1. Câu thơ sử dụng phép điệp từ và ẩn dụ "Một ngọn lửa". Phép điệp từ nhằm nhấn mạnh tới sự ấm áp từ ngọn lửa bếp mà bà luôn nhóm lên bao mùa để sưởi ấm đứa cháu. "Ngọn lửa" không chỉ là ngọn lửa tả thực mà còn là ẩn dụ về tình cảm mà người bà dành cho cháu. Bà luôn dành cho cháu tình cảm yêu thương vỗ về, truyền cho cháu niềm tin, sức mạnh để vững bước, trưởng thành.
2. Câu thơ sử dụng phép nói quá "vung chày lún sân" nhằm gửi gắm khát vọng của người mẹ miền núi vào giấc mơ của em cu Tai. Đó là ước mơ về sức mạnh. Mẹ mong con trưởng thành, mong con có sức khỏe phi phàm để tham gia lao động sản xuất, bảo vệ đất nước.
3. Câu thơ sử dụng phép nhân hóa "mồ hôi mẹ rơi, má em nóng hổi" để nhấn mạnh nỗi vất vả, cơ cực mà mẹ trải qua để lao động. Mẹ lên rẫy tra nương bẻ bắp nhưng mang trên lưng vẫn là em bé trong giấc ngủ say. Hình ảnh hoán dụ "lưng đưa nôi", "tim hát thành lời" để chỉ sự ân cần và yêu thương của mẹ dành cho em cu Tai. Mẹ lao động vất vả là vậy nhưng vẫn dành cho con những tình cảm yêu thương, sự ân cần, chu đáo, mẹ hát bằng cả trái tim, mong con ngủ ngoan, mau lớn, khỏe mạnh...