Trên đường đi học về em nhìn thấy một thanh niên đi xe máy phóng nhanh vượt ẩu gây tai nạn khiến 1 em học sinh bị ngã gãy tay. Trong tình huống đó em sẽ làm gì?
Trên đường đi học về em nhìn thấy một thanh niên đi xe máy phóng nhanh vượt ẩu gây tai nạn khiến 1 em học sinh bị ngã gãy tay. Trong tình huống đó em sẽ làm gì?
[HOC24 CONFESSIONS #88]
--------------------------------
#h24cfs_863
HOC24 có dự định thêm lại tính năng rút tiền từ coin như hồi xưa nữa không ạ?
#h24cfs_864
Bạn nam này dễ thương quá :D Cho mình xin in4 ạ.
https://hoc24.vn/vip/14874167551162
#h24cfs_865
Cho em hỏi là có anh chị CTV, CTVVIP hay Giáo viên đang học Ngoại thương không ạ? (FTU)
#h24cfs_866
Tôi,
Chuyện thì dài lắm.
Nhưng biết không? Bạn biết cái cảm giác vết thương cũ chưa kịp lành đã phải gánh chịu thêm vết thương mới? Biết không? Bạn biết cái cảm giác trao trọn lòng cho một người chẳng thể làm điều tương tự cho mình? Và biết không? Đến tận bây giờ, tôi mới chợt nhận ra bản thân quý giá nhường nào.
Lúc đó tôi suy sụp lắm. Sau cú trượt chân lỡ đánh mất một người bạn vì bản thân cố chấp muốn bày tỏ tình cảm và hơn nữa là muốn đi với người đó một quãng dù nhỏ. Ừ thì đêm nào cũng trằn trọc, khó ngủ, nhớ quá, vô mess đọc xíu chắc chẳng sao, đọc lại thì cười tủm tỉm rồi chẳng hiểu sao nước mắt lại tự động rơi. Chăn gối làm bạn đã quen, chỉ có chăn gối mới biết những đêm đó tôi nhọc cỡ nào.
Chợt một hôm, tôi chẳng còn tâm trạng để khóc? À ý tôi là tôi gặp được một người làm tôi vui đó. Chỉ vài tin nhắn nhỏ thôi cũng làm tôi tủm tỉm cười cười. Rồi cứ vậy, tin nhắn ấy ngày nào cũng đến xua tan muộn phiền của tôi và rồi tôi chợt nhận ra bản thân lại lần nữa vướng vào hai từ “cảm nắng”. Nghe có vẻ dễ dãi thật, nhưng mà bạn phải hiểu rằng, lúc đó tôi rối lắm, suy lắm nên một đoạn chat nhỏ cũng khiến lòng tôi thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.. Thế rồi chuyện gì đến cũng đến, chúng tôi đã thành đôi.
Okay, tôi công nhận quyết định đó vừa đúng, nhưng đồng thời vừa là một trong những cái sai khốn nhất của tôi.
Chúng tôi chia tay rồi lại quay lại những 3 lần rồi. Lý do rất đơn giản là chẳng hiểu nhau cái gì cả. Một người thì cái tôi cao chót vót. Còn một người thì cố chủ động nhiều hơn nhưng nhận lại toàn sự bạc bẽo nếu không muốn nói là còn nhận phải sự phản bội trắng trợn từ phía kia. Cái gì mà thả “thương thương” một đống vô ảnh các bạn nữ đang quen? Cái gì mà biện hộ “bận” chẳng rep được tin nhắn tới hàng trăm lần? Và rất rất nhiều lần khác khiến tôi thấy tủi thân, tổn thương thay vì những cảm xúc đáng nhẽ ra tôi nên có trong một mối quan hệ lành mạnh. Ủa, gì vậy? Có ai yêu nhau mà tới mức đó không? Tôi chẳng thể hiểu nổi. Rồi tôi phát hiện ra một sự thật tôi không bao giờ muốn biết. Sau khi chia tay chưa đầy 1 tuần, họ quay sang tán tỉnh tới cả bạn thân tôi? Đâu, đâu có một lần, cả tá lần “thăm dò” bạn tôi rồi và tôi cá không chỉ bạn thân tôi đâu. Thất vọng nhỉ? Còn nữa, đã được 2 tuần đâu, sao có người mới nhanh tới vậy trong khi người còn lại đang phải vật lộn với đống hỗn độn không tên?
Đôi khi tôi tự an ủi mình rằng “Mày ổn, mọi chuyển cũng đều ổn và ngược lại'”. Nhưng sao tôi thấy vẫn thật trống rỗng. Tôi ghét, tôi ghét cái cảm giác một mình này, tôi ghét việc rất muốn được xả ra hết tâm tư suy nghĩ nhưng chẳng thể nói với ai được. Nhưng may quá, tôi nhận ra bản thân đang chưa lành, tôi cũng chợt nhận ra bản thân không hề yếu đuối, tôi thấy tôi rất dũng cảm là đằng khác. Tôi đã dám đối diện với mất mát, đối diện với thất vọng và chấp nhận rằng bản thân đến lúc rời đi rồi đưa ra quyết định tự cứu lấy bản thân dù trong lòng vẫn còn chút hối tiếc. Hối tiếc những kỉ niệm đã từng.
“Họ cho ta kỉ niệm khó quên và giờ thì họ thành một thứ kỉ niệm cần được chôn giấu.”
Thôi thì... Tôi vẫn mong họ hạnh phúc, bởi tôi biết họ cũng có góc khuất, và họ cũng chẳng đủ trưởng thành để hiểu được thứ người khó đoán như tôi. Okay, đây là lối “exit” cho đôi bên và chúng tôi đang học cách từ từ chấp nhận tất cả trong âm thầm.
