Bài 17

Xem chi tiết
H24
2 tháng 3 2021 lúc 20:52

 

Càng về ngược,vườn tược càng um tùm.dọc sông,những chòm cổ thụ dáng mãnh liệt đúng trầm ngâm lặng nhìn xuống nước.núi cao như đột ngột hiện ra chắn ngang trước mặt.đã đến phường rạnh.thuyền chuẩn bị vượt thác.

 In đậm : Danh Từ

In đậm + Chữ nhỏ :Từ Ghép

Bình luận (3)
H24
2 tháng 3 2021 lúc 20:53

Tác dụng của phép nhân hóa : làm cho các sự vật trở nên sống động gần gũi với con người.

Bình luận (0)
BS
2 tháng 3 2021 lúc 21:04

1. láy: um tùm, trầm ngâm, đột ngột.

     ghép: vườn tược, cổ thụ, mãnh liệt, núi cao, hiện ra, phường rạnh, vượt thác.

2.  Chàng cổ thụ dáng mãnh liệt đúng trầm ngâm lặng nhìn xuống nước.

    ok rồi nhá đấy là ý kiến của mình.

Bình luận (0)
Xem chi tiết
H24
25 tháng 2 2021 lúc 15:09

bài văn tớ thích là vượt thác

Hình ảnh so sánh:

-Dượng Hương Thư giống như một hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ 

⇒gợi lên sự liên tưởng với hình ảnh anh hùng xưa với tầm vóc và sức mạnh phi thường.

-Ngoài ra,cách so sánh này còn đối lập với một hình ảnh “Dượng Hương Thư ở nhà, nói năng nhỏ nhẹ, tính nết nhu mì, ai gọi cũng dạ dạ, vâng vâng”.

⇒ Qua đó, tác giả nói lên phẩm chất đáng quý của con người lao động: khiêm tốn, nhu mì đến nhút nhát trong cuộc sống đời thường nhưng lại dũng mãnh, nhanh nhẹn, quyết liệt trong lao động

Bình luận (0)
H24

limdimlimdim

Bình luận (0)
H24

????

Bình luận (0)
Xem chi tiết
TM
24 tháng 2 2021 lúc 20:48

Con đi trăm núi ngàn khe

Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm.

Con đi đánh giặc mười năm

Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi."

→Tác dụng: làm rõ về nỗi khó nhọc của người mẹ và sự thương nhớ, biết ơn công lao của tác giả đối với mẹ.

Bình luận (0)
PY
24 tháng 2 2021 lúc 20:49

THAM KHẢO Ạ!

"Một lòng thương yêu thật đằm thắm, dịu dàng, tế nhị. Không phải là lòng thương chung, chung chung, mà lòng thương toả ấm tới "Từng người, từng người một" cụ thể. Trước tình thương ấy, anh đội viên đắm chìm trong một cảm giác hạnh phúc:

 "Anh đội viên mơ màng

Như nằm trong giấc mộng

Bóng Bác cao lồng lộng

Ấm hơn ngọn lửa hồng." - (Minh Huệ)

Từ thực tế đến mơ màng rồi đến giấc mộng, và hình ảnh Bác trong tâm hồn ấy đúng là sưởi ấm hơn ngọn lửa hồng, bởi nó sưởi ấm tự bên trong."

Bình luận (1)
SI
24 tháng 2 2021 lúc 20:50

- Con đi trăm núi ngàn khe

Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm

=> Tác dụng : Việc so sánh không ngang bằng đã thổ lộ được tình yêu thương của mình với người mẹ ở hậu phương. Gợi lên tình cảm của anh chiến sĩ một cách chân thực, sinh động nhất.

