Quan sát tranh và nêu nội dung từng tranh.
Quan sát tranh và nêu nội dung từng tranh.
Kể câu chuyện được thể hiện trong các tranh ở trên và đặt tên cho truyện.
Cây cam của ông nội
Ông nội Na là người rất yêu cây xanh, ông thường trồng rất nhiều cây, trong đó có một cây cam. Ngày ông trồng nó, Na còn chưa ra đời. Bẵng đi vài năm, ông nội có Na. Ông thường bế Na đi dạo quang vườn. Ở dưới gốc cây cam ấy, ông thường kể cho Na nghe rất nhiều câu chuyện cổ tích, dạy Na rất nhiều điều hay lẽ phải. Những câu chuyện ấy cũng nuôi Na lớn dần. Na lại cùng ông nội chăm sóc cây cam. Người tưới cây, người đào đất, chăm bón kĩ càng. Chiếc cây đã trưởng thành cùng Na ấy cũng đến mùa đơm hoa kết trái. Mùi hoa cam thoang thoảng thơm mát. Ngày quả chín, ông lại cùng Na hái những quả đầu tiên. Sau này ông mất đi nhưng cây cam ấy vẫn được Na chăm sóc như một kí ức, một kỉ niệm, một dấu của ông. Mỗi năm mỗi mùa, cây vẫn đơm hoa kết trái. Nó sẽ là điểm tựa mỗi khi Na trở về.
Trả lời bởi Hà Quang MinhViết lại lời em kể thành đoạn văn.
Cây cam của ông nội
Ông nội Na là người rất yêu cây xanh, ông thường trồng rất nhiều cây, trong đó có một cây cam. Ngày ông trồng nó, Na còn chưa ra đời. Bẵng đi vài năm, ông nội có Na. Ông thường bế Na đi dạo quang vườn. Ở dưới gốc cây cam ấy, ông thường kể cho Na nghe rất nhiều câu chuyện cổ tích, dạy Na rất nhiều điều hay lẽ phải. Những câu chuyện ấy cũng nuôi Na lớn dần. Na lại cùng ông nội chăm sóc cây cam. Người tưới cây, người đào đất, chăm bón kĩ càng. Chiếc cây đã trưởng thành cùng Na ấy cũng đến mùa đơm hoa kết trái. Mùi hoa cam thoang thoảng thơm mát. Ngày quả chín, ông lại cùng Na hái những quả đầu tiên. Sau này ông mất đi nhưng cây cam ấy vẫn được Na chăm sóc như một kí ức, một kỉ niệm, một dấu của ông. Mỗi năm mỗi mùa, cây vẫn đơm hoa kết trái. Nó sẽ là điểm tựa mỗi khi Na trở về.
Trả lời bởi Hà Quang Minh
Tranh 1: Ông đang trồng cây vào đất.
Tranh 2: Ông đang kể cho cháu nghe về cây ông trồng.
Tranh 3: Ông và cháu cùng nhau chăm sóc cây.
Tranh 4: Ông và cháu cùng nhau thu hoạch trái cây.
Trả lời bởi Hà Quang Minh