúng ta hạnh phúc và có một cuộc sống thật viêm mãn và mang một ý nghĩa riêng biệt trong cuộc sống và niềm tin yêu vào một cuộc sống mến yêu của mình, niềm yêu thương đó được bù đắp và nó đã trở thành niềm tin yêu lớn lao trong mỗi người chúng ta sự hạnh phúc và một niềm tin yêu vô bờ bến.

Loading...

Nên tha thứ và có lòng vị tha điều đó làm cho chúng ta yêu thương cuộc sống này nhiều hơn, biết yêu thương và sống tốt sẽ làm cho tâm của chúng ta trong sáng và cuộc sống của chúng ta thêm phần ý nghĩa hơn những niềm tin yêu sâu sắc đó đã tạo dựng nên trong cuộc sống của ta những nỗi nhớ lớn lao và những phẩm chất tốt đẹp cho mỗi người. Chúng ta cần rèn luyện bản thân mình để từ đó phục vụ cho đất nước, góp phần tạo dựng lên một đất nước tươi đẹp và vô cùng đáng quý. Những phẩm chất đó đã tồn tại và xuất hiện trong dân tộc Việt Nam từ ngàn đời từ xưa đến nay, nó đã được trau dồi và ngày càng hoàn thiện, nó tạo dựng nên cho những con người cần hướng thiện và có trái tim bao dung và tốt hơn.

Bỏ qua những cái tôi cá nhân ích kỉ và tha thứ cho người khác, hãy yêu thương và độ lượng cho người khác bởi nó là yếu tố quan trọng góp phần làm cho cuộc sống của mình hạnh phúc hơn, sự cố gắng đó đã làm cho cuộc sống của mình có ý nghĩa quan trọng và mang một niềm tin quan trọng về cuộc sống này, những điều đó không chỉ tạo nên những con người riêng mà còn làm nên những điều ý nghĩa tốt đẹp cho mỗi chúng ta, niềm hạnh phúc và yêu thương đó làm cho chúng ta hạnh phúc và sống tốt hơn. Chúng ta cảm thấy cuộc sống này hạnh phúc và ngập tràn niềm yêu thương và sự cố gắng đó đã quan trọng và có ý nghĩa góp phần tạo cho chúng ta những niềm tin yêu về cuộc sống phía trước.

Phẩm chất này đã xuất hiện và nó góp phần mạnh mẽ trong tâm trí của chúng ta, mỗi người chúng ta cần rèn luyện phẩm chất này từng ngày từng giờ, biết xem xét và đánh giá lại bản thân của mình trước những hành động đối với người khác.

Sự đánh giá đó biểu hiện mạnh mẽ trong con người của chúng ta niềm tin yêu về một cuộc sống ý nghĩa hạnh phúc và ý nghĩa đã tồn tại trong cuộc sống của mình, chúng ta thấy rất nhiều những con người có tấm lòng yêu thương và sự vị thavô bờ bến như thần mẫu Liễu Hạnh, một con người hiền lành và có tấm lòng hiền lành thiết tha, có tấm lòng bao dung độ lượng, điều đó làm cho con người chúng ta cần phải học tập và rèn luyện bản thân mạnh mẽ và có ý nghĩa hơn, chúng ta cần tôn trọng và biết ơn những con người như vậy nó không chỉ mang cho chúng ta những niềm yêu thương quan trọng mà còn đủ để tính cho chúng ta những yêu thương quan trọng ý nghĩa hơn.

Biết sống vì người khác và tấm lòng yêu thương của mình đối với con người đã được chúng ra học tập và rèn luyện nó tạo dựng nên một phẩm chất tốt đẹp và mang một ý nghĩa sâu sắc đối với tất cả mỗi người. Cần phải cảm thông và yêu thương con người như yêu thương chính bản thân của mình, chính vì vậy niềm yêu thương mới ngập tràn trong bản thân của chúng ta, học tập và tu dưỡng đạo đức là những điều quan trọng đối với thế hệ trẻ của đất nước, những con người đó đã tạo nên một niềm tin yêu quý và trân trọng trước những tình cảm đó của con người, hành động những những con người cao quý và độ lượng bỏ qua những điều hiềm khích với người khác, đặt mình vào người khác để hiểu được những điều đó hạnh phúc của mình do mình tạo ra chính vì vậy hãy yêu thương và bỏ qua những điều hiềm khích không tốt của mình để có một cuộc sống có ý nghĩa sâu sắc hơn.

