Thành phần biệt lập:
Ngày nay _ ngày khi ta còn trẻ
=> Thành phần phụ chú
Thành phần biệt lập:
Ngày nay _ ngày khi ta còn trẻ
=> Thành phần phụ chú
đồng cảm và chia sẻ là một đức tính tốt của con người em hãy viết 1 đoạn văn khoảng 9-10 câu suy nghĩ của em về câu nói trên có sử dụng 1 thành phần biệt lập và 1 phép liên kết ( chỉ ra thành phần biêt lập và phép liên kết đó
Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nhận của em về tác phẩm"Chiếc lược ngà".Trong đó có sử dụng các thành phần biệt lập(gạch chân)
Ông cha ta đã dạy “ lời chào cao hơn mâm cỗ “ nhưng ngày nay giường như việc chào hỏi ít được quan tâm đặc biệt là giới trẻ hãy trình bày suy nghĩ của em về vấn đề này Đoạn văn dài hơn 200 từ và lập giàn ý trong bài có câu nghi vấn
viết đoạn văn(từ 7 đến 10 câu) trình bày suy nghĩ của em về lòng biết ơn trong đó có sử dụng thành phần biệt lập và gạch chân
viết một đoạn văn viết về nhân vật thúy kiều trong đó có sử dung thành phần biệt lập
Xác định thành phần biệt lập trong câu "với lòng mong nhớ của anh, chắc anh nghĩ rằng, con anh sẽ chạy xô vào lòng anh, sẽ ôm chặt lấy cổ anh" Và nêu dấu hiệu nhận biết
Hướng dẫn soạn bài : " Các thành phần biệt lập" - văn lớp 9
Tìm những thành phần biệt lập qua đoạn trích sau:
Liên đặt bàn tay vào sau phiền lưng đã có nhiều mảng da thịt vừa chai cứng vừa lở loét của Nhĩ:
- Em đỡ anh nằm xuống nhé?
- Khoan. Em cần ra chợ hay đi đầu thì cứ đi. Khi nào mỏi anh sẽ gọi con.
Một lát sau Nhĩ còn nghe tiếng vợ đi lại dọn dẹp và dặn dò con điều gì đó. Liên hầm nước thuốc ở cái siêu đất ra chiếc bát chiết yêu”, Nhĩ đoàn thể nghe tiếng nước rót ra lẫn mùi thuốc bắc bay vào nhà. Rồi Liên xuống thang, vẫn cái tiếng bước chân rón rén quen thuộc suốt cả một đời người đàn bà trên những bậc gỗ mòn lõm.
Chờ Liên xuống tầng dưới rồi Nhĩ mới lên tiếng :
- Tuấn, Tuấn à !
Anh con trai đánh trấn ngồi tựa vào bức tượng đầu cầu thang, tay nhặt rau muống, mắt cúi xuống một cuốn sách truyện dịch. Nghe bố gọi, Tuấn chạy vào trong tay vẫn cầm quyển sách dày cộm gập đôi :
- Bố mỏi rồi. Con đỡ bố nằm xuống nhé!
– Chưa... – đến lúc này Nhĩ mới ngắm kĩ đứa con trai. Nó là đứa thứ hai, gần một năm nay vắng nhà, đi học tận trong một thành phố phía nam và vừa mới trở về đêm qua. Anh thấy càng lớn thẳng con anh càng có nhiều nét giống anh.