Thương tôi, thương tôi của ngày ấy đã từng dành tất cả chân thành cho người không thể giữ lấy, thương tôi ngày ấy đã là người cầm ô che cho họ để rồi bị họ té nước, chạy sang một chiếc ô khác dịu dàng, nhẹ nhàng hơn.
“Tôi cũng muốn được che ô kia mà?”
#h24cfs_867
Mình thật sự rất thích mấy buổi nói chuyện sâu sắc về một chủ đề nào đó luôn. “Deep talk” về một cái gì đó mà những người trong cuộc trong chuyện đó đều tỏ ra hứng thú. Cảm giác mà khi 2 hay nhiều người cùng nhau ngồi lại thảo luận, trao đổi về cuộc sống, tâm sự, cảm xúc, xã hội, con người, vũ trụ,... Khi mà có những cuộc nói chuyện như vậy thì thấy được nói rõ những gì trong lòng mình ra và biết thêm nhiều điều mới lắm. Nên mình luôn đi kiếm những người cùng năng lượng để nói chuyện. Các bạn có thấy như thế không?
#h24cfs_868
Mọi người cho tớ xin một số font chữ trên Canva đẹp mà mọi người hay dùng với~
Chữ Việt hóa được Tiếng Việt thì càng tốt nha, cảm ơn mọi người nhiều :3
--------------------------------------------------------
Các bạn hãy gửi Cfs tại đây nhé: 👉 https://bom.so/UyOLjM 👈
Nhớ like và follow fanpage Cfs tụi mình luôn nha! 💖
https://www.facebook.com/profile.php?id=100091892927490
#h24cfs_863
Mình cũng kh bít nx, mog là sẽ có tính năg rút tiền từ coin
CUỘC THI LẬP TRÌNH THI ĐẤU "THE CODING RACE (SEASON 1)"
Để hiểu rõ hơn về cuộc thi này, các bạn có thể truy cập đường link sau. Đường link này, bao gồm thể lệ và hướng dẫn tham gia, sẽ giải đáp mọi thắc mắc của các bạn về kì thi này, và những thông báo chúng mình đưa ra trong bài viết này: https://docs.google.com/document/d/1MOTi_9y8p1pukQsfgW9kSNcXVKCS17vr/edit?usp=sharing&ouid=115389910780066243905&rtpof=true&sd=true
---------------------------------------
Xin chào mọi người!
Chúng mình rất vui khi được thông báo: Sau gần một năm chuẩn bị, với sự nỗ lực của các thành viên trong hội đồng Ban tổ chức và hội đồng ra đề thi, cuộc thi Lập trình thi đấu The Coding Race (season 1) đã chính thức ra mắt!
Sự kiện sẽ có một vòng thi đấu duy nhất. Cuộc thi sẽ diễn ra từ 20h30 ngày 31/5/2025 và kéo dài cho đến hết 20h30 ngày 8/6/2025. Cuộc thi sử dụng OI-style format, đồng nghĩa sẽ có nhiều nhóm điểm khác nhau trong một bài tập, và nhận được kết quả đúng của tất cả các bộ dữ liệu kiểm tra (test cases) trong một nhóm điểm sẽ được toàn bộ số điểm của nhóm đó. Các bạn sẽ có 8 ngày để thử sức với 22 bài, trong đó có 2 bài được tách thành 2 phiên bản Dễ-Khó khác nhau. Độ khó của kì thi trải dài và phù hợp với những bạn mới biết lập trình, cho đến những thành viên lâu năm của bộ môn Lập trình thi đấu (nói cách khác, độ khó của kì thi trải dài từ Div.1 đến Div.4 Codeforces, hoặc từ ABC đến AGC Atcoder). Với những thí sinh nâng cao, sẽ có ít nhất 1 bài interactive, nên hãy đọc blog sau đây nếu bạn muốn hiểu thêm về dạng bài này: https://codeforces.com/blog/entry/45307
Để tham gia cuộc thi này, bạn có thể lựa chọn 2 cách để tham gia: qua Codeforces (chúng mình khuyến nghị phương thức này), hoặc qua tài khoản Hoc24 và OLM. Về cách tạo tài khoản Codeforces, các bạn hãy xem trên đường link chúng mình gửi trên đầu bài.
Thể lệ và cách thức tham gia, chúng mình đã gửi trên đường link ở đầu bài. Cuộc thi này sẽ chia thành hai bảng thi đấu (A và B) và sử dụng chung bộ đề thi. Tổng giá trị giải thưởng lên tới hơn 50 triệu đồng, trong đó có 5,1 triệu đồng tiền mặt:
- Tất cả các thành viên đạt giải đều được nhận mã giảm giá 20% tài khoản VIP của hệ thống học trực tuyến OLM và Hoc24, Đánh giá năng lực OLM.
- Quyền đăng kí được ứng tuyển vào OLM và Hoc24.
- Quyền được cấp giấy chứng nhận có dấu đỏ, được gửi đến trong tối đa 7 ngày.
Bảng A: 3.600.000đ
1 giải Nhất: 1.000.000đ
1 giải Nhì: 600.000đ
1 giải Ba: 400.000đ
2 giải Tư: 200.000đ
5 giải Năm: 100.000đ
10 giải Sáu: 50.000đ
10 giải Khuyến khích 20.000đ, trao ngẫu nhiên cho TOP 21 đến TOP 100 giải.
