- tà tà : đang nghiêng xuống. Nếu muốn nói 1 vật thể cố định ở tư thế hơi nghiêng ta dùng “nghiêng nghiêng” , còn ở đây ánh mặt trời đang nghiêng xuống dần mà không thể định sự nghiêng xuống đó cách rõ nét vì sự nghiêng xuống tràn lấp cả không gian và càng nghiêng xuống thì càng mờ dần . Tà tà còn nghĩa là trạng thái không chăm chú vào công việc (làm việc tà tà) hoặc đụng gì làm nấy (Tuyển tập Biên Tà Tà là “...Cứ viết tà tà, muốn viết gì thì viết...” của Hoàng mai Đạt).
- thơ thẩn : hành vi vô định hướng về mặt ý thức (chị em ra về trong trạng thái “dùng dằng nửa ở nửa về”, sao cũng được). “Khéo khéo đi đâu lũ "thẩn thơ"? Lại đây cho chị dạy làm thơ” (Hồ Xuân Hương).
- thanh thanh: thanh là mảnh mai, là trong sạch. Ý nói dòng suối nhỏ dáng thanh mảnh nước trong veo và rất sạch (thấy thế thôi chứ chưa chắc uống vào mà không đau bụng).
- nao nao: có gì đó tạo cảm xúc buồn buồn mà không rõ vì đâu kiểu như “hôm nay trời nhẹ lên cao, tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn” (Xuân Diệu). Chữ nao nao nói đến cảm giác bồn chồn “trong bụng” như khi Kiều đánh đàn cho Kim Trọng thì chàng nhận xét “Lựa chi những khúc tiêu tao. Dột lòng mình lại nao nao lòng người”. Kim Trọng đâu có buồn (hic, được Kiều rồi thi buồn sao được cơ chứ) nhưng vì khúc đàn mà buồn không duyên cớ.
- nho nhỏ: nhỏ là không to nhưng cũng hẳn là nhỏ theo cảm nhận của người trong cuộc. Người ta có thể hiểu “nhỏ” theo 2 nghĩa đối lập. Thấy nhỏ nhưng nghĩa lý với người quan sát là không nhỏ. “Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ, này cô em tóc đờ mi gác xông”.
Từ láy "tà tà"vừa cho ta pít tg vừa gợi tâm trạng bâng khuâng,xao xuyến.
Sd nt tả cảnh ngụ tình để bộc lộ tâm trạng con người khi du xuân trở về.
Các từ láy vừa gợi sắc thái biểu cảm cảnh vật vừa gợi tâm trạng bâng khuâng,xao xuyến vì hội tan ngày tàn.