Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Hà Nội , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 50
Số lượng câu trả lời 572
Điểm GP 0
Điểm SP 426

Người theo dõi (29)

NM
NP
SS
QT

Đang theo dõi (53)

TH
DH
H24
H24
BV

LT

Văn hay chữ tốt

   Thuở đi học, Cao Bá Quát viết chữ rất xấu nên nhiều bài văn dù hay vẫn bị thầy cho điểm kém.

   Một hôm, có bà cụ hàng xóm sang khẩn khoản:

- Gia đình già có một việc oan uổng muốn kêu quan, nhờ cậu viết giúp cho lá đơn, có được không?

   Cao Bá Quát vui vẻ trả lời:

- Tưởng việc gì khó, chứ việc ấy cháu xin sẵn lòng.

   Lá đơn viết lí lẽ rõ ràng, Cao Bá Quát yên trí quan sẽ xét nỗi oan cho bà cụ. Nào ngờ, chữ ông xấu quá, quan đọc không được nên thét lính đuổi bà ra khỏi huyện đường. Về nhà, bà kể lại câu chuyện khiến Cao Bá Quát vô cùng ân hận. Ông biết dù văn hay đến đâu mà chữ không ra chữ cũng chẳng ích gì. Từ đó, ông dốc hết sức luyện viết chữ sao cho đẹp.

   Sáng sáng, ông cầm que vạch lên cột nhà luyện chữ cho cứng cáp. Mỗi buổi tối, ông viết xong mười trang vở mới chịu đi ngủ. Chữ viết đã tiến bộ, ông lại mượn những cuốn sách chữ viết đẹp làm mẫu để luyện nhiều kiểu chữ khác nhau.

   Kiên trì luyện tập suốt mấy năm, chữ ông mỗi ngày một đẹp. Ông nổi danh khắp nước là người văn hay chữ tốt.

(Theo TRUYỆN ĐỌC 1 - 1995)

1. Mạc Đĩnh Chi

 Mạc Đĩnh Chi
 Cao Bá Quát
 Phạm Đình Hổ
 Nguyễn Hiền

2. Vì sao Cao Bá Quát văn hay nhưng thường bị điểm kém?

 Vì ông viết chữ rất xấu.
 Vì ông hay nộp bài muộn, trốn học.
 Vì văn ông rất ngông nghênh, ngạo nghễ.
 Vì ông cư xử thiếu lễ độ với thầy.

3. Bà cụ hàng xóm nhờ Cao Bá Quát điều gì?

 Nhờ cậu viết một bài văn tế.
 Nhờ cậu kêu oan với quan.
 Nhờ cậu dạy học cho cháu mình.
 Nhờ cậu viết giúp lá đơn kêu quan.

4. Điều gì đã xảy ra khiến Cao Bá Quát phải ân hận?

 Cao Bá Quát không viết lá đơn kêu quan giúp bà cụ.
 Chữ ông xấu quá, văn lại không hay nên quan không xử cho.
 Chữ ông xấu quá, quan không đọc được nên bà cụ bị đuổi khỏi huyện đường.
 Chữ ông xấu quá khiến quan hiểu lầm và xử oan cho bà cụ.

5. Bức thư không giúp bà cụ được kêu oan, Cao Bá Quát nhận ra điều gì?

 Văn hay đến đâu mà không khéo léo cũng chẳng ích gì.
 Văn hay đến đâu mà không có ích cũng chẳng có nghĩa gì.
 Văn hay đến đâu mà chữ không ra chữ cũng chẳng ích gì.
 Văn hay đến đâu mà không được lòng quan cũng chẳng ích gì.

6. Sau khi nhận ra chỉ văn hay cũng chưa đủ, Cao Bá Quát quyết định làm gì?

 Dốc hết sức mở rộng mối quan hệ.
 Dốc hết sức luyện chữ sao cho đẹp.
 Dốc sức giảng dạy, truyền chữ nghĩa cho mọi người.
 Dốc hết sức giúp đỡ mọi người.

7. Cao Bá Quát kiên trì luyện chữ trong bao lâu?

 Mười mấy năm.
 Suốt mấy năm.
 Mười mấy tháng.
 Cả cuộc đời.

8. Sau này, Cao Bá Quát nổi tiếng là người như thế nào?

 Tài giỏi, tốt bụng.
 Dũng cảm, yêu nước.
 Văn hay chữ tốt.
 Văn hay, sâu sắc.

