Vừa lúc ấy, tôi đã đến gần anh. Với lòng mong nhớ của anh, chắc anh nghĩ rằng, con anh sẽ chạy xô vào lòng anh, sẽ ôm chặt lấy cổ anh. Anh vừa bước, vừa khom người đưa tay đón chờ con. Nghe gọi, con bé giật mình, tròn mắt nhìn. Nó ngơ ngác, lạ lùng. Còn anh, anh không ghìm nổi xúc động”
(Chiếc lược ngà - Nguyễn Quang Sáng)
a. Tìm khởi ngữ và thành phần biệt lập trong đoạn văn trên.
b. Chỉ ra các phép liên kết được sử dụng trong đoạn văn.
a. KN: còn anh
TPBL: chắc - thành phần tình thái
c. Phép liên kết
- Phép lặp: anh
- Phép thế: con - con bé - nó
Đúng 1
Bình luận (0)