Bảng B: 1.500.000đ
1 giải Nhất: 600.000đ
1 giải Nhì: 300.000đ
1 giải Ba: 150.000đ
2 giải Tư: 100.000đ
5 giải Khuyến khích: 50.000đ
Cuộc thi này được tổ chức bởi Đội ngũ đến từ Công ty cổ phần Binggroup, nền tảng học trực tuyến Hoc24 và OLM. Cuộc thi này được tài trợ và bảo trợ truyền thông bởi Khoa Toán Kinh tế, trường Công nghệ, Đại học Kinh tế quốc dân. Thay mặt đội ngũ tổ chức, mình rất mong sự chuẩn bị chu đáo đến từ chúng mình sẽ được các bạn đón nhận và tham gia. Chúng mình chúc bạn sẽ đạt được giải thưởng cao nhất trong kì thi này.
---------------------------------------
Mọi thông tin và thắc mắc, vui lòng liên hệ:
Facebook: https://www.facebook.com/profile.php?id=61575551576400 (The Coding Race)
Facebook: https://www.facebook.com/hoc24.vn (Học trực tuyến cùng Hoc24.vn)
Email: vemc.contest@gmail.com
Codeforces: https://codeforces.com/group/ha053ybA36
Ngày hôm nay đã từng là lịch sử
#2
Có những ngày trong năm dường như mang một sức nặng khác thường, khi bánh xe lịch sử tình cờ dừng lại hoặc chuyển hướng đột ngột trên cùng một con số dương lịch. Ngày 17 tháng 4 là một ngày như thế. Không phải là một ngày lễ hội được khắc ghi bằng mực đỏ, nhưng qua các thế kỷ, nó đã lặng lẽ chứng kiến những khoảnh khắc mà ở đó, số phận của các cá nhân, dân tộc và cả những hệ tư tưởng lớn lao dường như được định đoạt. Hôm nay, cũng một ngày 17 tháng 4, thử lắng nghe tiếng vọng từ những ngày này của những năm về trước...
Năm 1521, tại thành Worms cổ kính nước Đức, không khí hẳn đã đặc quánh lại. Trước mặt là Hoàng đế quyền uy, là các Hồng y áo đỏ đại diện cho một đức tin đã thống trị châu Âu cả ngàn năm, chỉ có một tu sĩ nhỏ bé, Martin Luther. Người ta chờ đợi một lời rút lui, một sự khuất phục trước sức mạnh vô song. Nhưng không, chỉ có một giọng nói vang lên, khẳng định đức tin không thể bị lay chuyển bởi quyền lực trần thế, mà chỉ bởi lời Kinh Thánh và lý lẽ sáng tỏ. "Tôi đứng đây, tôi không thể làm khác." Lời nói ấy, vang lên vào ngày 17 tháng 4, như một tiếng sét đánh thức lương tri, nhưng cũng là nhát búa đầu tiên làm rạn vỡ khối đá tảng tôn giáo của châu Âu, mở đường cho những dòng chảy tư tưởng mới, nhưng cũng khơi nguồn cho bao cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn sau này. Khoảnh khắc ấy, một con người đơn độc đã đối mặt với cả thế giới, và thế giới đã thay đổi.
Thời gian trôi đi, ba thế kỷ rưỡi sau, cũng vào một ngày 17 tháng 4 năm 1895, tại Shimonoseki, Nhật Bản, ngọn bút lại được đặt xuống ký vào một hiệp ước. Không phải là lời khẳng định đức tin, mà là sự định đoạt số phận của những đế chế già cỗi và sự trỗi dậy của một thế lực mới. Mực còn chưa khô trên giấy, nhưng bóng đen đã bao trùm lên vận mệnh của nhà Thanh Trung Hoa, báo hiệu sự suy vong không thể cứu vãn. Ngược lại, mặt trời của Đế quốc Nhật Bản bắt đầu rạng đông, mang theo ánh hào quang của hiện đại hóa nhưng cũng nhuốm màu tham vọng bành trướng. Hiệp ước Shimonoseki, ký vào ngày hôm đó, không chỉ là những dòng chữ lạnh lùng phân chia lại đất đai, mà còn là khúc dạo đầu cho những biến động dữ dội hơn nữa sẽ nhấn chìm cả Đông Á trong thế kỷ tiếp theo. Những con người vô danh ở Đài Loan, ở Triều Tiên, có lẽ nào biết được số phận của họ đã bị định đoạt trong căn phòng ký kết hôm ấy?
Thế kỷ 20 đến, mang theo những cuộc đối đầu ý thức hệ gay gắt. Ngày 17 tháng 4 năm 1961, dưới cái nắng nhiệt đới oi ả của vùng biển Caribe, những con thuyền chở đầy hy vọng và cả sự tuyệt vọng lặng lẽ tiến vào Vịnh Con Lợn, Cuba. Những người lính lưu vong mang trong lòng giấc mơ lật đổ một chế độ non trẻ, được hậu thuẫn bởi một siêu cường hùng mạnh. Nhưng chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, giấc mơ tan vỡ trên bờ cát. Sự kiện Vịnh Con Lợn trở thành một vết sẹo trong lịch sử can thiệp, một bài học cay đắng về những tính toán sai lầm và sự khốc liệt của Chiến tranh Lạnh. Ngày 17 tháng 4 ấy ghi dấu một thất bại, nhưng cũng là ngày củng cố thêm ý chí của một cuộc cách mạng và đẩy thế giới đến gần hơn bờ vực của một cuộc khủng hoảng hạt nhân sau đó không lâu.
