Nội dung lý thuyết
Các phiên bản khác- Lịch sử là những gì xảy ra trong quá khứ theo trình tự thời gian. Muốn hiểu và dựng lại lịch sử, cần sắp xếp tất cả sự kiện theo đúng trình tự của nó.
- Để xác định được thời gian, ta cần biết cách tính. Từ xa xưa, các dân tộc trên thế giới đã sáng tạo ra nhiều cách đo khác nhau như: đồng hồ cát, đồng hồ nước, đồng hồ mặt trời,...
- Từ xa xưa con người đã nghĩ ra cách làm lịch.
- Người Ai Cập, Lưỡng Hà hay Trung Quốc cổ đại và một số dân tộc phương Đông khác thì tính theo âm lịch, còn người La Mã và nhiều tộc người ở châu Âu,... thì tính theo dương lịch.
+ Âm lịch là hệ lịch được tính theo chu kì chuyển động của Mặt Trăng xung quanh Trái Đất.
+ Dương lịch là hệ lịch được tính theo chu kì chuyển động của Trái Đất cung quanh Mặt Trời.
- Về sau, dương lịch đã được hoàn chỉnh và thống nhất để các dân tộc đều có thể sử dụng, đó là Công lịch.
- Công lịch lấy năm ra đời của Chúa Giê-su - tương truyền là người sáng lập ra đạo Thiên Chúa, là năm đầu tiên của Công nguyên. Ngay trước năm đó là năm 1 trước Công nguyên (TCN). Đồng thời còn có cách phân chia thời gian thành thập kỉ (10 năm), thế kỉ (100 năm), thiên niên kỉ (1000 năm), tính từ năm đầu tiên của các khoảng thời gian đó.
- Hiện nay, ở Việt Nam, Công lịch được dùng chính thức trong các cơ quan và văn bản nhà nước. Tuy nhiên, âm lịch vẫn được phổ biến rộng rãi trong nhân dân.
1. Vì sao phải xác định thời gian trong lịch sử?
- Muốn hiểu và dựng lại lịch sử, cần sắp xếp tất cả sự kiện theo đúng trình tự của nó.
- Cách tính thời gian là nguyên tắc của môn học lịch sử.
2. Các cách tính thời gian trong lịch sử
- Quan sát thời gian mọc, lặn; di chuyển của mặt trời, mặt trăng làm ra lịch.
+ Âm lịch: Theo sự di chuyển của mặt trăng quanh trái đất.
+ Dương lịch: Theo sự di chuyển của trái đất quanh mặt trời.
- Dương lịch được hoàn chỉnh, gọi là công lịch.
- 1 thập kỉ = 10 năm.
- 1 thế kỉ = 100 năm.
- 1 thiên niên kỉ = 1000 năm.
- Ở Việt Nam, Công lịch được dùng chính thức trong các cơ quan và văn bản nhà nước, tuy nhiên, âm lịch vẫn được phổ biến rộng rãi trong nhân dân.