Bình luận (0)
Xem chi tiết
H24
24 tháng 2 2021 lúc 20:44

như nằm trong giấc mộng

`=>` so sánh ngang bằng

Bình luận (0)
TM
24 tháng 2 2021 lúc 20:44

cho biết kiểu so sánh

anh đội viên mơ màng

như nằm trong giấc mộng

bóng Bắc cao lồng lộng

ấm hơn ngọn lửa hồng

=> kiểu so sánh ngang bằng

Bình luận (0)
SI
24 tháng 2 2021 lúc 20:45

- Anh đội viên mơ màng

như nằm trong giấc mộng

=> So sánh ngang bằng

- Bóng Bắc cao lồng lộng

ấm hơn ngọn lửa hồng

=> So sánh không ngang bằng

Bình luận (0)
LH
Xem chi tiết
PA
15 tháng 2 2021 lúc 18:00

 chúng ta biết rằng dế mèn kiêu căng hống hách đã biết hối hận trước những việc là của mình với dế choát . dế mèn đúng trước nấm mô của dế choát lúc đó dế mèn cảm thấy hối hận về nhũng việc làm của chính bản thân mình . từ đó dế mèn đã rút ra bài học đường đời đầu tiên của mình .

 

Bình luận (0)
M2
15 tháng 2 2021 lúc 19:54

mình cx cần câu này có ai trả lời giúp đi!

 

Bình luận (0)

     Sau khi chôn cất Dế Choắt, tôi đứng lặng hồi lâu trước nấm mồ của người bạn xấu số. Anh Choắt ơi, tôi thực sự xin lỗi anh. Chỉ vì cái tính ngông cuồng mà tôi đã khiến anh lâm vào tình cảnh khốn cùng, tôi ân hận lắm. Anh quả là một người nhân hậu, đã cho tôi một lời khuyên chân thành. Cảm ơn anh đã tha thứ cho sự dại dột, ngông cuồng của kẻ đáng trách này. Đối với tôi, anh là một người bạn tốt. Tôi hứa bỏ thói hung hăng, ngạo mạn để sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn. Tôi sẽ khắc ghi bài học đường đời đầu tiên mà đau đớn này.

Bình luận (0)
KH
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết
H24
4 tháng 2 2021 lúc 8:28

Ai trong cuộc sống cũng có những tình bạn đẹp mãi mãi chẳng thể nào quên được. Và em cũng vậy. Một trong những tình bạn đẹp nhất của em đó là với bạn An, người bạn đã đồng hành cùng em suốt 5 năm tiểu học. Thật may mắn là nhà An cũng gần nhà em nên chúng em thường xuyên chơi với nhau khi còn nhỏ. Khi vào lớp 1, em và An lại may mắn được học chung một lớp. Từ đó, tình bạn của chúng em cứ thế nảy nở và gắn bó. Trong cuộc sống hàng ngày, chúng em không chỉ là những người bạn thân thiết của nhau mà còn giúp đỡ nhau rất nhiều trên con đường học tập. Chúng em cùng học, cùng chơi và cùng giúp đỡ nhau học hành và tiến bộ. Khi em có bài khó thì An sẽ giúp em hiểu và làm được. Khi An có vấn đề gì khó khăn thì em sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ bạn. Một trong những kỷ niệm mà em mãi mãi chẳng thể nào quên được với An đó là việc bạn đã từng chạy mưa suốt 5 tiếng đồng hồ để mang bài tập đến cho em. Hôm đó, em sang nhà bà ngoại vì thăm bà ốm nên em đã xin phép cô giáo cho mình được nghỉ học. Thế nhưng hôm đó lớp em học phần kiến thức vô cùng quan trọng và khó nhằn. Ngày mai còn có bài kiểm tra liên quan nữa. Em cảm thấy vô cùng lo lắng không biết phải làm sao. Hôm đó trời còn mưa rất to nữa. Tầm 2 tiếng sau giờ tan học chiều, em thấy có người bấm chuông cửa, em liền chạy ra và thật bất ngờ khi đó là An. Người An ướt nhẹp, tay chân run lẩy bẩy nhưng miệng thì vẫn mỉm cười thật tươi đưa cho em quyển vở rồi nói "Tớ biết cậu lo lắng nên đã bảo bố mẹ rằng tớ sang đây rồi. Cậu yên tâm". Khoảnh khắc ấy em đã suýt khóc. Khoảnh khắc ấy khiến em trân trọng tình bạn quý báu này biết bao nhiêu. Em mời An vào nhà. Sau khi lau người xong, An còn giảng lại bài cho em hiểu. Thật may vì sau đó bạn không bị cảm lạnh Tóm lại, tình bạn của em và An là một tình bạn đẹp và đáng quý biết bao. Dù cho lên cấp hai chúng em học những ngôi trường khác nhau nhưng em vẫn thường xuyên qua nhà bạn chơi và vẫn thân thiết như xưa.