Và rồi, ngày 17 tháng 4 năm 1975, có lẽ là ngày mang nhiều dư âm bi tráng và phức tạp nhất đối với khu vực Đông Nam Á. Tại Phnom Penh, thủ đô của Campuchia, sự im lặng đến ghê người bao trùm khi những đoàn quân áo đen tiến vào, kết thúc một cuộc nội chiến nhưng lại mở đầu cho một cơn ác mộng diệt chủng khủng khiếp. Tiếng cười nói ngày giải phóng hôm ấy nhanh chóng bị nhấn chìm bởi tiếng khóc than và máu đổ sau này. Cùng ngày hôm đó, cách không xa, tại Xuân Lộc, trong nỗ lực cầm cự tuyệt vọng cuối cùng, tàn quân của chế độ Việt Nam Cộng hòa đã bị đánh bật trước sức tiến công mãnh liệt và áp đảo của Quân Giải phóng miền Nam. Ngọn lửa phản kháng cuối cùng của một chính quyền lệ thuộc đang tắt lịm, báo hiệu thắng lợi hoàn toàn của cách mạng đã cận kề.
Lịch sử không phải là những trang giấy phẳng lì ghi lại các sự kiện một cách trật tự. Nó giống như một dòng sông cuộn chảy, có những khúc quanh bất ngờ, những đoạn xoáy sâu thẳm, và đôi khi, tại một điểm bất kỳ trên dòng chảy ấy, lại hội tụ những luồng nước mạnh mẽ từ khắp các ngả nguồn. Những khoảnh khắc ta vừa đi qua, dù tình cờ mang cùng một con số trên tấm lịch, thực chất chỉ là những lát cắt mỏng manh hé lộ tấn kịch vĩ đại và không ngừng biến động của kiếp người. Ở đó, ta thấy những lời khẳng định làm rung chuyển nền móng đức tin, những nét bút tái định hình bản đồ thế giới, những cuộc đổ bộ nhuốm màu bi kịch hay những thành phố chứng kiến sự sụp đổ và hồi sinh.
Chúng nhắc nhở rằng, dưới bầu trời này, trên cùng một khoảnh khắc, có thể diễn ra đồng thời cả niềm hy vọng lẫn nỗi tuyệt vọng, cả sự sáng tạo phi thường lẫn sự hủy diệt tàn khốc. Mỗi quyết định, dù của một cá nhân hay một dân tộc, đều như những viên sỏi ném vào mặt hồ thời gian, tạo ra những vòng sóng lan tỏa không ngừng, chạm đến cả những bờ bến xa xôi mà ta không thể lường hết. Và có lẽ, ý nghĩa sâu xa của việc nhìn lại quá khứ không chỉ là để tưởng nhớ những gì đã xảy ra vào một ngày nào đó, mà là để cảm nhận rõ hơn sức nặng của hiện tại, sự vô thường của số phận, và sự tiếp nối bền bỉ của câu chuyện làm người – một câu chuyện mà mỗi chúng ta, dù ý thức hay không, đều đang góp phần viết nên từng khắc, từng giờ.
Nguồn ảnh: Pikbest | Graphic Design Templates
Để hướng tới ngày 30/4 - Kỉ niệm 50 năm ngày "thống nhất đất nước", Anh/Em/Mình có dự định sẽ mỗi ngày up một bài về chủ đề "Ngày hôm nay đã từng là lịch sử". Và biến nó thành một seri dài tập. Các bạn có đồng ý không?
Trong giờ ra chơi, Toàn nói với các bạn: Ở những nước đang phát triển không có gì đáng học tập cả vì họ vẫn còn lạc hậu, chỉ ở những nước phát triển như Mỹ, Anh mới có nhiều thứ tiên tiến cho chúng ta học tập”.
Câu hỏi:
1/ Em có nhận xét gì về ý kiến của Toàn?
2/ Theo em, chúng ta có cần học tập các nước đang phát triển không? Lấy ví dụ minh họa.
1/ Em có nhận xét gì về ý kiến của Toàn?
Theo em, ý kiến của Toàn là chưa đúng. Không phải chỉ những nước phát triển như Mỹ hay Anh mới có điều hay để học hỏi. Mỗi quốc gia, dù là nước phát triển hay đang phát triển, đều có những điểm mạnh riêng. Nếu mình chỉ nhìn vào sự hiện đại hay giàu có để đánh giá thì sẽ rất phiến diện và dễ coi thường người khác. Quan trọng là mình phải biết học hỏi những điều tốt từ mọi nơi, không phân biệt.
2/ Theo em, chúng ta có cần học tập các nước đang phát triển không? Lấy ví dụ minh họa.
Em nghĩ là có. Mình nên học cả từ các nước đang phát triển vì họ có những kinh nghiệm thực tế rất gần với điều kiện của nước mình. Ví dụ như nước Lào, dù còn nghèo nhưng người dân sống rất thân thiện, đoàn kết và giữ gìn truyền thống văn hóa rất tốt. Hay Campuchia cũng có nhiều cách làm hay trong việc phát triển du lịch gắn với thiên nhiên và văn hóa dân tộc. Những điều đó rất đáng để mình học tập và áp dụng.
