Gới ý
- Trong ba năm chồng đi chiến trận, một mình nàng vừa làm con vừa làm cha vừa làm mẹ để chăm sóc phụng dưỡng mẹ chồng, nuôi dạy con thơ.
- Với mẹ chồng, nàng là một cô con dâu hiếu thảo. Chồng xa nhà, nàng đã thay chồng phụng dưỡng mẹ chu đáo. Khi bà ốm nàng đã thuốc thang lễ bái thần phật và lấy những lời khôn khéo để khuyên răn để bà vơi bớt nỗi nhớ thương con. Đến khi bà mất, nàng đã hết lời thương xót, ma chay tế lễ cẩn trọng hệt như với cha mẹ đẻ của mình. Cái tình ấy quả có thể cảm thấu cả trời đất cho nên trước lúc chết người mẹ già ấy đã trăng trối những lời yêu thương, động viên, trân trọng con dâu “Sau này, trời xét lòng lành, ban cho phúc đức giống dòng tươi tốt, con cháu đông đàn, xanh kia quyết chẳng phụ lòng con như con đã chẳng phụ mẹ".
- Với con thơ nàng hết sức yêu thương, chăm chút. Sau khi xa chồng đầy tuần, nàng sinh bé Đản, một mình gánh vác cả giang sơn nhà chồng nhưng chưa khi nào nàng chểnh mảng việc con cái. Chi tiết nàng chỉ bóng mình trên vách và bảo đó là cha Đản cũng xuất phát từ tấm lòng của người mẹ : để con trai mình bớt đi cảm giác thiếu vắng tình cảm của người cha.
=> Nguyễn Dữ đã dành cho nhân vật một thái độ yêu mến, trân trọng qua từng trang truyện, từ đó khắc họa thành công hình tượng người phụ nữ với đầy đủ phẩm chất tốt đẹp.
Vũ Nương qua đoạn trích trên hiện lên với vẻ đẹp về phẩm chất:
- Người vợ thủy chung, chỉ mong chồng trở về bình yên, không mong vinh hoa phú quý, danh lợi.
- Người con dâu hiếu thảo: chăm sóc mẹ chồng, hết lời lẽ khuyên nhủ khi bà ốm, lo ma chay chu tất khi bà mẹ mất. Chính trong lời trăng trối của bà mẹ cũng cho thấy tấm lòng, phẩm chất của người con dâu hiếu thảo. Bà mẹ ghi nhận công lao của Vũ Nương và tin nàng sẽ được hưởng cuộc sống xứng đáng.
- Người mẹ hiền đảm đang: một mình Vũ Nương nuôi con, gánh vác việc nhà, lo chu tất mọi việc.