Bình luận (0)
H24
4 tháng 2 2021 lúc 8:29

Em tham khảo :

Đề số 3 :

Em rất thích câu chuyện cổ tích “Cây khế”. Em sẽ kể lại câu chuyện này theo lời của nhân vật chú quạ.

    “Trong đợt về cây cổ thu vừa rồi, tôi đã kể chuyến phiêu lưu của tôi cho các cháu tôi nghe. Câu chuyện như sau :

Tôi đang bay trên trời thì khát nước quá, tôi quay đầu xuống thấy cây khế có quả mọng nước, liền đậu xuống ăn. Ăn được năm, sáu quả thì có một cặp vợ chồng nghèo đi ra khỏi căn nhà gỗ và nói :Ngươi ăn hết khế thì chúng tôi lấy gì kiếm sống đây ?Ăn khế trả vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng. Ngày mai hẹn gặp lại ở đây. Tạm biệt! – Tôi nói

Hôm sau, tôi đã chở người chồng đến đảo vàng. Sau khi về căn nhà gỗ ấy, tôi chào và hẹn gặp lại.

1 tháng sau, tôi cũng ra cây khế ấy và định xin vài trái khế. Nhưng tôi không thấy cặp vợ chồng nào nữa và thay vào đó là một người đàn ông to béo. Ông tự xưng là anh trai của người chồng đó và cho tôi ăn vài chục quả rồi tôi cũng nói :

Ăn khế trả vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng. Ngày mai hẹn gặp lại ở đây. Tạm biệt!

Hôm sau, tôi rất ngạc nhiên vì thấy cái túi chín gang mà ông anh đang cầm. Sau khi bỏ hết vàng vào túi, ông còn nhét vào túi áo, túi quần. Trên đường trở về, tôi nói bỏ bớt vàng đi nhưng ổng không chịu. Tôi mỏi quá nên bị nghiêng cánh và giờ đây đã thấy nhẹ hơn. Hóa ra ông anh đã rơi xuống biển và bị chết đuối. Sau đợt đó, cánh của tôi bị đau ê ẩm. Mà đến bây giờ tôi vẫn còn thấy đau.”

  Câu chuyện trên rút cho ta bài học là nếu ta không tham thì ta sẽ sống tốt. Còn nếu ta tham thì ta sẽ phải trả giá cho lòng tham của mình. Giống như câu thành ngữ : “Tham thì thâm” 

Bình luận (0)
JC
Xem chi tiết
H24
21 tháng 1 2021 lúc 20:25

- Huênh hoang: “ Sợ gì? Mày bảo tao còn biết sợ ai hơn tao nữa”

- Trêu xong chị Cốc thì chui tọt vào hang tự đắc rằng mình đã an toàn

Bình luận (0)
H24
21 tháng 1 2021 lúc 20:29

- Dế Mèn trêu chọc chị Cốc vì sự ngông cuồng tường mình tài ba và muốn chứng tỏ cho Dế Choắt biết, mình không sợ bất kì ai trên đời. Từ lúc bắt đầu trêu chị Cốc đến lúc Dế Choắt bị chị Cốc mổ chết, diến biến tâm lí của Dế Mèn có nhiều sự thay đổi khác nhau:

Lúc bắt đầu trêu:Sợ gì? Mày bảo tao sợ cái gì? Mày bảo tao còn biết sợ ai hơn tao nữa !.Giương mắt ra mà xem tao trêu con mụ Cốc đây này.Lúc trêu xong: sợ hãi, hèn nhát.Chị trợn tròn mắt, giương cánh lên…Tôi chui tọt vào hangNép tận đáy mà tôi cũng chết khiếp, nằm im thin thít.Lúc Dế Choắt bị chị Cốc đánh chết: Thì khóc thảm thiết hốt hoảng ăn năn, hối hận.Nào tôi biết đâu cơ sự lại ra nông nỗi này.Tối hối lắm! tôi hối hận lắm.