1. Ý kiến của Toàn là sai vì ở những nước đang phát triển tuy không giàu mạnh về kinh tế nhưng lại có những giá trị văn hóa tốt đẹp đáng để học tập theo. Mỗi quốc gia dù phát triển hay đang phát triển đều có những kinh nghiệm, bài học và những chính sách thành công. Nếu chỉ tập trung vào các nước phát triển có thể khiến chúng ta bỏ lỡ cơ hội học hỏi các quốc gia khác
2. Theo em ngoài học tập từ những quốc gia phát triển chúng ta cần học hỏi thêm từ các nước đang phát triển vì từ đây sẽ rút ra được nhiều kinh nghiệm quý giá cho sự tiến bộ và hoàn thiện của đất nước trong tương lai
VD: Việt Nam và Cuba là hai nước anh em cùng nhau phát triển. Cuba là một quốc gia tuy còn nhiều khó khăn về kinh tế, nhưng lại có nhiều điểm mạnh rất đáng để Việt Nam học tập; đặc biệt là trong lĩnh vực như giáo dục khi quốc gia này là một trong những nước có tỷ lệ biết chữ cao nhất thế giới, lên đến 99,8 %
`->` Nhận xét ý kiến của Toàn là chưa đúng. Đáng lên án vì hành động này thiếu khách quan, toàn diện về đất nước đó.
`+` Toàn chưa đủ thông tin về nước đó như về kinh tế, chính trị, văn hóa,...
`+` Không nên đánh đồng qua một số sự việc của nước đó mà không nên học hỏi.
`-` Theo cá nhân em, chúng ta nên học tập các nước phát triển. Vì mỗi nước đều có một nền kinh tế, văn hóa, chính trị khác nhau, đem lại giá trị cả cho nhân loại.
`=>` Ví dụ:
`+` Nông nghiệp: trồng lúa nước lâu đời, học cách canh tác một cách hợp lí như ở các nước Đông Nam á.
`+` Văn hóa: Học cách bảo tồn di sản của các nước có lịch sự lâu đời.
COMING SOON...
Những ngày tháng mùa hè chuẩn bị quay lại rồi đây! Hơn 7 năm qua, Ban sự kiện Hoc24 (nhiều thành viên có thể biết đến chúng mình qua tên Cuộc thi Trí tuệ VICE) đã tổ chức hơn 60 sự kiện. Rất hi vọng mùa hè này Ban sự kiện Hoc24 sẽ giúp bạn có một kì nghỉ năng động, vui tươi hơn, bởi vì chúng mình đã chuẩn bị đến 4 cuộc thi và rất nhiều sự kiện trong mùa hè này đó!
Tin vui đầu tiên, tất cả giấy chứng nhận được trao ra trong những tháng qua, Ban sự kiện đã hoàn tất lấy dấu đỏ và những văn bản này đã có hiệu lực. Nếu bạn được trao thưởng giấy chứng nhận hoặc giấy khen thưởng, hãy nhận ngay tại: https://drive.google.com/file/d/11hn0R9nROjAvjA3b01ocoDTu4T8CnLZv/view?usp=sharing.
Cuộc thi đầu tiên trong mùa hè năm nay, là một cuộc thi chưa từng được tổ chức trên OLM và Hoc24. Bức ảnh giới thiệu dưới đây là một "gợi ý" nhỏ, hãy bình luận dưới bài viết này suy đoán của bạn nhé!
Qua gợi ý tuy vẫn chưa đoán ra đây là cuộc thi gì nhưng cá chắc là nó khá thú vị
yey!!! Chắc đây sẽ là một cuộc thui rất vui đây!
[HOC24 CONFESSIONS #87]
--------------------------------
#h24cfs_858
Anh Lê Quốc Trần Anh năm nay sinh vên năm mấy vậy ạ? Hôm trước em tham gia phòng vấn mà muốn xin vía anh luôn ý :>
#h24cfs_859
Hi mọi người, mọi người còn nhớ cái challenge "7 NGÀY CHÀO NĂM MỚI CÙNG HOC24 CONFESSIONS'' không ạ? Cho mình hỏi một chút là các bạn tham gian thử thách đã nhận được COIN với GP chưa ạ? Mình vẫn chưa nhận được ạ ^^
#h24cfs_860
Gửi tôi của những tháng ngày đã qua..
Bạn thân yêu của tôi, có lẽ khi đọc những dòng này về một tôi của những ngày tháng ấy, có lẽ cậu vẫn còn đang đắm chìm trong những rung động đầu đời ngây ngô và trong trẻo. Cậu vẫn luôn thích thầm một người, chỉ cần nhìn thấy bóng lưng cũng đủ khiến trái tim non nớt của cậu loạn nhịp. Cậu gửi lại những dòng nhật ký đầy ắp những suy tư về người ấy, vẽ nguệch ngoạc tên người ấy lên những trang giấy trắng, và cậu mơ những giấc mơ màu hồng về một tương lai tươi đẹp. Tình yêu tuổi học trò là như thế đấy, không vụ lợi, cũng chẳng toan tính. Nhưng cậu biết không, tình yêu tuổi học trò cũng mong manh và dễ vỡ lắm. Nó giống như một cơn gió thoảng - có thể đến bất chợt, rồi cũng có thể ra đi không một lời từ biệt.
Rồi một ngày người ấy rời xa cậu, để lại trong tim cậu một khoảng trống mênh mông, mơ hồ. Cậu bật khóc, cậu buồn bã, cậu tự hỏi vì sao tình yêu của mình lại không thể đi đến cuối con đường. Nhưng cậu ơi, xin đừng trách người ấy, cũng đừng trách bản thân mình. Có lẽ, duyên phận của hai người chỉ đến thế là cùng. Nhưng…
Tôi muốn nói với cậu một điều rằng, hãy trân trọng những năm tháng tuổi học trò tươi đẹp này. Hãy sống hết mình, hãy yêu hết mình, và hãy trân trọng những người xung quanh mình. Rồi một ngày nào đó, cậu sẽ nhận ra rằng, tình yêu tuổi học trò là một phần ký ức đẹp đẽ, là một phần thanh xuân rực rỡ, và là một phần không thể thiếu trong cuộc đời cậu.
