Chuyện người con gái Nam Xương- Nguyễn Dữ

DM

- Thiếp sở dĩ nương tựa vào chàng, vì có cái thú vui nghi gia nghi thất. Nay đã bình rơi trâm gãy, mây tạnh mưa tan, sen rũ trong ao, liễu tàn trước gió; khóc tuyết bông hoa rụng cuống, kêu xuân cái én lìa đàn, nước thẳm buồm xa, đâu còn có thể lên núi Vọng Phu kia nữa.” Câu 1:ghi lại 1 thành ngữ có trong đoạn trích trên? Câu 2:Nêu và phân tích tác dụng của 1 phép tu từ có trong đoạn trích trên


Các câu hỏi tương tự
DM
Xem chi tiết
ND
Xem chi tiết
ND
Xem chi tiết
NN
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết
MA
Xem chi tiết
H24
Xem chi tiết
HA
Xem chi tiết
KP
Xem chi tiết