- Qua sự việc ấy, Dế Mèn đã rút ra được bài học đường đời đầu tiên cho mình. Đó là: Không được kiêu căng, tự phụ. Không được cậy vào sức khỏe của mình mà hung hăng làm bậy. Nếu không suy nghĩ cẩn thận trước khi làm sẽ mang họa vào thân.

Bình luận (0)
MN
21 tháng 1 2021 lúc 20:32

Trong Bài học đường đời đầu tiên, nhân vật Dế Mèn đã có hành động trêu chọc chị Cốc và dẫn đến cái chết thương tâm của Dế Choắt. Hành động này của Dế Mèn thực sự đáng trách nhưng cũng nhờ chính sự việc này mà Dế Mèn đã đúc rút được bài học đường đời đầu tiên. Khi thấy chị Cốc, vốn bản tính hung hăng xốc nổi kiêu ngạo, Dế Mèn đã rủ Dế Choắt trêu chị Cốc nhưng Choắt sợ hãi không chịu. Thấy vậy, Dế Mèn lại càng hung hăng đi trêu chọc chị Cốc và nhanh chóng trốn vào hang. Chính vì vậy, người nhận phát bổ chí mạng chết người của Cốc là Choắt. Khi đó, Dế Mèn mới đứng bên bạn mình mà cảm thấy đau khổ, ân hận vì tính cách xốc nổi, hung hăng của mình. Dế Mèn đã nói:"Nào tôi đâu biết cơ sự này" cũng như thể hiện thái độ ăn năn, hối lỗi trước người bạn quá cố của mình. Dế Choắt đã dạy Dế Mèn phải từ bỏ thói hung hăng bậy bạ xốc nổi, kiêu ngạo và đó chính là bài học đường đời đầu tiên của Dế Mèn. Dế Mèn đã nhận thức được bản tính hung hăng kiêu ngạo của chính mình và cảm thấy ăn năn, hối hận vì những hành động coi thường Choắt mà mình đã làm với Choắt trước đây. Tóm lại, Dế Mèn đã nhận thức được bài học đường đời đầu tiên là từ bỏ tính cách kiêu ngạo, hung hăng, xốc nổi, dùng sức mạnh vào những việc vô nghĩa sau cái chết thương tâm của Choắt.

 
Bình luận (0)
TH
Xem chi tiết
LT
19 tháng 1 2021 lúc 20:45

Giúp người đọc, người nghe hình dung những đặc điểm, tính chất nổi bật của một sự vật, sự việc, con người, phong cảnh…. làm cho đối tượng miêu tả như hiện lên trước mắt người đọc, người nghe.

Bình luận (0)

là loại văn giúp người đọc,người nghe hình dung những đặc điểm,tính chất nổi bật của một sự vật,sự việc,con người,phong cách,...làm cho đối tượng miêu tả như hiện lên trước mắt người đọc,người nghe

Bình luận (0)
NN
Xem chi tiết
MN
18 tháng 1 2021 lúc 11:50
Sau khi gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt tôi ân hận lắm, chỉ ước giá như thời gian quay lại tôi không trêu chị Cốc để bây giờ hậu quả ra nông nỗi này. Tôi tự nói mình  hèn nhát, không dũng cảm nhận tội trước mặt chị Cốc biết đâu chị ấy tha cho. Nhưng khi tôi nhận ra thì đã quá muộn màng. Người bạn ốm yếu của tôi đã nằm sâu trong lòng đất. Tôi tự rút ra bài học đường đời cho mình - Ở đời, sống mà cứ có thói hung hăng, không coi trời đất ra gì, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn gì cũng mang vạ vào thân. 
Bình luận (0)