Chúng ta cần hành động và cảm thông cho người khác đó là yếu tố quan trọng cho cuộc sống và góp phần tạo dựng lên hạnh phúc của chính chúng ta, những ai luôn mang trong mình những lòng thù hận thì người đó không được hạnh phúc lúc nào cũng dằn vặt bản thân và tự làm khổ mình, mở rộng tấm lòng của mình cảm thông cho người khác là điều rất tuyệt vời và có ý nghĩa mạnh mẽ.

Chúng ta cần phải học hỏi và rèn luyện bản thân có những phẩm chất tốt đẹp của dân tộc chính vì vậy mới mang lại cho chúng ta một cuộc sống có ý nghĩa và mang trong cuộc sống này những niềm vui sự vui vẻ

Câu trả lời:

Cảnh vật u ám sau trận mưa. Gió thổi từng đợt rét buốt. Màn mây xám xịt hé sang một chút để lộ một phần của mặt trời. Đám tang thầm lặng cứ diễn ra. Dân trong làng đều kéo tới. Mục sư Dế dõng dạc đọc bài kinh cầu nguyện cho linh hồn Dế Choắt. Tiếng đọc vừa dứt, mọi người xúm lại quanh một bà cào cào ngất vì quá xúc động. Mèn cứ đứng đó, nước mắt cứ chảy dài trên má cậu ta. Nom cậu ta có vẻ rất buồn. Cậu ta để bông hoa mà mình đã cầm suốt buổi lên mộ Dế Choắt, cầm thêm nắm đất tơi đắp vào rồi đứng lặng rất lâu. Lúc sau, đã có một số người ra về. Dần dần, mọi người ra về hết, chỉ còn Mèn vẫn đứng đó, vẫn khóc thầm. Cậu ta nghĩ thầm: "Choắt ơi! Cậu chết là tại mình. Tại mình tất cả. Tại sao mình ngốc thế. Tại sao mình lại trêu chị Cốc cơ chứ. Mình là đồ hèn. Đồ hèn Choắt ạ. Chỉ vì mình hèn nhát mà cậu chết oan. Tại sao trêu chị Cốc xong, mình lại chạy trốn nhỉ. Sao mình không ở lại nhận lỗi với chị Cốc hoặc có thể đối đầu với chị ấy. Mình là một chàng Dế khoẻ mạnh cơ mà. Choắt ơi! Mình hối hận lắm nhưng muộn mất rồi, muộn mất rồi Choắt ơi!!!…" Dế Mèn lại khóc, xung quanh vắng vẻ đến rợn người. Gió vẫn thổi hun hút, cỏ cây nghiêng ngả. Nước rỏ xuống người Mèn làm bộ áo của cậu ướt sũng. Người Mèn run lên vì lạnh. Cậu ta chuẩn bị ra về thì phải. Hai tay cậu ta giơ lên trời, nói to: “Choắt ơi! Mình không thể đi theo cậu được, đành phải để cậu nằm đây. Hãy yên nghỉ và tha thứ cho lỗi lầm của mình. Tất nhiên mình không xứng đáng được như vậy. Choắt ơi! Những lời của cậu mình sẽ ghi lòng tạc dạ đến hết đời. Mình đã rút ra được bài học đường đời đầu tiên nhưng đã phải trả giá quá đắt. Hãy yên nghỉ Choắt nhé!!!…" Khuôn mặt Mèn nhạt nhoà nước mắt. Cậu ta quay về để lại người bạn của mình đang yên giấc ngàn thu…