Xin hãy sống thật hạnh phúc nhé, tôi ơi!
#h24cfs_861
Nói sao giờ nhỉ.. Mình hỏi bạn nha, người đọc mấy cái dòng tâm sự của mình đây nè ^^
Các cậu từng muốn sống trong truyện không? Kiểu như mấy bộ manga isekai hay gì gì đó như hậu tận thế với viễn tượng ý =) Nói thật chứ.. Cảm giác muốn như vậy cũng chỉ thoáng qua khi mình đọc truyện, và ừ thì cuộc sống cũng vậy mà! Mình cảm thấy cuộc sống đang không ổn định, chắc do kì thi sắp tới. Thực sự mình chán học rồi ^^
Chính xác là vậy đấy! Mình cũng chán mấy cái cuộc trò chuyện trên mạng, bạn ý kiểu tán tỉnh mình, nhưng mà, mình không muốn, mình cũng không mập mờ gì cả, chỉ nói chuyện vui vui như kiểu chia sẻ cho nhau mấy bộ manga hay thôi. Với một phần là xung quanh bạn ấy có rất nhiều người. Nay em này mai lại em khác rồi xong đăng story em kia, hôm sau hỏi thì bảo chia tay =') Qua Discord thấy đổi avatar thành em nào ý, tên đổi thành.. (khongyeuaingoaiem).
Quý lắm mới nói hết ra tên đấy =) Bạn nào biết bạn ý đừng có nói gì nha!
Về việc học, mình đang rất cố gắng. Mình hiểu bài chứ. Nhưng mà dạo này phải học chiều ý, mà mỗi lần tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa thì rất hay mệt mỏi, nên là mình lười đi học lắm.
Haiz
Ý là, hiểu bài là oke rồi nhỉ?
Bây giờ là 5:25 PM
Vừa về là mình vô học luôn, ôn thi HSG.
Thôi, tới đây thôi, mình ôn đây, baii các cậu nha!
#h24cfs_862
Dạ em lâu lâu có thắc mắc: Hồi trước, khi gặp lỗi sai trong bài í, em có thể báo được, nhưng sao nay dù làm thế nào nó cũng không báo được ạ? Mà đôi khi bài ấy nó có vài câu sai nữa cơ mà lúc báo ấy, em chỉ có thể báo được đúng 1 câu duy nhất. Mong mọi người có thể giải thích cho em vấn đề này không ạ?
--------------------------------------------------------
Các bạn hãy gửi Cfs tại đây nhé: 👉 https://bom.so/UyOLjM 👈
Nhớ like và follow fanpage Cfs tụi mình luôn nha! 💖
https://www.facebook.com/profile.php?id=10009189292749
Sau bao ngày chờ đọi thì CFS cũng đến ròi!!!
Nếu phải chọn giữa việc học để đạt điểm cao và học để hiểu rõ kiến thức, em sẽ chọn phương án nào và vì sao?
Hành trình tri thức tựa như một khu vườn, nơi mỗi người có quyền tự do gieo trồng và chăm bón cho những khát vọng của riêng mình. Có người vun xới để thu hoạch những bông hoa điểm mười rực rỡ, biểu tượng cho sự công nhận và thành tích nhất thời. Nhưng liệu vẻ đẹp hào nhoáng ấy có thực sự bền vững hay chăng ? Hay ta nên hướng đến việc nuôi dưỡng những đóa cúc chân phương, âm thầm tích lũy hiểu biết sâu sắc, để rồi hương thơm tri thức lan tỏa, thấm nhuần vào từng trải nghiệm sống?
Có câu ngạn ngữ xưa đã dạy" Học như bơi thuyền ngược nước. Không tiến sẽ phải lùi" . Ngày ấy , em đã từng nghe câu : "Học vấn như ngọn đèn trong đêm tối,".Nhưng ...liệu ánh sáng ấy có ý nghĩa gì nếu ta chỉ chú trọng vào việc đánh bóng vỏ ngoài của chiếc đèn mà quên đi việc cung cấp nhiên liệu để nó thực sự soi đường?
Nếu phải lựa chọn, em xin phép nghiêng về con đường học để thấu hiểu cặn kẽ. Điểm số cao có thể mở ra những cánh cửa nhất định, nhưng sự hiểu biết thực chất mới là chiếc chìa khóa vạn năng, giúp ta tự tin bước vào đời và giải quyết mọi thử thách. Hoa hồng dù kiêu sa đến mấy đi chăng nữa cũng có thể tàn phai kia mà , nhưng vẻ đẹp giản dị và sức sống bền bỉ của hoa cúc mới là điều đáng trân trọng. Học không chỉ là thu và nhận kiến thức một cách thụ động, mà còn là quá trình tư duy, phản biện và kết nối những điều đã học vào thực tế cuộc sống. Phải chăng, chân lý nằm ở việc không ngừng khát khao khám phá, đào sâu bản chất của mọi vấn đề, để tri thức thực sự trở thành một phần không thể thiếu trong con người mình?
Em sẽ chọn học để hiểu rõ kiến thức vì khi hiểu rõ bản chất em sẽ áp dụng được vào nhiều tình huống, nhớ được lâu hơn; điểm số tuy quan trọng nhưng không phản ánh hết thực lực của một người. Mục đích thật sự của việc học không chỉ là đạt được điểm cao trên giấy mà là để trang bị cho bản thân những kĩ năng vững chắc và lâu dài, nắm chắc kiến thức sẽ giúp em rất nhiều về sau này. Em tin rằng nếu mình làm chủ được kiến thức thì điểm số cũng sẽ tiến bộ theo cách tự nhiên và bền vững hơn
Mình nêu quan điểm của mình nha! Là mình đã chọn cả 2 cách học này!