9. Giữa Cao Bá Quát và Xi-ôn-cốp-xki có điểm gì chung?

 Có nghị lực và quyết tâm.
 Đều có tài năng thiên bẩm.
 Có ước mơ cao đẹp.
 Rút ra được bài học từ thất bại.

10. Nội dung của bài Văn hay chữ tốt là gì?

 Ca ngợi quyết tâm, sự kiên gì sửa lỗi viết chữ xấu của Cao Bá Quát.
 Ca ngợi Cao Bá Quát là người tài giỏi, không chỉ văn hay mà còn chữ tốt.
 Ca ngợi Cao Bá Quát là người tốt bụng, quan tâm và giúp đỡ mọi người.
 Ca ngợi đức tính cần cù, chịu khó của người đời xưa.

LT

Cái cối tân

   Cái cối xinh xinh xuất hiện như một giấc mộng, ngồi chễm chệ giữa gian nhà trống.

   U gọi nó là cái cối tân. Cái vành, cái áo đều làm bằng nan tre. Hai cái tai nó bằng tre già màu nâu. Mỗi tai có một cái lỗ tròn xoe. Lúc nào, tai cũng tỉnh táo để nghe ngóng, cối có hai hàm răng bằng gỗ dẻ. U gọi là dăm. Răng nó nhiều, ken vào nhau. Vậy nên, người ta nói “chật như nêm cối”. Nói đến cối lại phải nói đến cần. Cái cần dài bằng tre đực vàng óng. Đầu cần là củ tre, có cái chốt. Cái chốt bằng tre mà rắn như đanh, móc vào tai cối. Từ chỗ tay cầm có cái thừng buộc vào xà nhà. Đẩy đi kéo lại, cối kêu ù ù.

   Chọn được ngày lành tháng tốt, u đong một gánh thóc vàng ươm. Đổ vào lòng cối, u xay thử. Từ xung quanh cối, gạo lẫn trấu chảy xuống vành rào rào như mưa, u vốc ra một nắm, tãi ra, thổi phù phù. Cả vốc gạo chỉ lỏi một vài hạt thóc, u gật đầu nói: “Cối tuy mới, chưa thuần nhưng mà nó xay được thế này là nhất đấy !”. Cứ thế ngày lại ngày qua đêm đêm tôi xay lúa với u. Đêm đêm tiếng cối ù ù vui cả xóm…

   Cái cối xay cũng như những đồ dùng đã sống cùng tôi – cái võng đay, cái chiếu manh, cái mâm gỗ, cái giỏ cua, cái chạn bát, cái giường nứa… tất cả, tất cả chúng nó đều cất tiếng nói : “Chúng tôi được sống cùng với tuổi thơ anh. Chúng tôi hoàn toàn không muốn nhờ vả anh cái gì Chúng tôi chỉ muốn theo dõi từng bước anh đi…”

- Tân : mới.

- Nêm : mảnh cứng, nhỏ dùng để chêm cho chặt.

- Lỏi: sót lại.

- Chửa : chưa (cách nói ở một số địa phương Bắc Bộ).

- Thuẩn : quen việc.

a) Bài văn tả cái gì ?

b) Tìm các phần mở bài, kết bài. Mỗi phần ấy nói điều gì ?

c) Các phần mở bài, kết bài đó giống với những cách mở bài, kết bài nào đã học ?

d) Phần thân bài tả cái cối theo trình tự như thế nào ?

LT

Trong quán ăn "Ba cá bống"

Bu-ra-ti-nô là một chú bé bằng gỗ. Chú có cái mũi rất dài. Chú người gỗ được bác rùa tốt bụng Toóc-ti-la tặng cho chiếc chìa khóa vàng để mở một kho báu. Nhưng kho báu ấy ở đâu? Bu-ra-ti-nô tìm cách moi điều bí mật ấy ở chính những kẻ độc ác đang tìm bắt chú hòng đoạt chiếc chìa khóa quý giá. 

   Biết là Ba-ra-ba và Đu-rê-ma sẽ vào quán "Ba cá bống", Bu-ra-ti-nô chui vào một cái bình bằng đất trên bàn ăn, ngồi im thin thít.

   Ba-ra-ba uống rượu đã say. Vừa hơ bộ râu, lão vừa nói:

- Bắt được thằng người gỗ, ta sẽ tống nó vào cái lò sưởi này.

   Bu-ra-ti-nô hét lên:

- Ba-ra-ba! Kho báu ở đâu, nói ngay!

