cô thứ 3 xih nhất, nhì là e bé thứ 4 , 3 là cô thứ 2 và cuối cùng là cô số 1
cô thứ 3 xih nhất, nhì là e bé thứ 4 , 3 là cô thứ 2 và cuối cùng là cô số 1
Các pn thấy ai xinh đẹp hơn nha!!!!!!
Konnichiwa mina-san!
Dạo này mk thấy nhiều bn mở quán làm avatar đôi ý, mk thì cũng muốn thử mở 1 lần cho biết. Cho nên today mk lên đây hỏi xem có ai đồng ý cùng tui mở shop ko ạ?
Nếu có thì ib tui nha; cần tầm 1, 2, 3 bn j đó. Cảm ơn mina đã đọc, pp nha!
Mina ơi, Mon đang cần sự giúp đỡ của mina đây ạ, có nhiều người nói mình vẽ xấu lắm mà mình thấy đâu đến nỗi xấu hoắc âu.Vì thế nên Mon đang nhờ mina xem xét bức tranh Mon vẽ như thế nào, mong mina thành thật ạ. Ảnh Mon sẽ đăng dưới ở phần bình luận ạ.
Mình có tổ chức 1 cuộc thi anime mong mina ủng hộ vs ạ
LinkCâu hỏi của Trần Việt Trinh - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến
Ai chưa tham gia thì tham gia hộ mik vs nha mik cảm ơn mina nhìu
Konichiwa Mina-san, có ai biết các trang wed có những bức ảnh cực đẹp ko ạ?
Chia sẻ cùng Mon zới!!!
HI!!Mina mk mới có ý tưởng này nè!!
Mina có mún được Tick nhìu ko??
Nếu có thì mina hãy đăng ảnh Hatsune Miku nhé!!
Ý lộn mina đăng cả ảnh vocalid nữa nhé!!
Hi, diễn biến của chap tiếp theo ra sao, mời bạn đọc tiếp (Chap 1 ở tcn của mk)
Lưu ý lớn: Đây là thể loại Creepypasta, not like ngôn tình mà mí bạn ướt át tâm sự tại đây
Chap 2.
//Mode Jonathan Galindo enter:)//
Tiếp Chap 1.
... Rena đẩy nhẹ Mina xuống hầm trước, cả lũ theo sau. Hầm tối om, xung quanh chỉ thấy một màu đen ảm đạm, u sầu như chốn nhân gian. Một mùi hôi thối như thịt rữa xác chết khiến cả lũ phải bịt mũi lại. Gios nhẹ thổi vào làm Mina lạnh sống lưng, từ trước tới giờ cô cảm thấy lo lắng như vậy. Bao nhiêu trăn trở hiện ra trước mắt cô, cô phải làm gì bây giờ?
Trấn tĩnh lại bản thân, Mina thở một tiếng nhẹ nhõm rồi từ nhủ :''Trên đời này làm gì có ma, mình không phải sợ.''
-Ê?
Mina vội vàng quay lại. Không có một ai ở đằng sau cô.
''Đũy mọe bọn nó đang bắt nạt hội đồng mình à?''-Mina nghĩ, cô cảm thấy ớn lạnh khi phải đi tìm lũ bạn mất dạy của mình ở nơi này. ''Ê! Tao biết bọn mày đang chơi tao rồi, ra đây đi, đây không phải là nơi trốn tìm đâu!'' Mina hét lên.
Không một ai trả lời, chỉ nghe thấy tiếng vọng lại của Mina. Cô tự an ủi bản thân mình rồi tìm lối thoát. Bỗng, cô thấy một cái bóng lấp loáng ở phía sau.
-Lili đấy à? Ra đây đi!
Không có tiếng trả lời.
-Mày không ra tao về một mình đấy!
Xung quanh vẫn lạnh lẽo, ảm đạm như thường. Tiếng bước chân càng lúc càng mạnh hơn, rồi lướt qua như một luồn gió nhỏ. Mina trấn an bản thân mình rồi đi tiếp. Bước đi càng lúc càng nhanh hơn, lưng cô đổ đầy mồ hôi. Lại lần nữa, cái bóng lại xuất hiện trước mắt cô. Nhưng có gì đó khá lạ...CÁI BÓNG KHÔNG PHẢI CON NGƯỜI!
Thứ cô nhìn thấy không phải chó mèo, con người hay lũ bạn khốn nạn của cô. Nó cao, gầy, bàn tay dài mấy feet liền. Nó chạy nhanh như tốc độ tìm kiếm từ khóa Jonathan Galindo của các main Đông Lào vậy nên cô không kịp nhìn thấy. Cô tự nhủ:'' Chắc mình sợ quá nên bị hoa mắt ấy mà, để ý làm gì.''
Cô đã lầm.
Đó là lần đáng nhớ nhất trong cuộc đời cô.
Bỗng, một thứ ghê tởm xuất hiện trước mặt cô. Da nó trắng nhợt nhạt như thể chát lên 5000 lớp phấn của Trần Đức Bo vậy. Mõm nó xuắn tít lại để lộ hàm răng vàng khè chưa được đánh từ thời tiền sử. Nó có hơi thở nồng nặc và bốc mùi như xác chết vậy. Nó nhìn cô nhoẻn một nụ cười thật tươi. Một nụ cười man rợ nhất. Mina khựng lại. Đôi bàn chân cô lùi từng bước. Con quái vật cao hơn hai mét lùi về phía cô. Bỗng chớp, đôi chân cô chạy nhanh như Sky đang cày view cho Sếp Tùng khiến nó không đuổi kịp được. Không biết vật cản phía trước là gì, cô tọc mạch chạy thẳng về nhà mà không kịp thở.
