Không chép mạng thì em nên tự làm đi em
Viết bài văn về kỉ niệm với người bạn thân có sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm miêu tả nội tâm
Bài văn: Kỷ niệm với người bạn thân
Tình bạn luôn là một món quà quý giá trong cuộc sống của mỗi con người, và tôi cũng không ngoại lệ. Đối với tôi, người bạn thân nhất không ai khác chính là Minh, một người bạn mà tôi đã gắn bó từ những năm tháng học trò. Mỗi kỷ niệm với Minh đều mang đến cho tôi những cảm xúc khó quên, và một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất chính là lần chúng tôi cùng nhau trải qua kỳ thi cuối năm.
Lần đó, lớp chúng tôi chuẩn bị bước vào kỳ thi quan trọng, và áp lực từ việc học hành khiến tôi không khỏi lo lắng. Minh là người luôn ở bên động viên tôi những lúc tôi cảm thấy mệt mỏi. Cậu ấy không chỉ là người bạn thân, mà còn giống như một người anh em, sẵn sàng chia sẻ mọi niềm vui và nỗi buồn. Hôm đó, khi tôi ngồi một mình trong lớp học, cố gắng ôn tập lại bài vở, Minh bất ngờ xuất hiện. Cậu ấy nhìn tôi một cách đầy lo lắng, rồi chậm rãi ngồi xuống bên cạnh. “Cậu học có căng thẳng quá không? Hãy thư giãn một chút đi!” Minh nói với giọng nhẹ nhàng, đầy sự quan tâm.
Lúc ấy, tôi cảm thấy như bao nhiêu căng thẳng và lo lắng trong lòng bỗng chốc tan biến. Cảm giác tĩnh lặng, bình yên lạ thường. Minh mở cặp lấy ra một chiếc bánh quy nhỏ mà cậu ấy mang theo và cười: “Ăn một chút đi, đừng để bụng đói mà mệt nhé!” Câu nói giản dị ấy nhưng lại khiến tôi cảm động vô cùng. Tôi nhìn Minh, thấy ánh mắt cậu ấy ánh lên sự chân thành, một sự quan tâm đến mức tôi không thể nào bỏ qua.
Khi chúng tôi cùng nhau học bài, Minh luôn là người kiên nhẫn giải thích từng vấn đề mà tôi chưa hiểu, dù cho cậu ấy đã học xong từ lâu. Trong lòng tôi lúc đó, tôi cảm nhận rõ ràng tình bạn này quý giá như thế nào. Cậu ấy không chỉ giúp tôi trong học tập mà còn dạy tôi bài học về sự chia sẻ, tình bạn chân thành và đùm bọc trong những lúc khó khăn.
Kỷ niệm ấy vẫn mãi in đậm trong tâm trí tôi. Mỗi khi nhớ lại, tôi lại cảm thấy một nỗi ấm áp bao trùm. Những lúc tôi mệt mỏi và thiếu tự tin, Minh luôn là người khơi dậy trong tôi niềm tin, giúp tôi nhìn thấy phía trước là ánh sáng hy vọng. Dù sau này, chúng tôi có thể đi những con đường khác nhau, nhưng tôi biết rằng tình bạn này sẽ luôn tồn tại trong tim tôi, như một nguồn động viên, một chỗ dựa vững chắc.
Minh không chỉ là người bạn thân mà còn là người mà tôi học được rất nhiều điều. Chính cậu ấy đã dạy tôi rằng tình bạn không phải lúc nào cũng phải có những điều lớn lao, mà đôi khi, chỉ cần những hành động nhỏ bé, giản dị, nhưng đầy ắp tình cảm, cũng đủ để tạo nên một tình bạn thật sự.
Tình bạn giữa tôi và Minh chính là minh chứng rõ ràng nhất cho câu nói: “Bạn bè là người mà khi bạn buồn, chỉ cần nhìn thấy họ là mọi nỗi buồn sẽ tan biến.” Tình bạn ấy sẽ mãi là kỷ niệm đẹp trong lòng tôi, dù thời gian có trôi qua, dù chúng tôi có thay đổi thế nào đi chăng nữa. Tình bạn ấy đã và luôn là ngọn lửa ấm áp soi sáng con đường tôi đi.