   Ba-ra-ba giật mình nhìn Đu-rê-ma. Đu-rê-ma vốn mê tín, lại nốc lắm rượu nên sợ tái xanh cả mặt. Thấy thế, Ba-ra-ba cũng hoảng, răng đánh vào nhau cầm cập.

   Cái tiếng bí mật trong bình lại hét lên:

- Nói mau!

   Ba-ra-ba ấp úng:

- Ở... sau bức tra... anh trong nhà bác Các-lô ạ.

   Vừa lúc ấy, gã chủ quan dẫn cáo cáo A-li-xa và mèo A-di-li-ô vào. Cáo lễ phép ngả mũ chào rồi nói:

- Ngài cho chúng cháu mười đồng tiền vàng, chúng cháu xin nộp ngay thằng người gỗ ấy.

   Lão Ba-ra-ba luồn tay vào túi, móc ra mười đồng.

   Cáo đếm đi đếm lại mãi, rồi thở dài đưa cho mèo một nửa. Nó lấy chân trỏ vào cái bình:

- Nó ở ngay dưới mũi ngài đây.

   Lão Ba-ra-ba vớ lấy cái bình, ném bốp xuống sàn lát đá. Bu-ra-ti-nô bò lổm ngổm giữa những mảnh bình. Thừa dịp mọi người đang há hốc mồm ngơ ngác, chú lao ra ngoài, nhanh như mũi tên.

Theo A-LẾCH- XÂY TÔN-XTÔI

1. Những chi tiết nào sau đây không đúng về chú bé Bu-ra-ti-nô?

 Chú không biết kho báu nằm ở đâu.
 Chú được bác rùa tặng cho chiếc chìa khóa vàng để mở kho báu.
 Chú đang trên đường đến chỗ kho báu để mở khóa.
 Chú bé có cái mũi sắt rất dài.

2. Chú bé người gỗ tên là gì?

 To óc-ti-la
 Đu-rê-ma
 Ba-ra-ba
 Bu-ra-ti-nô

3. Ba-ra-ba và Đu-rê-ma là những ai?

 Những kẻ độc ác đang tìm bắt chú, hòng đoạt chiếc chìa khóa quý giá.
 Những chàng hiệp sĩ thông minh, dũng cảm và nghĩa hiệp.
 Ông chủ quán rượu, nơi Bu-ra-ti-nô đột nhập, đi tìm tung tích kho báu.
 Những người bạn hàng xóm tốt bụng của Bu-ra-ti-nô.

4. Bu-ra-ti-nô cần moi móc bí mật gì từ lão Ba-ra-ba?

 Tin tức về kho báu.
 Tin tức về gia đình.
 Tin tức về thời tiết.
 Tin tức về ngai vàng.

5. Vì sao Bu-ra-ti-nô lại khiến tên Ba-ra-ba sợ xanh mặt và nói ra sự thật?

 Vì hắn vốn mê tín, lại uống say nên tưởng Bu-ra-ti-nô là ma quỷ.
 Vì hắn uống say nên tưởng Bu-ra-ti-nô là ma quỷ.
 Vì hắn vốn mê tín.
 Vì hắn yếu bóng vía

6. Chú bé Bu-ra-ti-nô bị ai tố cáo?

 Cáo A-li-xa và mèo A-di-li-ô.
 Đu-rê-ma và Ba-ra-ba
 Cụ rùa Toóc-ti-la
 Ba-ra-ba

7. Vì sao cáo và mèo lại tố cáo Bu-ra-ti-nô?

 Vì chúng muốn kiếm tiền
 Vì chúng có lòng tốt
 Vì chúng ghét Bu-ra-ti-nô
 Vì chúng muốn tống tiền

8. Bu-ra-ti-nô đã gặp điều gì nguy hiểm?

 Bị cáo và mèo tố cáo
 Bị hai tên độc ác phát hiện
 Bị cướp mất chiếc chìa khóa quý
 Bị đám người độc ác bắt trói

9. Bu-ra-ti-nô đã tìm cách thoát thân như thế nào?

 Thừa lúc bọn ác đang kinh ngạc, chú lao ra ngoài nhanh như mũi tên.
 Thừa lúc bọn cáo và mèo đang tố cáo, chú lẻn chui ra khỏi bình.
 Thừa lúc bọn độc ác đang tìm dây trói, chú lao ra khỏi chiếc bình.
 Cho bọn độc ác uống rượu say