Nếu như mà nói học để hiểu kiến thức thì mình nghĩ đây phần lớn đều là nói dối lòng mình. Ở chương trình giáo dục nào, đôi khi bạn gặp rất nhiều bài tập và nhiều môn thi khác nhau trong cùng lúc chắc hẳn bạn sẽ không có nhiều thời gian ôn tập và học theo kiểu thuộc vẹt lấy điểm cao là chủ yếu...
Thực ra, môn học nào cũng quan trọng nhưng mình sẽ dành một khoảng thời gian lớn hơn cho các môn thi đại học, mình tìm tòi và tập trung hiểu sâu bản chất kiến thức, còn những môn không có trong chương trình thi đại học mình sẽ chỉ ôn kiến thức cơ bản trên lớp và thi đủ 8.0 để đạt HSG
Các bạn có như mình không, những môn nào mình học dễ hiểu nhất, yêu thích nhất thì mình sẽ chú tâm và tiếp thu kiến thức sâu hơn ấy :v. Tóm lại, mình không phủ nhận việc học chỉ lấy điểm cao là không tốt nhưng thực tế đôi khi chúng ta vẫn học chỉ vì điểm! (do nhiều yếu tố chủ quan và khách quan)
Mình khuyên các bạn nên phân bổ thời gian hợp lí để tránh tình trạng như vậy. Mình nghĩ khi dành thời gian nhiều cho các môn học, đọc kĩ SGK, xem việc đọc sgk như đọc truyện sẽ giúp mình hiểu sâu bản chất. Bởi vì, từ khi học kĩ sgk mình từ người học kém đã thường xuyên đạt điểm cao hơn(thật ra là như ý thui) mặc dù câu hỏi xoắn và thay đổi khác đi so với các dạng hay làm.
Chúc mn buổi tối vui vẻ!!!
Ngày hôm nay đã từng là lịch sử
#1
Có bao giờ bạn ngồi trước tờ lịch, ngẫm nhìn con số giản dị ghi ngày – và chợt tự hỏi: Ngày hôm nay, từng có điều gì xảy ra? Có những ngày tưởng như vô danh, lặng lẽ trôi qua giữa bao bận rộn thường nhật. Nhưng thật ra, không có ngày nào là “bình thường” trong lịch sử. Mỗi ngày ta sống, đều từng có dấu chân của những biến động, những khúc quanh làm thay đổi vận mệnh cả một dân tộc, thậm chí cả thế giới.
Ngày hôm nay – từng là ngày quân đội nhà Trần đánh bại giặc Nguyên-Mông trên sông Bạch Đằng năm 1288, trong một trận thủy chiến ghi dấu vào sử vàng dân tộc. Những cọc gỗ nhọn cắm dưới lòng sông hôm ấy không chỉ chặn bước quân thù, mà còn là biểu tượng bất khuất của lòng yêu nước, trí tuệ và khí phách Đại Việt. Dòng sông vẫn chảy, nhưng chiến công ấy vẫn rạng rỡ như ánh lửa trong đêm.
Ngày hôm nay – từng là ngày Tướng Robert E. Lee đầu hàng Tướng Grant tại Appomattox Court House, kết thúc cuộc Nội chiến Hoa Kỳ năm 1865. Cuộc chiến ấy không chỉ thống nhất một quốc gia bị chia rẽ, mà còn mở đầu cho công cuộc đấu tranh vì quyền bình đẳng – một vấn đề chưa từng ngừng nóng bỏng trong lịch sử nhân loại.
Ngày hôm nay – cũng từng là bước đi tiên phong. Năm 1959, NASA công bố “Mercury Seven” – nhóm phi hành gia đầu tiên của Hoa Kỳ, mở đầu cho cuộc chinh phục không gian, giấc mơ bay xa ra ngoài bầu khí quyển xanh. Năm 1967, chiếc Boeing 737 thực hiện chuyến bay đầu tiên, khởi đầu cho một kỷ nguyên giao thông hàng không đại chúng toàn cầu. Lịch sử không chỉ là chiến tranh – mà còn là những cánh cửa mở ra tương lai.
Và ngày hôm nay – cũng từng là biến cố. Năm 2003, Baghdad sụp đổ dưới tay quân đội Hoa Kỳ, chấm dứt chế độ Saddam Hussein nhưng cũng mở ra những tranh cãi chưa có hồi kết về chiến tranh, chính nghĩa và quyền lực.
Còn ở Việt Nam, năm 1961, Tổng thống Ngô Đình Diệm tái đắc cử, một sự kiện phản ánh rõ nét những phức tạp chính trị và những làn sóng bất ổn ngầm chảy trong lòng xã hội miền Nam giai đoạn ấy – dấu hiệu cho thấy những ngày giông bão còn ở phía trước.
Mỗi sự kiện là một lát cắt của lịch sử – sắc bén, đau đớn, lấp lánh hy vọng hay nặng nề những bài học. Nhưng tất cả đều chứng minh một điều: Ngày hôm nay – không hề trống rỗng. Nó là điểm hội tụ của những gì đã qua, là nền tảng cho những gì sẽ tới.
Và ta, những con người đang sống trong hiện tại, không chỉ là kẻ đứng xem. Ta đang viết tiếp lịch sử, bằng những hành động tưởng chừng nhỏ bé: một quyết định đúng đắn, một thái độ sống tử tế, một sự lựa chọn có trách nhiệm. Bởi như lịch sử đã chỉ ra – chính những khoảnh khắc bình thường nhất, lại có thể trở thành bất tử dưới ánh sáng của thời gian.