Tất nhiên, ngay sau đó, cô bị bố mẹ chửi hội đồng vì giữa đêm khuya lắc khuya lơ mà cô vẫn dung dăng dung dẻ ra ngoài chơi được. Nhưng cô vẫn thở phào nhẹ nhõm vì đã may mắn thoát khỏi con quái vật. Cô vui sướng và tràn đầy hạnh phúc như Jonathan Galindo thoát khỏi các Anonymous Đông Lào. Ngắm nhìn khoảng trời bao la, cô nhắm mắt ngủ tiếp.
Sáng hôm sau, cô chạy đến trường tìm lũ bạn khốn nạn đã bỏ rơi mình từ hôm qua. Thấy chúng cười tươi như thể chưa có chuyện gì xảy ra khiến cô càng bực mình hơn.
-Mấy con đũy! Sao hôm qua chúng mày bỏ tao ở lại cái hầm đó rồi rủ nhau đi về?
-Ơ? Tao không biết mày đang nói gì nhưng hôm qua tụi tao đâu có ở trường?
Vậy, những người Mina gặp vào tối hôm qua là ai chứ?
:))))
~Hết~
P/S: Khá xin lỗi khi mình pha muối mặn vào Creepypasta:)))
Nhưng có tính chất giải trí cao, đúng hơm :))
Hi guys~
Em là một đứa con nít viết k hay nhưng vẫn đăng cho zui đây~
Em k thích những truyện ngôn, đam,..v..v.. v và là Fan của thể loại Creepypasta (Đừng ném đá)
E biết viết k có hay nên ném đá hay k tùy các Anh chị (Có gạch đá xây nhà:)))
//Mode Nguyễn Ngọc Ngạn enter// (Tiện đây xin hỏi ai fan ông Ngạn k ạ)
Tóm tắt: Mina là nv chính trong truyện. Cô thuộc tầng lớp thượng lưu của TP Scrima.
Chuyện xảy ra vào hai năm trước, Mina còn là nữ sinh của Học Viện Laylassin. Một buổi chiều nọ, khi giờ ra chơi đang sôi nổi diễn ra, Lili hào hứng nói:
-Mấy cưng biết tầng hầm dưới trường mình không ?
-Không biết...Có gì kì lạ à?- Mina thắc mắc.
- Vậy là cưng không biết gì rồi. Cilina sinh viên năm thứ nhứt và hai đứa khác sinh viên năm ba lẻn vào tầng hầm lúc nửa đêm. Đến giờ vẫn không tìm được tung tích của chúng. Vụ án này hot đến mức lên báo quốc tế rồi đó.
''Sao mình không biết gì nhỉ?"Mina nghĩ.
-Sao hả? Thấy hào hứng lắm phải không? Sao ta không làm một chuyến xuống đấy ''thăm quan'' nhể ?
Tất cả đều vỗ tay hưởng ứng, riêng Mina vẫn cứ chần chừ. Cô là người nhát gan nhất trong bọn nhưng không muốn bị bẽ mặt. Mà đi thì lỡ....Mina nghĩ mông lung.
-Sao hả cưng? Lúc nào cũng kể Creepypasta cho bọn này nghe, ít nhất cũng phải lên tiếng, nhỉ?
-U...ừ! Nghe cũng ''hấp dẫn đó''.-Mina cố nhoẻn một nụ cười thật tươi, mặc dù cô thấy nó chẳng hay cái mẹ gì cả.
-Hẹn tối nay lúc 11 giờ đêm nhé. Đứa nào không đến thì ăn phạt đó~Lili ranh ma cười, một nụ cười đầy ma mị.
Mina cố lết từng bước về nhà. Sao hôm nay cái chân nó nặng đến thế? Thời gian trôi chậm đến thế? Hay cô đang lo lắng cho cái chết sắp tới gần?
Đồng hồ trôi càng lúc càng chậm. Mina thầm ước mình không cá cược với bọn đũy đó để rồi thành ra nông nỗi này. Cô vẫn còn là một nàng thiếu nữ 19 tuổi- cái tuổi thanh xuân tràn đầy hi vọng. Cô không muốn chết trẻ, cũng không muốn trên bia mộ khắc tên mình. Suy nghĩ một lúc lâu, cô đành phó thác số phận của mình cho Thượng Đế vậy. Nếu Thượng Đế rủ lòng thương may ra cô còn được nhìn thấy mặt con cháu của mình, hoặc ngược lại.
-Ê! Mina...Làm gì mà lâu thế?
Tiếng í ới của đám bạn réo lên ầm ĩ. Chúng khiến Mina sợ hơn: ''Mọe, chúng nó tới thật à? Muốn nổi tiếng bằng cách chết sao?''.
Mina đành phải theo chúng. Mấy đứa bạn thì hồ hởi, tranh nhau kể rồi nói linh tinh về chuyện sắp xảy ra. Mina thì lết theo chúng từng bước, trong lòng nặng trĩu nỗi buồn, mặc cảm và vô tội...
Ba...Mẹ...Con xin lỗi...
Họ đã đến nơi. Trong ánh sáng huyền ảo của mặt trăng, chúng chỉ có thể thấy được ngôi trường bao phủ sương dày đặc...
Hếp Chap 1
-
Mấy chế thấy xinh hôn ?
mina ơi,sau tết ,mk muốn tổ chức 1 đại hội ANIME dành cho các fan iu thích ANIME nha
đại hội sẽ có 1 vòng thi duy nhất
vì vậy mina cố gắng nha
chủ đề:ANIME với đồ ăn
lần này có luật:
-ai đc nhiều tích nhất sẽ thắng (phần quà mk sẽ nói sau)
lấy 4 người
-ko copy,ko mờ ,ko trùng ảnh,ko đăng ảnh 18+
chúc mina may mắn