Ngày hôm nay – bạn sẽ sống thế nào?
Ngày hôm nay vui đối với người dân Việt Nam ta . Mỗi ngày đều mang dấu ấn lịch sử, từ chiến thắng Bạch Đằng Giang, kết thúc Nội chiến Mỹ, khởi đầu chinh phục vũ trụ và giao thông hàng không, đến những biến cố chính trị. Tuy ngày hôm nay, em thi HSG, cũng có những niềm vui, những nỗi buồn vì bài làm không thể hoàn chỉnh của bản thân nhưng em mong rằng trong tim mỗi con người Việt Nam ta vẫn giữ gìn được những truyền thống tốt đẹp này ạ
"Hãy sống như thể bạn sẽ chết vào ngày mai. Học hỏi như thể bạn sẽ sống mãi mãi." - Mahatma Gandhi
Ngày hôm nay ... Ta sẽ học cách sống một cách trọn vẹn nhất, như thể nó là món quà quý giá nhất mà tất cả chúng ta đều có. Sống làm sao cho thật tử tế và trân trọng những người xung quanh ta, làm sao cho ta không hối tiếc dù chỉ là một giây ngắn ngủi. Giống như cách Seneca đã từng nói: "Sống mỗi ngày như thể một cuộc đời."
Và ta sẽ học hỏi, Ừ ... Học hỏi không ngừng nghỉ, học hỏi như một dòng sông miệt mài chảy ra biển lớn.Ta lắng nghe bằng cả trái tim mình, quan sát bằng đôi mắt của tâm hồn .Bởi, ta biết tri thức là hành trang vững chắc nhất cho hành trình dài phía trước. Như một đóa hoa hướng dương luôn vươn mình theo ánh mặt trời, ta sẽ không ngừng tìm kiếm sự khai sáng, nuôi dưỡng tâm hồn bằng những điều tốt đẹp.
Hôm nay, ta sẽ học cách sống chậm lại một chút, để cảm nhận hương vị của một tách trà buổi sáng, để trái tim lắng nghe tiếng chim hót líu lo khi ta còn tồn tại trên đời . Ta sẽ trao đi những nụ cười chân thành, những lời động viên ấm áp, vì sự tử tế là ngôn ngữ mà một người điếc cũng có thể nghe và người mù cũng có thể thấy . Ta sẽ trân trọng từng khoảnh khắc bình dị nhất.
Và có lẽ, trong cuộc sống này, điều đáng sợ nhất lại chẳng phải là cái chết, mà là những điều ta chưa kịp làm, những lời chưa kịp nói, những yêu thương chưa kịp trao. Cũng vì thế mà , hôm nay, ta sẽ sống như thể ngày mai là một trang giấy trắng, để ta có thể viết lên những dòng chữ đẹp nhất, ý nghĩa nhất. Ta sẽ sống như một ngôi sao bé nhỏ, không cần phải rực rỡ nhất, nhưng sẽ cố gắng hết mình để tỏa sáng theo cách riêng, mang đến một chút ánh sáng ấm áp cho những người xung quanh. Bởi lẽ, "Điều quan trọng không phải là sống bao lâu, mà là sống sâu sắc như thế nào." (Ralph Waldo Emerson)
P/S bài viết của anh Dũng hay quá ạ !
Trong thời gian giãn cách xã hội, nhận thấy nhiều người khó khăn, ông Bính – tổ trưởng tổ dân phố A quyết định trích quỹ của tổ dân phố ra 2 triệu để mua gạo ủng hộ đồng bào miền Nam.
Câu hỏi: Con có ủng hộ việc làm của ông Bính không? Vì sao?
Con hoàn toàn ủng hộ việc làm của ông Bính vì trong thời gian giãn cách, có rất nhiều người rơi vào hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn. Việc ông Bính trích quỹ để mua gạo ủng hộ đồng bào miền Nam không chỉ thể hiện tinh thần tương thân tương ái mà còn là hành động thiết thực, kịp thời
Đây là quỹ chung của tổ dân phố nên ông Bính cần hỏi ý kiến người dân để thể hiện sự tôn trọng và minh bạch, có như vậy hoạt động sẽ được ủng hộ và lan toả mạnh mẽ hơn
Con ủng hộ việc làm của ông Bình vì:
1. Ông đã thể hiện tinh thần tương thân tương ái, giúp đỡ những người đang gặp khó khăn trong thời gian giãn cách xã hội.
2. Việc trích quỹ để mua gạo ủng hộ đồng bào miền Nam là một hành động nhân đạo, cao đẹp, thể hiện sự đoàn kết dân tộc.
3. Ông Bình là một tổ trưởng dân phố có trách nhiệm, biết quan tâm đến cộng đồng, đặt lợi ích chung lên hàng đầu.
Ý nghĩa việc làm của ông Bình không chỉ có ý nghĩa thiết thực mà còn góp phần lan tỏa tinh thần yêu thương, đoàn kết trong xã hội.
Con ủng hộ việc làm của ông Bính vì hành động của ông thể hiện tấm lòng nhân ái và tinh thần đoàn kết trong cộng đồng. Trong thời gian giãn cách xã hội, khi nhiều người gặp khó khăn do ảnh hưởng của dịch bệnh, việc ông trích quỹ của tổ dân phố để mua gạo giúp đỡ đồng bào miền Nam là một hành động vô cùng ý nghĩa. Đây là minh chứng cho sự sẻ chia và tôn trọng những giá trị nhân văn, bởi vì trong những lúc khó khăn, việc hỗ trợ nhau chính là cách để tất cả cùng vượt qua thử thách.